Lục Ly cảm thấy có chút không biết nên khóc hay cười, hắn không ngờ bị người ta dùng huyền tinh mua một đêm? Hắn đúng là có tiềm chất làm vịt.
Hắn cũng không quá tức giận, tất nhiên cũng sẽ không động tâm, nữ tử đó rõ ràng đã uống say, chỉ muốn tìm đồ chơi mà thôi.
Lục Ly vẫn chưa tới mức bỉ ổi như vậy, đừng nói là năm trăm vạn huyền tinh, cho dù năm mươi ức hắn cũng sẽ không động tâm.
Hắn hờ hững nói:
- Xin lỗi, ta còn có việc, bảo tiểu thư nhà ngươi tìm người khác đi.
Sắc mặt lão giả hơi lạnh đi, môi khẽ động, trong đầu Lục Ly lại vang lên một đạo truyền âm:
- Vị công tử này, tiểu thư nhà ta thân phận tôn quý, nàng ta coi trọng ngươi là vinh hạnh của ngươi, chẳng lẽ lại ngại huyền tinh ít à?
Vừa nghe thấy vậy, sắc mặt Lục Ly cũng lạnh xuống, hắn trừng mắt nói:
- Ta cho ngươi hai ngàn vạn huyền tinh, bảo tiểu thư nhà ngươi rửa chân cho ta thì sao?
Vũ Hóa Thần thấy ngữ khí của Lục Ly không đúng, sát khí trên người lập tức dâng lên, phẫn nộ quát:
- Sao? Muốn động thủ à?
Trên giáp bản có hộ vệ, nghe thấy Vũ Hóa Thần nói vậy đều nhìn sang, có điều lại không đi tới.
Trên mặt lão giả lộ ra nụ cười lạnh nói:
- Tốt lắm, tiểu tử, ngươi có gan đấy.
Lão giả bay lên, Lục Ly không thèm nhìn, đi đến khoang thuyền của mình.
Vừa rời khỏi giáp bản, bên trên có một nữ tử váy tím bay xuống, chắn ở phía trước Lục Ly.
Lục Ly dừng lại, lạnh lùng nhìn nữ tử này, lão giả kia cũng bay xuống đứng ở phía sau nữ tử.
Nữ tử đúng là đã uống say, mắt lờ đờ, nàng ta nhìn chằm chằm Lục Ly từ trên xuống dưới mấy lần, sau đó bật cười, mở miệng nói:
- Tiểu đệ đệ cũng nóng tính nhỉ, giá cũng cao nữa, không ngờ muốn bản tiểu thư rửa chân cho ngươi? Huyền tinh của ngươi nhiều lắm à? Nếu có thể cho ta một ức huyền tinh, bản tiểu thư rửa chân cho ngươi thì có sao?
Với người say thì căn bản không thể nói chuyện tử tế, trong lòng Lục Ly cảm thấy rất chán ghét, hắn lạnh lùng nói:
- Tránh ra, ta có việc, không muốn lắm lời với ngươi, nếu không ta sẽ gọi hộ vệ của thương thuyền tới.
Lông mi của tiểu thư này rất dài, lông mi nàng ta run run, mặt hình trái xoan, khi cười lên giống như một con hồ ly, nàng ta nghiêng đầu cười nói:
- Ngươi gọi đi, bản tiểu thư xem ai dám tới? Tiểu đệ đệ, quên nói với ngươi.
.
.
Đại thống lĩnh của thương thuyền này là ngoại công của ta, ngươi cảm thấy những hộ vệ này dám đắc tội với ta à?
- Hả?
Sắc mặt Lục Ly sửng sốt, không ngờ lại gặp phải tiểu thư hoàn khố lớn siêu cấp, vị tiểu thư này xem ra là người của Linh Lung Các rồi, chẳng trách lại dám làm bậy trên thương thuyền.
Vũ Hóa Thần cau mày, vừa lên thuyền đã gặp phải loại chuyện này, đúng là năm hạn bất lợi.
Đại thống lĩnh của Thương thuyền ít nhất cũng là Quân Hầu cảnh đỉnh phong chứ? Vị tiểu thư này thân phận tôn quý, đắc tội với nàng ta thì e là không thể ngồi trên thương thuyền này nữa rồi.
Nữ tử váy tím thấy Lục Ly không nói gì, lại bật cười, còn vươn một tay ra lướt qua trước ngực Lục Ly, mị nhãn như tơ nói:
- Tiểu đệ đệ, bồi uống một chén với tỷ tỷ đi, ta sẽ thả ngươi về, thế nào?
Lục Ly hơi lùi về sau một bước, trong lòng càng thêm chán ghét, hắn nhìn về phía hộ vệ phía sau, lớn tiếng quát lạnh:
- Người của Linh Lung Thương Hội, nơi này có có ả điên quấy rối ta, các ngươi mặc kệ à?
Thanh âm của Lục Ly rất lớn, ngay cả Minh Vũ cũng bị kinh động, từ trong khoang thuyền đi ra.
Trong rất nhiều khoang thuyền cũng có người ra xem náo nhiệt.
Xa xa có mấy hộ vệ đi tới, một người nhìn nữ tử váy tím, cười khổ chắp tay nói:
- Khởi tiểu thư, ngài hay là quay về đi, nếu không lát nữa đại thống lĩnh sẽ trách phạt chúng ta.
- Cút ngay.
Khởi tiểu thư lườm hộ vệ một cái, vẻ mặt như hàn sương nhìn Lục Ly nói:
- Tiểu đệ đệ, thực sự tuyệt tình như vậy à?
Lục Ly đeo mặt nạ Ngân Ma nên không nhìn thấy biểu cảm, nhưng mắt lại lạnh lùng băng hàn, hắn hừ lạnh nói:
- Ta không nói chuyện với người say rượu giở trò điên, đợi ngươi tỉnh rượu rồi nói.
- Tốt, tốt.
Khởi tiểu thư cười lạnh hai tiếng bay lên tầng hai, người vây xem xung quanh cũng dần dần tản đi, Lục Ly dẫn theo Vũ Hóa Thần và Minh Vũ về tới khoang thuyền.
- Đóng cửa, không gặp bất kỳ ai.
Sau khi đi vào, Lục Ly lập tức hạ lệnh.
Ra ngoài đi vài vòng lại suýt nữa xảy ra chuyện, Lục Ly không muốn phức tạp nữa, chuẩn bị ở đây bế quan mấy tháng không ra khỏi cửa, đến Khiếu Thiên Thành rồi tính.
Minh Vũ gật đầu, đóng và khóa trái cửa khoang thuyền lại.
Vũ Hóa Thần suy nghĩ một lát rồi hỏi:
- Thiếu chủ, ngươi nói xem có phải người của Linh Lung Các nhận ra thân phận của chúng ta, cho nên phái Khởi tiểu thư này tới thử không? Nếu không một tiểu thư sao có thể phóng đãng như vậy được?
- Không biết!
Lục Ly lắc đầu, nhưng nhìn điệu bộ của Khởi tiểu thư, có chút giống như Yên phu nhân, nhìn một cái là biết chính là nữ tử phóng đãng.
Về phần sau lưng lắc đầu có đại nhân vật của Linh Lung Các hay không, Lục Ly không biết được.
Lục Ly không nghĩ nhiều, im lặng bắt đầu tham ngộ ký ức của yêu ma.
Minh Vũ và Vũ Hóa Thần đợi một lát, xác định bên ngoài không có bất kỳ động tĩnh gì, lại nhắm mắt bắt đầu tu luyện.
...
Thời gian tiếp theo, Lục Ly ăn ngủ đều ở trong khoang thuyền, ngay cả đi vệ sinh cũng dùng bô trong khoang thuyền để giải quyết.
Hắn trừ ăn uống đái ỉa ngủ nghỉ ra, thời gian còn lại đều đang tham ngộ ký ức của yêu ma.
Minh Vũ, Vũ Hóa Thần cũng như vậy, Minh Vũ chưa từng ra ngoài, Vũ Hóa Thần thì thỉnh thoảng đi mua chút đồ ăn nóng, thời gian còn lại đều tu luyện trong khoang thuyền.
Tiểu Bạch là nhàn nhã nhất, mỗi ngày chỉ ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn.
Lục Ly không cho nó đi lung tung, nó cũng vô cùng nghe lời.
Thời gian đã qua nửa tháng!
Khởi tiểu thư kia không hề xuất hiện, khiến đám người Lục Ly cũng yên tâm.
Xem ra ngày đó là Khởi tiểu thư uống rượu quấy rối mà thôi, chắc về sau đại thống lĩnh của thương thuyền giáo huấn nàng ta, khiến nàng ta không dám tiếp tục xằng bậy nữa.
- Cuối cùng cũng triệt để cảm ngộ rồi.
Lại qua sáu ngày, Lục Ly vui sướng mở mắt, ký ức yêu ma đã được hắn cảm ngộ toàn bộ.
Lý luận hiện tại đã có rồi, còn thiếu thực tiễn thôi.
Khoang thuyền quá nhỏ, căn bản không thể phóng thích, đi tới trên giáp bản lại càng không thể, nếu rời thuyền thì Lục Ly đừng hòng lên thuyền lại.
Lục Ly chỉ có một con đường để đi, đó là tới phòng tu luyện trong thuyền.
Bên trong có một diễn võ trường rất lớn, xung quanh còn đều có cấm chế, ở bên trong tu luyện thế nào cũng không tổn hại tới thương thuyền.
Lục Ly nóng lòng như lửa đốt, có chút đứng ngồi không yên.
Bảo Vũ Hóa Thần, người sau liền đi an bài.
Sau hai nén hương Vũ Hóa Thần đã trở lại, hắn đã hỏi rõ ràng, tới phòng tu luyện một canh giờ cần một vạn huyền tinh, một ngày là mười hai vạn huyền tinh, có thể nói là giá trên trời.
Chút huyền tinh này đối với Lục Ly mà nói thì không tính là gì, hắn hỏi Minh Vũ hai trăm vạn huyền tinh, sau đó cùng Vũ Hóa Thần ra ngoài.
Đi đến phòng tu luyện, Lục Ly giao huyền tinh cho hai ngày, tiến vào một khoang thuyền trống trải, bên trong có gần ngàn mét vuông, cũng miễn cưỡng đủ dùng.
Vù!
Lục Ly đầu tiên là phóng ra một chút Di Hình Ảo Ảnh, thân thể biến ảo thành mười mấy phân thân, chạy quanh ở bên trong.
Sau đó Lục Ly bắt đầu dựa theo biện pháp trong ký ức của yêu ma, muốn dung hợp Kính Tượng Áo Nghĩa rồi phóng thích ra.
Chỉ là hắn thử mấy lần, vẫn chỉ có thể phóng thích mười mấy phân thân, không có bất kỳ gia tăng và biến hóa gì.
Thí nghiệm và ấn chứng nhiều lần, thỉnh thoảng dừng lại trầm tư, sau đó tiếp tục thí nghiệm.
Lục Ly mất ăn mất ngủ hoàn toàn đắm chìm, cho tới hai ngày sau một quản sự đi vào hắn mới giật mình tỉnh lại.
- Hết giờ rồi!
Quản sự mặt không biểu tình nói, Lục Ly lại không ra ngoài, trầm giọng nói:
- Ta tu luyện thêm mười ngày, một trăm hai mươi vạn huyền tinh phải không? Ta đưa ngươi!
- Xin lỗi.
Quản sự lắc đầu nói:
- Phòng tu luyện này đã bị người ta bao trước rồi, cho nên ngươi không thể tiếp tục tu luyện.
- Hả?
Lục Ly vừa mới tu luyện được hai ngày, rất nhiều thứ mới chỉ lần mò tới da lông, chính là thời khắc mấu chốt, không ngờ lại không thể tu luyện?
Hắn dừng một chút rồi hỏi:
- Còn phòng tu luyện lớn nào khác không? Ta sẽ trả giá cao!
- Hết rồi.
Quản sự còn chưa nói xong, bên ngoài vang lên một giọng nữ êm tai, một bóng hình xinh đẹp màu tím xuất hiện, tựa vào cửa nhìn Lục Ly cười nói:
- Phòng tu luyện lớn thế này chỉ có một thôi, bị ta bao một tháng.
Tiểu đệ đệ, nếu ngươi muốn tu luyện, tiếp tỷ tỷ uống một chén là được, sẽ cho ngươi dùng miễn phí.
Thế nào, rất có lời phải không?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...