Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


Khương Thành âm thầm oán thầm.

 
Ngay cả phí bảo vệ của Đạo Thánh các ngươi cũng thu, thế này cũng coi như là hoan nghênh à?
 
Có điều lần này hắn cũng không biết thuốc gì ở trong hồ lô của đối phương.

 
Chỉ có thể nghe Triết Mang Đạo Tôn tiếp tục vòng quanh.

 
“Nhưng mà Cô Thần giới an lành như vậy, nhưng cũng không phải không có lo lắng thầm lặng.


 
“Lúc Cô Thần giới sơ khai, trong thiên địa tổng cộng có sáu vật quý báu, cũng bởi vậy trở thành căn cơ lập phái của sáu đại chúa tể tông môn.


 
Thành ca hơi kinh hãi, thật đúng là có chút hứng thú rồi.

 
“Các ngươi ở đây cũng có vật quý?”
 
Các trưởng lão khác đều lần lượt gật đầu.

 
“Chính xác!”
 
“Vật quý ở trong Bá Vũ Cung của bọn ta, gọi là Dẫn Huyết Châu, quả nhiên là thần diệu vô song, uy năng không gì bằng.


 
Thành ca lại cảm thấy kinh ngạc một lần nữa.

 
Dẫn Huyết Châu?
 
Trước đó không lâu hắn vừa mới bị Huyết Hải Ấn của Huyết Đế phong ấn một lần.

 
Sao mà lần này lại có liên quan đến máu nữa vậy?
 
“Dẫn Huyết Châu này có hiệu quả gì?”
 
Triết Mang Đạo Tôn nghiêm nghị nói: “Hiệu quả của Dẫn Huyết Châu cùng với Huyết Hải Ấn của Nguyên Tiên giới các ngươi tương tự nhau, có thể thao túng lực huyết mạch!”
 
Suy nghĩ của Khương Thành lập tức lanh lẹ hẳn lên.

 
 Nếu như mình có được Dẫn Huyết Châu này, vậy thì lần sau đối mặt với Huyết Đế, trực tiếp cho hắn một bộ há chẳng phải tuyệt đẹp hay sao?
 

“Sau đó thì sao, Dẫn Huyết Châu này sao rồi?”
 
Chúng trưởng lão trong điện không hẹn mà cùng thở dài, nhiều người còn không ngừng lắc đầu.

 
“Dẫn Huyết Châu là căn cơ lập phái của bọn ta, nhưng mà vừa mới bị mất tích một cách lạ lùng.


 
“Mất tích?”
 
Vẻ mặt Khương Thành hoảng hốt, đồ chơi quý như này mà còn bị mất tích?
 
Mười Thiên Đế của Thiên Cung bên kia từ lúc có được mười cái Thiên Đạo chí bảo, thì bất kể là đối mặt với kẻ thù mạnh như thế nào, cũng không thể nào đoạt đi được.

 
Bởi vì đó là Thiên Đạo đã định trước rồi.

 
Trừ khi người cướp đoạt mạnh hơn Thiên Đạo.

 
“Đúng vậy!”
 
Chư vị trưởng lão lo lắng, Triết Mang Đạo Tôn bày ra vẻ mặt nghiêm trọng.

 
“Châu này vừa mất, Bá Vũ Cung này liền thiếu mất căn cơ, hình ảnh suy vong đã hiện, tiếc thay đau thay!.


 
“Chưởng môn Cực Vũ Đạo Thánh tự mình dẫn một đám trưởng lão tìm kiếm khắp xung quanh, lại liên lạc với năm phái khác nhờ giúp đỡ, cuối cùng tìm được một chút manh mối.


 
“Ồ? Vậy Dẫn Huyết Châu đâu?”
 
Lịch Thiền Đạo Tôn nắm chặt hai nắm đấm lại, hung hăng nói: “Bị một tà ma đánh cắp, con ma này tâm hiểm tà ác, nó đã sớm ngấp nghé Dẫn Huyết Châu trăm triệu năm nay.


 
“Dẫn Huyết Châu rơi vào trong tay hắn, hậu quả thật không thể tưởng tượng nổi!”
 
Triết Mang Đạo Tôn chậm rãi nhìn về phía Khương Thành, gương mặt mang theo vẻ khẩn thiết.

 
“Bọn ta thân thiết với ngươi, chính là hy vọng ngươi có thể giúp bọn ta tìm lại Dẫn Huyết Châu về.


 
“Nếu thành công, bọn ta nhất định sẽ hậu tạ!”
 

“Cho dù không thành công, trên dưới Bá Vũ Cung ta cũng vô cùng cảm kích ngươi như cũ! ”
 
Bọn họ vòng một vòng lớn như vậy, cuối cùng cũng buộc phải quay lại.

 
Trên thực tế không hề tồn tại Dẫn Huyết Châu gì cả.

 
Chỉ là muốn để cho Khương Thành đi chém giết với tên Huyết Ma thực lực thông thiên kia, lợi dụng hắn làm tiêu diệt ma đầu khiến Cô Thần giới đều sứt đầu mẻ trán.

 
Nhân tiện cũng hại chết hắn.

 
Nhưng chuyện này nếu như nói rõ ràng ra, thì chỉ có thằng ngu mới đi chịu chết.

 
Thế nên bọn họ mới cố ý dựng lên một vật quý báu.

 
Dùng bảo vật để dụ dỗ Khương Thành mắc mưu.

 
Có thể so với Thiên Đạo chí bảo của Nguyên Tiên giới các ngươi, ngươi có thể không động tâm ư?
 
Chỉ cần ngươi đi thì sẽ đụng phải Huyết Ma, đến lúc đó thì biết rõ chân tướng cũng đã muộn rồi!
 
Mà Khương Thành lúc này, lại âm thầm buồn bực.

 
Thành ca tuy rằng bình thường lười nghĩ nhiều, nhưng mà bảo vật vẫn có thể khiến cho hắn khởi động đầu óc một chút.

 
Hắn cảm thấy chuyện này có chút hoang đường.

 
Thiên Đạo chí bảo là đồ vật mẫn cảm và quan trọng như vậy, đương nhiên càng ít người biết càng tốt, sao lại có thể mời người ngoài đến trợ giúp tìm kiếm chứ?
 
Nếu như những lời của Bá Vũ Cung là thật thì sáng lập ra môn phái hai năm trước đã phải sụp đổ rồi.

 
Mặc dù Thành ca có hứng thú với vật quý, nhưng cũng không muốn một chuyến tay không.

 
Thế nên, hắn yên lặng mở Độc Tâm Thuật đã lâu không động.

 
“Vậy thì, Dẫn Huyết Châu đó ở đâu, có manh mối gì không?”
 
Triết Mang Đạo Tôn nói ngay không cần suy nghĩ: “Trước mắt bọn họ ở dưới đất truy sát tà ma kia! ”

 
Nhưng mà âm thanh lúc hắn trả lời câu hỏi này lại bị Khương Thành nghe được tiếng lòng rõ rõ ràng ràng.

 
“Mau đi quyết chiến cùng với Huyết Đế đi!”
 
“Nhanh đi chịu chết đi!”
 
“Dẫn Huyết Châu chó má gì chứ, nó căn bản không hề tồn tại, đến lúc đó ngươi không thể nào trốn thoát được ha ha ha ha! ”
 
Ở bên ngoài, bọn họ không để lộ ra một chút sơ hở nào như trước.

 
Để dụ dỗ Khương Thành vào tròng, đó phải gọi là đủ loại dụ dỗ.

 
“Vậy Dẫn Huyết Châu thật sự là rất thần kì.


 
“May mà tên tà ma kia không khống chế tốt, nếu không hắn thu huyết khí lại thì ai có thể tìm được chứ?”
 
“Một khi luyện hóa thành công thì sẽ vô địch thiên hạ rồi!”
 
Thành ca một mực im lặng nhìn bọn họ biểu diễn, lòng thầm nghĩ thật là làm khó các ngươi quá.

 
Có muốn ta trao cho các ngươi phần thưởng biểu diễn xuất sắc nhất không?
 
Thành ca suýt chút nữa thì bị điều động khơi dậy hứng thú, nói một hồi lâu hóa ra là giả.

 
Chuyện này quả thực là thương cảm quá đi mất.

 
Nhưng mà lúc này, hắn để ý hơn vẫn là sự kiện khác.

 
Thiên Đế Huyết cũng đến đây?
 
Hơn nữa nghe ý tứ của bọn hắn, thì còn đang bị sáu đại môn phái ở đây truy giết?
 
Nghĩ đến thằng cha phong ấn huyết mạch của mình, Thành ca lại càng thấy mắc ói!
 
Tuy rằng phúc họa liền nhau, rơi xuống Cô Thần giới, khiến cho hắn có được “chìa khóa” để mở ra được lực trọc, nhưng Huyết Đế rõ ràng là kẻ thù.

 
Huống chi trước mắt những người này cũng không giết chết được mình, hy vọng muốn chết một lần, vẫn là ký thác ở trên người Huyết Đế thôi.

 
Triết Mang Đạo Tôn chỉ sợ có nằm mơ cũng không ngờ rằng, lần này hắn lại tự cho mình là thông minh.

 
Nếu như hắn trực tiếp nói Huyết Đế xuất hiện rồi, giúp bọn ta cùng vây đánh hắn, thế thì gặp mặt kẻ thù con ngươi liền đỏ, Khương Thành không nói hai lời sẽ đi ngay.

 
Thậm chí Thành ca còn để sáu đại môn phái tránh ra xa một chút, tự mình giải quyết từng người một, các ngươi đừng để bắn tung tóe một thân máu.

 
Bây giờ liên tục lừa gạt như vậy, nào là bảo vật, nào là lợi dụng, lại thêm muốn hố chết ca, Thành ca cảm thấy đối phương đang xem hắn như thằng ngốc mà đùa giỡn.


 
Nếu như dễ dàng như vậy đã đáp ứng, há chẳng phải thật mất mặt sao?
 
Không hung hăng tế cho bọn họ mấy đao thật có lỗi với biểu diễn của bọn họ quá!
 
Vì thế hắn cố ý bĩu môi.

 
“Ta mà lợi hại như vậy, lại lấy lại được Dẫn Huyết Châu à, ta không có chuyện gì đi gây sự, trêu chọc hắn làm cái gì?”
 
“Ông đây không có hứng thú với vụ này.


 
Vẻ mặt của Triết Mang với Lịch Thiền kinh hoàng.

 
Chí bảo đó, bất cứ kẻ nào nghe thấy một chút dấu vết để lại cũng sẽ vội vội vàng vàng, ngươi lại có thể không có hứng thú?
 
“Khương Đạo Thánh hiểu lầm rồi.


 
“Thực ra sức mạnh của tà ma kia cũng không mạnh, bất cứ một Đạo Thánh nào cũng có thể tiêu diệt được, chỉ là rất có thể đã ẩn nấp rồi mà thôi.


 
“Dẫn Huyết Châu cũng không dễ dàng luyện hóa như vậy, bây giờ hắn cũng không dùng được uy năng, căn bản không cần lo lắng.


 
Có Đạo Tôn thậm chí còn vỗ ngực thể hiện: “Bọn ta chỉ là không tìm được hắn, nếu như gặp được rồi, ta cũng có thể nắm chắc sẽ chém giết được hắn, sau đó đoạt được Dẫn Huyết Châu!”
 
Suýt chút nữa thì Thành ca bị bọn họ làm chọc cười.

 
Kia chính là Huyết Đế đó!
 
Đạo Thánh ở trước mặt hắn đều giống như gà rù đấy có biết không?
 
Ai cho ngươi dũng khí nói ra ba chữ “chém giết hắn” thế hả?
 
“Nếu dễ dàng như vậy, thì các ngươi cùng nhau tìm đi, hà cớ gì phải ở trong Bá Vũ Cung này làm gì?”
 
“Chuyện này! ”
 
Triết Mang Đạo Tôn cười gượng một tiếng.

 
“Bá Vũ Cung cũng cần có người trấn giữ mà, bọn ta không thoát thân ra được.


 
Khương Thành thản nhiên nói: “Cho dù giúp các ngươi đoạt lại Dẫn Huyết Châu về, ta bận rộn lâu như vậy lại không được cái gì ư?”
 
Hắn có chút thích thú cười cười.

 
“Hay là các ngươi tặng Dẫn Huyết Châu đó cho ta?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận