Bắt Đầu Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ Một Đao Kinh Thiên Hạ


Kim Cương Hỗn Nguyên Kình mặc dù mang nội kình, nhưng cũng là công pháp rèn thể, cho nên cực kỳ tiêu hao năng lượng trong cơ thể.

Xuất ra khí huyết đan thu được trong rút thưởng, chỉ là khí huyết đan bình thường, một lọ có 50 khỏa.

Nuốt vào, bổ sung khí huyết của mình.

Khôi phục một ít khí huyết, Tô Thần đứng dậy, sửa sang lại quần áo, đi ra mật thất.

Ngoài mật thất.

Quản gia Phúc bá đang đi tới đi lui.

Lăng Thiên Hà đi ra, nhưng là Tô Thần vẫn không đi ra, hắn muốn tiến vào mật thất, nhưng là cửa mật thất lại đẩy không ra, hẳn là bị khóa trái.

Cho nên hắn chỉ có thể chờ đợi ở chỗ này.

Thấy Tô Thần đi ra từ mật thất, Phúc bá lập tức tiến lên: "Thiếu gia, ngài không sao chứ!"Ta không sao, chuẩn bị chút đồ ăn cho ta, tốt nhất là thịt ăn, tu luyện hao phí hơi nhiều!"Tô Thần nói.

Nghe Tô Thần nói vậy, Phúc bá ở một bên thần sắc sửng sốt.


Hắn còn tưởng rằng Tô Thần ở trong mật thất suy nghĩ, hoặc là trốn ở trong mật thất bảo vệ an toàn.

Lại không nghĩ tới Tô Thần sẽ ở trong mật thất tu luyện.

‘’Có vấn đề gì sao?’’Nhìn Phúc bá kinh ngạc, Tô Thần không khỏi hỏi.

‘’Không có, ta lập tức chuẩn bị cho thiếu gia!’’Phúc bá lập tức đi thu xếp.

Tô Thần nhìn sắc trời bên ngoài một chút.

Phỏng chừng đã qua 1 giờ chiều, buổi sáng hắn chỉ là xử lý chút sự tình sau đó vẫn luôn tu luyện trong mật thất.

Không ngờ lại lâu như vậy.

Chờ cơm nước xong, đi chợ nhìn xem, mua một ít đan dược bổ sung khí huyết.

Tô Thần thầm nghĩ trong lòng.

Hiện tại hắn tu luyện Kim Cương Hỗn Nguyên Kình tiêu hao rất nhiều khí huyết đan.

Hai bình khí huyết đan rút được không dùng được bao lâu cho nên chuẩn bị ra ngoài mua một ít.

Nguyên bản hắn có thể để cho Quản gia Phúc bá chuẩn bị một ít đan dược loại khí huyết dùng để tu luyện.

Nhưng đối với Phúc bá, bây giờ hắn còn không tin.

Hắn sợ đối phương động tay động chân trên đan dược.

Lấy năng lực hiện tại của hắn, không cách nào phân biệt đan dược có động tay động chân hay không, cho nên muốn tự tay mình mua.

Đương nhiên cũng thuận tiện đi dạo phố Khánh Thành.

Về phần từ nơi nào đi ra ngoài, vì không để cho người ta biết hắn đi ra ngoài.


Tô Thần chuẩn bị rời đi từ mật đạo trong mật thất.

Rất nhanh, Tô Thần cơm nước xong, liền buông chén xuống, đứng dậy nói với Phúc bá đứng bên cạnh: "Phúc bá, buổi chiều ta tiếp tục tu luyện, thời điểm ta đang tu luyện, không nên quấy rầy ta.

"Nghe Tô Thần còn muốn tiếp tục tu luyện, trong lòng Phúc bá có chút kinh ngạc.

Mở miệng nói: "Thiếu gia, tu võ không phải trong lúc nhất thời có thể hoàn thành, kỳ thật thiếu gia, có thể qua bên phu nhân đi lại nhiều hơn.

’’Nghe Phúc bá nói vậy, thân hình Tô Thần hơi dừng lại.

Ý tứ trong lời Phúc bá rất rõ ràng.

Chính là để cho hắn xin giúp đỡ Nhị Nương ở hậu viện.

‘’Đến lúc, ta sẽ đi, đa tạ Phúc bá nhắc nhở!’’Tô Thần gật gật đầu.

Từ hành vi trước mắt mà xem, Phúc bá này hẳn là không có ác ý đối với hắn.

Bằng không sẽ không nhắc nhở hắn.

Sau khi tiến vào mật thất.

Tô Thần tìm ra một thân áo gai bình thường từ trong giới chỉ không gian đã chuẩn bị tốt lúc trước, mặc ở trên người, sau đó hơi thay đổi bộ dáng của mình, đeo áo choàng rời đi.

Cửa ngoài thông đạo mật thất là một căn phòng bỏ hoang.


Tô Thần điều tra bốn phía một chút, không có phát hiện bất luận kẻ nào, liền ra thông đạo.

Đây là một khu ổ chuột ở Khánh Thành.

Khắp nơi đều là nhà cửa đổ nát, cùng âm thanh ồn ào trong hẻm nhỏ.

Tô Thần không dừng lại ở đây lâu, liền đi về phía đường phố phồn hoa nhất Khánh Thành.

Trên đường đi Tô Thần còn thuận tiện mua một cái áo choàng màu đen rộng thùng thình.

Cái này so với quần áo đen đơn giản càng có thể ẩn nấp thân hình của mình.

Dù sao sau đó hắn phải làm rất nhiều chuyện, cần che dấu thân hình của mình.

Miễn cho có người từ thân hình phán đoán ra hắn.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận