Bắt Đầu Từ Show Sinh Tồn Nơi Hoang Dã


Trình Tiêu vừa vui vẻ lại vừa khó xử.

Đúng lúc này, trên màn hình hiện lên cảnh Trịnh Diêu đang cởi giày.

“Cô ấy tính làm gì?”Vấn đề mà Trình Tiêu hỏi cũng là vấn đề mà các khán giả xem livestream đang thắc mắc.

“Cô ấy tính làm gì vậy?”“Đừng nói là cô ấy tính xuống biển?”Phần lớn người bình thường sẽ sợ hãi những chỗ nước sâu không thấy đáy, cho dù có biết bơi đi chăng nữa cũng không tuỳ tiện xuống nước khi không có phao cứu hộ.

Biển rộng tiềm tàng quá nhiều nguy hiểm, cho dù chỉ là một xoáy nước nhỏ cũng đủ khiến người ta mất mạng.

Nhìn nước dần dần ngập qua đỉnh đầu Trịnh Diêu, khán giả xem livestream cũng không nhịn được mà bắt đầu cảm thấy khó thở thay cho cô.

Trình Tiêu luống cuống: “Chuyện này… Không đến nông nỗi này đi?”Không phải là không tìm được nhiều đồ ăn hay sao? Đâu cần phải tranh đua đến như vậy?Hứa Vi đứng bên cạnh cũng không khỏi lo lắng cho an nguy của Trịnh Diêu.


Thời gian Trịnh Diêu biến mất càng lâu, hai minh tinh và các khán giả đang xem livestream càng thêm sốt ruột lo lắng.

“Đã… Đã hơn 10 phút rồi.

”“Cụ thể hơn là 12 phút 30 giây.

”Người bình thường chỉ nín thở được cùng lắm là 2-3 phút.

Nín thở lâu như vậy vẫn chưa lên bờ, đừng nói là đã gặp chuyện không may rồi?“Gọi cho đạo diễn nhanh lên, gọi cứu hộ tới cứu người!” Trong lúc hoảng loạn, Trình Tiêu chỉ nghĩ đến việc gọi cứu hộ, lại quên mất rằng chờ đội cứu hộ đến được đây thì Trịnh Diêu chỉ sợ đã lành ít dữ nhiều.

Nhưng bọn họ cách nhau xa đến như vậy, cho dù có lòng muốn giúp thì cũng lực bất tòng tâm.

Chỉ có thể lo lắng suông.

Nào ngờ cách này cũng không khả thi, bởi vì đạo diễn không liên lạc được.


Không thể gọi điện thoại được, bởi vì đầu dây bên kia không có tín hiệu.

“…… Đm!” Trình Tiêu không nhịn được mà văng tục một câu.

“Đã 15 phút 35 giây…” Hứa Vi lẩm bẩm.

Nhưng lúc này, trên mặt biển vẫn sóng yên biển lặng, không có chút gợn sóng nào, tựa như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Đừng nói là Trịnh Tú bình an sống sót sau cơn bão tối hôm qua nhưng lại bỏ mạng ở đây?Nếu thật sự như thế này, vậy thì cũng quá ngược đời.

Chờ đến phút thứ 19, khi tất cả mọi người đều cho rằng Trịnh Diêu đã chết đuối hoặc là bị dòng hải lưu cuốn trôi đi, cô lại đột ngột trồi lên mặt nước.

Cô hít sâu một hơi, một chút nội lực ít ỏi này cũng chỉ đủ để lặn trong từng ấy thời gian.

Nếu chủ nhân ban đầu của thân thể này chịu khó rèn luyện nhiều hơn, hoặc là cô lại có thêm một ít nội lực, có lẽ cô đã có thể lặn dưới nước lâu hơn.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận