Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Đối mặt với biểu hiện đột ngột của người đàn ông trung niên, nụ cười của cô gái xinh đẹp hơi cứng lại.

"Thưa ngài! Nếu lời giới thiệu của tôi làm ông không hài lòng. Tôi sẽ giới thiệu cho ông một người bán hàng chuyên nghiệp khác. Chúng tôi chỉ làm việc bán thời gian ở đây trong dịp lễ Quốc khánh, có thể một số chi tiết cụ thể chưa hiểu rõ lắm, cũng không cần ăn cơm. Cảm ơn ông đã mời… Xin hỏi quý khách còn vấn đề gì nữa không?”

Ngay khi người đàn ông trung niên vừa mở miệng, lập tức lộ ra ông ta là một lão già háo sắc. Hắn mang vẻ đạo mạo giả vờ nghiêm túc nói: “Làm việc bán thời gian sao à! Thì ra là vậy, cô vẫn là học sinh à, chắc hẳn một ngày làm bán thời gian cũng không được bao nhiêu tiền đúng không, thật đúng là vất vả…”

Cô gái xinh đẹp miễn cưỡng mỉm cười: "Không sao ạ! rất tốt để rèn luyện con người. Quý khách… Xin hỏi ngài còn có thắc mắc gì không?"

Người đàn ông trung niên tiếp tục gạ gẫm nói: "Mua xe chỉ là chuyện nhỏ. Tôi chỉ muốn làm bạn với cô Diệp, có thời gian thì cùng nhau đi chơi, đi du lịch. Con người mà sống được bao lâu đâu, hà cớ gì phải mệt mỏi như vậy chứ…”

Triệu Dật nghe đến đó, lập tức trên mặt có chút buồn cười. Lão già háo sắc này còn bắt chước người ta giả bộ văn nhân.

Đi chơi, đi du lịch cùng nhau?

Ông ta đang tìm người đồng hành cuối tuần hay là định bao nuôi người ta đây?

Mặc dù Triệu Dật không cười thành tiếng nhưng nụ cười không kìm được trên mặt, vẫn khiến hai người bên cạnh chú ý.

Người đàn ông trung niên kia da mặt dày, hiển nhiên không cảm thấy xấu hổ nhưng cô gái xinh đẹp kia khuôn mặt lại đỏ bừng xấu hổ.


"Thưa quý khách! Nếu không thì mời ngài tự xem trước ạ. Có vấn đề gì về xe cần biết thêm thì ngài hỏi lại tôi. Bây giờ tôi cần phải tiếp vị khách bên cạnh ạ.”

Cô gái xinh đẹp nói xong lời này lễ phép bước nhanh đến bên cạnh Triệu Dật: "Quý khách! Xin hỏi ngài có cần gì không?"

Triệu Dật liếc nhìn người đàn ông trung niên đang không vui bên cạnh, bình tĩnh xoay người lại: "Tôi muốn xem chiếc 488 này. Cô có thể giới thiệu cho tôi được không?"

Cô gái xinh đẹp thở phào nhẹ nhõm, nở nụ cười lễ phép với Triệu Dật: "Mời đi theo tôi."

Triệu Dật đi theo người đẹp đến bên cạnh chiếc xe 488, cô gái xinh đẹp bắt đầu giới thiệu: "Mẫu xe 488, hiện tại doanh số trên thị trường rất tốt. Mới ra mắt năm ngoái, thiết kế ngoại hình luôn được săn đón nhiệt tình bởi phần lớn người chơi xe. Theo cách nói của những người trẻ tuổi thì gọi nó là rất ngầu, tương đối có phong cách. Hệ thống truyền động của nó là... "

Triệu Dật liếc nhìn thẻ tên trước ngực của cô gái xinh đẹp, trên đó có tên của cô gái xinh đẹp này.

Diệp Thiến.

Diệp Thiến dáng người cao ráo, xinh đẹp, đặc biệt là đôi mắt một mí trông rất thông minh khiến khuôn mặt cô ấy vốn đã thanh tú lại càng xinh đẹp.

Triệu Dật theo bản năng hướng đến mục tiêu ra lệnh mở ra chức năng quét. Cuối cùng thì đây mới là cách biết rõ về người ta nhất, chân thật nhất.

"Hệ thống, quét Diệp Thiến."

"Chức năng quét hệ thống đã khởi động. Đang thu thập thông tin mục tiêu.

...

Tên: Diệp Thiến

Tuổi: 21

Chiều cao: 165cm

Cân nặng: 46,5kg

Giá trị nhan sắc: 95


Dáng người: 97

Đặc thù cho điểm: 96

Độ thiện cảm: 59"

Dáng người 97!

Đây là người đẹp có chỉ số hình thể cao nhất mà Triệu Dật từng thấy, giá trị nhan sắc cũng lên tới 95, đặc thù cho điểm lại là 96. Đánh giá toàn diện thế này đã là cực kỳ cao rồi.

Điểm số dựa trên sở thích của Triệu Dật, dáng người đẹp không nhất thiết phải là siêu cấp S. Thật ra, con thỏ quá to, dễ gây chết đuối và không thở được, thực ra cũng rất dọa người.

- -- . ngôn tình hoàn

"Cô Diệp..."

Diệp Thiến dừng lại lời giới thiệu: "Thưa ngài, có vấn đề gì không?"

Triệu Dật nói đùa: "Thật ra tôi cũng muốn kết bạn với cô Diệp, có thời gian thì cùng nhau đi chơi, đi du lịch..."

Diệp Thiến sửng sốt một chút, sau đó hơi đỏ mặt, nhìn vào ánh mắt của Triệu Dật đột nhiên có chút xấu hổ.

Vừa rồi cô ấy lấy lý do tiếp đón Triệu Dật, thực ra chỉ để lợi dụng Triệu Dật để thoát thân mà thôi.


...

Diệp Thiến cắn môi thì thầm: "Tôi xin lỗi."

Triệu Dật cười: "Chỉ đùa thôi! Chúng ta vẫn là nói chuyện xe cộ đi."

Triệu Dật cười sang sảng, ánh mắt trong sáng, Diệp Thiến nhìn ra tuy rằng trong mắt hắn có vẻ tán thưởng sắc đẹp của mình, nhưng lại rất bình tĩnh. Cũng sẽ không làm cho người ta tức giận, ngược lại còn rất dễ sinh ra một chút cảm giác vui vẻ.

Ai bảo Triệu Dật lớn lên lại có bộ dạng của một thanh niên đẹp trai, có khí chất và ngoại hình tốt?

Chuyện giữa người này với người lúc nãy không giống nhau. Có thể giống nhau sao?

Diệp Thiến không nhịn được cười, có lẽ cô ấy cảm thấy hai người đều bằng tuổi nhau nên cách nói chuyện của Diệp Thiến cũng đã được điều chỉnh: "Thưa quý khách! Ngài có thể ngồi lên và cảm nhận một chút, nếu muốn mua thì cũng có thể đăng ký lái thử... "

Triệu Dật cười: "Thật ra tôi chỉ nghĩ nó rất ngầu, mọi người đều cảm thấy rất phong cách nữa. Còn chuyện điều khiển nó ra sao à. Xe tận hơn 4 triệu tệ còn có thể kém sao?”

Diệp Thiến mỉm cười: "Quý khách muốn mua một chiếc không?"

Triệu Dật ngồi ở ghế lái cảm nhận được, nghiêng người hỏi: “Cô là nhân viên bán hàng bán thời gian. Vậy nếu khách hàng mua xe thì cô có được hoa hồng không?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận