Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


“Không quan tâm nữa, từ trước đến nay chất lượng đạo cụ của hệ thống vẫn luôn được đảm bảo.

” 
 
Thành ca quyết định tin tưởng hệ thống một lần.

 
Nghĩ lại trước đây súng nước cũng có thể giết chết kẻ thù, huống chi là quạt xếp.

 
Nhưng mà kẻ thù trước mặt đâu rồi?
 
Yến Khai đâu?
 
Sao lại rút lui rồi? 
 
Hack của ca đã được tải rồi, kết quả ngươi lại không mau đến chịu chết, cái này không khỏi quá không nói đạo lý, đúng không? 
 
“Khương tiền bối!”
 
Mộc Nguyệt vừa đau buồn vừa sợ hãi ở phía xa, đột nhiên lại nhìn thấy hắn xuất hiện một lần nữa, không khỏi vừa kinh ngạc vừa vui mừng.

 
“Hóa ra ngươi chưa chết!” 
 
Em gái vừa lau nước mắt vừa bay về phía hắn.

 
“Quá tốt rồi, quá tốt rồi…” 
 
“Ngươi có bị thương không vậy?” 
 
Vốn dĩ Thành ca vẫn còn đang tiếc nuối về sự biến mất của kẻ thù, sau khi nghe nàng quan tâm hỏi han bằng chất giọng nghẹn ngào, cũng không khỏi hơi xúc động.

 
“Ha ha ha, đừng lo lắng, hắn còn chưa xứng để làm tổn thương đến ta đâu.


 
“Vừa rồi chỉ là ta giả vờ bị hắn giết, đùa giỡn hắn một chút, không ngờ cũng hù doạ đến ngươi, thật là có lỗi có lỗi…”
 
Mặc dù ca không quên làm màu, nhưng cũng an ủi em gái một cách hiếm thấy.

 
“Thật không ngờ, thế mà ngươi vẫn còn sống.


 
Một giọng nói quen thuộc vang lên trong khoảng không.

 
Huyết Hải Ấn chậm rãi xuất hiện trước mặt Khương Thành.

 
Ngay sau đó, bóng dáng cao lớn của Huyết Đế lại được định hình lại một lần nữa.

 
“Chết tiệt, hoá ra ngươi cũng chưa chết?” 
 
Bản thân Thành ca hơi vô lực chửi bới.


 
Bản thân mình không chết, Cô Thần không chết, Huyết Đế cũng không chết.

 
Vậy nguyên nhân của trận chiến trước đó là gì? 
 
Đừng gọi thế giới này là Cô Thần Giới gì nữa, đổi tên thành thế giới không ai tử trận đi.

 
“Đạo Thần không phải tiêu diệt tiên thể thì có thể giết chết được, trừ khi ngươi có thể tiêu diệt Đạo của ta.


 
Sắc mặt của Huyết Đế trông rất tốt, giống như không bị chút tổn thương nào.

 
Nhưng trên thực tế, hắn không ở trạng thái đầy máu.

 
Dù sao thì hắn không có hệ thống, nơi này cũng không phải là Nguyên Tiên Giới, không có Thiên Đạo chống lưng cho hắn.

 
Lúc này, tiên lực của hắn đã cạn kiệt, thần hồn cũng tiêu hao hơn phân nửa.

 
Chỉ là ở trước mặt Khương Thành, đương nhiên hắn sẽ không lộ ra vẻ mệt mỏi.

 
“Thế mà ngươi đã hồi phục sức mạnh huyết mạch?” 
 
Hắn lại lộ ra vẻ kinh ngạc một lần nữa, hơn nữa còn hơn mấy lần trước.

 
Bởi vì ‘phát hiện nhỏ’ này gần như thực sự lật đổ Đạo của hắn.

 
Bản chất của Huyết Đế là Thiên Đạo chí bảo Huyết Hải Ấn, phong tỏa huyết mạch là tác dụng chủ yếu của Chí bảo này.

 
Trước đó, huyết mạch đã bị hắn phong tỏa, trừ khi là dùng Đạo của bản thân chống lại, nếu không thì không thể giải thoát được.

 
Mà hiện tại, Khương Thành xem như là đã phá vỡ luật sắt này.

 
“Sao ngươi có thể làm được?”
 
Xoạc!
 
Thành ca mở chiếc quạt xếp ra một cách phóng khoáng, cười hì hì.

 
“Ngươi muốn biết?” 
 
Huyết Đế gật đầu.

 
Hắn có thể chắc chắn rằng Khương Thành vẫn chưa tu luyện được Đạo của bản thân, thật sự không khỏi tò mò.

 
“Thực ra rất đơn giản.


” 
 
Thành ca vung vẩy nhẹ nhàng chiếc quạt xếp trong tay, vẻ mặt thâm sâu khó dò.

 
“Bởi vì ta không có Thiên Tâm.

” 
 
Lông mày của Huyết Đế hơi cau lại.

 
“Đây thật sự là lý do?”
 
Khương Thành không có Thiên Tâm, cũng không phải là bí mật gì ở cấp cao của Thiên Cung, đương nhiên hắn cũng đã biết từ lâu rồi.

 
Điều đó có nghĩa là hắn hoàn toàn không được Thiên Đạo chấp nhận.

 
Nguyên Tiên Giới là thế giới của Thiên Đạo, một người không được Thiên Đạo chấp nhận, về cơ bản có thể kết luận rằng không có tương lai.

 
Nếu không phải Khương Thành liên tục thể hiện những khả năng đáng kinh ngạc, bọn họ đã xem hắn như một tên vô dụng từ lâu rồi.

 
Lẽ nào, không được Thiên Đạo chấp nhận, thật ra cũng có lợi?
 
“Không sai!” 
 
Thành ca vung vẩy nhẹ nhàng chiếc quạt xếp, vuốt chiếc cằm nhẵn bóng, nghiêm túc gật đầu.

 
“Các ngươi đều cho rằng không có Thiên Tâm là chuyện xấu, trên thực tế là trong họa có phúc!”
 
Chắc chắn ca sẽ không nói là bởi vì hệ thống khôi phục lại thiết lập gốc cho ta.

 
Thuận miệng thì nói dối.

 
Lông mày của Huyết Đế càng nhíu chặt hơn: “Đây là ý gì?” 
 
Khương Thành đứng bên cạnh hắn thong thả cười nói: “Huyết Hải Ấn là Thiên Đạo chí bảo, tượng trưng cho Thiên Đạo của Nguyên Tiên Giới, nhưng ta không tin Thiên Đạo.


 
“Cái gọi là tin thì có, không tin thì không có.


 
“Huyết Hải Ấn của ngươi đối với ta mà nói, là không có.


 
Hắn vung vẩy chiếc quạt liên tục, trịnh trọng nói: “Vì vậy, ta thoát khỏi phong tỏa của Huyết Hải Ấn chỉ là việc trong một khoảnh khắc mà thôi, ta nghĩ rằng nó không tồn tại, vậy thì nó sẽ không tồn tại.



 
“Điều này rất hợp tình hợp lý, không phải sao?”
 
Huyết Đế rất muốn nói, hợp tình hợp lý cái rắm! 
 
Nhưng lại không có bằng chứng để bác bỏ.

 
Bởi vì Khương Thành thực sự không có Thiên Tâm, cũng thực sự thoát khỏi phong tỏa của Huyết Hải Ấn một cách thần kỳ.

 
Nhưng dựa theo những gì hắn nói, Thiên Đạo đã trở nên hư ảo mờ mịt.

 
Còn có việc như vậy?
 
“Điều này không hẳn đâu!”
 
Huyết Đế có cảm giác Đạo của bản thân sẽ bị lật đổ một lần nữa.

 
Là một trong mười Thiên Đạo chi tử, hắn vô cùng tin tưởng vào Thiên Đạo.

 
Hắn từ Đạo của bản thân mà lên Đạo Thần cũng nhờ dựa vào Thiên Đạo đắp nặn thành.

 
Đột nhiên hiện tại có người nói với hắn rằng, chỉ cần ngươi không tin, Thiên Đạo sẽ không tồn tại nữa, tác dụng của Thiên Đạo cũng sẽ không tồn tại nữa.

 
Điều này quả thực cảm thấy hơi sụp đổ tín ngưỡng.

 
Ngay cả Đạo của bản thân, cũng có dấu hiệu sắp bị tan rã.

 
“Không thể nào!” 
 
“Điều này không thể nào!” 
 
Hắn liên tục lắc đầu.

 
Đường đường là một Thiên Đế, hắn không thể dễ dàng bị lật đổ như vậy.

 
“Chắc chắn là sai chỗ nào đó rồi.

” 
 
Ánh mắt của hắn lại trở nên kiên định một lần nữa.

 
Ngay sau đó, hắn cảm thấy ớn lạnh từng trận, một đầu tóc đen và quần áo của hắn cũng bị thổi bay trong gió.

 
“Ngươi đang làm gì vậy?” 
 
Hắn cau mày nhìn Khương Thành.

 
Bên cạnh hắn, Thành ca đang ra sức quạt chiếc quạt xếp, chẳng qua là phương hướng của quạt không chỉ có bản thân hắn, còn đặc biệt quan tâm đến Huyết Đế.

 
Trước khi hắn vung vẩy nhẹ nhàng chiếc quạt xếp, Huyết Đế chỉ xem hắn như đang giả vờ học đòi phong nhã.

 
Hiện tại hắn lại quạt dữ dội như vậy, hơn nữa còn thay đổi phương hướng nhiều lần, hắn quạt về phía bản thân một cách rất ‘ngẫu nhiên’, điều này cảm thấy hơi khó giải thích.

 
“Khụ, không có gì.


” 
 
Thành ca cười gượng một tiếng, sau đó cất chiếc quạt xếp đi.

 
“Không phải ta đang lo lắng bộ não của ngươi vượt quá số lần vận hành sẽ quá nóng, giúp ngươi quạt gió hạ nhiệt sao.

” 
 
Thật ra trong lòng hắn đang âm thầm bối rối.

 
Tại sao đạo cụ của hệ thống không có tác dụng?
 
Vừa rồi trong lúc tiện miệng nói dối Huyết Đế, thật ra hắn định trong lúc đối phương không thể nhận thấy, dùng chiếc quạt xếp này tiễn đối phương về tây thiên.

 
Không phải ngươi nói ta không giết được Đạo Thần sao?
 
Ta sẽ cho ngươi xem cái gì gọi là bất ngờ.

 
Theo tình huống bình thường, đạo cụ của hệ thống ra tay, nên là giết không nói lý mới đúng.

 
Kết quả lại chẳng có tác dụng gì cả.

 
Sao có thể như vậy?
 
Lúc này, cuối cùng Khương Thành cũng nhớ ra bốn chữ trong hệ thống trước đây miêu tả về chiếc quạt xếp — Diệt Cô Bảo Cụ.

 
Lẽ nào thứ này chỉ có tác dụng với Cô Thần?
 
Hắn đang đặt ra những suy nghĩ lung tung này, Huyết Đế không biết tên này vừa rồi đang mưu hại chính mình, nhìn tình hình xung quanh.

 
“Hẳn là Yến Khai đã biết ngươi chưa chết.

” 
 
“Một lượt giết người mới sắp đến rồi.


 
Khương Thành nhún vai.

 
“Ta cầu còn không được, chỉ sợ hắn không dám tới.

” 
 
Quạt xếp không đối phó được Huyết Đế, cũng không đối phó được hắn sao? 
 
Huyết Đế chỉ xem hắn đang tiện miệng khoác lác, sau đó nói: “Ngươi và ta ở thế giới của hắn, phân không ra sống chết, tốt hơn hết là nên tạm thời dừng tay, tương lai tái chiến.


 
“Ý của ngươi là?”
 
Khương Thành giật khóe miệng.

 
“Không phải ngươi muốn liên thử với ta để đối phó với Yến Khai đó chứ?” 
 
“Đúng vậy!”
 
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận