Sau khi phân tán, cảm giác tồn tại của Phi Tiên Môn mỏng dần.
Tổng bộ bên này chỉ để lại Kỷ Linh Hàm mang hơn hai mươi sư đệ, sư điệt và đồ tôn trấn thủ, số còn lại đi đến nhiều nơi ở Đạo Tuyệt Chi Địa để phát triển.
Hơn nữa, Kỷ Linh Hàm chỉ dùng thân phận Đạo Tôn để giao tiếp với bên ngoài.
Dù sao thì một môn phái mới chỉ có hơn hai mươi người lại có Đạo Thánh khó tránh hơi phi lý.
Nhưng cho dù như vậy, Phi Tiên Môn vẫn có chút danh tiếng.
Bởi vì mặc dù môn phái này có ít người, nhưng tất cả mọi người đều là tinh anh.
Mà những đệ tử đã ra đi thì rải rác ở rất nhiều nơi khác nhau trong Đạo Tuyệt Chi Địa.
Vào thời điểm đó, Thượng Tiên Giới suýt nữa đã bị phá hủy, điều đó đã cho mọi người một kinh nghiệm và bài học sâu sắc.
Đến mức mà sau khi đi ra ngoài, tất cả đều cảm thấy vô cùng khủng hoảng, lần lượt thể hiện thần thông của bản thân, nghĩ rằng có thể giúp Phi Tiên Môn đối phó với bất kỳ nguy hiểm nào trong tương lai.
Một số rèn luyện khổ tu một mình, chẳng hạn như đám người Lâm Ninh và Đoạn Hà.
Một số tự lập môn hộ, mở ra các môn phái mới, chẳng hạn như đám người Mạc Trần, Dịch Thần và Lục Phàm.
Cũng có một số người thì che giấu che phận, gia nhập các môn phái khác, trở thành gian tế của Phi Tiên Môn.
Lần này có thể nhận được tình báo về cuộc tấn công sắp tới từ bên ngoài nhanh như vậy, là vì đám người La Viễn, Đan Thái và Tần Sướng đang che giấu sức mạnh của bọn họ là trưởng lão trong một số môn phái đối lập.
Bọn họ còn có quyền cao chức trọng ở bên đó, lời nói cũng rất có trọng lượng.
Chỉ là Đạo Tuyệt Chi địa thật sự quá rộng lớn, có đến hàng nghìn Đạo vực.
Mặc dù trước đó Khương chưởng môn đã từng ở trong bốn đạo nấn ná, nhưng hắn vẫn không đụng phải đệ tử của bản thân.
Kỷ Linh Hàm hy vọng sẽ giảm bớt cảm giác tồn tại, đừng ai nhìn chằm chằm vào bản thân, nhưng là một môn phái khai tông lập phái, cho dù chỉ có hơn 20 người thì vẫn sẽ bị cuốn vào một số tranh chấp xích mích.
Khi ở Đạo Tuyệt Chi Địa, một số môn phái lân cận, chẳng hạn như Hắc Phất tông đã vài lần đến làm khó dễ.
Không phải thèm muốn sơn môn bảo địa của Phi Tiên Môn, thì là tìm kiếm lý do, chẳng hạn như tranh giành thiên tài địa bảo, chẳng hạn như tranh giành sản nghiệp lân cận…
Không còn cách nào khác, có quá ít người nên trông vẻ như giống như một quả hồng mềm.
Điều này khiến em gái Hàm rất bất lực.
Những môn phái này thường cũng là một số Đạo Tôn trấn thủ, là Đạo Thánh, nàng có thể tự mình tiêu diệt bọn họ một cách dễ dàng.
Nhưng một khi làm như vậy, sẽ sớm khơi dậy sự cảnh giác và chú ý hơn từ các thế lực khác, đến khi đó, Phi Tiên Môn sẽ phải đối mặt với những đối thủ cấp cao hơn, những trận đấu sẽ phức tạp hơn.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, hoàn toàn không đến cuối cùng.
Nàng không phải Thành ca, đến đâu cũng không ngại lớn chuyện, chỉ ngại kẻ thù không đủ cao cấp.
Chỉ có thể bày ra chút thủ đoạn để đánh lùi bọn họ, thỉnh thoảng trừng trị một chút.
Để bọn họ hiểu rằng, mặc dù Phi Tiên Môn chỉ là miếu nhỏ nhưng không dễ trêu chọc.
Cứ như vậy, mãi cho đến ba ngàn năm trước, các đệ tử rải rác ở bên ngoài đã phát triển lớn mạnh hơn trước.
Lâm Ninh, Mạc Trần, La Viễn, Đường Như, Chung Ly Khuyết, và bốn người Đoạn Hà, Dịch Thần, Từ Tử Xuyên và Miêu Dạ cầm kịch bản nhân vật chính, đều lần lượt tiến tới cảnh giới Đạo Thánh.
Mà một số môn đồ bốn đời dừng lại ở cảnh giới Chí Tôn mười tỷ năm trước, toàn bộ cũng đã trở thành Đạo Tôn.
Cựu chủ chốt năm đó, hiện nay là người lăn lộn tệ nhất, ngược lại là Tam Nhãn Hổ đã từng được tôn là ‘Hổ gia’.
Hắn vẫn dừng lại ở cảnh giới Chí Tôn, hắn dùng sức mạnh của chính mình kéo chủ chốt của Phi Tiên Môn xuống dưới, có thể nói là sự hổ thẹn của môn phái.
Phi Tiên Môn ngày nay đã có chín Đạo Thánh và hơn một ngàn Đạo Tôn.
Hơn nữa, rất nhiều người đã thành lập gia tộc môn phái của riêng mình ở bên ngoài, nếu thực sự tập hợp tất cả lại với nhau, đúng là phái lớn siêu cấp.
So với những thế lực khổng lồ như Tà Tiên Giới, cũng chỉ thiếu đi một Đạo Thần đỉnh cao nhất.
Ba nghìn năm trước Thiên Cung tấn công Tà Tiên Giới, hàng chục Đạo Thần ở Đạo Tuyệt Chi Địa đã bí mật can thiệp, liên thủ với Tà Tiên Giới.
Toàn bộ Nguyên Tiên Giới đã thay trời từ điều này.
Dưới dòng nước lũ cuồn cuộn như vậy, Phi Tiên Môn nhận được chiêu mộ từ một trong những Đạo Thần - Tịnh Trúc, yêu cầu bọn họ lập tức xuất chiến Thiên Cung với các môn phái lân cận khác.
Mặc dù Kỷ Linh Hàm chưa từng nhìn thấy Tịnh Trúc Đạo Thần này, nhưng nàng biết đạo lý yếu không thể địch lại mạnh.
Thế là Phi Tiên Môn với hơn hai mươi người đã tham gia với vô số môn phái khác vào cuộc chiến phản công Tà Tiên Giới.
Thậm chí Kỷ Linh Hàm đã tận mắt chứng kiến cảnh Tâm Đế chiến đấu với bốn Đạo Thần.
Cũng chính trong trận chiến đó, bọn họ đã xảy ra chút chuyện không vui vẻ với Lạc Thuyên tông.
Lý do rất đơn giản, sau khi Trác Khung của Phi Tiên Môn đánh bại kẻ thù, không có tinh thần quán triệt phong phú của Khương tổ sư nên quên thu thập chiến lợi phẩm kịp thời mà tiếp tục chiến đấu với những kẻ thù khác xung quanh, hoàn toàn quên mình.
Đợi đến khi quay đầu lại mới nhận ra rằng chiến lợi phẩm đã bị những tiên nhân khác theo sau tranh thủ lấy mất.
Điều này đương nhiên không thể nhịn được.
Thế là hai bên nổ ra tranh chấp.
Sau đó, chưởng môn và trưởng lão của hai bên lần lượt đuổi đến, sau khi chưởng môn U Thường Đạo Tôn của Hắc Phất tông nhận ra bên này chỉ có hơn hai mươi người, cảm thấy mình có lợi thế, thế là dẫn đầu ra tay đánh nhau.
Kết quả là bị đám người Kỷ Linh Hàm cho một trận.
Cũng vào lần đó, cuối cùng tu vi Đạo Thánh của Kỷ Linh Hàm cũng được bộc lộ ra.
Mà Lạc Thuyên tông cũng căm thù Phi Tiên Môn.
Sau đó Thiên Cung dần dần thu hẹp vòng phòng thủ, về cơ bản đã mất đi quyền thống trị của Nguyên Triên Giới.
Mười tám Đạo Thần và Tà Thần đã tham gia vào cuộc bao vây tấn công Thiên Cung, nghiễm nhiên chiếm lấy lãnh thổ mới.
Rất nhiều môn phái ở Đạo Tuyệt Chi Địa cũng đã ở các địa điểm này tìm bảo địa, cắm rễ xuống một lần nữa.
Nói trắng ra, tất cả mọi người ở Nguyên Tiên Giới đều là tu luyện Thiên Đạo.
Trước đây đến Đạo Tuyệt Chi Địa không có nghĩa là bọn họ chống lại Thiên Đạo, chẳng qua là không muốn bị Thiên Cung chi phối mà thôi.
Hiện tại đã trở lại, đương nhiên sẽ ở lại Nguyên Tiên Giới - một nơi có lực Thiên Đạo, thích hợp cho sự phát triển của môn phái hơn.
Phi Tiên Môn cũng không ngoại lệ.
Bọn họ đã chọn một bảo địa tên là núi Huyễn Tắc, làm nơi đóng quân sơn môn mới.
Do lo lắng rằng môn phái sẽ bị biến thành tro tàn trong dòng nước lũ đại họa, Kỷ Linh Hàm còn cố tình triệu hồi Lâm Ninh, Mạc Trần và hơn hai trăm cựu chủ chốt khác.
Dùng cách này để bảo vệ sự chính thống của môn phái.
Bảo địa như vậy thực sự rất phổ biến ở Nguyên Tiên Giới rộng lớn.
Trong quá khứ, dưới sự cai trị của Thiên Cung, không được phép khai tông lập phái, thậm chí không cho phép thế gia xuất hiện.
Vì vậy, sau khi các tiên quan của Thiên Cung di tản, những bảo vật này sẽ không có chủ.
Quá trình Phi Tiên Môn cắm trễ không gặp bất kỳ trở ngại nào.
Nhưng để tái tạo lại mô hình thế lực của Nguyên Tiên Giới, vốn dĩ là một quá trình chia bánh lại từ đầu.
Vô số môn phái, thế gia, tộc quần, vương triều cắm rễ khắp nơi, mở rộng lãnh thổ mới, tìm kiếm môn đồ thiên tài mới, tranh chiếm trước tài nguyên tu luyện mới, đương nhiên cũng xuất hiện vô số tranh chấp.
Phi Tiên Môn cũng xảy ra xung đột với một số môn phái xung quanh là điều không thể tránh khỏi.
Cũng vì vậy, đã kết thù với Đồng Kiêu Đạo Thánh.
Trong mắt của đám người Kỷ Linh Hàm và Mạc Trần, đây chỉ là một mớ hỗn độn nhỏ, tùy tiện phái vài trưởng lão đi xử lý là được.
Điều bọn họ thường lo lắng là Đạo Thần và Thiên Cung trước mặt.
“Dựa theo tình báo từ La Viễn trưởng lão truyền đến, lần này có một Đạo Thánh từ Thiên Cung muốn tấn công chúng ta.
”
Dáng vẻ của Mạc Trần vẫn như trước, không có bất kỳ thay đổi nào, khẽ thở dài.
“Các môn phái như Trạch Nhiên cung, Lạc Thuyên tông và Hắc Phất tông đang hy vọng chúng ta và tên Đạo Thánh của Thiên Cung lưỡng bại câu thương, sau đó lại nhờ Đồng Kiêu Đạo Thánh dẫn đầu, hòng tiêu diệt chúng ta chỉ trong một lần.
”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...