Xuất hiện trước mặt hai người là một mỹ nữ xinh đẹp, mái tóc vàng uốn cong môt bên mắt cùng phía sau buộc lấy một bên vai bằng dải ruy băng màu xanh, đôi mắt đỏ như máu, ở giữa có một khe sâu mê người do mặc áo lụa màu vàng cổ điển phong cách ma ca rồng có ba nút, bên dưới là chiếc đầm màu đen.
Mang trên người khí chất âm trầm cùng quý tộc kết hợp với bộ dạng hiện giờ của nàng mang lại một mị lực khác thường như môt hoa hồng có gai.
Hắn vừa nhìn thấy nàng liền hai mắt tỏa sáng vì người trước mặt không ai khác chính là Gelda.
“Là một Vampire.” Kuro nhìn thấy nàng giả vờ kinh ngạc kêu lên.
Irene kế bên nghe vậy cũng nhịn không được liếc đối phương, dù sao chủng tộc này khá hiểm giống như loài rồng vậy, chỉ là nàng mới đọc thư tịch gần đây thì biết nó cũng sắp tuyệt chủng rồi.
Nên có thế gặp một Vampire thế này có thể nói là hiếm vô cùng.
“Ngươi chán ghét ta ư ?” Gelda thấy bộ dạng ngạc nhiên của đối phương thì ánh mắt hiện ra sự đau buồn lẫn cô đơn.
Nàng chính là Vampire sống sót trong bộ tộc tới giờ cũng hơn ba trăm năm lẫn trốn trong thế giới con người, đa sô mọi người đều sợ hãi thân phấn của nàng vì nghe chủng tộc nàng hút máu để có thể sống lâu nên ai cũng sợ.
Sống ba trăm năm dài đẵng cũng gặp vô số trường hợp như có kẻ xem trọng sắc đẹp của bản thân hay lừa dối nàng tìm chết, dần dần nàng liền mất niềm tin vào cuộc sống, cảm giác lạc lỏng và cô đơn như bị thế giới từ bỏ.
Bỗng có một ngày nàng nổi hứng tới Ishgar.
Chỉ là không biết vì sao cảm xúc đã chết lại trỗi dậy khi nhìn thấy Kuro ngồi cách đó không xa khiến nàng có loại cảm xúc không nói nên lời bị đối phương hấp dẫn, sau đó cứ ngơ ngác lại muốn gia nhập công hội của hắn.
Nhưng sau đó thấy hắn nhận ra thân phận của nàng liền có chút lo lắng lẫn sợ hãi bị từ chối hoặc bị đối phương chán ghét.
“Không… bọn ta rất hoang nghênh, được một mỹ nữ xinh đẹp thế này gia nhập tất nhiên vui vẻ rồi.” Kuro lắc đầu một cái sau đưa tay về phía nàng nở nụ cười ấm áp nói.
Gelda nhất thời bị nụ cười làm cho ngơ ngác nàng nhìn nó không hề có chút giả đối nào cả mà hoàn toàn thật lòng và ấm áp, nhất thời có một luồng xúc động dâng lên nhịn không được vui mừng, đã qua ba trăm năm nàng mới cảm nhận cảm giác hằng mong muốn từ lâu.
“Ngươi không sợ ta ư, dù sao ta cũng là ma cà rồng nhịn không được liền sẽ hút máu của các ngươi.”
Nhưng hạnh phúc đến qua đột nhiên khiến cảm giác không chân thật sinh ra tự ti với bản thân hỏi ngược lại.
“Ôi, đáng sợ vậy à ?...!thế nhưng sao ta chỉ thấy một nữ nhân yếu đuối và cô đơn đang tìm một nơi gọi là nhà cho mình vậy nhỉ ?”
Kuro nhìn bộ dạng của tự ti của nàng giống trong mấy cái phim ảnh liền lắc đầu cười một ra vẻ ngạc nhiên sợ hãi, sau đó liền đứng lên đi tới trước mặt nàng nhìn vào mắt đối phương lấy làm lạ hỏi không chút sợ hãi ngược lại tươi cười nhìn thấy điều thú vị vậy.
“Ta…” Gelda bị hắn nhìn như vậy liền xấu hổ, chỉ là nhìn thấy nụ cười liền cảm giác ấm áp vô cùng khiến nàng rung động không thôi.
“Cho nên… chào mừng đến với Nữ Thần Hội… nơi ngươi sẽ gọi là nhà sau này.”
Kuro sau đó liền hiện ra sự ấm áp lẫn bá đạo nắm lấy tay nàng kéo vào trong công hội, trước sự kinh ngạc của đối phương.
Irene ôm lấy Erza phía sau nhìn thấy cảnh này liền mỉm cười, làm nàng nhớ lần đầu tiên gặp hắn, cũng bộ dạng ấm áp lẫn bá đạo như vậy mà khiến nàng sống trong tương lai hạnh phúc cùng con gái của mình.
Khi nhớ lại những điều này liền mỉm cười, đưa tay vuốt lấy gương mặt nhỏ bé trong lòng, Erza cứ như bị lay nhiễm niềm hạnh phúc của nàng cũng mỉm cười.
Hắn sau đó liền kéo nàng vào trong cầm lấy ấn ký của công hội hỏi nàng muốn nó ấn ở đâu, Gelda thì còn đang ngơ ngác vì hành động ba đạo của đối phương vô thức chỉ vào giữa bên trên khe sâu mê ngươi, sau đó liền hỏi màu thì đối phương cũng vô thức đáp lại là màu đỏ.
Cứ thế hắn liền ấn ký hiệu công hội lên giữa ngực của đối phương.
Thế là công hội liền có thành viên thứ ba.
Huy hiệu công hội thì hắn ấn ở sau lưng như một gánh vác cả đời còn Irene thì giống như Gelda ấn ở giữa khe sâu mê người của mình.
Gelda lúc này bị mọi chuyện xảy ra quá nhanh vẫn còn chưa kịp phản ứng, giữa ngực truyền tới một dạng ma lực đặc biệt, khe đưa tay lên vuốt lấy huy hiệu cảm giác xa lạ cùng ấm áp như lấp trống con tim trống rổng đã lâu, từ từ lan khắp toàn thân khiến nàng run lên vì xúc động.
Đôi mắt khẽ rơi lệ thành hai hàng dài trên gương mặt xinh đẹp, khiến nàng bắt ngờ khẽ đưa tay vuốt lấy cảm giác ẩm ướt, đã bao lâu rồi nàng mới khóc, từ lần cuối cảm giác bị lừa gạt mà đau khổ.
Nhưng lần này lại là một cảm giác hạnh phúc.
“Cảm ơn.” Gelda một bên lau nước mắt một bên mỉm cười nhìn hắn nói.
Kuro lại cười khổ, hắn thấy nữ nhân rất là dễ khóc, đụng một cái lại khóc nhớ lại lần đầu gặp Irene cũng vậy, tuy hắn không biết hệ thống lấp thêm ký ức gì cho nàng sống ba trăm năm chỉ sợ không thua kém Irene.
“Cóc… cóc…”
Trong lúc Nữ Thần Hội vừa đón thêm một thành viên mới trong vui mừng thì có người gõ cửa phá tan bầu không khí.
“Ồ… là Yajima à ?!”
Hắn liền nhíu mày bước tới mở cửa ra thì khi nhìn thấy người bên ngoài liền ngạc nhiên, mà phía sau Irene cùng Gelda theo tới.
Yajima khi nhìn thấy hai nữ phía sau hắn thì đối mắt lóe lên một tia ngưng trọng, bên ngoài mỉm cười nói: “Thần Y pháp sư… ta thay mặt hội đồng tới đây để đưa ủy thác cùng những quyển sách ma pháp không gian.”
Phía sau ông có một nhóm nhỏ Rune Knights đang ôm trên tay một sáp ủy thác cùng những quyển sách ma thuật.
“Ồ… cảm ơn… ta rất vui khi được hội đồng quan tâm như vậy.” Kuro một bộ kinh ngạc cảm động nói.
Yajima nhìn bộ dạng của đối phương mà bờ môi run rẩy không biết nói gì nên lời nhớ lại bộ dạng hôm qua của đối phương liền rùng mình vội cười khan: “Quan tâm tới công hội là chức trách của hội đồng.”
“Ta nhận… còn gì nữa không ? hôm nay công hội ta mới vừa có thêm thành viên mới vừa hay có ủy thác chuẩn bị dẫn nàng đi làm nhiệm vụ.”
Kuro sau đó liền đi trước mặt nhóm Rune Knights khẽ chạm tay thu lấy ủy thác cùng sách ma pháp vào túi không gian, bọn họ khẽ bất ngờ khi nhìn thấy tay đối phương chạm vào liền biến mất.
“Chúc mừng Nữ Thần Hội có thêm thành viên mới… bọn ta cũng không làm phiền nữa… chúc các vị hoàn thành nhiệm vụ vui vẻ.” Yajima nghe vậy liền biết hắn có ý đuổi người liền vội chúc mừng rồi mang theo nhóm Rune Knight rời đi.
Ba ngươi Kuro sau khi thấy họ đi rồi liền quay vào trong công hội.
Yajima khẽ quay người lại nhìn bóng lừng ba người mà nhíu mày với gương mặt lo lắng và e ngại, vừa mới được Makarow nhắc nhớ là hội trưởng của Nữ Thần Hội là mỹ nữ đội mũ lớn màu đen còn đáng sơ hơn cả Kuro khiến ông và Warrod một phen hoảng hồn.
Bây giờ lại nhìn thấy thêm một người khác, nàng mang tới cho hắn cảm giác âm trầm lẫn cao quý như ma cà rồng làm ông liên tưởng tới Draculos Hyberion.
Nghĩ tới một công hội nhỏ bé mới thành lập mà có hai người siêu việt Thập Thánh, một người đạt tới trinh độ Thập Thánh mạnh nhất liền rùng mình một cái sợ hãi.
“Yajima-sama… ngài không sao chứ ?” Đội trưởng thấy bộ dạng biến sắc của ông liền lo lắng hỏi.
“Ta không sao...!chúng ta quay lại Fairy Tail thôi.” Yajima lắc đầu, vốn định quay về liền nhịn không được quay lại báo tin cho bạn thân biết.
Những điều này Kuro không biết, dù có biết cũng chẳng quan tâm.
Kuro sau khi tiến vào công hội liền vẫy tay một thì sáp ủy thác lại xuất hiện, sau đó liền treo chúng lên bảng nhiệm vụ từng cái một.
“Không phải chúng ta là công hội trung lập sao ?”
Gelda đứng kế bên nhìn hắn treo ủy thác liền lấy làm lạ hỏi.
“Hội Đồng sao lại mang ủy thác cùng sách ma pháp tới cho chúng ta? ”
Phải biết nàng mới tới đại lục này một tuần, nhưng cũng khá hiểu rõ cách vận hành ở đây, đã vậy sáng hôm nay Hội Đồng vừa ban hành luật mới thì bây giờ lại thấy có người đem ủy thác cùng sách pháp thuật tới liền lấy làm lạ.
“Do nàng không biết đó thôi, hôm qua ta mới được Hội Đồng mời gặp mặt.” Kuro nghe nàng thắc mắc liền giải thích: “ Sau đó bọn ta đã trò chuyện rất vui vẻ, họ còn mang ơn ta đã đóng góp ý kiến xây dựng hội đồng tốt đẹp hơn… nên đây coi như là báo đáp.
“Ồ… thì ra là vậy.”Gelda nghe hắn giải thích xong liền ô lên một tiếng.
Nhưng theo trực giác của bản thân thì nàng cảm giác chỉ sợ không đơn giản như vậy, nhớ tới thái độ của lão nhân lúc đó nói chuyển với hắn với bộ dạng e ngại chứ không giống như mang ơn.
Chỉ sợ đối với hắn là vui vẻ còn với họ thì không.
“Hihihi…”
Irene một bên nhìn bộ dạng không biết xấu hổ của Kuro nói dối trắng trợn cùng vẻ mặt cổ quái của Gelda nhịn không được che miệng cười lấy.
Bị tiềng cười của Irene làm cho xúc động, hắn cũng nhịn không được cười theo.
Sau đó Gelda cũng che miệng cười với họ, nhưng không giống như hai người Kuro, nàng cười vì cảm giác công hội đủ thú vị, nghĩ tới tương lai của mình sẽ vô cùng đắc sắc.
Cứ thể bầu không khí ở đây tràn ngập sức sống khi có sự xuất hiện của nàng.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...