Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


Hồn Tổ có phải là thật sự đã tâm phục hạy không thì chỉ có bản thân hắn biết.

 
Nhưng khi Khương Thành dừng tay, hắn đã nhanh chóng chuyển đổi về kiểu mẫu tay sai trước kia.

 
“Khương chủ thượng, ta chỉ đùa giỡn với ngươi thôi, vẫn xin ngươi tha thứ cho!”
 
Hồn tộc xung quanh im lặng, nhưng từng làn khói xanh kia lại giống như gợn sóng cuồn cuộn.

 
Hiển nhiên, đối với tình trạng hiện tại của lão tổ bản tộc, bọn họ vẫn bị chấn động rất lớn.

 
“Đùa giỡn?”
 
Thực ra Thành ca cũng không định giết chết hắn.

 
Cũng đã đạt thành khế ước rồi mà còn giết chết thì không khỏi quá lãng phí, nhưng đánh một chút vẫn rất cần thiết.

 
“Ngươi coi đây là đùa giỡn?”
 
Chủ Hồn của hắn vẫn ở trong Tứ Phương Đỉnh như cũ, xung quanh vẫn đang có từng vòng dây xích quấn quanh đấy.

 
“Đây là ta mời ngươi tham quan Hồn Nguyên của ta, giúp ta chỉ điểm một chút ấy mà!”
 
Hư vội vàng bỏ đi dây xích xung quanh Chủ Hồn của Thành ca.

 
Sau đó tự mình bay xuống mời Thành ca lên.

 
“Vừa rồi đều là lỗi của ta, từ bây giờ trở đi, ngươi muốn ta đi về phía đông ta tuyệt đối không đi về phía tây.


 
“Ta chính là bộ hạ trung thành nhất của ngươi! ”
 
Đối với việc hắn biểu đạt lòng trung thành, Khương Thành chỉ coi như là thả rắm.

 
Có điều thu hoạch vừa rồi đã rất nhiều rồi, hiện tại tâm trạng của hắn cực tốt nên cũng lười đi tính toán với hắn.

 
Càng huống hồ, lão tổ Hồn tộc này cũng vẫn còn tác dụng.

 
“Được rồi được rồi.



 
“Ta mới có được Thiên Hồn, Hồn tộc các ngươi có pháp môn tu luyện gì không, trực tiếp lấy một bộ cho ta.


 
Hắn vừa mới phát hiện, từ sau khi biến thành Thiên Hồn thì toàn bộ công pháp và hồn kỹ của thần hồn trước đó đều đã mất đi hiệu quả.

 
Bởi vì những công pháp và hồn kỹ kia đều là của hệ thống tu luyện của Nhân Hồn.

 
Thậm chí ngay cả đan dược bổ sung thần hồn cũng đều không còn tác dụng nữa.

 
“Chuyện này, sao lại cảm thấy hình như lại thiệt thòi rồi?”
 
“Chuyện này à! ”
 
Trong lòng Hư đương nhiên là chỉ mong sao Khương Thành lập tức chết bất đắc kì tử.

 
Ai lại bằng lòng nhận người khác làm chủ, càng huống hồ là loại nhân vật cấp lão tổ như hắn đây.

 
Có điều khi bị người khác áp chế, hắn cũng không thể nào từ chối.

 
“Thực ra Hồn tộc bọn ta cũng có thể hấp thu tiên lực, chuyển hoá thành lực Thiên Hồn để tăng cao tu vi.


 
Hắn bủn xỉn ngưng luyện ra một đạo hồn niệm.

 
Hồn niệm đó trực tiếp cụ thể hoá, giống như một mảnh lông vũ bồng bềnh bay bổng đến trước mặt Khương Thành.

 
Thành ca duỗi tay chạm một cái, trong đầu lập tức đã có rất nhiều pháp môn liên quan đến tu luyện thần hồn.

 
Cũng không cần tự mình đi nghiên cứu, tự nhiên đã học được rồi.

 
“Thế này còn tạm được.


 
Nhìn thấy dáng vẻ rất hài lòng của hắn, Hư âm thầm chế nhạo.

 
Giống như công pháp võ kỹ của Nhân tộc có phân chia đẳng cấp cao thấp.

 

Thứ hắn đưa cho Khương Thành chỉ là pháp môn tu hồn cấp Nhập Môn cơ sở nhất mà thôi.

 
“Để ngươi từ từ tu, cầm lấy công pháp Nhập Môn thì mấy trăm năm cũng không tu lên được!”
 
Thành ca nào biết những suy tính này của hắn.

 
Hắn rất thành thạo xoa ngón tay.

 
“Có công pháp rồi, sao có thể không có hồn kỹ chứ? Sao chép một phần pháp môn các ngươi sử dụng khi chiến đấu đến đây đi.


 
Vì phòng ngừa Hư chơi đùa minh, lấy chất lượng thấp thay thế, hắn còn cố ý cảnh cáo hai câu.

 
“Ta muốn cái cấp cao nhất, hơn nữa là toàn bộ.


 
“Những thủ đoạn khi ngươi ra tay với ta trước đó ta đều đã ghi nhớ, nếu như tương lai phát hiện ít đi, ngươi cứ đợi chết đi.


 
Hư cũng chỉ là không có miệng, bằng không thật sự đã muốn phun nước bọt vào đầy mặt hắn.

 
Năm xưa cao thủ Nhân tộc Thượng Cổ vì để học một chút hồn kỹ ở chỗ bản lão tổ mà vô số lần đến cửa van ông lạy bà, phải bỏ ra cái giá cực lớn, cuối cùng cũng chỉ là đã học được chút da lông.

 
Cho dù tộc nhân của mình muốn học được hồn kỹ cao thâm, vậy cũng cần phải thông qua tầng tầng kiểm tra, còn có từng tầng cơ chế thưởng phạt được không?
 
Hiện tại ngươi mở miệng đã muốn cấp cao nhất, còn là toàn bộ.

 
Sao ngươi không lên trời luôn đi?
 
Có điều trong nháy mắt hắn lại chợt nghĩ, dù sao Khương Thành chẳng qua chỉ là cảnh giới Lục Hồn, hơn nữa công pháp Nhập Môn căn bản không tu lên được.

 
Cho ngươi hồn kỹ lợi hại hơn đi chăng nữa, ngươi lại có thể phát huy ra bao nhiêu uy lực chứ?
 
“Ầy, thật sự là sợ ngươi luôn rồi đó.


 
Hắn lại lần nữa bủn xỉn ngưng tụ ra một sợi hồn niệm mới, đóng gói toàn bộ mười sáu môn hồn kỹ đỉnh cao nhất của mình “truyền tống” qua.

 

Khương Thành ấn một cái vào hồn niệm đó, trong ý thức đã xuất hiện số lượng lớn cách thức vận dụng của Thiên Hồn.

 
Bất luận là thần hồn xung kích mới, hay là ăn mòn, đồng hoá, ẩn náu, xuyên thấu, hoá nguyên, không thiếu gì cả.

 
Hắn không hề tiếc rẻ cho một like.

 
“Loại cách thức truyền công này của Hồn tộc đúng thật là đơn giản mau lẹ!”
 
Hư Hồn Tổ được khen ngợi tâm trạng vô cùng phức tạp.

 
Mà lúc này, Khương Thành đã vận chuyển công pháp Thiên Hồn Nhâp Môn kia mấy vòng.

 
Tiên lực theo sự dẫn dắt của công pháp quả thực là đã thuận lợi được chuyển hoá thành lực Thiên Hồn.

 
Ngay sau đó, Hồn tháp màu lục của hắn đã xẹt qua vô cùng rực rỡ, biến thành màu lam.

 
Có nghĩa là tu vi Thiên Hồn của hắn đã tăng một cấp.

 
“Ngươi, điều này sao có thể?”
 
Hư lại lần nữa kinh ngạc kêu lên, hắn đã hoàn toàn nghi ngờ nhân sinh.

 
Chỉ tuỳ tiện vận chuyển mấy vòng công pháp, đã trực tiếp tăng một đại cảnh giới?
 
Hắn không tin trên đời này sẽ có chuyện sỉ nhục chỉ số thông minh như vậy.

 
“Cũng đã nói là khí chất của ca đặc biệt rồi mà, bình tĩnh đi.


 
Thành ca tỏ ra đây chỉ là thao tác cơ bản.

 
Thực ra chuyện này cũng là có nguyên nhân.

 
Trước kia hắn là cảnh giới Thành Hồn chuyển hoá qua.

 
Cơ sở sớm đã đạt đến cấp bậc Lam Hồn của Hồn tộc, chỉ có điều hệ thống theo đuổi “mọi thứ theo trình tự” nên không trực tiếp đưa lam tháp cho hắn mà thôi.

 
Vừa rồi công pháp kia vận chuyển mấy vòng, cũng chính là đóng vai trò kích hoạt.

 
Khổ tu mười mấy giây, Thành ca cảm thấy nên kết hợp giữa làm việc và nghỉ ngơi một chút, thế là dừng lại.

 
“Đúng rồi, các ngươi tu luyện Thiên Hồn, liệu có đan dược gì đó, bảo vật gì đó dùng để đề cao hiệu suất không?”
 
E rằng Hư nằm mơ cũng không ngờ tới, cho dù hắn đã cho Khương Thành công pháp tu hồn đỉnh cao trâu bò nhất, nhưng ý nghĩa đối với hắn cũng không khác biệt gì với công pháp nhập môn.


 
Bởi vì ca này căn bản không bằng lòng bế quan tu luyện nhàm chán.

 
Hắn là nam nhân muốn đi đường tắt.

 
“Đan dược? Thiên Hồn không hề có đan dược chuyên môn hỗ trợ, càng không tồn tại bảo vật gì đó.


 
“Lẽ nào chỉ có thể hì hà hì hục hấp thu tiên lực sao?”
 
“Đường tắt! ngược lại không phải là không có.


 
Đề tài của Hư chợt chuyển, giọng điệu lặng lẽ trở nên quỷ dị lay động, phảng phất như muốn kể chuyện ma cho Thành ca.

 
“Tộc ta còn có một môn công pháp rất hiếm thấy, tên là! à thì! Tịnh Hồn Từ Độ Kinh.


 
“Tịnh Hồn Từ Độ Kinh, đó là công pháp gì?”
 
“Sau khi Tiên Nhân bị giết, một vài tà hồn và tàn hồn sẽ không lập tức tan đi, môn công pháp này chủ yếu là dùng để siêu độ tàn hồn đấy.


 
“Dù sao có vài tàn hồn ở lại thế gian vốn chính là chịu khổ, thậm chí sẽ nguy hại đến sinh linh.

Tộc ta đau lòng, lòng dạ từ bi, đây cũng là vì tạo phúc cho Nguyên Tiên Giới! ”
 
“Sau đó thì sao?”
 
Khương Thành trực tiếp bỏ qua những lời dát vàng kia.

 
“Công pháp này sao lại là đường tắt?”
 
Hư giọng điệu sâu xa nói: “Tàn hồn và tà hồn bị tịnh hóa không còn bất kì ấn kí sinh linh gì nữa, bọn nó đã trở thành hồn lực tinh khiết, lúc đó chúng ta có thể hấp thu, chuyển hoá nó thành lực Thiên Hồn của bản thân.


 
Thực ra là hắn đang đào một cái hố lớn cho Thành ca.

 
Hồn tộc quả thực là có một môn hồn kỹ như vậy, có điều không phải gọi là cái tên Tịnh Hồn Từ Độ Kinh an toàn vô hại như vậy.

 
Nó đã từng có một tên gọi khiến vô số Tiên Nhân ở Nguyên Tiên Giới Thượng Cổ nghe tên đã sợ mất mật - Lược Hồn thuật.

 
Đó là hồn kỹ phổ biến của tất cả Hồn tộc, không hiếm thấy chút nào.

 
Mà Hồn tộc từ mấy trăm triệu tộc nhân lúc đó suy yếu đến hơn trăm ngàn như hiện nay cũng là bởi vì môn công pháp này.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận