Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


Tịnh Trúc Tiên Phủ đối diện bên kia lựa chọn im lặng thực ra cũng là chuyện đương nhiên.

 
Bọn họ quả thực không muốn nhìn thấy người của mình bị giết.

 
Cũng chắc chắn đã oán hận Khương Thành.

 
Nhưng không có cách nào, chiến tích của Phi Tiên Môn cũng đã là đương nhiên.

 
Hơn bốn mươi ngàn người có mặt đã tận mắt chứng kiến thi thể của ba tên Đạo Thánh.

 
Những lời trước kia của Ngọc Thông Đạo Tôn là đang vu khống bôi nhọ công thần tiền tuyến, truyền ra ngoài sẽ ảnh hưởng cực kì ác liệt.

 
Nếu như Tiên Phủ còn quan hệ mật thiết với hắn, vậy hình tượng của toàn bộ tông môn đều sẽ tụt dốc không phanh.

 
Cho nên những lời kia, chỉ có thể là “bản thân” Ngọc Thông Đao Tôn nói thôi.

 
Là hành động của cá nhân hắn, không liên quan gì đến Tiên Phủ.

 
Đây là thí xe giữ tướng điển hình.

 
Chờ đợi vỏn vẹn mười giây, Tiên khí truyền tin đột nhiên tối lại.

 
Hiển nhiên, đối diện không nhìn nổi nữa nên đã chủ động cắt đứt liên hệ.

 
Khương Thành liếc nhìn Ngọc Thông Đạo Tôn hấp hối trong tay, rất tiếc nuối thở dài một hơi.

 
“Xem ra không ai bằng lòng giúp ngươi gánh vác trách nhiệm này.


 
Trong mắt Ngoc Thông nổi lên một sự tuyệt vọng.

 
Răng rắc!
 
Khương Thành rất dứt khoát bóp gãy xương cổ của hắn, tiện tay ném hắn xuống đất.

 
Cảnh tượng này đã kích thích sâu sắc đến bốn mươi ngàn tiên nhân có mặt.

 
Ở trước mặt người chủ trì của Tịnh Trúc Tiên Phủ tiêu diệt trưởng lão của bọn họ.

 

Loại chuyện này Khiếu Mang vực không có ai dám làm.

 
Ba Đạo Thánh của Sa Hải lợi hại biết bao, địa vị ngang bằng với Trúc Tiên cung và hay lôi kéo đồng minh của Tiên Phủ.

 
Nhưng khi bọn họ đối mặt với trưởng lão Tiên Phủ, cũng chỉ có thể lạnh mặt biểu lộ một chút cao ngạo của Đạo Thánh mà thôi, ngay cả một cọng lông cũng không dám tổn thương đến.

 
Mà hiện tại, Khương Thành đã làm rồi.

 
Không chỉ đã làm, ngay cả một cái rắm đối diện cũng không dám thả.

 
Trong mơ hồ, bọn họ đã ý thức được Khiếu Mang vực có thể thật sự đã sắp nổi lên phong vân.

 
Mà bản thân chính là người chứng kiến mở đầu.

 
“Nhiệm vụ của bọn ta đã có thể phục mệnh rồi chứ?”
 
Kỷ Linh Hàm cũng bay lên Cao Đài, móc ra Đế phù nhiệm vụ kia.

 
Hai tên trưởng lão Tiên Phủ kinh hồn chưa tỉnh nào dám lại gây chuyện gì nữa.

 
Vội vàng tự nguyện phục tùng hoàn thành trình tự bàn giao cuối cùng của Đế phù.

 
Đến lúc này, nhiệm vụ tiền tuyến của Phi Tiên Môn hoàn thành viên mãn.

 
Không có ai có thể đào ra được khuyết điểm gì.

 
Bởi vì nhiệm vụ cấp huyễn tưởng bắt trong hai chọn một là chém chết hai Đạo Thánh hoặc thu phục Ma Hành tinh hà này, toàn bộ bọn họ đều đã vượt mức hoàn thành.

 
“Được rồi!”
 
Khương Thành khoát tay.

 
“Ta đã nói nhiệm vụ này làm xong trong một ngày, mọi người có thể cùng nhau trở về mà!”
 
Thái Hoán Đạo Thánh đã hoàn toàn bái phục.

 
Hơn nửa ngày trước, hắn vẵn còn cảm thấy những lời Khương Thành nói là những lời nói mê.

 
Mà hiện tại, hắn mới phát hiện hoá ra là mình quá bảo thủ.

 
Trước khi rời đi, hắn cẩn thận từng li từng tí xin chỉ thị của Khương chưởng môn một chút.


 
“Ờ thì, Ma Hành tinh hà vừa mới đánh hạ được, không cần phái người canh giữ một chút sao?”
 
Hiện tại Ma Hành tinh hà là trạng thái bỏ trống.

 
Bất luận nhân gian hay là Tiên giới, đánh trận đoạt lấy một địa bàn, chắc chắn đều phải điều động quân đội đóng giữ.

 
Bằng không đánh hạ được có gì khác biệt với không đánh hạ được?
Khương Thành nhún vai: “Nhiệm vụ bọn ta nhận đươc là đánh hạ, về phần phái người thủ vệ, đó là nhiệm vụ tiếp theo.


 
Khi Phi Tiên Môn trở về, tin tức thu phục Ma Hành tinh hà cũng đã truyền trở về hậu phương.

 
Trong nhất thời, tất cả tông môn của Khiếu Mang vực vì thế mà sôi trào.

 
Từ sau khi Tịnh Trúc Đạo Thần đến Không gian Thiên Đạo, chiến tranh giữa Khiếu Mang vực và Thiên Cung chưa từng chiếm được thế thượng phong.

 
Mỗi lần đều là mất đi một ít địa bàn, có thể cố gắng hết sức giữ yên ổn tiền tuyến không tan tác, vậy thì đã coi như là thắng rồi.

 
Kết quả lần này vậy mà lại thần kì đánh hạ được Ma Hành tinh hà.

 
Đối với vô số tiên nhân của Khiếu Mang vực mà nói, đây đã không thể tính là kì tích nữa, mà là kỳ ba rồi.

 
“Vậy mà có thể có chuyện này?”
 
“Ta có thể hỏi một chút làm sao chúng ta làm được không?”
 
“Ma Hành tinh hà có chủ tinh trấn giữ, đó là xương cốt cứng rắn không hơn không kém đấy!”
 
“Liệu có phải là Thiên Cung đối diện đã ngủ gật, người của chúng ta đã tranh thủ rồi không?”
 
“Nói đùa gì vậy, đối diện đã có ba Đạo Thánh chết đi đấy có được không?”
 
“Há lại chỉ có từng đó, thậm chí Phi Tiên Môn đã thu phục một nhánh quân đoàn của Thiên Cung.


 
“Ta không phải là nằm mơ đấy chứ?”
 
Cho dù chiến tích này là thật, đã có được chứng nhận của Trúc Tiên cung bên kia, nhưng sau khi rất nhiều người nghe thấy vẫn không dám tin tưởng như cũ.

 
“Phi Tiên Môn này, quả thực chính là vượt khỏi thế gian mà!”
 
“Tiết tấu này là muốn tranh quang với Tịnh Trúc Tiên Phủ.



 
Chỉ mấy ngày ngắn ngủi sau, sơn môn của Phi Tiên Môn đã bị vây đến con kiến chui không lọt.

 
Mọi người đều đến để chiêm ngưỡng công thần của tiền tuyến.

 
Mặc dù các đại tông môn thế gia ngày thường đấm đá nhau, nhưng ai cũng đều rõ Thiên Cung là thiên địch của mọi người.

 
Tương lai một khi Thiên Cung phản công lại, vậy mọi người sẽ phải trốn về Đạo Tuyệt Chi Địa sống qua những ngày khó khăn.

 
Cho nên người có thể đánh lui Thiên Cung sẽ là đại anh hùng của toàn vực không chút nghi ngờ gì.

 
Danh tiếng của Phi Tiên Môn, có thể nói là trong một đêm đã vượt qua đại thế lực thứ hai Nguyệt Nghiêm Sa Hải trước kia.

 
Thậm chí mơ hồ đã có tình thế địa vị ngang bằng với Tịnh Trúc Tiên Phủ.

 
Tiền đề là Tịnh Trúc Đạo Thần chưa trở về.

 
Đối mặt với biển người huyên náo như vậy, Kỷ Linh Hàm chỉ có thể lựa chọn mở ra hộ tông đại trận, tạm thời phong bế tông môn lại.

 
Có điều điều này cũng không thể ngăn cản được sự nhiệt tình của mọi người.

 
Núi Huyễn Tắc vẫn như cũ là người người nhốn nháo, náo nhiệt một khoảng thời gian.

 
Nhưng Thiên Cung bên kia, lại là một cảnh tượng khác.

 
Khương Ẩn Hoàng không chết.

 
Đáng tiếc hắn đã đứng ở phía đối diện Thiên Cung.

 
Lần này hắn còn đã giết chết ba tên Đạo Thánh của Thiên Cung.

 
Tin tức này, đã tạo thành chấn động cực lớn với trên dưới Thiên Cung.

 
Khi Khiếu Mang vực bên này khen ngợi Phi Tiên Môn, suy đoán vị Khương lão tổ kia có lai lịch gì, thì Thiên Cung bên kia đã mắng Khương Ẩn Hoàng đến cẩu huyết ngập đầu.

 
“Tên nghịch tặc này!”
 
Sau khi đám Thần Quân Quân Vương và Cảnh Vương, Sát Vương biết được chiến báo của tiền tuyến đã tức đến sùi bọt mép.

 
“Quả nhiên không có Thiên Tâm chính là tai hoạ, năm đó nên sớm chút tiêu diệt!”
 
“Đáng giận, hắn thật sự đã thành kẻ địch của chúng ta! ”
 
“Sao hắn vẫn còn sống, năm đó không phải là đã bị Huyết Đế giết chết rồi sao?”
 
Những người bọn họ trước mắt vẫn không biết Huyết Đế cũng đã trở lại.


 
“Ai biết được chứ, thật sự là tai hoạ bất diệt!”
 
“Ta đề nghị, điều binh lực của những chiến khu khác, tập trung tiến công Khiếu Mang vực!”
 
“Còn nữa, tôn hiệu Ẩn Hoàng, vị trí Thần Quân, chủ soái của Thiên Lạc Quân, chức Thủ toạ Thiên Đan Tư của nghịch tặc kia, đều phải tước đoạt hết!”
 
Trong Tử Tiêu Điện, Tâm Đế lặng lẽ nhìn chiến báo tiền tuyến, chờ đợi mãi đến khi các Thần Quân yên tĩnh lại, lúc này mới chậm rãi mở miệng.

 
“Ma Hành tinh hà, tạm thời không cần để ý tới.


 
“Về phần những tôn hiệu và chức vị kia của Khương Thành cũng tạm thời giữ lại.


 
Lời này vừa ra, chư vị Thần Quân hoàn toàn không thể hiểu được.

 
“Cái gì?”
 
“Không quan tâm đến Ma Hành tinh hà nữa sao?”
 
“Đó là nơi quan trọng về mặt chiến lược đấy, mất rồi thì sao có thể không đoạt lại chứ?”
 
Không chỉ là những Thần Quân có thái độ cấp tiến kia, cả mấy người tính cách trầm ổn cũng có phần không thế tiếp nhận được mệnh lệnh này.

 
“Lần này mất đi Ma Hành tinh hà đã đả kích rất lớn đối với ý chí chiến đấu của quân đội của Thiên Cung chúng ta, nhất định phải đoạt trở về chứ!”
 
“Còn nữa, Khương Thành hắn cũng đã làm ra loại chuyện này, vậy mà lại còn giữ lại vị trí của hắn?”
 
“Dựa vào đâu chứ?”
 
Đối mặt với chất vấn của một đám Thần Quân, Tâm Đế lắc đầu.

 
“Ma Hành tinh hà chỉ là một góc của căn bệnh, không đáng lo lắng.


 
“Thời gian gần tới đây, chúng ta sẽ có một hành động càng lớn hơn.


 
“Đợi đến hành động kia kết thúc, Ma Hành tinh hà nhỏ bé sẽ về dễ như trở bàn tay.


 
“Về phần Khương Thành, ta tự có tính toán.


 
“Hành động càng lớn hơn?”
 
Chư vị Thần Quân đồng loạt chấn động.

 
“Xin hỏi Thiên Đế bệ hạ, đó là hành động gì?”
 
Tuy nhiên Tâm Đế không hề cho ra đáp án, chỉ để lại môt đám Thần Quân nhao nhao suy đoán.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận