Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị

“Chỗ của anh?”

“Thực ra cũng không có chuyện gì để nói, chỉ là lúc trước có làm một ít đồ ăn, làm một chút công việc đồng áng. À, đúng rồi, tôi thuê 500 mẫu đất để chuẩn bị chăn bò…” Nghe Tiết Thanh Huyến nói, Cổ Dục suy nghĩ một chút, tiếp đó nói một ít việc phát sinh gần đây.

Nghe lời Cổ Dục nói, Tiết Thanh Huyến vẫn luôn nhìn hắn, trong mắt dường như đang có lời gì muốn biểu đạt. Nhưng mà đáng tiếc, Cổ Dục chưa bao giờ là cao thủ quan sát được điều này.

Thực sự hắn không hiểu tại sao Tiết Thanh Huyến lại nghe thích thú khi hắn chỉ nói về những điều nhỏ nhặt này.

Nhưng bất kể nói như thế nào, Tiết Thanh Huyến đều có hứng thú, cho nên Cổ Dục tự nhiên sẽ không keo kiệt kể những câu chuyện này. Sau đó hai người tiếp tục ở trong phòng bếp, một hỏi một đáp.

Châm ngôn nói rất hay, gặp tri kỷ thì ngàn chén không say, không ăn ý nhiều hơn nửa câu cũng không cần.

Khi Tiết Thanh Huyến cảm thấy rất có hứng thú đối với cuộc sống của Cổ Dục. Hơn nữa cô ấy còn là một cô gái xinh đẹp, Cổ Dục thực sự có rất nhiều điều để nói với cô ấy.

Cổ Dục đem những chuyện phát sinh gần đây nói gần hết. Tiếp đó nói tới chuyện lần này tới thủ đô, hắn cũng nói với Tiết Thanh Huyến chuyện mình bán bình hoa cổ.


Nhưng mà lúc này trong tay của hắn cũng không thiếu đồ, ví dụ như San Hô Đỏ, còn có hắn câu lên được một miếng phỉ thúy. Miếng phỉ thúy này mặc dù hắn đã tìm Triệu Văn Quang xem qua, nhưng tạm thời còn chưa có người mua. Huống chi Cổ Dục thực ra cũng không phải rất muốn bán nó

Thứ này có thể bán để làm đồ cổ trang trí thì hắn rất sẵn lòng bán ra. Nhưng nếu chỉ để cắt ra làm thành phỉ thúy để bán, vậy thì không bằng hắn để lại. Về sau làm một cái vòng tay hay gì đó để đưa cho người phụ nữ của mình, còn có mẹ của hắn nữa.

Thời điểm nói đến San Hô Đỏ và phỉ thúy, Tiết Thanh Huyến thực ra cũng không có biến hóa gì. Bởi vì cô ấy không kinh doanh châu báu, nhưng lúc Cổ Dục nói đến Long Diên Hương, cô ấy lại có chút xúc động, có chút bất ngờ nhìn về phía Cổ Dục.

“Chỗ anh có Long Diên Hương? Số lượng rất lớn sao?”

“Ừ? Cô cảm thấy hứng thú đối với mấy thứ này sao?” Nghe Tiết Thanh Huyến hỏi tới Long Diên Hương, Cổ Dục không khỏi có hơi nghi hoặc nhìn về phía cô.

“Ừm! Số lượng cũng không nhỏ, cũng hơn trăm ký.” Nhớ lại đống Long Diên Hương trong không gian bí mật của mình, Cổ Dục suy nghĩ một chút rồi nói.

“Quá tốt rồi! Em đang lo lắng không biết nhập hàng ở đâu. Anh xem như là giúp em đỡ bận rộn.” Nghe Cổ Dục nói như vậy, Tiết Thanh Huyến lập tức cười nói.

“Em bắt đầu làm nước hoa khi nào vậy?” Nghe cô muốn mua Long Diên Hương, Cổ Dục biết cái đồ chơi này chủ yếu làm dùng trong ngành nước hoa. Nhưng trước đó chưa nghe Tiết Thanh Huyến làm kinh doanh nước hoa.

