Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


“Giết!”
 
Các Đạo Tôn và Thiên Tôn ở phía sau quát một tiếng lớn, hơn vạn đạo khí đồng thời sáng lên.

 
Để sống sót, bọn họ không thể giữ lại bất cứ thứ gì.

 
Số người hơn vạn, vô bờ vô bến.

 
Trong phút chốc, liền có căn nguyên không rõ bao nhiêu bay loạn thấp thoáng dưới pháp cảnh, giết đến trước mặt Mạc Trần.

 
Thanh thế đó quả thực là long trời lở đất.

 
Bè phái chương môn của Lạc Thuyên tông và Hắc Phất tông xung trận lên trước, không hề che giấu sát khí, quả thực giống như đến tìm kẻ thù vậy.

 
Dưới dòng nước lũ cuộn trào mãnh liệt, dường hư cái gì cũng có thể phá tan.

 
Chỉ là một Mạc Trần đương nhiên không thể để sống sót!
 
“Nghiền nát!”
 
“Nghiền chết bọn họ!”
 
Mặt mày U Thường Đạo Tôn hung ác dữ tợn thúc giục đạo khí, tiếng gào thảm thiết vang vọng khắp toàn trường.

 
Nhưng mà ngay khi pháp cảnh của bọn họ gần bao phủ Mạc Trầm, thì bên cạnh hắn đột nhiên đồng thời tạo ra 35 Pháp Tắc Không Gian.

 
35 đệ tử của Phi Tiên Môn giống như đê đập, đồng thời cản lại 40 Đạo Tôn.

 
Chỉ chừa lại hai người giao cho Mạc Trần tự đối phó.

 
Điều này làm cho thế tấn công của mười đại môn phái vốn sát khí ùn ùn chợt ngừng lại.

 
“Sao lại có thể như vậy?”
 
“Không!”
 
Bên cạnh Mạc Trần có 35 trợ thủ, là bên mà ít nhất trong ba cửa Tây Nam Bắc.

 
Bọn họ vốn tưởng rằng 35 người chọn Mạc Trần là vì “ngưu tầm ngưu mã tầm mã”, bọn họ nhất định cũng là bao cỏ con gà yếu ớt chỉ thích nịnh nọt thôi.

 
Căn bản cũng không thèm coi trọng.


 
Kết quả bây giờ!
 
Có thể sử dụng Pháp Tắc Không Gian đều là Đạo Tôn trở lên.

 
Nói cách khác tất cả 35 người này đều là Đạo Tôn?
 
Chuyện này quả thực hoang đường!
 
Phi Tiên Môn tổng cộng mới có bao nhiêu Đạo Tôn?
 
Chẳng lẽ tất cả Đạo Tôn còn lại đều ở bên này à?
 
“Chọn sai rồi!”
 
“Đáng chết, bọn họ đoán được chúng ta muốn chọn Mạc Trần, cho nên tập trung hết cao thủ còn lại ở đây.


 
“Bị gài bẫy rồi!”
 
Trong lòng đám người U Thường Đạo Tôn chấn động mãnh liệt, nhưng mà khai cung rồi nào còn có thể quay đầu lại nữa?
 
Huống chi 42 với 36, đằng sau còn có hơn ngàn Chí Tôn, hơn vạn Thiên Tôn.

 
“Ưu thế vẫn ở bên chúng ta như cũ!”
 
“Giết!”
 
Chưởng môn các phái và các đệ tử của Phi Tiên Môn ở trước mặt giết thành một vòng.

 
Mà những Chí Tôn, Thiên Tôn sau khi trải qua khiếp sợ ngắn ngủi, họ lại nâng lên ý chí chiến đấu lần nữa, xông thẳng lên phía trước.

 
Nhất là U Thường Đạo Tôn.

 
Bời vì hắn đối diện với Mạc Trần, nhưng ngược lại lại không bị đệ tử khác của Phi Tiên Môn để mắt tới.

 
Hắn hung hăng bổ thẳng kiếm xuống, nghênh đón vị trưởng lão Phi Tiên Môn này.

 
Một dải lụa hoa tơi trong hư không, chí ít thì có bảy quy tắc căn nguyên kéo kiếm xuống, thét gào rơi xuống đỉnh đầu Mạc Trần.

 
Mà cùng lúc đó, chưởng môn của Hắc Phất Tông đồng thời đâm ra một thương.

 
Mang theo cát bụi vô tận cuốn sạch cả người Mạc Trần đi.


 
Hai vị Đạo Tôn sức lực mạnh mẽ liên thủ đánh gọng kìm, tâm trạng của nhóm Chí Tôn, Thiên Tôn đằng sau cũng trấn định lại.

 
Chỉ cần có thể nhanh chóng phá vỡ mở được một lối ở trong này, thì có thể nhanh chóng tiếp viện cho những Đạo Tôn khác, trận tuyến của 35 Đạo Tôn Phi Tiên Môn kia chẳng mấy chốc sẽ sụp đổ hoàn toàn!
 
Sau đó, bọn họ liền thấy cát bụi đầy trời đột nhiên trở nên càng thêm dày đặc.

 
Dày đặc giống như một nghiên mực lớn!
 
Mà ở trong nghiên mực đó, năm cự trụ căn nguyên đồ đăng đột ngột mọc lên từ mặt đất, kim quang lấp lánh.

 
“Đạo Thánh!”
 
“Pháp cảnh của Đạo Thánh!”
 
Giờ khắc này, những Chí Tôn Thiên Tôn ở đằng sau kinh hoàng sợ hãi thét chói tai, sợ tới mức suýt chút nữa ngã từ trên trời xuống.

 
“Thế mà hắn lại là Đạo Thánh!”
 
“Sao có thể như thế! ”
 
Chuyện này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của bọn họ.

 
Trong dự đoán của bọn họ, Mạc Trần không thể là Đạo Thánh, thậm chí ở trong Đạo Tôn cũng chỉ có thực lực bình thường.

 
Nhưng khoảnh khắc này, hiệu quả nghiền ép và lực uy hiếp của năm cự trụ căn nguyên đồ đằng mang lại lại không giả dối một chút nào.

 
Chớ nói quyết đấu chính diện, ngay cả những Đạo Tôn đang đánh nhau với đệ tử Phi Tiên Môn ở bên cạnh hắn cũng chịu trấn áp nghiêm trọng.

 
Pháp cảnh của bọn họ thậm chí còn suýt nữa bị ép sập.

 
“Không! Không! ”
 
“Sao có thể như vậy được!”
 
Vốn dĩ bọn họ còn đang nắm chắc thắng lợi ở trong lòng bàn tay giờ lại run rẩy dữ dội, hoàn toàn hoài nghi nhân sinh.

 
Hóa ra Phi Tiên Môn thật sự còn có Đạo Thánh khác?
 
Hơn nữa còn được bọn họ lựa chọn một cách rất “trùng hợp”?
 
Giờ khắc này, mọi người đều hận không thể đánh chết chính mình.


 
Không, trước đó, bọn họ còn muốn tiến hành đề nghị treo ngược Mạc Trần lên phân thây trăm mảnh sớm nhất.

 
Mong muốn này bản thân Mạc Trần đang giúp bọn họ thực hiện nó.

 
U Thường Đạo Tôn và chưởng môn Hắc Phất Tông lúc đầu mãnh liệt yêu cầu tấn công Mạc Trần nhất, bây giờ đang đứng mũi chịu sào, đang ở trực diện với công kích của Đạo Thánh.

 
Hai tên Đạo Tôn như vậy quyết đấu chính diện với một Đạo Thánh.

 
Thế này quả thực chênh lệch quá xa rồi.

 
Thậm chí bọn họ còn không tổ chức nổi lần phản công nào.

 
Vừa mới lên thì pháp cảnh của hai người liền ầm ầm sụp đổ.

 
Căn nguyên tản ra khắp nơi, lực phản phệ chấn động mãnh liệt làm hai người phun ra máu tươi.

 
Cục diện này là cục diện mà ngay từ lúc bắt đầu có nằm mơ bọn họ cũng chưa bao giờ nghĩ đến.

 
“Tiền bối tha mạng! ”
 
Hai người liên tục cầu xin tha thứ không dừng lại chút nào.

 
Mạc Trần lúc này nào còn dáng vẻ nịnh nọt a dua nữa chứ.

 
Hắn điều khiển căn nguyên ám dứt khoát chiếm lấy âm thanh của đối phương, giống như ma quỷ chiếm đoạt hết tất cả, không hề có ý lưu lại chút nào.

 
Đây chính là lúc bày ra thành quả của mình nhiều năm như vậy ở trước mặt Khương chưởng môn, là cơ hội thể hiện của chính mình, há có thể buông thả nới lỏng?
 
Nhất định phải giết thật hoàn mỹ, thật nhanh chóng!
 
Sau khi pháp cảnh của hai người từ Tiên Thể nghiền ép qua, hai người đã chết không thể sống lại rồi.

 
Không những thế, ngay cả đạo giáp mang theo bên mình cũng cùng biến mất.

 
Hiển nhiên, Mạc Tiên Nhân dốc hết sức tiếp thu tinh thần “nhạn qua vặt lông” của Khương chưởng môn.

 
Sau khi xử lý hai gã Đạo Tôn, hắn cũng không dừng lại, pháp cảnh lại bao phủ năm Đạo Tôn Đạo và mấy trăm Chí Tôn khác.

 
Điều này khiến cho mấy đệ tử Phi Tiên Môn đang chiến đấu ác liệt ở bên cạnh rất là bất mãn.

 
“Được lắm, Mạc sư thúc, ngươi muốn làm gì?
 
“Đó là con mồi của ta, sao ngươi lại có thể đoạt mất.



 
“Đáng giận, ngươi như vậy không hợp phép tắc lắm!”
 
“Ha ha ha ha!”
 
Mạc Trần thúc dục đạo nhẫn, đắc ý cười dài.

 
“Ai bảo các ngươi chậm quá?”
 
“Lão phu ta có ý tốt giúp đỡ các ngươi thôi!”
 
Lúc hắn đang tiêu diệt năm tên Đạo Tôn và hơn trăm Chí Tôn, liên quân của mười đại môn phái đã tan vỡ tứ phía.

 
Bọn họ đã nhìn ra rồi, Mạc Trần trấn giữ cửa Nam là con đường chết.

 
“Đổi cửa!”
 
Gia chủ của Liệt Vân thế gia may mà vẫn còn sống, tiếng thét càng thêm thê lương.

 
“La Viễn!”
 
“Đi theo ta! Giết La Viễn!”
 
Nói xong, hắn liều mạng chịu đựng sức nặng, mạnh mẽ thoát khỏi pháp cảnh ở trước mặt đệ tử Phi Tiên Môn, lao vào vòng chiến, thoát khỏi phía Tây.

 
Gần vạn Đạo Tôn Chí Tôn đằng sau vốn dĩ đã hoàn toàn hỗn loạn, nhưng sau khi nghe được lời kêu gọi, thì ngay lập tức sáng suốt hơn.

 
Đúng thế, nếu đội hình mạnh nhất ngoài Khương Thành, Kỷ Linh Hàm ra đều ở bên phía Nam, vậy thì nói rõ hai cửa khác mới thực sự trống không.

 
Đoán chừng cũng là người nhiều hơn mà thôi.

 
Nhất định là vì thực lực của hai người quá yếu, cho nên mới có nhiều người đến.

 
Nghĩ đến đây, mười đại môn phái đang bổ về phía Nam xoay người giết thẳng đến La Viễn ở phía Tây.

 
Ngoại trừ Liệt Vân thế gia ra, chẳng mấy chốc lại có 24 Đạo Tôn khác thoát thân thành công.

 
Mặc dù hình như người người mang thương, nhưng sức chiến đấu thì lại vẫn còn.

 
Thấy tất cả bọn họ đi đến chỗ khác, Mạc Trần mất đi cơ hội biểu diễn tức đến độ trừng mắt thổi râu phù phù.

 
35 đệ tử của Phi Tiên Môn ở bên cạnh cũng vẫn giậm chân tại chỗ.

 
“Đừng, đừng đổi!
 
“Quay lại!”
 
“Bên kia là đường chết, bọn ta ở bên này thật sự là yếu nhất, các ngươi còn có cơ hội đàm phán một chút!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận