Trong lúc nhất thời các môn đồ của Phi Tiên môn đều không hiểu Khương chưởng môn đang muốn làm cái gì nữa.
Nhất là những đệ tử ở phía xa đến sau thì lại càng hoàn toàn không thể nào lý giải được.
Đối phương đã liên thủ giết đến nội bộ sơn môn rồi, rõ ràng là xâm phạm, tuyệt đối là kẻ thù không đội trời chung của môn phái!
Cho loại người như vậy một cơ hội sống, đó không phải là nhân từ mà là ngu xuẩn.
Đừng hy vọng bọn họ sẽ cảm kích biết điều, càng đừng hy vọng bọn họ sẽ cảm kích ngươi.
Sau khi thoát khỏi đây, bọn họ nhất định sẽ nhảy lên nhảy xuống, thậm chí còn báo cáo với những Đạo Thần khác, nói Phi Tiên Môn thông đồng với Thiên Cung.
Cũng may mà cách đây không lâu bọn họ mới bị sức chiến đấu mạnh mẽ của Khương tổ sư làm cho chấn động, bây giờ loại ý nghĩ này cũng chỉ chợt lóe lên mà thôi, thậm chí còn không dám lưỡng lự lâu ở trong lòng.
Mà nhóm cao thủ của các thế gia môn phái Lạc Thuyên tông và Hắc Phất tông ở đối diện lại có chút thấp thỏm bất an.
“Xin hỏi tiền bối, cơ hội sống sót này bắt đầu từ đâu?”
“Đúng vậy, bọn ta cần phải làm gì đây?”
“Rất đơn giản.
”
Khương Thành cười híp mắt nhìn mọi người ở đây một vòng, đám người Ấn Tuyết Nhi và Lục Phàm lúc này cũng không hiểu ra sao cả.
“Ta sẽ thiết lập năm tòa sinh môn khắp đông tây nam bắc ở quảng trường trước điện.
”
“Các ngươi có thể lựa chọn tấn công một cánh bất kì.
”
“Bất kể là đánh xuyên qua cái nào đều có thể mặc sức rời đi, ta tuyệt đối không ngăn lại!”
Mọi người lại ngơ ngác nhìn nhau lần nữa.
Nghe thì có vẻ giống như trận pháp vậy.
Chẳng lẽ là thử thách vượt cửa phá trận?
“Xin hỏi tiền bối, ngươi định bố trí trận địa lớn thế nào?”
Sắc mặt của cao thủ các môn phái đều khẩn trương, Đạo Thần ra tay, chắc chắn sẽ không đơn giản.
Loại vượt cửa phá trận này, ước chừng cuối cùng có thể thông qua là mười không còn một.
“Chẳng lẽ là Đạo trận Bát Giai?”
Khương Thành lắc lắc ngón tay.
“Không không không, không phải trận pháp.
”
“Mà là môn đồ của môn phái ta.
”
“Năm cửa tòa sinh môn này đều do năm người đảm nhiệm chốt cửa, ngoài ra những môn đồ khác thì làm trợ thủ.
”
Hắn biến ra một cái ghế lưng cao rồi thản nhiên ngồi xuống.
“Cửa giữa thì do ta trấn thủ.
”
Nghe được câu này, mọi người vốn còn đang tràn đầy hy vọng lại trực tiếp im lặng.
Ngươi coi bọn ta là đồ ngu chắc?
Đạo Thần hư hư thực thực như ngươi, xông qua cửa ải của ngươi, thế không phải là chạy như điên xông vào chỗ chết à?
Thập tử vô sinh đấy có được không hả?
Bọn họ đã hạ quyết tâm.
Tiếp đó, không thể chọn cửa ở giữa.
Khương Thành tiếp tục nói: “Phía Đông là vị trí đứng đầu bốn hướng, nên ta phái chưởng môn Kỷ Linh Hàm đến để đảm nhiệm canh giữ.
”
“Được thôi Khương đại ca.
”
Đường đường là Đạo Thánh mà em gái Hàm lại vui sướng giống như trẻ con nhận được quà vậy, vui mừng phấn khởi bay đến phía đông của quảng trường.
Còn đám Lâm Ninh ,Ấn Tuyết Nhi thì lại âm thầm nghiến răng.
Cái gì gọi là phía đông đứng đầu bốn hướng chứ?
Câu nói này của ngươi là có ý gì?
Mà các cao thủ của mười đại môn phái lại cũng lập tức loại bỏ cửa đông.
Buồn cười, vừa rồi pháp tắc không gian của Kỷ Linh Hàm mạnh mẽ dọa người thế nào mọi người đều quá rõ rồi!
Xông qua cửa của nàng, hơn một vạn người chắc chắn là bị tiêu diệt toàn quân.
Một người cũng đừng nghĩ sẽ được sống sót.
Cửa đông vẫn là thập tử vô sinh.
Có điều lúc này, trong lòng bọn họ cuối cùng cũng nổi lên hy vọng sống sót rồi.
Tổng cộng có năm cửa, hai người mạnh nhất đã phân ra rồi.
Nói cách khác, ba cửa còn lại sẽ đơn giản hơn nhiều.
Trong lúc nhất thời, rất nhiều người ngược lại lại phấn khích, gắt gao nhìn chằm chằm vào ba hướng còn lại.
Thành ca lại không hề có cảm giác, tiếp tục phân công.
“Trấn giữ hai cửa Nam Bắc lần lượt do hai vị phó chưởng môn Mạc Trần và Lâm Ninh của Phi Tiên Môn ta đảm nhiệm.
”
“Vâng!”
Lâm Ninh đồng thời cũng ẩn giấu tu vi của mình vẻ mặt bình tĩnh bay đến phía bắc quảng trường.
Còn Mạc Tiên Nhân đang bay đến phía nam còn có chút kích động quay lại bày tỏ với Khương Thành.
“Khương chưởng môn sắp xếp nhiệm vụ quan trọng như thế, đủ để thấy tín nhiệm lão già này như nào!”
“Lão thụ sủng nhược kinh, vô cùng vinh hạnh!”
“Lão nhất định sẽ dốc hết sức mình, cho dù chết trận ở đây, hy sinh thân mình vì tông môn cũng nhất định không để ngươi thất vọng! ”
Đám người Ngụy Miểu và Lục Phàm ở phía sau đều không nhịn được mà chửi ngay tại chỗ.
Ngươi cũng là Đạo Thánh, đối mặt với một đám Đạo Tôn, Chí Tôn, Thiên Tôn, thì hy sinh tính mạng cái lông à.
“Lão già ngươi mau đi đi!”
“Đến lúc này rồi mà vẫn không quên sàm ngôn, lòng dạ của kẻ nịnh thần đáng giết!”
“Quả thực không biết xấu hổ.
”
Ngược lại Khương Thành lại rất hưởng thụ.
“Mạc Tiên Nhân không hổ là tri kỷ của ta, mỗi lần đều rất được lòng của ta đấy.
”
Hắn cố ý giơ ngón tay cái lên với Mạc Trần để tán thưởng hắn.
Mạc Trần đắc ý hếch cằm lên với đám người Ngụy Miểu, các ngươi còn trẻ, có những ý đồ không tiếp thu hết được.
Sau khi hắn bay đến phía nam, Thành ca mắc phải vấn đề khó.
“Cánh cửa phía Tây cuối cùng này! ”
Hắn nhìn quanh các đệ tử giữa sân một vòng.
Cuối cùng thì ánh mắt dừng lại ở hướng quân địch của Trạch Nhiên cung.
“Được rồi, La Viễn, Đan Thái, Tần Sướng các ngươi đều đi ra đi.
”
“Đến bước này rồi cũng không cần phải che giấu tung tích nữa.
”
Nhận được mệnh lệnh của hắn, sáu tên đệ tử vốn đang ẩn nấp bên mười đại môn phái đều bay ra.
“Khương chưởng môn!”
“Ha ha ha, Khương chưởng môn, cuối cùng ngươi cũng trở lại.
”
Sau khi sáu người bay ra thì đầu tiên là kích động xông đến bên cạnh Thành ca trách móc rồi ôm một cái.
Đan Thái lại càng giả vờ kể khổ.
“Ây da, Khương chưởng môn, xém nữa nghẹn chết ta.
”
“Vừa mới nhìn thấy thiên nhan tư thế oai hùng của ngươi, ta liền biết ngọn đèn trên con đường nhân sinh này lại một lần nữa được thắp sáng rồi, suýt chút nữa thì kích động đến mức ngất đi! Nhưng vì nhiệm vụ của môn phái, ta phải hết sức nhẫn nại kiên trì! ”
“Không có ngươi ra lệnh, ta tuyệt đối không rời bỏ vị trí của mình, cho dù có khổ có mệt cũng sẽ không chối từ!”
Cơ hội nịnh hót này đương nhiên là phải toàn lực rồi.
Còn mười đại môn phái ở đối diện lại đang nghẹn họng nhìn trân trối.
La trưởng lão, Đan trưởng lão, thế mà bọn họ cũng là người của Phi Tiên môn?
Cảm thấy môn phái của bọn ta khi trước cũng bị người thâm nhập vào biến thành cái sàng rồi?
Nghĩ đến đây, mồ hôi lạnh của mọi người chảy ra đầm đìa!
Phi Tiên Môn này cũng quá âm hiểm rồi!
Thành ca hài lòng vỗ vỗ bả vai của Đan Thái.
“Xem ra nhiều năm như vậy rồi mà ngươi vẫn giữ được tấm lòng như lúc ban đầu, rất tốt rất tốt.
”
Sau đó hắn hạ lệnh cho La Viễn.
“Cửa phía tây này liền sẽ do đại trưởng lão ngoại vụ ngươi đảm nhiệm.
”
Người phía sau tủm tỉm cười.
“Không thể chối từ!”
Đến bước này rồi, trấn giữ năm cánh cửa đều đã được lựa chọn xong rồi.
Nhìn thấy năm vị cao thủ lần lượt trấn giữ năm hướng, đám người Ấn Tuyết Nhi và Lục Phàm, Ngụy Miểu đã không còn sức lực để mà mắng chửi nữa.
Mạc Trần, Lâm Ninh, La Viễn không phải cũng là Đạo Thánh à?
Năm tòa sinh môn, tất cả đều sắp xếp Đạo Thánh, ngươi còn gọi cái này là lưu lại một con đường sống à?
Có thể vô sỉ hơn nữa được hay không hả?
Mà trong đầu của các cao thủ của mười đại môn phái ở đối diện lại đã đưa ra lựa chọn.
Hai cửa của Khương Thành và Kỷ Linh Hàm thì thập tử vô sinh, trực tiếp loại bỏ.
Còn lại ba cửa nữa, vậy thì phải cân nhắc thật cẩn thận.
Liên quan đến việc có thể sống sót chạy thoát hay không, thậm chí là tương lai có thể mang theo một đám Đạo Thánh giúp đỡ quay về báo thù hay không.
Nhất định phải thận trọng, phải thận trọng!
Mặc dù Lâm Ninh là nữ, nhưng mạnh yếu của cảnh giới tu luyện lại không liên quan gì đến nam nữ.
Thấy phong thái bất động như núi của nàng, thực chất bên trong lại phát ra lãnh ngạo xơ xác tiêu điều, chỉ còn thiếu là trên mặt viết chưa ta là thiên tài tuyệt thế nữa thôi.
Nàng có thể trở thành phó chưởng môn chắc chắn là có điểm đặc biệt.
Vô cùng có khả năng, đó là một Đạo Thành ẩn nấp!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...