“Anh không biết cũng bình thường, vì cái công ty này là gần đây em mới thu mua.” Nghe Cổ Dục nói như vậy, Tiết Thanh Huyến cười giải thích.

Trong những năm gần đây, hoàn cảnh tài chính quốc tế không được tốt lắm, đặc biệt là ngành công nghiệp xa xỉ phẩm.

Mấy tháng trước, trong nhà của một người bạn rất thân với Tiết Thanh Huyến xảy ra mắt xích tài chính bị đứt đoạn. Thế là họ đem một công ty nước hoa đã kinh doanh rất lâu bán cho Tiết Thanh Huyến.

Thực ra ban đầu Tiết Thanh Huyến cũng không muốn mua công ty nước hoa này lắm, chẳng qua chỉ hỗ trợ bạn bè quay vòng vốn mà thôi. Kết quả mấy tháng gần đây, số tiền mà nhà bọn họ bán công ty nước hoa cũng sắp mất hết. Cô cũng đã biết, chắc đối phương cũng không có khả năng mua lại công ty nước hoa, lúc này cô mới chú ý tới việc quản lý công ty nước hoa này.

Không thể không nói, tiền của phụ nữ là dễ kiếm nhất.


Nước hoa quả thực là một ngành béo bở, vốn một chai nước hoa giá đại khái chỉ mấy tệ, đó còn tính đã đóng gói bao bì và lọ thủy tinh phải tinh xảo.

Chẳng qua nếu như muốn bán, thì ở nước ngoài mấy thương hiệu nước hoa xa xỉ, một chai có thể bán mấy ngàn là không thành vấn đề. Hàng nước hoa nội địa tốt hơn một chút, bán được hơn trăm đồng cũng không phải là vấn đề lớn.

Tất nhiên, nước hoa ở đây là nói đến loại đắt tiền, chứ không phải là loại thông thường.

Kỳ thực Cổ Dục đối với loại đồ vật như nước hoa hiểu biết thật sự không nhiều, bởi vì thứ duy nhất trong nhà hắn liên quan đến nước hoa là Sussex một nhãn hiệu quốc tế, dùng để đuổi muỗi. Giá đắt, hơn hai mươi tệ một chai, hắn có cảm giác có chút mắc.

Theo ánh mắt của Tiết Thanh Huyến, công ty nước hoa của nhà này nội tình không tệ. Chỉ cần mở rộng hợp lý, cô ấy có thể kiếm được tiền, nhưng mà khi cô ấy hào hứng chuẩn bị đón lấy.

Mới bất đắc dĩ phát hiện chất ổn định nước hoa là Long Diên Hương thật không dễ kiếm.

Long Diên Hương là vật không có cách nào nuôi dưỡng được.

Cho nên theo lý thuyết, có thể kiếm được bao nhiêu thì phải theo ý trời.

Mà các công ty nước hoa và nhãn hiệu lớn trên thế giới cũng đã sớm đem những thứ này vơ vét sạch, bây giờ Tiết Thanh Huyến chỉ còn hai con đường.


Một là mua lại Long Diên Hương với giá cao từ những công ty nước hoa khác, nhưng không thể nghi ngờ cách này chi phí sẽ tăng lên nhiều, hơn nữa đây là chuyện không có lợi.

Bởi vì thời điểm này không ổn định, rất có thể đối phương nhìn thấy công ty của mình làm ăn được, thì sẽ trực tiếp ngừng cung hàng, đến lúc đó thì coi như xong đời.

Tuyệt đối không thể đem mạng sống của công ty nằm trong tay kẻ thù, điểm này Tiết Thanh Huyến rất rõ.

Con đường thứ hai là tìm được một nhà cung cấp mới ổn định.

Vốn dĩ cô còn đang tìm, kết quả cái bánh từ trên trời rơi xuống, vậy mà lại nằm ở chỗ của Cổ Dục…

“Anh đúng là phúc tinh của em, anh đã giúp em rất nhiều rồi đó.” Nhìn Cổ Dục, Tiết Thanh Huyến cũng vui vẻ nói.

Cô cũng không nói nhiều lời khách sáo, Cổ Dục đúng là đã giúp cô rất nhiều lần.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui