Bất Diệt Long Đế


Ông!
Trong hồ dưới mặt đất Địa Long Đảo chợt lóe lên quang mang, hai đạo nhân ảnh xuất hiện.

Hai người vừa mới truyền tống đi ra, vội không kịp phòng nuốt vào mấy ngụm nước, sặc cho nước mắt nước mũi đều chảy ra.
Chẳng qua sau khi nương theo quang mang phát ra từ tảng đá màu trắng dưới hồ, thấy được rõ ràng đây đúng là hồ trong lòng đất Địa Long Đảo, hai người nhìn nhau một cái, trong lòng đều có cảm giác hoảng như cách thế.
Quang mang phát ra từ tảng đá màu trắng dần suy yếu, cuối cùng biến trở lại thành một tảng đá bình thường, hồ trong lòng đất cũng khôi phục vẻ yên tĩnh và hắc ám.
Hưu!
Trên thân hai người lấp lánh Huyền lực, lao nhanh lên bờ, trực tiếp vút vào thông đạo khi trước.

Cả hai hít sâu một hơi, thần tình vẫn như đang còn trong mộng.
- Trở về, chúng ta rốt cục đã trở về!
Lục Ly hét lớn một tiếng, dù chỉ tiến vào trong tiểu thế giới kia mấy ngày, hắn lại cảm giác như đã qua mấy đời mấy kiếp.

Chuyện xảy ra trong đó quá mức hoang đường, lúc đầu khi mới vừa tiến vào hai người còn tưởng là vĩnh viễn phải ở lại bên trong.
Nhìn giới chỉ trong tay, cảm nhận được khí tức Thiên Đà Tử nay đã đạt tới Mệnh Luân Cảnh ở bên cạnh, Lục Ly biết hết thảy đều không phải mơ mà là chuyện xưa chân thực.
Hưu!
Trong thông đạo phía trước đột nhiên vang lên tiếng xé gió, một đạo bóng đen khoái tốc tới gần, Thiên Đà Tử đứng lên trước một bước, bảo hộ Lục Ly.
- Đảo chủ, đảo chủ, là các ngươi phải không?

Một tiếng nói kích động vang lên, Lục Ly nghe được là tiếng đệ tử Liễu gia, Liễu Hạ, vội cao giọng quát nói:
- Là chúng ta.
- Đúng là các ngươi, quá tốt, quá tốt rồi!
Liễu Hạ băng băng mà đến, khuỵu gối quỳ xuống trước mặt Lục Ly và Thiên Đà Tử nói:
- Các ngươi mất tích mấy ngày, tộc trưởng đều sắp phát điên.
- Chúng ta không sao, trước đi ra ngoài rồi hẵng nói.
Lục Ly khoát tay, mang theo Thiên Đà Tử và Liễu Hạ đi ra ngoài.

Hắn suy nghĩ một lát rồi để Liễu Hạ đi trước bẩm báo, chính mình và Thiên Đà Tử thì thả chậm tốc độ theo ở phía sau .
- Sau khi rời khỏi đây, không được tiết lộ bất cứ chuyện gì ở bên trong.
Lục Ly thấp giọng dặn dò Thiên Đà Tử, suy nghĩ một lúc rồi lại nói tiếp:
- Nếu mấy người Liễu Di hỏi tới, cứ nói chúng ta bị nhốt vào trong một không gian kỳ dị.

Lục Ải Nhân không cẩn thận bị giết, chúng ta may mắn trốn thoát ra được, còn lại cái gì cũng đừng kể.
Hiện tại Thiên Đà Tử đã là nô lệ của Lục Ly, tự nhiên cái gì đều phải nghe theo Lục Ly, huống hồ Thiên Đà Tử cũng không ngốc.

Biết một khi tin tức về tiểu thế giới này tiết ra ngoài, nhất định sẽ kinh động vô số đại nhân vật, Thiên Ngục lão nhân đều có thể sẽ xuất động.
Hắn còn đang hi vọng đám người Dạ Tra giúp hắn ngưng tụ Mệnh Luân thứ hai thứ ba, làm sao sẽ tiết lộ tin tức về tiểu thế giới ra bên ngoài?
Hai người đi tới miệng núi lửa, dây thừng vẫn còn, Lục Ly bắt lấy dây thừng một đường leo lên.


Bây giờ thực lực Thiên Đà Tử đã rất cường đại, trực tiếp bay vọt dọc theo vách đá, mượn lực vụt ra bên ngoài.
- Lục Ly!
Nơi xa một thân ảnh chạy vội mà đến, Liễu Di dẫn theo một đám người băng băng lao tới, vừa thấy được Lục Ly trong mắt bất giác ngân ngấn lệ hoa.
Mấy ngày nay Lục Ly mất tích, đối với Liễu Di mà nói quả thực một ngày bằng một năm.

Một khi Lục Ly và Thiên Đà Tử không về được, Liễu gia sẽ bị hủy diệt trong phút chốc, hiện tại Lục Ly đã trở thành cột trụ Liễu gia, không có Lục Ly Liễu Di cảm giác trời như đang sập xuống.
- Đảo chủ! Thiên Đà Tử tiền bối, các ngươi trở về là tốt rồi.
Cửu trưởng lão cũng theo tới, nhìn thấy hai người hắn cũng là cuồng hỉ.

Trước kia Lục Ly một mực tu luyện ở Long Tượng sơn, Cửu trưởng lão còn cảm giác có hay không có Lục Ly ngày vẫn cứ qua như thường, phải đến mấy ngày nay mới phát hiện, bây giờ Huyết Sát Đảo căn bản không thể thiếu Lục Ly.
Trên mặt Lục Ly lộ ra nụ cười, hắn không phải cỏ cây, ở chung với đám người Liễu gia thời gian dài như vậy, còn cùng nhau trải qua biết bao nhiêu chuyện, không khả năng chẳng có chút cảm tình nào.
Đợi mọi người đến đông đủ bên miệng núi lửa, lúc này hắn mới cười khổ nói:
- Chúng ta gặp chút chuyện, tám tên Lục Ải Nhân đều đã chết.
- Chết thì cũng đã chết, các ngươi có thể trở về là được.
Liễu Di không chút để ý nói, chỉ cần có Huyền Tinh liền có thể mua Lục Ải Nhân, Lục Ly chết rồi có bỏ ra bao nhiêu Huyền Tinh đều không mua lại được.
- Hả?
Cửu trưởng lão đột nhiên cảm giác khí chất Thiên Đà Tử hơi khác lúc trước, hắn kinh nghi nhìn chằm chằm Thiên Đà Tử mấy lần, sau đó mới nghi hoặc hỏi:

- Thiên Đà Tử tiền bối, ngươi ngưng tụ Mệnh Luân?
Thiên Đà Tử có chút ngạo nghễ ngẩng đầu lên nói:
- Hắc hắc, không cẩn thận đã đột phá.
Lục Ly nhàn nhạt liếc qua Thiên Đà Tử, kẻ sau đang ngẩng đầu bỗng chợt cúi thấp xuống.

Đám người Cửu trưởng lão không khỏi kinh hãi trong lòng, Thiên Đà Tử đến Huyết Sát đảo là vì muốn ngưng tụ Mệnh Luân, giờ đột phá rồi, liệu có lập tức rời đi không? Đã chết mất tám tên Lục Ải Nhân, hiện tại lực lượng thủ vệ Huyết Sát Đảo đã không mạnh a.
- Về trước rồi tính.
Lục Ly phất phất tay, dẫn theo đám đông chạy về phía Huyết Sát Đảo.

Trên đường Lục Ly hỏi dò một phen, biết được Địa Long Đảo đã không việc gì, Thất trưởng lão và Lộc trưởng lão còn chưa trở lại, hết thảy mọi thứ đều bình thường.
Mấy người Thất trưởng lão tới Thuấn Phong Thành ở mặt nam Thiên Đảo Hồ, đường xá xa xôi, cả đi cả về ít nhất phải mất nửa tháng, Lục Ly không cảm thấy có gì kỳ quái.
Trở lại Huyết Sát Bảo, đám người Liễu Di tự nhiên hỏi dò hai người đã đi đâu.

Hồ dưới lòng đất kia Liễu Di và Thất trưởng lão cũng từng đi xuống thăm dò, lại không phát hiện được gì.

Sau khi hai người được truyền tống đi, tảng đá màu trắng liền mất đi quang trạch, người thăm dò đều tưởng đó là tảng đá bình thường, chẳng ai để ý để ý.
Thiên Đà Tử không dám nói lung tung, Lục Ly thuận miệng lừa nói xúc động phải một cấm chế thần bí, sau đó hai người mơ mơ hồ hồ được truyền tống vào một không gian thần bí, bị giam ở trong đó mấy ngày.
Lục Ly còn dặn dò để người không được xuống hồ dưới lòng đất, vạn nhất lần nữa xúc động cấm chế liền phiền phức to.

Trong không gian thần bí kia đen thui, rất là khủng bố, hai người thiếu chút điên mất.
Cửu trưởng lão rất kinh nghi, nói phải phái người dò xét, hoặc là báo lên Lạc Thần đảo.


Lục Ly bá đạo ngăn hắn lại, cũng nói lần này núi lửa phun nước rất có thể là cấm chế thần bí kia dẫn phát, vạn nhất bọn người Hứa Trần tới thăm dò chạm phải cấm chế, hủy diệt cả Huyết Sát Đảo thì nguy.
Cửu trưởng lão bị dọa sợ, Lục Ly dặn đi dặn lại không được để cho người tiến vào, thậm chí Địa Long Đảo đều không cần người ở, chỉ lưu một hai tên thám báo trấn giữ là được.
Lục Ly còn dặn Liễu Di truyền lời ra ngoài, nói chuyện ở Địa Long Đảo vạn vạn không thể truyền ra, bằng không giết không cần luận.
Liễu Di Cửu trưởng lão biết việc này truyền ra, khẳng định sẽ khiến người Lạc Thần Đảo để ý, vội vàng phái người đi xuống truyền lệnh.
Lục Ly lại âm thầm cam đoan với Liễu Di và Cửu trưởng lão, nói Thiên Đà Tử sẽ không rời đi, mọi người cứ việc an tâm, hết thảy vẫn sẽ như thường.
An bài xong hết thảy, Lục Ly về lại Long Tượng Sơn, hắn cần nghỉ ngơi một phen.

Vừa về đến dưới Long Tượng Sơn, một đạo bóng trắng bay vụt đến, vọt thẳng vào trong ngực Lục Ly.
Hí hí
Nghe được tiếng kêu quen thuộc, nhìn khuôn mặt nhỏ chất đầy vui sướng của Tiểu Bạch, tâm tình Lục Ly mềm cả ra.
Con thú nhỏ này có được cảm tình không chút bảo lưu đối với mình, khiến Lục Ly cảm thấy như là thân nhân.

Hắn ôm Tiểu Bạch hung hăng hôn hai cái, cười ha ha chạy lên Long Tượng Sơn.
Trở lại Long Tượng Sơn, Lục Ly lập tức bắt đầu tu luyện, hắn lấy ra Thanh Loan Đan từ trong Không Gian Giới Chỉ, sau đó liền bế quan, hắn muốn thử xem dược lực đan này, xem xem liệu có phải Dạ Tra nói ngoa.
Một canh giờ sau, Lục Ly mở mắt, trên mặt chất đầy vẻ cuồng hỉ.
Dạ Tra không gạt người, nhờ có vòng răng thú, dược lực của Thanh Loan Đan còn được tăng mạnh rất nhiều, hắn cảm giác tốc độ tu luyện phải tăng lên ít nhất sáu bảy mươi lần.
- Sáu bảy mươi lần, Hồn Đàm Cảnh đã ở trong tầm tay!
Lục Ly siết chặt nắm tay, dõi mắt nhìn về phía đông nam.

Tùy theo cảnh giới tăng lên, hắn cảm giác được khoảng cách giữa mình và Lục Linh càng lúc càng gần..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui