“Nằm?”
Có người cười chế giễu liên tục: “Các ngươi nhân từ như vậy?”
“Giết Thải Anh đại sư, tên Ác Vọng tạp nham này còn cơ hội để được toàn thây sao?”
“Nhất định là không có!”
“Chặt đứt con đường có được tiên khí của bọn ta, đó chính là giết cha mẹ của bọn ta!”
“Mối thù này không đội trời chung!”
“Muốn khiến hắn sống không bằng chết!”
“Xé hồn phách của hắn thành nghìn phần, chia ra tôi luyện, ngày ngày hành hạ!”
“Gần đây bản tọa có nghiên cứu ra một loại thuật thực cốt mới, vừa lúc có thể thử xem…”
Sự uy hiếp trắng trợn của đám người này, Ác Vọng Ma Đế nghe thấy cũng đổ mồ hôi lạnh đầm đìa.
Nơi này là Ma giới.
Hắn biết rất rõ, đám người này thật sự có thể nói được làm được.
Là Ma Đế, hắn vốn không sợ bất kì tên Chuẩn đế nào.
Nhưng không ngăn nổi nhiều người lại còn đồng lòng như vậy!
Đối mặt với sự uy hiếp này, hắn chỉ có thể đưa ánh mắt cầu xin sự giúp đỡ lên nhóm Ma Đế Thánh Điện ở trên Cao Đài.
Ý đó các ngươi xem đi, ta cũng không còn cách nào.
Đám người Thái Ách Ma Đế suýt nữa đã tức giận đến mức hôn mê.
Con mẹ nó, đây còn gọi là so tài sao?
Các ngươi đặt uy nghiêm của Thánh Điện ở đâu?
Các nơi trong khắp Ma giới đã thành một khung cảnh náo động, rốt cuộc đây còn được xem là một cuộc so tài hay không.
“Ai dám nhúng tay vào cuộc so tài?”
Hai mươi vị Ma Đế đồng loạt bay đến bên ngoài không gian cuộc so tài của nhóm thứ sáu, đuổi tất cả các Chuẩn đế trở về.
“Nơi này là Thánh Điện, không phải là nơi để các ngươi giương oai!”
U Huyết Ma Đế tế ra Pháp cảnh, huyết hải cuộn trào mãnh liệt, dưới sự thêm vào của tiên khí cửu giai, tản ra buff có thể hủy thiên diệt địa.
“Sau chuyện này kẻ nào dám trả thù, trên dưới Thánh Điện sẽ cùng nhau tấn công kẻ đó!”
Bọn họ vừa ra mặt, các Chuẩn đế cũng chỉ có thể tạm thời lui về sau.
Nhưng mà chuyện này không có nghĩa bọn họ đã hết cách.
“Không có không có, bọn ta tính nhúng tay vào khi nào?”
“Đúng vậy, các ngươi hiểu lầm rồi, vừa rồi bọn ta chỉ là thân cận với Ác Vọng Ma Đế một chút thôi!”
“Bọn ta không có tính trả thù!”
“Chư vị Thánh Điện, các ngươi thật sự đã hiểu lầm một phen ý tốt của bọn ta…”
Rất nhiều Chuẩn đế cười đùa cợt nhả, một dáng vẻ cả người lẫn vật đều vô hại.
Giống như sự uy hiếp vừa rồi không hề xảy ra.
Ác Vọng Chuẩn đế vừa mới thở phào nhẹ nhõm, lại nghe thấy nội dung càng đáng sợ hơn.
“Bọn ta chỉ dự định sau này sẽ chiếu cố một chút cho đám đồ tử đồ tôn của Ác Vọng Ma Đế.
”
“Đúng đúng đúng, hắn là tổ sư sáng lập ra Tiêu Lôi Cốc, bọn ta đều biết rất rõ.
”
“Đúng vậy đúng vậy, tất cả mọi người đều biết, Tiêu Lôi Cốc nằm trên Hắc Dương đạo của Nam Phương Thiên vực, đến lúc đó mọi người tuyệt đối đừng đi sai đường…”
“Hóa ra là ở đó, sau khi cuộc so tài kết thúc mọi người cùng đi!”
“Nhất định nhất định, sau này phải dùng sự quan tâm và yêu thương của tiền bối để đối xử với những môn đồ của Ác Vọng Ma Đế!”
“Nhất định!”
“Ác Vọng, ngươi yên tâm so tài đi, phần sau tiếp tục cố gắng!”
“Đoạt được danh hiệu đầu bảng, bọn ta xem trọng ngươi.
”
“Phần sau của cuộc so tài bị giết cũng sao, đám môn đồ của ngươi có bọn ta chiếu cố, ngươi có thể yên tâm!”
Ác Vọng Ma Đế suýt nữa đã hộc máu.
Con mẹ nó, các ngươi cũng đã uy hiếp cả nhà ta rồi, còn bảo ta yên tâm?
Chỉ có ngày ngày làm giặc, làm gì có ngày ngày phòng giặc?
Đừng nói là Tiêu Lôi Cốc kia của hắn, cho dù Cửu Tinh Ma Điện và Sâm La Huyết Điện, cũng không chịu nổi sự ám sát và tập kích cả ngày lẫn đêm của mấy ngàn vị Chuẩn đế này nhỉ?
Hắn còn chưa biết vì Thải Anh đại sư, lúc này còn có rất nhiều Chuẩn đế và Ma Đế đang liều mạng đuổi đến đây.
Đến lúc đó, sẽ không chỉ có mấy ngàn Chuẩn đế như ở trước mắt.
“Chư vị, chư vị ổn định một chút đừng nóng!”
Là chúa tể của quy tắc ác, tính tình của hắn từ trước đến nay đều không tốt.
Nhưng lúc này cũng chỉ có thể mang theo vẻ mặt khổ sở, vái chào các Chuẩn đế ở xung quanh.
“Như vầy được không, ta đánh bại nàng, nhưng ta không giết nàng được không?”
Hắn vẫn muốn thắng.
Bởi vì hắn cảm thấy chính mình vẫn có năng lực.
Nhưng mà đám Chuẩn đế ở phía dưới này sao có thể đồng ý?
Thải Anh đại sư tuyệt đối không thể bị một chút tổn thương nào, cho dù là xước một chút da cũng không được, lỡ như ảnh hưởng đến trạng thái luyện khí sau này của nàng thì sao?
“Ác Vọng ngươi đừng thương lượng với bọn ta nữa!”
“Đúng vậy, cuộc so tài này là của ngươi, bọn ta cũng không thể nhúng tay vào.
”
“Ngươi thử xem, ngươi có thể to gan thử xem.
”
“Dù sao thì hậu quả ra sao, bọn ta cũng không dám bảo đảm.
”
Sau lưng của Ác Vọng đều toát ra mồ hôi lạnh.
Hắn không sợ Thải Anh, nhưng hắn sợ bị mấy ngàn Chuẩn đế nhớ nhung.
Vì thế, hắn chỉ có thể sửa sang lại biểu cảm một chút, lộ ra một nụ cười khổ về phía Thải Anh.
“Đại sư, ta hiểu rồi.
”
Hắn thật sự hiểu rồi.
Đi đến bước này, cuối cùng hắn cũng đã nhìn ra.
Không thể động vào Thải Anh.
Đây đã không còn là cuộc so tài gì, mà là đại nghiệp luyện khí liên quan đến vận mệnh của tất cả Chuẩn đế.
Chỉ cần động nàng, đó chính là động vào cơn tức giận của rất nhiều người.
“Ngươi xem xem, liệu có thể cũng luyện cho ta một kiện tiên khí cửu giai hay không?”
“Ngươi yên tâm, ta biết quy củ, năm phần tư liệu ta đã sớm chuẩn bị sẵn, còn có phương thức nhận thua khiến ngươi hài lòng.
”
Sau khi nói ra những lời này, hắn cảm giác cả người đều được giải thoát.
