Lục Ly có ấn tượng rất sâu sắc đối với ba chữ Thăng Long Thảo, bởi vì Dạ Tra nói qua một gốc Thăng Long Thảo có thể đấu giá tám ức mười ức, khi đó quả thực đã dọa sợ Lục Ly.
Thế mà giờ hắn lại có được tận sáu gốc Thăng Long Thảo? Vậy chẳng phải đồng nghĩa với mấy chục ức Huyền Tinh? Cộng thêm ba mươi sáu gốc linh tài kia, chỗ đó ít nhất cũng trị giá mười mấy ức a? Lục Ly tuỳ ý tính toán một phen mới nhận ra, số linh tài trong Không Gian Giới Chỉ chí ít phải lên đến sáu mươi ức.
Lộc cộc, lộc cộc!
Lục Ly nuốt xuống mấy ngụm nước bọt, hắn có cảm giác mình đột nhiên ngồi trên đống vàng.
Vài chục ức Huyền Tinh a? Làm sao tiêu đây? Chừng đó đủ cho hắn tu luyện tới cảnh giới nào? Xung kích một lần Mệnh Luân Cảnh chỉ cần ba trăm vạn Huyền Tinh, như vậy hắn có thể xung kích bao nhiêu lần?
Lục Ly thoáng sửng sốt, hắn nhớ tới không lâu trước đây mình còn kéo quan tài trong băng thiên tuyết địa ở Vũ Lăng Thành, mục đích chỉ là vì một viên Thối Thể Đan.
Từ khi đó tới hiện tại mới qua bao lâu, vậy mà hắn đã nắm trong tay vài chục ức Huyền Tinh
- Nếu lúc ở bộ lạc Địch Long mà ta có nhiều Huyền Tinh như vậy thì tốt biết bao?
Lục Ly âm thầm cảm khái, nếu khi đó có Huyền Tinh hắn đã sớm mang theo Lục Linh cao chạy xa bay, không cần ở lại bộ lạc Địch Long để người khinh bỉ, cũng sẽ không gia nhập Liễu gia, dẫn đến hiện tại Lục Linh bị đưa đến Thanh Châu xa xôi.
Đương nhiên hắn chỉ thoáng suy nghĩ chút thôi, lúc đó hắn làm sao có thể có nhiều Huyền Tinh vậy được?
Chẳng qua vừ nghĩ đến Lục Linh, rất nhanh hắn liền tỉnh táo lại, không thể bị những linh tài này che mờ mắt, thực lực mới là quan trọng nhất.
Không có thực lực, lúc nào cũng có thể bị giết, vài chục ức linh tài này cũng sẽ thành đồ cưới cho người khác.
- Vũ gia liệu có trả thù không nhỉ?
Hắn lại nghĩ tới vấn đề này, mặc dù dựa theo lẽ thường mà nói, Vũ gia sẽ không dám phái người tiến vào Thiên Đảo Hồ, nhưng biết đâu vạn nhất …
Trầm tư chừng một nén hương, hắn quyết định dọn nhà, tới ở trong Địa Long Đảo.
Đồng thời hắn chuẩn bị dựng lên vô số cấm chế ở Địa Long Đảo, một khi kẻ địch tiến vào, hắn có thể lập tức tiến vào tiểu thế giới kia.
Tiểu thế giới kia có chín tên cường giả Bất Diệt Cảnh đỉnh phong, Mãnh Tượng Tộc và Thanh Loan Tộc lại là tổ hợp cực mạnh, chỉ cần cường giả hai tộc xuất động, dù có là Quân Hầu Cảnh tiến vào đều chưa hẳn có được kết cục tốt.
- Thiên Đà Tử!
Hắn quát khẽ một tiếng, Thiên Đà Tử lập tức xuất hiện, Lục Ly sai hắn đi tìm Thất trưởng lão bí mật bố trí trên Địa Long Đảo, còn dặn đi dặn lại việc này nhất định phải giữ bí mật tuyệt đối.
Như thế liền có được phương án dự phòng, ngoài mặt hắn vẫn ở trên Long Tượng Sơn, trên Long Tượng Sơn cũng được bố trí một ít cấm chế.
Nếu có địch nhân tập kích đến Long Tượng Sơn liền có thể trước một bước đề phòng.
Thiên Đà Tử lĩnh mệnh đi xuống, không lâu sau Thất trưởng lão đích thân chạy đến, nghe một ít ý kiến từ Lục Ly, sau đó liền bắt tay đi làm.
Hiện tại Liễu gia không thiếu Huyền Tinh, có răng thú của Lục Ly, mỗi tháng Liễu gia đều có thể bán ra một nhóm Âm Minh Căn và Hỏa Tiên Chi, còn có thể bán ra hai nhóm Huyết Trùng Quả, có trăm vạn Huyền Tinh vào tay.
An trí cho Lục Ly một hành cung bí mật ở Địa Long Đảo không phải điều gì quá khó khăn.
Đợi Thất trưởng lão rời đi, Lục Ly vô tâm tu luyện, một lòng nghĩ đến bố trí Địa Long Đảo, nghĩ đến vạn nhất xảy ra chuyện thì nên làm thế nào thế nào …
- Hay là đưa đám Thăng Long Thảo này cho Dạ Tra?
Trong lòng Lục Ly đột nhiên hiện lên một ý tưởng lớn nhất, Dạ Tra nói qua bọn hắn thiếu khuyết mấy loại linh tài, bởi thế mới không cách nào đột phá Quân Hầu Cảnh, trong đó loại linh tài trọng yếu nhất chính là Thăng Long Thảo.
Nếu như …
Hắn đưa Thăng Long Thảo cho bọn họ, không nói đột phá thành sáu tên Quân Hầu Cảnh, dù chỉ đột phá ba bốn tên cũng sẽ là một cỗ lực lượng phi thường khủng bố.
Có Quân Hầu Cảnh bảo vệ, Vũ gia đến bao nhiêu sẽ chết bấy nhiêu.
Hơn nữa có Quân Hầu Cảnh bảo hộ, bất cứ lúc nào hắn cũng đều có thể rời Bắc Mạc tới Trung Châu, thậm chí đi Thanh Châu tìm Lục Linh.
Nghĩ tới đây, Lục Ly kích động đến cả người run rẩy.
Đám Dạ Tra bị cấm chế tiểu thế giới hạn chế không thể đi ra, một khi đột phá Quân Hầu Cảnh liền có thể nhẹ nhàng ra ngoài, thiên hạ lớn như vậy, hắn muốn đi đâu cũng được.
- Phụ thân mẫu thân tỷ tỷ, rất nhanh ta liền có thể tìm tới các ngươi.
Lục Ly hít mấy hơi thật sâu ít, sau đó đột ngột đứng dậy đi ra ngoài.
Vừa bước ra thành bảo, một cơn gió mát lạnh thổi đến, bước chân hắn đột nhiên dừng lại, đầu óc cũng bị gió lạnh thổi tỉnh.
- Không đúng, không thể xung động!
Hắn tỉnh táo lại, tiểu thế giới mà Thanh Loan Tộc và Mãnh Tượng Tộc đang ở có rất nhiều nghi điểm.
Vạn nhất đó là cái bẫy thì sao? Hắn đưa cho hai tộc linh dược cực phẩm, cuối cùng lại bị hai tộc thiết kế lừa giết thì sao?
Tùy theo biết được càng nhiều, Lục Ly lại càng thêm kính sợ đối với cái thế giới này.
Thế giới này quá mức hung hiểm, một bước đi nhầm liền có thể sẽ chết không chỗ chôn
Thiên Đà Tử nói Mãnh Tượng Tộc trời sinh thiếu một căn huyền, nói cách khác thì là tương đối ngốc, Thanh Loan Tộc lại nổi danh âm hiểm xảo trá.
Nếu không cẩn thận bị lừa vào tròng, không chỉ mất đi Thăng Long thảo, có lẽ mạng hắn đều không giữ được.
Lại nói, văn tự trên tấm bia đá viết hắn là Thánh Chủ của hai tộc, việc này quá mức hoang đường, đến giờ Lục Ly vẫn khó mà tin tưởng cho được.
Hắn đứng trên đỉnh núi trầm tư, mãi nửa ngày sau mới nghĩ ra được một cách.
- Thiên Đà Tử!
Lục Ly quát khẽ một tiếng, Thiên Đà Tử như u hồn hiện ra, Lục Ly không nhìn hắn, thấp giọng dò hỏi:
- Ngươi cảm thấy Thanh Loan Tộc đáng để ta tin tưởng không?
Thiên Đà Tử thoáng kinh ngạc, không ngờ Lục Ly lại đột nhiên nhắc đến Thanh Loan Tộc
Hắn nghĩ nghĩ rồi nói:
- Nhìn hành vi của bọn hắn lúc trước, hẳn là đáng để tín nhiệm, chí ít bọn hắn chắc là không có mưu đồ gì với chủ nhân.
Lục Ly không đáp, nghĩ nghĩ lại hỏi tiếp:
- Có thể lấy được tài liệu càng chi tiết về Thanh Loan Tộc Mãnh Tượng Tộc không?
- Cái này thì không thành vấn đề.
Thiên Đà Tử nói:
- Hai tộc kia rất nổi danh, trong rất nhiều cổ tịch đều có ghi chép, tuỳ ý đi mua sắm một ít cổ tịch là có thể tra được.
- Đi thôi!
Lục Ly khoát tay nói:
- Để Thất trưởng lão sưu tầm một phần tư liệu thật cặn kẽ, phải giữ bí mật, không thể để cho những người khác biết.
Thân hình Thiên Đà Tử lóe lên, lao vút xuống Long Tượng Sơn, Lục Ly lại đứng trên đỉnh núi trầm tư, mãi đến lúc trời tối mới quay trở lại trong thạch bảo.
Ngày hôm sau, Thất trưởng lão đích thân đưa tới một quyển cổ thư, Lục Ly lật xem qua, hiểu rõ được phần nào về Thanh Loan Tộc và Mãnh Tượng Tộc.
Dạ Tra không nói sai, năm đó hai tộc quả thực từng là đại tộc tiếng tăm lừng lẫy ở Trung Châu, hùng bá mấy vực Trung Châu suốt mấy chục vạn năm.
Năm ngàn năm trước đột nhiên bị sáu đại gia tộc Trung Châu liên thủ vây công, hai tộc hủy diệt.
Trong sách ghi chép toàn bộ đệ tử hai tộc đều đã chết, xem ra bên ngoài không biết hai tộc vẫn còn dư nghiệt trốn ở trong tiểu thế giới.
Suốt một ngày Lục Ly không có động tĩnh gì, đợi khi trời tối, hắn mới đột nhiên quát khẽ:
- Thiên Đà Tử!
Thiên Đà Tử cũng ở trong thạch bảo Long Tượng Sơn, thân hình hắn lóe lên hiện ra trước mặt.
Lục Ly vung tay nói:
- Đi, mang ta đi Địa Long Đảo, vào trong tiểu thế giới kia, nhớ kỹ đừng cho bất luận kẻ nào thăm dò được hành tung của chúng ta.
- Đi tiểu thế giới?
Thiên Đà Tử thoáng kinh ngạc, Lục Ly tự nhiên muốn đi tiểu thế giới làm gì? Song hắn không dám hỏi nhiều, khẽ gật đầu nói:
- Không thành vấn đề.
Một tay Thiên Đà Tử nắm lấy Lục Ly, nhân lúc bóng đêm hóa thành một đạo u hồn phóng vút ra ngoài đảo.
Lộ tuyến hắn chọn rất vắng vẻ, cấm chế trên Huyết Sát Đảo về căn bản đều là do hắn chỉ điểm, đương nhiên sẽ không kinh động tới.
Yên ắng lẻn ra Huyết Sát Đảo, lại vô thanh vô tức lên Địa Long Đảo, trên đảo có thám báo nhưng làm sao có thể phát hiện ra được Thiên Đà Tử?
Hai người đi xuống núi lửa, tiến vào thông đạo mạch nước ngầm kia, Lục Ly không để Thiên Đà Tử đi vào, mà dặn hắn ở ngoài trấn thủ mạch nước ngầm, có bất kỳ tình huống nào liền lập tức bóp nát ngọc phù thông báo cho hắn biết.
Lục Ly một thân một mình đi xuống hồ trong lòng đất, sau đó đánh ra Huyền lực chạm vào cấm chế, lần nữa được truyền tống tới tiểu thế giới.
Vẫn là xuất hiện ở trong rừng rậm lần trước, chẳng quanh giờ đây xung quanh đã có người trấn giữ.
Hai tên võ giả Thanh Loan Tộc đi ra, sau khi thấy là Lục Ly lập tức khuỵu gối quỳ xuống nói:
- Tham kiến Thánh Chủ.
Lục Ly khẽ gật đầu, vung tay hạ lệnh nói:
- Dẫn ta đi gặp tộc trưởng các ngươi!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...