Kẻ địch này ít nhất cũng phải là Đế Cảnh lục trọng hậu kỳ chứ?
Mãng Dã vẫn còn không biết đối diện chính là Đế Cảnh thất trọng!
Rất nhanh đã bị đánh cho liên tục chạy trốn, trên người chồng chất đầy những vết thương.
Thứ duy nhất còn có thể cố gắng chống đỡ cũng chỉ là thần hồn, mức độ phát triển thần hồn của hắn không hề kém so với Đế Cảnh thất trọng sơ kỳ ở đối diện.
Thấy Mãng Dã bị đánh thành như vậy, những cao thủ của lục giới vốn dĩ còn hô hào cổ vũ đã trở nên vô cùng tức giận.
Đây là tình huống gì?
Lão huynh ngươi hình như đang bị người ta hành hung!
Vậy vừa rồi ngươi còn lớn tiếng như vậy làm gì chứ?
Làm hại bọn ta cũng cho là ngươi chắc chắn sẽ thắng, còn tiếp tục cổ vũ ngươi cố gắng lên, nhưng mà kết quả đúng là lãng phí tình cảm của bọn ta.
Còn đám người của Xích Âm Cung ở phía đối diện kia thì phá lên cười.
“Ha ha ha, ta coi hắn là nhân vật thế nào!”
“Thì ra là như thế này?”
“Một chút năng lực này mà còn dám hung hăng khiêu khích bọn ta như vậy sao?”
“Đúng thật là không biết tự lượng sức mình mà!”
Lúc này Thành Ca không thể nhìn nổi nữa, nếu cứ tiếp tục như vậy thì Mãng Dã sẽ bị giết chết.
Dù sao cũng là đồng đội của nhau.
Hơn nữa mấy năm nay nếu như không có hắn thì ở lục giới sẽ có nhiều người phải chết hơn, chỉ dựa vào một điểm này thì bản thân mình cũng nhất định phải cứu hắn.
Vì vậy, hắn xông thẳng lên, vung một kiếm về phía tên Đế Cảnh thất trọng kia.
Một cú này của hắn căn bản là mang theo sức mạnh của Huyền văn thập nhất trọng, ý nghĩa của nó hoàn toàn khác với Mãng Dã và Đế Cảnh lục trọng.
Tên Đế Cảnh thất trọng kia vốn dĩ còn đang đuổi theo tấn công Mãng Dã, đột nhiên bị một phát kiếm quét ngược trở về một cách bất ngờ không kịp có chút đề phòng nào.
Hắn cảm thấy ở trên không trung xương cốt toàn thân như muốn rời hẳn ra, Tiên Lực thì bị một trận hỗn loạn.
Ngay cả quy tắc âm cũng bị một phát hành động mà quét sạch.
Sau đó, Khương chưởng môn một mình tiếp đón, trả lại tất cả những vết thương rất nặng trên người Mãng Dã cho hắn.
Tất cả lại một lần nữa vang lên tiếng hoan hô như sấm động.
“Khương chưởng môn uy vũ!”
“Xứng đáng là Yêu Chủ!”
“Ra tay một cái đã đẩy lùi được đối phương và cứu Mãng Dã, thực lực này đúng thật là không giống nhau!”
Vốn dĩ còn tưởng rằng lần này sẽ phải thua, bây giờ Khương Thành vừa mới bước ra đã khiến cho mọi người bỗng nhiên lại có lòng tin.
Còn đám người của Xích Âm Cung ở đối diện kia cũng cảm thấy vô cùng ngạc nhiên và nghi ngờ.
Chuyện gì đã xảy ra?
Tiên Giới lại còn có người có thể đánh bại được Đế Cảnh thất trọng?
Không phải là giả chứ?
Nhìn kỹ lại một chút thì cảnh giới của Khương Thành cũng chỉ là Đế Cảnh lục trọng sơ kỳ.
Tên trưởng lão Đế Cảnh thất trọng dẫn đầu kia cũng có cảm giác vô cùng khó hiểu, vừa rồi làm sao mình lại bị quét cho quay ngược trở lại chứ?
Ngoài ra, tại sao Tiên Giới lại xuất hiện một Đế Cảnh lục trọng?
Hắn chấn chỉnh lại thành một nhóm, sau đó mang tám tên Đế Cảnh lục trọng ở sau lưng đồng loạt bay ra.
“Không ngờ rằng ở chỗ này của các ngươi, lại còn có thể xuất hiện một vị Đế Cảnh lục trọng.
”
“Nhưng mà, cuối cùng chẳng qua cũng chỉ là một con kiến hôi giãy giụa.
”
Đế Cảnh thất trọng phóng toàn bộ uy áp trên người hắn ra.
“Chỉ dựa hai người các ngươi, còn không có tư cách để khiêu khích Xích Âm Cung bọn ta.
”
“Vốn dĩ là còn không thèm để ý đến đám sinh linh ở Tiên Giới của các ngươi, bây giờ nhìn lại, dù là phải liều mạng nghiệp lực quấn thân, cũng nhất định phải tiêu diệt các ngươi tận gốc!”
“Hôm nay chính là ngày tận thế của các ngươi!”
Lời nói của hắn vừa mới phát ra, tám tên Đế Cảnh lục trọng ở phía sau cùng với sáu mươi tên Đế Cảnh ngũ trọng cũng đồng loạt phóng ra khí tức của cường giả.
Chỉ một thoáng, rất nhiều Đế Cảnh ở Tiên Giới bên này ngay cả hô hấp cũng trở nên khó khăn.
Chỉ cảm thấy cả người đều bị một tầng mây đen vừa dày vừa nặng bao phủ lên, căn bản là không thể nào mà thở nổi.
Cấp độ thần hồn bị chênh lệch làm cho bất cứ lúc nào cũng có thể bị đe dọa đến tính mạng.
Mãng Dã bị thương nặng không kịp điều chỉnh hơi thở, gắt gao nhìn về phía đám kẻ địch ở đối diện.
“Không ổn rồi, thực lực của đám này mạnh quá.
”
“Bọn họ và đám người của Cửu Tuyệt hoàn toàn không giống nhau, rất có thể là Đế Cảnh thất trọng!”
Nghe được lời này của hắn, những cao thủ của lục giới càng trở nên tuyệt vọng.
Đế Cảnh thất trọng, má nó đây là thứ mà chúng ta có thể đánh bại được sao?
Quá nghiêm trọng để có thể vượt qua được chứ?
Tiếp theo có thể làm như thế nào?
Sợ là ngay cả chạy trốn cũng không trốn thoát được.
Thành Ca suýt chút nữa đã bật cười thành tiếng.
Hắn chỉ cảm thấy kẻ địch thật đáng yêu, đã khiến cho bên này cảm thấy sợ hãi và áp lực.
Như vậy tiếp theo đó mình đánh đuổi được kẻ địch thì hiệu quả của việc làm màu sẽ càng trở nên rõ rệt hơn.
Hắn đang định bay về phía trước, dùng một người chống lại một trăm người.
Sau lưng truyền tới hai tiếng quát lên lạnh lùng.
“To gan!”
“Lại dám bất kính với chủ nhân của ta sao?”
Ngay sau đó, hai Đế Cảnh bát trọng Hàn Văn và Đoạn Duyệt cùng bay đến.
Hai người một trái một phải, đứng chắn vững vàng ở trước mặt Khương chưởng môn, trực tiếp đối mặt với đám người Xích Âm Cung kia.
Hai người này cũng là không còn cách nào nữa.
Bọn họ tưởng rằng Thành Ca tức giận, cho nên vội vàng chạy đến chủ động thể hiện một chút.
Ý là ngươi không cần phải ra tay, để thuộc hạ bọn ta làm giúp là được.
Nào ngờ, đây chính là điều mà Thành Ca không muốn nhìn thấy nhất.
Thành Ca lập tức cảm thấy chết lặng.
Má nó, hai người các ngươi tại sao đột nhiên lại chạy ra đây?
Không phải ta đã nói là trốn ở phía sau sao?
Bây giờ hắn muốn bảo hai người này quay lại cũng vô ích.
Bởi vì người của Xích Âm Cung ở đối diện vừa nhìn thấy hai vị đã đã hoảng sợ kêu lên.
“Cấp cao của Băng Tộc sao?”
“Các ngươi là Chân giới Băng?”
Sau khi cảm nhận được cảnh giới xong, tên trường lão dẫn đầu kia bị dọa cho sợ hãi đến mức cả người run lên dữ dội.
Chuyện này căn bản là không thể nào tin được, không điều tra ra được là cảnh giới gì!
Cảm giác đối mặt với hai người này không có gì khác so với những vị cao thủ Đế Cảnh bát trọng bên trong tông môn.
“Đế Cảnh bát trọng!”
“Chẳng lẽ các ngươi là Đế Cảnh bát trọng sao?”
Lời này vừa được nói ra thì trận doanh phía sau của lục giới lúc này lập tức nổ tung nồi.
“Cái gì?”
“Khương chưởng môn mang về hai vị trợ thủ của Băng giới, lại là Đế Cảnh bát trọng sao?”
“Không thể nào, không thể nào đúng không?”
“Đây là do chính miệng phái bên kia nói, không sai được đâu!”
Sau sự kinh ngạc ngắn ngủi, bên này lại rơi vào trong một trận hoan hô.
“Quá tốt, ha ha ha, đúng là không ngờ tới mà!”
“Vốn thấy Khương chưởng môn mới có hai trợ thủ, ta còn tưởng rằng không so sánh được với Cửu Tuyệt Ám Cơ đâu, thì ra hai trợ thủ của hắn lại mạnh đến như vậy sao?”
“Cmn cmn , Đế Cảnh bát trọng, đây quả thực là điều không thể tưởng tượng được mà!”
“So với tưởng tượng của ta thì Khương chưởng môn lăn lộn ở Chân giới Băng bên kia tốt hơn rất nhiều, thậm chí ngay cả Đế Cảnh bát trọng cũng có thể kết bạn được!”
“Cái gì mà chỉ là tốt? Ta còn nghi ngờ rằng Yêu Chủ đã là nhân vật quan trọng trong vòng trung tâm của Băng giới rồi!”
“Xứng đáng là Khương chưởng môn!”
“Xứng đáng là Yêu Chủ!”
Ở trong mắt của đám người Tiên Giới này, Đế Cảnh tam trọng tứ trọng cũng đã đủ để làm cho cho người ta tồn tại trong tuyệt vọng rồi.
Đế Cảnh bát trọng, bọn họ nghĩ cũng không dám nghĩ.
Dù sao thì một trọng cũng là một đại cảnh giới.
Cảm giác kia giống như là chân tiên ngửa mặt trông lên Tiên Đế vậy, chỉ có thể yên lặng ở phía xa nghe đối phương nói, tư cách tới gần cũng không có.
Bây giờ trận doanh phe mình đột nhiên lại xuất hiện thêm hai Đế Cảnh bát trọng, có thể tưởng tượng được cái tâm trạng đó của bọn họ như thế nào.
Trong nháy mắt thắt lưng cũng căng cứng lên gấp mười lần.
Trong đôi mắt xinh đẹp của Thương Linh và Mâu Vũ cũng hiện lên vẻ vui mừng khôn xiết.
“Thật là không thể nghĩ tới, thì ra người này còn tới hai con át chủ bài!”
“Lần này ổn rồi, nếu như hai vị Đế Cảnh bát trọng tiền bối bằng lòng cho chúng ta một chỗ để dựa vào mọi lúc, vậy ít nhất chúng ta cũng có thể vững vàng đặt chân ở Tiên Giới.
”
Nghe thấy lời bàn tán của các nàng, Thành Ca vốn là suýt chút nữa trái tim sắp nổ tung đã hồi phục lại.
Thì ra như vậy cũng có thể tăng tiếng tăm của mình lên sao?
Nói sớm chứ, nói sớm thì ta đã đưa cả lão đầu Băng Cực Thiên Tôn kia tới rồi.
Cái gì, hắn bị Minh Quyết giở trò sau khi bị thương?
Vậy thì có liên quan gì, từng căn nguyên của hắn vẫn còn ở đây, hơn nữa, lúc nào cũng có thể đứng ra tỏa sáng cơ mà?
Wow thậm chí ngay cả Thiên Tôn cũng có thể gọi tới được, thể diện của Khương chưởng môn lớn quá, đến lúc đó mọi người chẳng phải là sẽ bị dọa cho sợ đến mức tè ra quần cúi đầu mà lạy sao?
Tính sai tính sai rồi!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...