Ánh mắt uy hiếp và sát ý của mọi người ở dưới đài, đều biến thành hâm mộ, ghen tị trong nháy mắt.
“Hừ, Ác Vọng ngươi cũng khá hiểu chuyện!”
“Đáng chết, lần này bị ngươi đuổi kịp.
”
“Không phải ngươi không thèm nhận thua sao, vậy ngươi còn muốn tiên khí gì?”
“Thải Anh đại sư không thể làm hời cho hắn, vừa rồi kẻ này còn muốn giết ngươi!”
Ác Vọng nhìn thấy bọn họ đố kỵ như vậy, trái lại bắt đầu đắc ý, nhất là nghĩ đến sự uy hiếp vừa rồi của đám người này, lại vô cùng tức giận.
“Lão tử chính là muốn có tiên khí, thế nào?”
“Lão tử lập tức có thể có được, các ngươi chỉ có thể nhìn !”
“Cho các ngươi tức chết!”
“Van cầu đại sư…”
Nhìn thấy Ác Vọng Ma Đế được đặt kỳ vọng cao cũng chịu thua, tầng lớp cấp cao của Thánh Điện tức giận đến mức sắp hộc máu.
Nhưng lại không biết phải làm sao.
Chỉ có thể mắng vài câu, sau đó trở lại Cao Đài.
Mà Thành Ca ở phía đối diện, cũng dở khóc dở cười.
Hắn còn định trận này phải thể hiện một chút sức chiến đấu, kết quả đối thủ vậy mà lại bị uy hiếp đến mức không dám ra tay.
Trời thương xót, Thành Ca không định làm như vậy đâu.
Hắn thật sự không muốn dùng loại thủ đoạn như uy hiếp đối thủ, dù sao thì đường đường chính chính quyết đấu, hắn cũng có thể thắng.
Chỉ là không có cách nào khác, đám Chuẩn đế kia cũng không phải là chuyện mà hắn có thể khống chế.
“Đừng, ngươi ra tay đi, không sao đâu.
”
Ác Vọng Ma Đế vội vàng lắc đầu: “Không không không, dĩ hòa vi quý…”
“Ta bảo bọn họ đừng trả thù.
”
Trong lòng Ác Vọng Ma Đế thầm nói hứa hẹn này của ngươi cũng vô dụng, sau khi xong chuyện đám Chuẩn đế này thật sự muốn ra tay, ta có thể đi tìm ai.
“Không không, ta chỉ có mến phục đối với đại sư, không có một chút lòng thù địch nào, há có thể ra tay với ngươi?”
Hắn cũng đã nằm dài ra rồi, Thành Ca chỉ có thể từ bỏ ý định chiến đấu.
“Được thôi, nhưng mà thái độ nhận thua của ngươi không đủ kiên quyết, phải có sáu phần tư liệu.
Nghe thấy câu này, Ác Vọng Ma Đế suy sụp, hối hận xanh ruột.
Làm ầm ĩ một buổi như vậy, lại nhiều thêm một phần tư liệu, chuyện này làm gì có nói lý lẽ?
Đám Chuẩn đế ở dưới đài đều vui sướng khi người gặp họa, kẻ nào cũng vỗ tay tỏ ý vui mừng.
“Ha ha ha, đáng đời!”
“Nên trị hắn như vậy, ai mượn hắn vừa rồi hại chúng ta phải lo lắng?”
“Đúng vậy, phần tư liệu này hắn nên bồi thường!”
“Đại sư quá nhân từ rồi, nên khiến cho tên này táng gia bại sản!”
Tiếp theo, sau khi Ác Vọng Ma Đế chiến đấu một trận “kịch liệt”, rất dĩ nhiên mà bại trận.
Thành Ca cũng không làm khó dễ hắn, sau khi kết thúc không lâu, cũng luyện cho hắn một thanh Tiên Kiếm cửu giai cực phẩm.
Không lâu sau đó, mấy tổ khác cũng lần lượt định đoạt ra người thắng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...