Đối với người quan sát, lúc này Khương Thành đâu chỉ là lấy trứng chọi đá.
Đánh giá từ ánh sáng tỏa ra trên thanh kiếm của hắn, quy mô còn không bằng một Thiên Tôn bình thường.
Chỉ có như vậy?
Đây cũng tính là một Đạo Thánh?
Nhưng Huyết Đế trước mặt lại hơi kinh ngạc.
Trong dự đoán của hắn, Khương Thành không có thánh lực, tiên lực cũng đã cạn kiệt, vì vậy hiện tại đáng lẽ hắn không thể sử dụng được bất kỳ sức mạnh gì.
Trừ phi trong khoảng thời gian này, hắn đã tu luyện được sức mạnh của thế giới này.
Nhưng sức mạnh trước mắt, rõ ràng không phải là lực giới nguyên.
Mà là một tồn tại đặc biệt mà hắn chưa từng thấy trước đây.
Không chỉ như vậy, thế mà thân kiếm của Khương Thành còn được bao bọc bởi lực quy tắc!
Thậm chí, có hơi thở của năm mươi quy tắc!
Mức độ cảm ngộ của mỗi một quy tắc cho hắn cảm giác không thua gì cảnh giới Đạo Tôn.
Đây là việc không thể tin được như thế nào?
Thậm chí Huyết Đế còn cho rằng điều đó thật vô lý.
Ở thế giới này, Khương Thành không thể điều động quy tắc, trừ phi hắn tiến vào cảnh giới Đạo Thần, có Đạo của bản thân để chống đỡ!
Mà điều này rõ ràng là không thể!
Khoảnh khắc chiến đấu khốc liệt đó, không cho hắn nhiều cơ hội tìm tòi tra cứu.
Trong phút chốc, Khương Thành bị đại dương tiên lực cuồn cuộn của hắn nhấn chìm.
“Kết thúc rồi.
”
“Không tự lượng sức.
”
“Ta còn cho rằng dù sao thì hắn cũng có thể gây ra một chút phiền phức cho Huyết Ma cơ, nhưng không ngờ lại không thể chịu đựng nổi như vậy…”
Các Đạo Tôn và Đạo Thánh ở bên ngoài âm thầm chửi bới.
Theo bọn họ thấy, từ lúc Khương Thành xuất hiện đến lúc bị nhấn chìm, toàn bộ quá trình đều rất đột ngột.
Đột ngột giống như một trò đùa.
Trong khi chửi bới, bọn họ cũng dâng lên một cảm giác bất lực sâu sắc.
“Một Huyết Ma như vậy… thực sự là người mà sức người có thể chống lại sao?”
“Chúng ta thực sự có thể đánh bại hắn sao?”
Vào lúc những suy nghĩ này của bọn họ đang xoay chuyển, trong đại dương tiên lực cuồn cuộn đó, có một mũi kiếm nhô ra.
Kỵ Khuyết kiếm lại xuất hiện trước mặt mọi người một lần nữa.
Mà phía sau thanh kiếm, cơ thể của Khương Thành cũng đang dập dờn ánh sáng của lực trọc.
Hắn từ trong đòn tấn công huỷ thiên diệt địa đó giết ra, trông có vẻ giống như chỉ là xuyên qua một lớp sương mù, không chút tổn thương.
Nhưng khi nhìn vào trung tâm đại dương bị hắn bỏ lại phía sau, có một khoảng trống không quá lớn, nhưng lại vô cùng rõ ràng!
Đó là khoảng trống bị hắn và Kỵ Khuyết kiếm cùng nhau xuyên qua.
Trước lực trọc, tiên lực như tờ giấy.
Cuối cùng ánh mắt vốn dĩ lạnh nhạt của Huyết Đế cũng thay đổi.
Đòn tấn công tiên lực đó của hắn là dưới sự gia trì của Đạo của bản thân.
Lúc này, trong chiến trường, hắn là Thiên Đạo!
Gần như toàn năng.
Chưa đạt đến mức độ đó, chỉ có phần bị nghiền nát, hoàn toàn không tồn tại việc phản công nào cả.
Ngay cả khi Đạo Thánh sử dụng thánh lực, cũng chỉ có thể chống đỡ được một lúc dưới đòn tấn công của hắn mà thôi.
Nói trắng ra, với sự gia trì của Đạo của bản thân, tiên lực của hắn hoàn toàn có thể phát huy tác dụng thánh lực của Đạo Thánh bình thường.
Nhưng Khương Thành chỉ là một Đạo Tôn.
Đạo Thánh bình thường chỉ dùng một tia thánh lực cũng có thể trấn áp Đạo Tôn đến khó thở.
Hơn nữa, ‘thánh lực’ cuồn cuộn của Huyết Đế, còn có uy năng của Đạo của bản thân kiểm soát mọi thứ.
Việc bị một đòn tấn công đánh xuyên qua, quả thật là điều viển vông.
“Làm sao có thể?”
Nếu như Khương Thành phát huy kiếm đạo thập ngũ trọng để làm được chuyện như vậy thì Huyết Đế cũng không kinh ngạc.
Bởi vì bản thân kiếm đạo hoàn mỹ đã quá đặc biệt.
Nhưng lúc này Khương Thành đừng nói là kiếm đạo hoàn mỹ, ngay cả kiếm đạo thập tam trọng cũng không hề sử dụng.
“Là vì sức mạnh đặc biệt đó sao?”
Sự chú ý của hắn lại đổ dồn vào lực trọc bao quanh Kỵ Khuyết kiếm một lần nữa.
“Chẳng lẽ hắn đã tiến vào cảnh giới Đạo Thánh, tu luyện được thánh lực?”
Là Thiên Đế của Nguyên Tiên Giới, mức độ hiểu biết sâu rộng của Huyết Đế có thể xếp vào hàng đầu.
Những thánh lực mà hắn hiểu biết rất đa dạng, nhưng lực trọc của Khương Thành vẫn làm lật đổ nhận thức của hắn.
Là Thiên Đế, đương nhiên Huyết Đế cũng có thánh lực của riêng mình, hơn nữa, quy mô và cường độ đều hơn hẳn các Đạo Thánh khác.
Nhưng sau đó, khi ‘thánh lực’ của hai người đối đầu lẫn nhau, thế mà thánh lực của hắn cũng bị ăn mòn từng chút.
Mặc dù trong quá trình này, lực trọc của Khương Thành nhanh chóng bị tiêu hao, chứng tỏ thánh lực của Huyết Đế không phải là vô ích.
Nhưng cuối cùng, thánh lực của hắn đã bị đánh xuyên qua!
“Chuyện này không thể nào!”
Cuối cùng, đường đường là Huyết Đế cũng không nhịn được kêu lên.
Đối mặt với Khương Thành cuối cùng đã sử dụng kiếm đạo thập tam trọng, hắn chỉ có thể thu hồi tiên lực và thánh lực, dùng Đạo của bản thân xây dựng một vòng phòng ngự vô cùng chặt chẽ!
Lực trọc và Đạo của hắn cuối cùng đã trực tiếp đối đầu!
Rõ ràng là không có bắn ra tia lửa sấm sét gì đó, cũng không có âm thanh ầm ầm.
Nhưng mà khu vực mà hai người đối đầu, lại đột nhiên giống như bị đẩy mạnh, toàn bộ Cô Thần Giới vì vậy mà trở nên hỗn loạn dữ dội.
Trong sự va chạm dữ dội, lực trọc có dấu hiệu tiêu tán.
Mà Đạo của Huyết Đế cũng bị ăn mòn thành một ổ gà cạn.
Cho dù là hắn hay là những Đạo Tôn Đạo Thánh đang quan sát trận chiến ở phía sau, toàn bộ đều rơi vào trong sự chấn động cực độ.
Trước đó, không ai có thể ngờ rằng Khương Thành có thể làm được đến bước này!
Thế mà hắn thực sự dựa vào sức mạnh của chính mình, ép một Thiên Đế đến tình huống như vậy.
Mặc dù Huyết Đế bị giới hạn ở Cô Thần Giới, không thể thi triển căn nguyên và pháp cảnh, tiên lực và thánh lực cũng đã bị tiêu hao hơn phân nửa trong trận chiến với người khác vào trước đó, không phải là Thiên Đế phiên bản đầy máu.
Nhưng Khương Thành cũng chẳng phải ở tình trạng hoàn hảo.
Hắn cũng chịu sự giới hạn của Cô Thần Giới.
“Ha ha ha ha…”
Ngay khi cuộc giao chiến giữa Đạo của bản thân và lực trọc trở nên ác liệt, đột nhiên tiếng cười điên cuồng vang lên từ khoảng không bên dưới hai người.
Đột nhiên, một sức mạnh vô hình bùng lên giữa hai người.
Đột nhiên Khương Thành có một ảo giác, toàn bộ Cô Thần Giới đều nổ tung ở trước mắt bản thân.
Sức mạnh vô biên suýt nữa chấn hắn đến hôn mê bất tỉnh.
Hắn lại cảm nhận được hơi thở của Đạo một lần nữa.
Không phải là Đạo của Huyết Đế, mà là Đạo của một người khác.
May mắn thay, mục tiêu chính của người đó không phải là hắn.
Ầm ầm!
Men theo vị trí vừa rồi lực trọc và Đạo của Huyết Đế giao chiến, người này thúc giục Đạo của bản thân theo tiếng ầm ầm đi xuống!
Vốn dĩ Đạo của Huyết Đế đã bị lực trọc ăn mòn thành một lỗ hổng nhỏ, đột nhiên lại gặp phải Đạo của một người khác tấn công, trong nháy mắt xuất hiện vô số vết nứt!
Ngay sau đó, ầm ầm phá vỡ.
Sự sụp đổ của Đạo, sức cắn trả mang lại mạnh mẽ đến mức nào.
Huyết Đế vẫn luôn không bị tổn thương, cuối cùng đã nhận được một vết thương nặng nề.
Miệng phun ra máu tươi, mặt mũi như tờ giấy vàng.
Cùng lúc đó, cuối cùng Khương Thành cũng hồi phục thần trí.
Nhìn thấy bóng người đột nhiên giết đến trước mặt, ca không khỏi tức giận.
Lão tử đang chờ bị Huyết Đế giết chết, mở khóa phong tỏa huyết mạch.
Đột nhiên ngươi chạy ra chen vào một tay, là có ý gì?
Trên thực tế, nếu trận chiến vừa rồi vẫn tiếp tục, Khương Thành có khả năng bị giết rất cao.
Mặc dù lực trọc của hắn đã nâng cao không ít, nhưng so với Đạo bản thân của Huyết Đế, vẫn còn quá yếu ớt, chịu đựng không được bao lâu.
Thấy hắn sắp chết, kết quả tiến trình này bị cắt ngang, có thể tưởng tượng được hắn đã khó chịu như thế nào.
“Cút đi!”
Hắn đâm ra một kiếm, người đang chặn ở phía trước bị doạ cho nhảy dựng.
Trước đó, người này đã quan sát trong bóng tối rất lâu, đương nhiên hắn biết lực trọc bá đạo như thế nào, vội vàng né tránh theo bản năng.
Mà Khương Thành cũng giết đến trước mặt Huyết Đế một lần nữa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...