Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


Cuộc hội ngộ bất ngờ này đã làm cho đám người Kỷ Linh Hàm và Đan Thái ở phía sau choáng ngợp.

 
Vừa rồi bọn họ còn cho rằng Khương Thành có nhiều người quen ở Thiên Cung chỉ là tiện miệng nói đùa.

 
Kết quả là lập tức nhảy ra người biết hắn? 
 
Đây cũng quá trùng hợp rồi đúng không?
 
Nếu không phải đi cùng Thành ca trong suốt chặng đường, bọn họ đã nghi ngờ liệu đây có phải là diễn viên được đặc biệt mời đến hay không.

 
“Thiên Cung nói ta đã chết?”
 
Mãi đến lúc này, cuối cùng thì bản thân Khương Thành mới biết chuyện.

 
Các binh lính của tiểu đội liên tục gật đầu.

 
“Đúng vậy, ba ngàn năm trước đã tuyên bố ngươi tử trận rồi.

” 
 
Khương Thành hơi sửng sốt.

 
Ngay sau đó hắn đã biết là đã xảy ra chuyện gì.

 
Nếu như lần đó bản thân thật sự chết đi, hệ thống cũng thuận lợi bật hack, vậy thì hiện tại trên thế giới này đã không còn Huyết Đế.

 
“Bọn họ thực sự là ẩu tả mà, không xác thực đã tuyên bố tin ngươi chết một cách bừa bãi.


 
“Cũng may là bọn ta không tin.


 
Các binh lính của tiểu đội vừa vui vẻ, vừa thuần thục sử dụng kỹ năng cũ là đội cổ vũ như vào năm đó.

 
“Hiện tại Khương chủ soái vương giả đã trở lại, cuộc sống của chúng ta lại được chiếu sáng một lần nữa rồi!” 
 
“Có sự chỉ huy của Khương chủ soái, sương mù phía trước đã được xua tan, và bọn ta, những người mờ mịt lại có một hướng đi mới!” 
 
“Tất nhiên, nếu năm đó có Khương chủ soái thì đã không có đại nạn như hôm nay, Đạo Tuyệt Chi Địa thì tính là cái rắm gì…”
 
Các đệ tử ở Phi Tiên Môn đưa mắt nhìn nhau.

 
Hương vị này, sao lại quen thuộc đến vậy?
 
Đặc biệt là Đan Thái và Ngụy Miểu, bọn họ không hẹn mà cùng nheo mắt, lộ ra vẻ kiêng dè sau khi nhìn thấy đối thủ của mình.

 
Sau một phen nhận nhau, lúc này mọi người mới quay trở lại hiện thực.


 
“Đúng rồi, Khương chủ soái, sao ngươi lại chạy đến Khiếu Mang vực ở phía đối diện thế?” 
 
“Những người này là ai thế?” 
 
“Những người này đến từ Phi Tiên Môn, đều là đệ tử của ta.

” 
 
Khương Thành cũng không giấu giếm, hơn nữa cũng lười nói dối.

 
“Ta từng là chưởng môn đời đầu của Phi Tiên Môn.

” 
 
“Phi Tiên Môn? Phi Tiên Môn có Đạo Thánh?” 
 
Khương Thành gật đầu.

 
Binh lính của tiểu đội lập tức toát mồ hôi hột.

 
Là quân đoàn đối mặt với Khiếu Mang vực, bọn họ vẫn có chút hiểu biết tình hình bên kia, ít nhất bọn họ cũng biết trong Phi Tiên Môn có một Đạo Thánh.

 
Suy nghĩ một chút, nếu như vừa rồi bọn họ thực sự giết lên theo kế hoạch, đó là đánh giá thấp đối phương một cách nghiêm túc.

 
Đến lúc đó, không chỉ là hơn hai trăm người của tiểu đội số sáu, mà tiểu đoàn số năm ở hậu phương cũng sẽ bị tấn công nặng nề.

 
Dù sao thì chênh lệch cảnh giới là quá lớn, chỉ dựa vào chiến thuật cũng không thể bù đắp được.

 
“Không hổ là Khương chủ soái mà!” 
 
“Hóa ra đã có thuộc hạ cấp Đạo Thánh từ lâu rồi…”
 
Sau một hồi sửng sốt, bọn họ lại bắt đầu xu nịnh.

 
Cũng may ở phía đối diện là Phi Tiên Môn đã rất quen thuộc với tiết tấu này.

 
“Bọn họ là thuộc hạ của ta khi ta còn ở Thiên Cung.


 
Khương Thành giới thiệu đơn giản cho các đệ tử của bản thân một chút về phía đối diện.

 
“Đều là người nhà, có vẻ như trận này không đánh được rồi.


 
Đan Thái thấy tiểu đội đối diện nịnh nọt như thuỷ triều, cảm thấy không thể để cho đối phương độc chiếm ánh đèn sân khấu.


 
“Nhìn xem, ta nói cái gì đấy nhỉ, Khương chưởng môn ở đâu cũng được hoan nghênh mà.

” 
 
“Ngay cả Thiên Quân của Thiên Cung cũng không dám không cho lão nhân gia hắn mặt mũi…” 
 
Hắn vừa nịnh hót, Ngụy Miểu và Cam Tử Nghĩa cũng không chịu thua kém.

 
Tiểu đội ở phía đối diện bất tri bất giác dừng lại.

 
Nhìn mấy tên ngu ngốc ở phía đối diện nịnh nọt, bọn họ cảm nhận được tiết tấu xoắn trong ngành nghề.

 
Cứ như vậy, đợi sau khi hai bên nịnh hót xong, Khương Thành cũng nhớ tới chính sự.

 
“Được rồi, các ngươi dẫn đường cho ta nhé, lần này ta đến đây là để giành lại Ma Hành tinh hà.


 
Ngay khi hắn nói xong câu này, cho dù là Kỷ Linh Hàm hay là Đan Thái cũng không nói nên lời.

 
Cho dù đối diện là thuộc hạ trước kia của ngươi, thì hiện tại bọn họ đã có một lập trường khác rồi.

 
Người ta là Thiên Quân của Thiên Cung.

 
Chúng ta đến đây để đánh nhau với Thiên Cung.

 
Trong lòng đôi bên đều biết rõ, chỉ là nhớ những tình cảm trước đây, ngoài mặt thân thiện một chút, sau đó từng người ăn ý rút lui vẫn là không vấn đề.

 
Nhưng ngươi đừng nói mục đích ra chứ! 
 
Nói ra thì kết thúc thế nào?
 
Hơn nữa, thế mà ngươi còn công khai muốn đối phương dẫn đường, cái này không phải trò đùa sao…
 
“Được thôi!”
 
Tiểu đội trưởng dẫn đầu mặt mày hớn hở, sau đó háo hức xoay người.

 
“Mời ngươi đi theo ta!”
 
Các binh lính khác vừa vây quanh Khương Thành bay lên không trung, vừa không quên vẫy tay với các đệ tử của Phi Tiên Môn ở phía sau.

 
“Các ngươi nhanh lên nào, đừng để mất dấu đấy.

” 

 
“Trên đường đi có không ít cấm chế mai phục, nếu không có bọn ta dẫn đường sẽ rất phiền phức.


 
Kỷ Linh Hàm và Lâm Ninh nhìn nhau, Đan Thái và Ngụy Miểu cũng vậy.

 
Mọi người đều cảm thấy bản thân hơi không thể theo kịp tiết tấu này.

 
Nhìn tiểu đội Thiên Cung vui vẻ dẫn đường, Khương Thành được bọn họ vây quanh một cách niềm nở, ai không biết còn tưởng rằng đó là sự chào đón nồng nhiệt đối với các vị khách quý.

 
Ai có thể ngờ rằng, thật ra đây là một cuộc xuất chinh ngươi chết ta vong? 
 
Lúc tiếp tục lên đường, Tần Sướng cũng không nhịn được bí mật truyền âm cho Kỷ Linh Hàm.

 
“Có phải đối phương hợp tác quá niềm nở rồi không?”
 
Trong ba nghìn năm gần đây, đã có hàng trăm tiên quan của Thiên Cung thấy tình thế không ổn nên đã phản bội và chạy trốn.

 
Nhưng trong các nhánh Thiên Quân, lại chưa từng có một người xuất hiện, lòng trung thành của bọn họ đã nổi tiếng từ lâu.

 
Sao có thể dẫn kẻ thù đi tiêu diệt người nhà?
 
Đó không phải là “Đảng dẫn đường’ sao?
 
“Ta vẫn cứ cảm thấy có bẫy.

” 
 
“Không phải bọn họ đang muốn dẫn chúng ta vào vòng phục kích thực sự chứ?” 
 
“Một khi chúng ta đã đi sâu vào trong nội địa của kẻ thù, vậy thì rất nguy hiểm, đối phương cũng có Đạo Thánh cấp cao.


 
Kỷ Linh Hàm cũng cảm thấy rằng điều này thực sự không hợp với lẽ thường.

 
Nhưng đây là quyết định của Khương Thành, nàng cũng không tiện nói gì.

 
“Mỗi khi Khương chưởng môn hành sự thì đều có lý lẽ của hắn.

” 
 
“Chuyện gì chúng ta có thể nghĩ đến, chắc chắn hắn cũng đã nghĩ đến từ lâu.

” 
 
“Có thể hắn đang rất bình tĩnh, tương kế tựu kế.

” 
 
“Hóa ra là như vậy.

” 
 
Tần Sướng chợt hiểu ra.

 
Mà những cuộc truyền âm lén lút tương tự cũng xảy ra giữa các đệ tử khác của Phi Tiên Môn.

 
Mọi người vừa bay về phía trước vừa lo lắng.


 
Đúng lúc này, đột nhiên có hơn một trăm năm mươi người bay tới trước mặt hắn.

 
Người đứng đầu là đội trưởng của tiểu đội số sáu - Kiêu Bạc.

 
“Khương chủ soái!” 
 
“Ha ha ha, thật sự là ngươi sao?” 
 
Bọn họ vừa nhận được báo cáo từ hơn năm mươi người, chia binh gì đó, chiến thuật gì đó đã bị gạt sang một bên từ lâu.

 
Tất cả đều lao đến như ong vỡ tổ.

 
Còn chưa đợi đám người Tần Sướng và Đan Thái phản ứng lại, tiết mục đoàn tụ lại trình diễn một vòng mới.

 
Những người xung quanh Thành ca cũng trở nên nhiều hơn.

 
Nhưng lần này, hắn lại không chào hỏi gì nhiều.

 
Chỉ chỉ về phía trước.

 
“Lần này ta đến là để giành lại Ma Hành tinh hà…”
 
Còn chưa kịp nói hết, Kiêu Bạc Chí Tôn đã dẫn đầu bay đến trước đội.

 
“Không thể chối từ, bọn ta sẽ dẫn đường cho ngươi!” 
 
Đám người Tần Sướng và Đan Thái càng sững sờ hơn.

 
Tình hình gì đây?
 
Cho dù đối diện là thuộc hạ trước đây của Khương chưởng môn, thì hiện tại bọn họ cũng không cùng một phe.

 
Bảo bọn họ làm ‘Đảng dẫn đường’ thuộc về việc làm phản đấy!
 
Quyết định trọng đại như làm phản, có thể dễ dàng đưa ra như vậy sao, cũng quá trơn tru rồi, đúng không?
 
Dù sao thì cũng phải có quá trình suy nghĩ, đắn đo, khó xử chứ?
 
Nhưng lần này, không cần bọn họ phải hỏi.

 
Hai Đạo Tôn và hơn hai mươi Chí Tôn của Thiên Lộc Tư đi cùng đội số sáu cũng không thể hiểu được hành vi này.

 
Là tiên quan, năm đó bọn họ đã tận mắt chứng kiến đại hội thông thần, ngay từ cái nhìn đầu tiên đã nhận ra Khương Thành.

 
Hoá ra cũng rất vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.

 
Sức mạnh của Khương Ẩn Hoàng là vô cùng mạnh mẽ mà!
 
Nhưng khi nghe nói hắn muốn giúp Khiếu Mang vực tấn công Ma Hành tinh hà, sắc mặt của những người này sup sụp.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận