Bắt Đầu Từ Fairy Tail


Trong đại sảnh của Fairy Tail, tất cả mọi người đang tâp trung trên người Kuro và Mavis.
Phải biết chỉ vài ngày nữa thôi thì quân đội Alvadez sẽ đến Fiore, trong thời gian nhạy cảm thế này, mà hai người này xuất hiện ở Fairy Tail khiến cả đám có cảm giác không được bình thường.
“Không biết Kuro-kun và Ngài đệ nhất muôn gì ?” Makarow nhìn hai người hỏi.
“Ta đến đây để lấy hai thứ đặc biệt.” Kuro mỉm cười nói.
“A...”
Makarow nghe vậy liền kinh ngạc, liếc sang Mavis thấy nàng đang mỉm cười liền càng nghi hoặc nhịn không được hỏi: “Không biết ngươi muôn gì ?”
“Đầu tiên là Lumen Histoire.”
“Cái gì ?!”
Lần này không chỉ Makarow, mà cả Gildats phía sau cũng hoàn toàn cả kinh đứng bật dậy.
Các thành viên Fairy Tail thấy bộ dạng của hai người họ càng vô cùng tò mò, càng chú ý lắng nghe sợ thiếu một chữ.
Kuro nhìn biểu hiện của Gildats liền biết đối phương giống như nguyên tác được Makarow truyền lại ngôi vị hội trưởng nên mới có tư cách biết tới thứ đó.
“Ngài đệ nhất… chuyện này…” Makarow không ngờ thứ Kuro muốn lại là thứ này nhịn không được quay sang nhìn Mavis trưng cầu ý kiến, dù sao thứ đó ông chỉ bảo quản mà thôi, nó vốn thuộc về nàng.
“Bọn ta là đến lấy nó đi, vì mục tiêu của Alvadez chính là nó.” Mavis lúc này cũng mở miệng nói cho ông biết lý do.
?!
Makarow cũng hiện ra sự khiếp sợ trên gương mặt, ông luôn có tình báo ở phía tây đế quốc Alvadez, chỉ biết chúng đánh đến đây Fiore vì một thứ gì đó, chỉ không ngờ mục tiêu là Mavis.

“Cho nên để tránh các ngươi bị cuốn vào cùng không có năng lực bảo vệ nên giao cho ta thì an toàn hơn.” Kuro gương mặt tràn ngập nghiêm túc nói, hắn sợ Alvadez giống nghiêm tác tấn công tới đây trước khiến bọn này không kịp phản kháng để rồi lộ ra vị trí thì tình hình không tốt chút nào.
Hắn không muốn cơ thể của Mavis gặp nguy hiểm.
“Ta hiểu rồi.” Makarow sau một liền thở ra một hơi, né sang một bên nhương đường cho hai người Kuro, ông không cần dẫn đường vì Mavis vốn biết chổ của nó.
Sau đó trước sự kinh ngạc của mọi người, Kuro nắm tay Mavis đang đỏ mặt tiến tới phía sau Fairy Tail.
Tuy nhiên hành động tiếp theo của Kuro khiến Mavis kinh ngạc ra mặt vì hắn lại người đi phía trước, không chỉ vậy đối phương còn biết đương hầm bí mật ở đâu, dẫn nàng đi vô cùng nhẹ nhàng cứ như đã đi qua nơi này hàng trăm lần, cuối cùng đến trước cửa lớn của căn phòng cất giấu Lumen Histoire.
Phải biết đường hầm bí mất được thiết kế rât nhiều đường để đi, để tránh thành viên công hội vô tình phát hiện lạc vào biết dược bí mật này, nên chỉ có các đời hội trưởng dẫn theo người kế tục đến đây trước để đối phương biết bí mật và con đường này.
Cũng như cách Makarow dẫn Gildats đến đây và tiết lộ bí mật.
Cho nên việc Mavis nhìn thấy Kuro lần đầu tiên tới đây mà dễ dàng tìm đúng đường để tới căn phòng bí mật khiến nàng kinh ngạc không thôi.

×— QUẢNG CÁO —
Kuro nhìn thấy được sự ngạc nhiên trên mặt nàng liền nheo lấy má Mavis giải thích cho nàng: “Ta có một cái kỹ năng cảm nhận ma thuật, thông qua nó có thể cảm nhận sức mạnh ma thuật của bất cứ thứ gì và bất cứ đâu, dưa trên ma lực của nó thì ta chỉ cần đi theo và đến nơi thôi.”
“Thì ra là vậy.” Mavis nghe xong liền gật gù.
Sau đó Kuro liền đẩy hai cánh cửa lớn của căn phòng ra, bên trong là một căn phòng rộng lớn, nhưng điểm hấp dẫn ánh mắt của Kuro nhất là viên pha lê to lớn màu tím ở giữa căn phòng.
Bên trong chính là cơ thể của Mavis không mảnh vải che thân, khiến hắn nhin vô cùng hăng hái.
“A… không được nhìn.”
Mavis lúc này mới nhớ tới chuyện này liền xấu hổ muốn bóc khói vội chạy tới trước mặt Kuro, muốn đưa hai tay nhỏ bé của mình che mắt hắn nhưng không thành vì chiều cao có hạn.

Makarow dù sao xem như cháu của nàng có lỡ bị nhìn thấy cũng không sao, nhưng Kuro lại khác, hắn lại người mà nàng thích lúc này, để cho người minh thích nhìn cảnh này, bất cứ ai cũng xẩu hổ muốn chết.
“Hắc hắc… trước sau gì cũng thấy ,che che dâu dấu làm gì cho mệt.”Kuro tràn ngập hưng phân cưới nói, sau đó bước tới gần pha le nhìn khắp xung quanh cơ thể bên trong của nàng không ngừng khen ngợi: “Thật nhỏ và xinh xắn… cái tay nhỏ bé đang yêu… chổ này cũng vậy… chổ khia cũng vậy…”
Mavis nhìn Kuro xăm soi cơ thể của nàng liền ngượng đến mức muốn ngất đi cho xong, đổi lại ai gặp phải cảnh này cũng giống như nàng.
Sau một lúc ngắm nhìn thỏa mãn thì Kuro và Mavis cũng vào việc chính.
“Muốn phá vỡ phong ấn thì anh cần phải giết chết (ý niệm trống rổng) này của em.” Mavis nhìn hắn nói.
“Ta biết.” Kuro gật gù, nhưng sau đó liền lắc đầu nói: “Chỉ là anh không có thói quen giết nữ nhân của mình.”
Mavis vừa nghe xong câu này liền xấu hổ, nhưng trong lòng tràn ngập vui vẻ, nhưng nàng biết chỉ có cách này mới có thể phá vỡ phong ân nên định khuyên hắn: “Thế nhưng…”
Chỉ là còn không cho Mavis nói hết câu thì một tay của Kuro xuất hiện Ám Quan (Ark) đánh tới nàng trong sự bất ngờ.

Khi cánh tay đánh tới thì nàng bị đánh bay đi, nhưng không hề có sự đau đớn nào cả, ngược lại tràn ngập ấm áp.
Cùng với ánh sáng bao bọc cơ thể thì nàng liền dung nhập vào trong Lumen Histoire.
“Rắc… ầm.”
Không bao lâu sau thì viên pha lên hiện ra sự tan vỡ và rạn nứt, Kuro thấy vậy liền bước tới, sau đó viên pha lê nổ tung thì cơ thể của Mavis liền rơi xuống được Kuro đỡ lấy.
Mavis lúc này cũng tỉnh lại mở mắt ra nhìn thấy Kuro liền mỉm cười thì nghe hắn nói một câu: “Thấy không ? ta không quen giết nữ nhân của mình, nhưng vẫn có thể khiến nàng phá vở phong ấn.”
“Ừm…”

Mavis tràn ngập hành phục mỉm cười gật gù.
Do bị phong ân rất lâu và cơ thể không được hoạt động nên nàng tạm thời bị tê lệt không thể hoạt động vì bắp thịt bị teo lại.

Sau đó trong sự xấu hổ của Mavis thì Kuro dùng tay của mình xoa bóp khắp cơ thể của nàng để dễ dàng lưu thông máu.

Mavis nghe xong liền bĩu môi xấu hổ không đáp lời, nàng thưa biết đối phương chiếm tiện nghi của bản thân, dù sao nàng cũng biết hắn chỉ cần dùng chữa trị thì cơ thể nàng sẽ khôi phục như ban đầu, cần quái gì đến xoa bóp.
Dù xấu hổ bị hắn chiệm tiện nghi, nhưng đối việc hắn quan tâm tự thân chăm sóc nàng khiến Mavis hạnh phúc trong lòng, đây cái cảm giác được quan tâm đặc biệt mà nàng thâm muốn.

Cho nên mặc cho hắn làm càn và nhìn hết cơ thể của mình.
×— QUẢNG CÁO —
Kuro lúc này mặc dù chiếm tiện nghi nhưng còn chưa cầm thú đến mức ra tay với một cơ thể của một thiếu nữ 13 tuổi, mặc dù hắn đang kiếm chế thú tính trong người.

(Qủa nhiên là cầm thú.)
Hắn sau đó đang dùng năng lực Tiên Vương may cho nàng một chiếc váy giống như nguyên tác sau khi tỉnh lại mặc lên cho đối phương.
Nhìn tiểu Mavis lúc này như một nàng công chúa nhỏ bé vô cùng đáng yêu khiến hắn nhịn không được chuẩn bị hôn nàng một cái.
“Đừng… lời nguyên vẫn còn… em lúc này không thể…” Mavis thấy hắn chuẩn bị hôn liền hoảng sợ vội chặn lại kêu lên, nàng lúc này đã sở hữu cơ thể thật không thể cùng hắn thân mật như lúc còn là ý niệm nữa.
Dù sao lời nguyền Ankhseram là cướp đi sinh mạng với người mà nàng yêu thương nhất, nếu lúc này cũng hắn hôn thì nàng sợ… nên không dám để đối phương thân lên.
“Vậy à…”

Kuro nghe vậy nhêch môi sau đó trước sự bất ngờ của nàng cường thế thân lên trong sợ hoảng sợ của Mavis.
Sau đó Kuro liền không chút sợ hãi vong tinh hôn lấy nàng, còn Mavis thì sợ hãi sẽ cướp đi sinh mạng của Kuro mà cố kháng cự nhưng theo thời gian bị hắn hôn cho thần hồn điên đảo thì nàng cũng chiếm đấm vào đó mà quên mất đi tất cả.
Trong lúc đang hôn Mavis thì hắn cảm giác từ trên người nàng xuất hiện một nguồn sức mạnh hắc ám đang đánh tới cơ thể của mình muốn xâm nhập vào trong và tước đoạt đi sinh cơ của bản thân.
Cút!!!
Kuro hai mắt hiện ra ký hiệu Thần Lực trong lòng gầm lên một tiếng, quang minh trong cơ thể bùm nổ đánh tan hắc ám đang xấm lấn vào trong cơ thế với ý định tước đoạt sinh cơ của hắn.
Cùng lúc đó…
...
Trong không gian tràn ngập tràn ngập hắc ám vô tận.
Nơi đây chỉ có hắc ám và hắc ám làm bạn, không hè tồn một chút ánh sáng nào tồn tại cũng như bất cư sinh vật sống nào khác.
Thế nhưng trong bóng tối vô tận ấy trong một khu vực có một cái bảo tọa được làm từ hắc ám ma lực tạo thành, bên trên có thân ảnh đang ngồi trên đó nhắm mắt ngủ say lúc này chợt mở ra.
Thân ảnh bộ dạng như vô cùng kinh ngạc khẽ thì thầm nhếch môi:“Không ngờ có phàm nhân đánh tan nguyên rủa của ta… thật thú vị.”
Hắn là một trong các vị thần của thế giới này.

Phàm là những kẻ chạm tới căn nguyên bóng tối và muốn có được sức mạnh của hắn đều sẽ bị hắn nguyền rủa.
Không ai khác chính là Thần Ankheseram.
“Có lẽ nên tìm chút thú vị rồi…”
Theo âm thanh vừa dứt thì hắn liền biến mất như chưa từng tôn tại, để lại bảo tọa cô độc giữ thế hắc âm vô tận này..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận