Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


Thêm một Đạo Thánh, cũng xem như là thêm một sức mạnh quan trọng nữa.

 
Sao Cực Vũ Đạo Thánh có thể trơ mắt nhìn Khương Thành rời đi? 
 
“Cái này không thể trách ta được.

” 
 
Thành ca không lập tức đánh như lên máu gà một trận với Huyết Đế.

 
Hắn nhìn đám người Tinh Huyền tông ở đằng xa với vẻ thích thú.

 
Sau đó, bất lực xuôi tay.

 
“Là do bọn họ nói, không cần ta thêm phiền.


 
Cực Vũ Đạo Thánh sửng sốt, sau đó lập tức hiểu ra.

 
“Ha, bọn họ không biết ngươi, bọn họ cũng không biết cảnh giới của ngươi, có thể thông cảm được.


 
“Sao bọn ta có thể không cần ngươi chứ?”
 
Để lừa Khương Thành tự đi vào chỗ chết, lão già này cười làm lành, thái độ của hắn tốt đến không thể tốt hơn.

 
So với hình chiếu đến lần trước, lúc dạy bảo đám người Triết Mang Đạo Tôn thành cháu trai, hắn hoàn toàn như người khác.

 
Nhưng mà Thành ca không hề cảm động.

 
Hắn không chút dấu vết đẩy tay Cực Vũ Đạo Thánh ra.

 
Thản nhiên nói: “Ngươi cần, không có nghĩa là bọn họ cần.

” 
 
“Ta cảm thấy bọn họ nói rất đúng, tốt hơn hết ta không nên thêm phiền cho các ngươi.

” 
 
“Bọn họ chỉ nói xằng nói bậy mà thôi, ngươi cần gì phải tính toán với bọn họ chứ?” 
 
“Vậy thì không được.

” 
 
Thành ca lắc đầu một cách vô cùng kiên quyết.


 
“Theo như thái độ của bọn họ, sau khi ta đánh bại Huyết Đế, biết đâu còn chê ta nhiều chuyện, cướp đi cơ hội biểu diễn của bọn họ thì sao.


 
Dù sao thì ca cũng là Đạo Thánh, được không?
 
Đã bị người ta mắng như vậy, sau đó còn quay đầu lại?
 
Không cần mặt mũi?
 
Không hy vọng các ngươi là đội cổ vũ, nhưng ít nhất cũng phải có thể diện mà Đạo Thánh nên có chứ?
 
“Cái này, cái này…”
 
Cực Vũ Đạo Thánh tức giận đến mức tức ngực khó thở.

 
Một mặt là tức giận Khương Thành, ngươi đã lấy thù lao rồi thì tranh thủ thời gian cho ta, lề mề cái gì?
 
Mặt khác thì tức giận bên Tinh Huyền tông.

 
Ngươi nói các ngươi nhiều chuyện làm gì?
 
Ta mời cao thủ sang đây, liên quan gì đến các ngươi?
 
Cần các ngươi nói chuyện trên trời dưới biển sao?
 
Bây giờ thì tốt rồi, cao thủ này bắt đầu gây khó dễ cho ta rồi.

 
“Ngươi chờ một chút, ta sẽ đi nói chuyện với bọn họ.

” 
 
Hắn cũng biết rằng lần này nếu không cho Khương Thành một lời giải thích là không được.

 
Vội vàng bay về.

 
Mặc dù mọi người ở Tinh Huyền tông đã nghe được một chút, nhưng bọn họ không rõ đầu đuôi sự việc, còn đang ở đây kinh ngạc.

 
Nhìn thấy hắn bay trở về, nhao nhao cười hỏi: “Cực Vũ tiền bối, hai người đó là ai vậy?”
 
“Đúng vậy, hai tên cặn bã yếu ớt mà thôi, ngươi cần gì phải khách sáo với hắn như vậy?”
 
“Ngươi mới là cặn bã yếu ớt!”
 
Cực Vũ Đạo Thánh nghe thấy bọn họ vẫn đang biên đạo ở đây, chỉ sợ bọn họ sẽ trực tiếp chọc Khương Thành tức giận rời đi, không nhịn được lớn tiếng mắng.

 
“Trừng lớn mắt chó của các ngươi nhìn cho rõ! Đó là cao thủ ta mời đến, các ngươi cũng xứng hạ thấp hắn sao?”
 
“Các ngươi thì tính là thứ gì? Mở miệng một tiếng người khác đến thêm phiền, cũng không tự mình nhìn xem đã bị Huyết Ma rút bao nhiêu lần sức mạnh huyết mạch rồi?”
 
“Các ngươi cứ như vậy, còn có mặt mũi nói người khác, tư cách ai cho các ngươi?”

 
“Một đám ngu xuẩn! Làm lỡ chuyện lớn của ta, các ngươi chịu trách nhiệm nổi không?”
 
Hàng chục Đạo Tôn của Tinh Huyền tông bị một trận điên cuồng, tất cả đều ngẩn ra.

 
Bọn ta chỉ đang chế giễu hai tên cặn bã yếu ớt mà thôi, có nghiêm trọng như vậy không?
 
Còn làm lỡ chuyện lớn?
 
Chưởng môn Huyền Vanh Đạo Thánh của Tinh Huyền tông cũng không khỏi nhíu mày.

 
“Cực Vũ đạo hữu, ngươi có hơi quá đáng rồi không?”
 
Ngươi cũng không phải là người của môn phái bọn ta, không có tư cách để dạy bảo các trưởng lão của môn phái bọn ta như vậy đúng không?
 
“Quá đáng?” 
 
Mặc dù Cực Vũ Đạo Thánh đang rất tức giận, nhưng khi đối mặt với cường giả cùng giai, hắn cũng rất bình tĩnh.

 
Hắn lập tức chuyển sang truyền âm.

 
“Khương Thành này là Đạo Thánh.

” 
 
“Cái gì! Đạo Thánh?” 
 
Đột nhiên Chưởng môn Huyền Vanh chấn động.

 
“Thế mà hắn là Đạo Thánh?” 
 
Hắn hơi khó tin nhìn về phía Khương Thành ở đằng xa.

 
Cho dù nhìn thế nào đi chăng nữa, cũng không thể thấy được chút phong thái của một cao thủ đồng giai từ người này.

 
“Hàng giả bao đổi! Hắn là Đạo Thánh đến từ Nguyên Tiên Giới, cho nên chúng ta cần sức chiến đấu của hắn!”
 
Sự nghiêm trọng trong mắt Huyền Vanh Đạo Thánh dần dần tiêu tán, thay vào đó là sự không đồng tình.

 
“Đạo Thánh cũng phân mạnh yếu, cách đây không lâu người này vừa mới rơi xuống Cô Thần Giới chúng ta, ngay cả lực giới nguyên cũng không tu luyện ra được.


 
Hắn nói với giọng điệu khinh thường: “Phượng hoàng rụng lông không bằng gà, sức chiến đấu hiện nay của hắn chỉ sợ còn không tốt bằng bất kì một Đạo Tôn của bên chúng ta.


 
“Ngươi cũng thật là bị bệnh mới lo tìm thầy, thế mà lại trông đợi vào một người sa sút có sức mạnh mười tồn tại một, còn tôn kính với hắn như vậy, cần thiết sao?”

 
Cực Vũ Đạo Thánh nghiến răng nghiến lợi.

 
“Ngươi nghĩ sai rồi, thánh lực của người này cực kỳ mạnh, hắn giết chết Mông Cư Đạo Tôn và hàng chục Chí Tôn mà ta phái đến dễ như trở bàn tay.


 
“Cái gì?” 
 
Lần này, chưởng môn Huyền Vanh thực sự bị chấn động.

 
“Dễ dàng giết chết?” 
 
“Không sai!” 
 
“Vậy thì sức chiến đấu còn lại của hắn không thua kém gì ngươi và ta cả!”
 
“Đó là đương nhiên.


 
Cực Vũ Đạo Thánh lạnh lùng nói: “Cho nên ta mới xem trọng hắn như vậy, sự tham gia của hắn quả thực có thể gây ra mối đe dọa cho Huyết Ma.


 
Huyền Vanh Đạo Thánh chậm rãi gật đầu.

 
“Chính xác, có vẻ như thật sự phải giữ hắn ở lại.


 
Sau đó, hắn lại sửng sốt.

 
“Nếu hắn đã giết người của môn phái ngươi, tại sao ngươi vẫn đối xử với hắn…”
 
Hắn còn chưa hỏi xong, bản thân đã chợt hiểu ra.

 
“Hoá ra là ngươi muốn lợi dụng hắn.


 
Cực Vũ Đạo Thánh cười uy nghiêm đáng sợ: “Không sai, cho dù là hắn làm tiêu hao Huyết Ma hay là cuối cùng bị Huyết Ma giết chết, đều là có lợi vô hại với bọn ta.


 
“Khiến kẻ thù để cho chính mình sử dụng, ép sạch chút giá trị cuối cùng của hắn, đây mới là cách trả thù tàn nhẫn nhất!”
 
Huyền Vanh Đạo Thánh lại gật đầu.

 
“Có vẻ như ta cần phải phối hợp với ngươi một lần.

” 
 
Bao vây tấn công Huyết Đế lần này là chuyện của sáu môn phái lớn.

 
Bọn họ là những con châu chấu trên một sợi dây thừng.

 
Nghĩ đến đây, hắn lập tức ra lệnh cho các trưởng lão của Tinh Huyền tông xung quanh.

 
“Người đối diện là một nhân vật quan trọng.


” 
 
“Tiếp theo, tất cả phải xin lỗi hắn.


 
Cái gì?
 
Các trưởng lão Đạo Tôn của Tinh Huyền tông đều không thể hiểu được.

 
“Không phải chứ?” 
 
“Dựa vào cái gì?” 
 
“Một tia lực giới nguyên hắn cũng không có, trông hắn giống cao thủ ở chỗ nào?”
 
“Hơn nữa, cho dù hắn là cao thủ thì thế nào?” 
 
Vẻ mặt của Huyền Vanh Đạo Thánh chùng xuống: “Đây là mệnh lệnh!” 
 
Giống Cực Vũ Đạo Thánh của Bá Vũ Cung, hắn cũng có quyền nói một là một ở Tinh Huyền tông.

 
Bận xong bên này, Cực Vũ Đạo Thánh lại lắc lư mông chạy đến Thành ca bên này, mời hắn quay lại.

 
Để lợi dụng Khương Thành, hắn cũng xem như là cmn có tâm.

 
“Ta vừa mới nói với bọn họ, hiện tại bọn họ đã sâu sắc nhận thức được lỗi lầm của bản thân.


 
“Cũng vì đã khinh thường ngươi mà cảm thấy có lỗi.


 
Thật ra Thành ca đã biết kế hoạch của lão già này từ lâu.

 
Thầm nghĩ ngươi cũng thật không dễ dàng.

 
Muốn giúp ta chết một lần nhiệt tình như vậy, tinh thần đáng khen đấy.

 
“Thật sao, vậy ta phải đi xem xem.

” 
 
Nói xong, hắn lại dắt tay Mộc Nguyệt một lần nữa, quay lại bên Tinh Huyền tông.

 
Lúc này, đám Đạo Tôn lại nhìn thấy hắn, tất cả mọi người đều là vẻ mặt khó chịu.

 
Chính bọn họ đã nói ra những lời chế giễu trước đó, lúc này còn giống như văng vẳng bên tai, sao lại có thể thay đổi lời nói một cách dễ dàng như vậy?
 
Đó không phải là tự tát vào mặt mình sao? Cũng quá làm khó bọn họ rồi.

 
Khương Thành nhìn đám người đang lúng túng, ánh mắt nghi ngờ của hắn rơi lên trên mặt Cực Vũ Đạo Thánh.

 
“Cô Thần Giới của các ngươi phổ biến kiểu xin lỗi trong im lặng như vậy sao?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận