Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Tiệc hơ khô thẻ tre sao?

Giang Dĩnh vừa nói như vậy, Triệu Dật mới lập tức nhớ tới. Lúc trước Đinh Tiểu Phàm từng mời Triệu Dật đi uống rượu, nhưng bị Triệu Dật trực tiếp từ chối.

Tiệc hơ khô thẻ tre là nơi để mọi người trong đoàn làm phim thư giãn cùng trao dồi cảm tình, sau một quá trình vất vả quay phim, một nhà đầu tư như tôi chạy tới đó làm gì chứ?

Để giả vờ sao?

Đi uống rượu à?

Mọi người đều không biết tôi, như vậy cũng không cần thiết.

Dù sao tôi cũng chỉ là nhà đầu tư, các người quay phim cho thật tốt, cái gì đáng được nhận cứ nhận. Cho dù tôi muốn tiếp xúc thì cũng chỉ là diễn viên chính cùng đạo diễn, những người còn lại thì đâu có biết ai là ai đâu!

Triệu Dật: “Cô đang uống rượu, tôi cũng đang uống rượu, mọi người nâng ly từ xa là được rồi.”

Giang Dĩnh: Tôi không uống! Tôi nói tôi không biết uống rượu, tất cả đều là đồ uống thay rượu. (ñ_ñ)

Triệu Dật: (^-^)b, Được đấy.


Giang Dĩnh: “Tôi muốn mời anh ăn một bữa cơm để cảm ơn, ông chủ nể mặt một chút nha.”

Triệu Dật suy nghĩ một chút, ngẩng đầu hỏi: "Anh Xuyên! Lát nữa đi quán bar FL đúng không, người đẹp là trong quán bar hay là anh tự có sắp xếp khác? ”

Ngụy Xuyên nghe được câu nói này, đánh hơi được gì đó, cười nói: “Anh Dật muốn dẫn theo người đẹp tới sao?”

Giữa đàn ông với nhau, đương nhiên không cần giả vờ, Triệu Dật cười nói: "Tôi chỉ hỏi trước một chút mà thôi.”

Ngụy Xuyên cười nói: "Không phải em gái trong quán bar, chỉ là mấy cô nàng tôi quen biết. Anh Dật nếu có hẹn với người đẹp cứ gọi đến, không có xung đột gì đâu, tôi đang lo lắng hẹn mấy cô nàng này còn khiến anh không hài lòng đây.”

Lời nói này của Ngụy Xuyên rất khiêm tốn, trải hết bậc thang cho Triệu Dật.

Triệu Dật cười nói: "Anh nói như vậy là quá khách sáo rồi! Huynh đệ chúng ta uống rượu mà thôi, ở chỗ này không nói chuyện yêu đương.”

Triệu Dật cầm lấy điện thoại di động, hỏi Giang Dĩnh: “Lát nữa chúng tôi sẽ đi quán bar FL để uống rượu tiếp, có muốn tới đây chơi không?”

Suy nghĩ một chút, Triệu Dật lại bổ sung một điều: “À, đúng rồi! Tôi chỉ hỏi vậy thôi, tôi không dùng quy tắc ngầm với cô, có tới hay không cứ tùy ý.”

Ngụy Xuyên hẹn tới mấy người người đẹp, dù sao cũng không quen không biết. Tuy rằng nói là cùng nhau uống rượu khẳng định không có vấn đề, nhưng chung quy cũng không giống như những cô gái mình quen biết. Lỡ như trong mấy người đẹp này lại có người mình quen biết thì đến lúc đó sẽ rất lúng túng.

Giang Dĩnh: “(^o^)(^o^), ông chủ muốn quy tắc ngầm thì phải là trước khi tuyển chọn diễn viên chính nha! Bây giờ phim cũng đã quay xong, có phải là đã quá muộn rồi hay không?”

Giang Dĩnh: “Được rồi! Cảm ơn ông chủ đã mời, chỗ này của tôi cách quán bar FL không xa, bên kia anh xong tăng một rồi nói cho tôi một tiếng, tôi sẽ đi qua.

Triệu Dật: “OK!”

Triệu Dật buông di động xuống, Lục Đào bên cạnh tò mò hỏi: "Lại là mỹ nữ nào vậy! Khẳng định một điều không phải là Liễu Vũ Phi, bởi vì mới tách ra mà. Hơn nữa còn ở xa như vậy… là người đẹp họ Phùng sao?

Triệu Dật lắc đầu: "Không phải! Là người bạn ở Học viện điện ảnh Giang Đại, không phải lúc trước tôi có nói là đã đầu tư vào một bộ phim kinh dị kinh phí thấp sao, cô ấy đóng vai nữ chính. ”

Ngụy Xuyên ánh mắt sáng lên: "Là tiểu minh tinh à? Anh Dật, anh càng chơi càng cao cấp nha? ”


Triệu Dật cười mắng: "Tiểu minh tinh gì chứ! Trước đó cô ấy đã từng đóng vai phụ cho hai bộ phim, không hề có danh tiếng. Cô ấy cũng giống như tôi, chỉ là một sinh viên mà thôi. ”

Ngụy Xuyên cười hắc hắc, trên mặt lộ ra thần sắc nam nhân đều hiểu: "Diễn một hai bộ phim này không phải là tiểu minh tinh sao. Chúng ta đều hiểu, Dật ca không cần giải thích! ”

Triệu Dật nâng chén rượu lên: "Tôi nói chỉ là bạn bè các anh không tin, vậy thì vì tư tưởng lão sắc lang của anh cạn một ly nào. Uống!”

Lục Đào cười ha ha: "Tôi tin cậu mới là quỷ, cậu mới là lão sắc lang.”

Tôn Lượng cũng cười ha hả nâng chén: "Chú em cao ráo đẹp trai, lại có năng lực, vừa có nhan sắc lại có tiền. Người như cậu không phong lưu uổng thời trai trẻ nha! Ha ha!”

Lục Đào uống rượu xong, rất bát quái hỏi: "Cậu cũng mới tới Giang Châu không được bao lâu, sao lại quen biết người nữ chính này? ”

"Cũng là có duyên."

Dù sao nhàn rỗi cũng không có gì phải ngại, Triệu Dật đem quá trình mình cùng Giang Dĩnh quen biết nói ra một lần.

Tôn Lượng khen ngợi: "Đúng là một cô gái lương thiện, khó trách có thể lọt vào pháp nhãn của đại gia Triệu Dật của chúng ta, quả nhiên cô gái lương thiện vận khí xem như cũng không quá kém!”

Khoảng tám giờ rưỡi, Ngụy Xuyên nhìn mọi người đã dừng đũa, hắn giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ: "Thời gian cũng đã đến, vậy chúng ta đi tăng hai nha? ”

“Được!”


Mọi người đi ra nhà hàng, cũng lười lai xe. Cho nên bốn người trực tiếp gọi một chiếc xe đi đến quán bar FL.

Ngụy Xuyên đã sớm đặt xong bàn. Lúc bốn người bọn họ đến, đã có mấy em gái xinh đẹp ngồi ở ghế đang nói chuyện phiếm, hiển nhiên chính là mấy em gái mà Ngụy Xuyên đã hẹn trước.

Ánh mắt Triệu Dật quét một vòng, dáng người đều không tệ. Ít nhất đều là trên 85 điểm, còn là trăm dặm chọn ra một cấp bậc, thế nhưng cũng không có người đẹp nào quá mức chói mắt và xuất sắc.

Triệu Dật tự nhiên không hề để ý, chỉ là uống rượu mà thôi cũng không phải yêu đương gì.

Muốn yêu đương, tìm đối tượng cũng không thể tìm ở quán bar.

Ngụy Xuyên cười nói: "Các mỹ nữ! Vị soái ca đẹp trai nhất này, các vị cũng đừng có đánh chủ ý, đêm nay người ta đã có chủ. Nhưng mà, anh Dật tửu lượng cực kỳ tốt, các mỹ nữ có thể cùng hắn giao lưu nhiều một chút. Nhất định phải cho anh Dật hôm nay uống thật tốt, không say không về!”

Ngụy Xuyên vừa nói như vậy, mấy cô gái lập tức hiểu được, Triệu Dật chính là chủ khách Ngụy Xuyên chỉ là người bày cục tối nay.

Triệu Dật tự nhiên sẽ không luống cuống, đi ra ngoài chơi, không phải là vì vui vẻ sao?

“Ha ha, anh Xuyên! Nếu anh đã nói thế, vậy phóng ngựa tới đây nào!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận