Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


Hiện nay Cơ Dao còn chưa đạt đến Đế Cảnh tam trọng.

 
Bỗng nhiên đưa một nhóm lớn Phượng tộc chạy đến Băng giới, sợ là sẽ bị nuốt đến nỗi không còn dư lại một mảnh vụn nào cả.

 
“Vậy được, ta sẽ đã thông cho ngươi một con đường đến Băng giới là được rồi.


 
“Có thật không, vậy thì tốt quá!”
 
Một người từ trước đến giờ luôn nói năng thận trọng như Cơ Dao lại đang nhảy nhót vui sướng, xem ra lần này nàng thật sự rất mừng rỡ.

 
Khương Thành có hai người bạn là Đế Cảnh bát trọng, chắc hẳn hắn sẽ được hoan nghênh ở Băng giới bên kia chứ?
 
Có bọn họ giúp đỡ, Phượng tộc sẽ có một con đường dễ đi hơn rất nhiều sau khi đến Băng giới trong tương lai.

 
Sau đó Thành Ca cho gọi Hàn Văn và Đoạn Duyệt đi vào.

 
“Vị này là Cơ Dao, tộc trưởng của Băng Phượng tộc, nàng là người tu luyện quy tắc hệ băng.


 
Người này được Băng Chủ đặc biệt giới thiệu, hai người vội vàng chắp tay chào.

 
“Sau này khi các ngươi trở về Băng giới thì hãy đưa nàng và Phượng tộc cùng đi theo, đến Băng giới thì hãy thu xếp ổn thỏa, nhân tiện giúp ta che chở cho Phượng tộc, đừng để bọn họ bị người khác ức hiếp.


 
Hàn Văn và Đoạn Duyệt còn tưởng là chuyện gì quan trọng, cái này đối với Băng Nguyên cốc mà nói thì dễ như trở bàn tay.

 
Bọn họ vội vàng vỗ ngực nói: “Không thành vấn đề!”
 
“Chỉ là một chuyện nhỏ!”
 
“Nếu là do ngươi dặn dò, bọn ta nhất định sẽ dùng hết khả năng của mình!”
 
Những lời nói này của bọn họ khiến cho Cơ Dao không ngừng kích động, tình huống mà nàng lo lắng nhất cứ như vậy đã được giải quyết.

 
“Cảm ơn hai vị, cảm ơn Yêu Chủ!”
 

Thấy sự cảm ơn chân thành của nàng thì Hàn Văn và Đoạn Duyệt vội vàng đáp lại.

 
“Phải vậy, phải vậy chứ!”
 
Thành Ca lại nói: “Đúng rồi, chắc là Cơ Dao sẽ có chút đặc biệt, đến lúc đó các ngươi đưa nàng đi gặp Băng Cực Thiên Tôn một lần đi, để cho lão nhân gia hắn ta chỉ bảo cho nàng một chút.


 
Nghe được câu này, Cơ Dao lộ ra vẻ mình bị sợ đến ngây cả người.

 
Vừa rồi hắn mới nói gì?
 
Thiên Tôn?
 
Để Thiên Tôn chỉ bảo cho mình một chút sao?
 
Nếu như mình nhớ không nhầm, chắc hẳn Thiên Tôn là người mạnh nhất tồn tại ở trong chân giới có phải không?
 
Hắn lại còn có thể biết Thiên Tôn?
 
Hơn nữa còn có thể kính nhờ Thiên Tôn giúp đỡ sao?
 
Chẳng lẽ hắn ở trong Băng giới còn tốt hơn nhiều so với mình tưởng tượng sao?
 
Nàng vẫn còn có phần nghi ngờ Thành Ca có phải chỉ đang khoác lác hay không, nhưng mà Hàn Văn và Đoạn Duyệt nghe thấy vậy lại vẫn gật đầu như cũ.

 
Mãi đến lúc sau khi Cơ Dao rời đi với vẻ mặt thất thần, hai người này mới cười khổ nói: “Thu xếp ổn thỏa cho Phượng tộc thì rất dễ dàng, nhưng mà để cho Thiên Tôn chỉ bảo nàng thì sợ là không được dễ dàng đâu!”
 
“Bọn ta chỉ có thể gửi lời đến cho hắn, còn có đồng ý hay không thì phải xem ý kiến riêng của Thiên Tôn rồi.


 
Thật ra thì bọn họ có chút không hiểu nổi.

 
Thủ lĩnh của Phượng tộc này cùng lắm mới chỉ là Đế Cảnh nhị trọng mà thôi.

 
Để cho Thiên Tôn đích thân chỉ bảo sao?
 
Cho dù là nàng có thiên phú cực kỳ cao đi, vậy thì cũng không xứng đáng đúng không?
 
Hơn nữa Thiên Tôn lão nhân gia hắn ta từ trước đến giờ không thích chỉ bảo cho người khác, ngoại lệ duy nhất cũng chỉ có ngươi mà thôi.

 
“Yên tâm đi, Thiên Tôn sẽ giống như nhặt được một vật quý.



 
Đây chính là viễn cổ sinh linh được thiên đạo ưu ái, vô cùng đặc biệt.

 
Làm sao có thể so sánh với những tu sĩ thiên tài bình thường được chứ?
 
Nhìn xem tốc độ đột phá không thể tưởng tượng nổi của Mãng Dã kia là biết, mấy viễn cổ sinh linh này tuyệt đối có nguồn gốc lớn hơn rất nhiều!
 
Nhìn ánh mắt không hiểu gì của hai người kia, hắn thờ ơ nói: “Có lẽ bây giờ các ngươi cảm thấy, điều này có nghĩa là ta đang dìu dắt Phượng tộc.


 
“Nhưng ta có thể nói trước với các ngươi, tương lai của Băng giới sẽ vô cùng may mắn nếu có sự gia nhập của nàng.


 
Lời của hắn vừa nói ra khiến cho Hàn Văn Đoạn Duyệt càng thêm không nghĩ vậy.

 
Sau khi bọn họ rời đi, Kỷ Linh Hàm được cho gọi vào.

 
Đối mặt với nàng, Thành Ca trở lên tự nhiên hơn nhiều.

 
“Tiểu Hàm, tới đây tới đây, ta cho ngươi thêm một chúc phúc.


 
Thêm một chúc phúc?
 
Lời thoại đã lâu không còn này khiến cho Kỷ Linh Hàm không ngừng cảm động, giống như vừa mới được quay trở về Phi Tiên Môn của Hạ Giới năm đó vậy, mọi người chen lấn để được Khương chưởng môn thăng cấp cho mình.

 
Làm chưởng môn hơn một trăm triệu năm như nàng cũng giống như lại quay trở về cô gái của năm đó vậy.

 
Nàng ngồi xuống bên cạnh Thành Ca rồi cười ngọt ngào một cái: “Lần này là chúc phúc cái gì vậy?”
 
“Là Huyền Văn băng, người có thể trói buộc Huyền Văn của ta, sau đó lúc chiến đấu ngươi có thể sẽ được một phần Huyền Văn của ta giúp đỡ…”
 
Bộ não của Kỷ Linh Hàm hoàn toàn khác với của Thanh Long Băng Phượng, căn bản nàng không hề quan tâm có trở thành một Tiên Đế dưới quyền của người khác hay không.

 

Câu hỏi thứ nhất của nàng là: “Ta là người đầu tiên sao?”
 
Thành Ca rất thành thật trả lời: “Thương Linh là người đầu tiên, sau đó là Huyền Minh và Mãng Dã, bọn họ trói buộc Huyền Văn tốc độ, Huyền Văn thủy và Huyền Văn lực, ngươi là người thứ tư.


 
Kỷ Linh Hàm khẽ lướt lên một cái, thản nhiên hỏi: “Tại sao Thương Linh lại là người thứ nhất, trong chuyện này còn có nguyên nhân gì sao?”
 
Trong lòng Thành Ca đang tự nhủ chẳng lẽ thứ tự lại quan trọng đến vậy hả, tại sao sự chú ý của ngươi đối với đám người Huyền Minh, Mãng Dã lại hoàn toàn không giống nhau như vậy?
 
“Lúc ấy nàng ấy đang ở trạng thái tàn niệm, một cách nào đó đã trói buộc với Huyền Văn tốc độ, nếu không phải lần đó của nàng ta thì ta còn không phát hiện ra được đâu.


 
“Bọn họ trói buộc vào lúc nào thế?”
 
“Từ cách đây rất lâu.


 
Thành Ca suy nghĩ một chút: “Trói buộc trước khi ta đến Chân giới Băng.


 
Kỷ Linh Hàm đột nhiên trở nên vui mừng phấn khởi.

 
“Thì ra là trước khi tìm thấy ta, vậy Huyền Văn băng này là ngươi cố ý để lại cho ta sao?”
 
Nhìn ánh mắt đang tràn ngập vui sướng của nàng, Thành Ca có chút xấu hổ không hiểu nổi.

 
Thật ra trước ngươi ta còn đã cân nhắc đến Băng Phượng Cơ Dao.

 
“Đúng vậy, ta đặc biệt giữ lại vì ngươi, ngoài ngươi ra thì Huyền Văn băng này cho ai được cơ chứ?” Hắn trầm giọng nói.

 
Giờ phút này hắn đã lặng lẽ đưa ra quyết định.

 
Những thứ Huyền Văn khác cũng phải cân nhắc đến đệ tử của Phi Tiên Môn mình đầu tiên chứ không phải là những người khác.

 
Cái viễn cổ sinh linh gì đó cũng không quan trọng.

 
Quan trọng nhất chính là người của mình.

 
Bọn họ mới là người cùng một nhà sẵn sàng móc tim móc phổi của mình ra.

 
Không cần biết bọn họ mạnh mẽ như thế nào, mà là mình có thể làm cho bọn họ trở nên mạnh mẽ.

 
Hắn tế ra Huyền Văn băng thập nhất trọng, Kỷ Linh Hàm lập tức cảm nhận được sự kêu gào mãnh liệt.


 
Không cần Khương Thành phải dạy nàng làm gì, nàng đã biết nên liên kết cùng với Huyền Văn kia như thế nào.

 
Loại cảm giác đó, giống như là gặp được một căn nguyên băng khác.

 
Mặc dù nó không có thuần túy giống như căn nguyên băng chân chính, cũng không có sức mạnh to lớn hào hùng như vậy.

 
Nhưng nó là đúng là hoàn toàn rộng mở với mình, không giống như căn nguyên băng không thể chạm vào mà chỉ có thể cảm giác từ xa.

 
Bởi vì sự tồn tại của Khương Thành tồn tại mà từ khi vừa mới bắt đầu nàng đã đạt được 100% độ thân thiện với Huyền Văn.

 
Rất nhiều cảm ngộ quy tắc băng dâng lên ở trong lòng nàng, lúc này trong nháy mắt cảnh giới của nàng đã vượt qua Đế Cảnh lục trọng.

 
Số lượng kiến thức quy tắc vô cùng nhiều, nếu như phụ thuộc vào tu luyện cảm ngộ thì chắc còn phải mất thêm ít nhất là hơn một trăm triệu năm mới được.

 
Bây giờ đã xuất hiện ở trong đầu nàng sớm như vậy.

 
Không cần nàng hao mòn gắng sức, cũng không cần nàng hiểu một cách chậm rãi.

 
Giống như là trước thời hạn vốn dĩ đã tháo gỡ một phần trí nhớ của nàng vậy.

 
Loại trạng thái này thật ra là có phần hơi giống với mấy viễn cổ sinh linh kia.

 
Ban đầu bọn họ cũng không cần giống như những Tiên Đế Ma Đế khác phải tu luyện một chút mới có thể hiểu được, ngay từ lúc mới bắt đầu bọn họ cũng tự nhiên đã có số lượng cảm ngộ quy tắc cao phù hợp rồi.

 
Bây giờ Kỷ Linh Hàm chẳng qua cũng chỉ thiếu sót thần hồn và Tu vi Tiên lực, nếu không thậm chí nàng còn có thể dựa vào những cảm ngộ kia lập tức vọt tới Đế Cảnh cửu trọng!
 
Mà trừ chuyện này ra thì lúc đang chiến đấu nàng còn có thể mượn một số uy năng của Huyền Văn băng để dùng, điều kiện tiên quyết là có được sự cho phép của Khương Thành.

 
Cảnh giới của nàng đã đột phá từ Đế Cảnh lục trọng sơ kỳ đến hậu kỳ ngay tại chỗ.

 
Mà thật ra thì Thành Ca cũng nhận được lợi ích.

 
Bởi vì Huyền Văn băng được Kỷ Linh Hàm trói buộc cũng sẽ nhận được sự phản hồi nhất định.

 
Giá cả của Huyền Văn thập nhất trọng đắt đến mức không thể tưởng tượng nổi, lại tăng thêm 10% khi tiến về trước, tiết kiệm được cho hắn rất nhiều điểm tiên nguyên.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui