Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


Thấy Khương Thành vẫn chưa tức giận, lại còn dễ dàng tha thứ cho mình.

 
Bản thân hai gã sứ thần cũng không nhịn được mà âm thầm chửi mắng.

 
Thằng cha này có phải là thắng ngốc không vậy?
 
Sao lại dễ lừa như vậy chứ?
 
Bọn ta phản bội ở đây hết lần này đến lần khác, thế mà lần nào cũng có thể nhận được sự tha thứ.

 
Cũng dễ nói chuyện quá đi mất!
 
Thấy bóng lưng Khương Thành bị mọi người vây chặt hướng bay xuống, hai người không ngừng âm thầm cười khẩy.

 
Thực lực của ngươi rất mạnh, nhưng mà đầu óc lại không tốt cho lắm.

 
Bị bọn ta đùa bỡn xoay vòng vòng.

 
Dễ lừa như vậy, sau này nếu như tiếp tục đi theo hắn, há chẳng phải còn có thể chiếm được hời hơn sao?
 
Chính lúc hai người xoay chuyển những ý nghĩ ngây thơ ấy, lại bỗng nhiên phát hiện ra chính mình đã bị vây lại rồi.

 
Đứng ở đầu sóng ngọn gió, chính là một vị trưởng lão chấp sự Chưởng Hình điện Bá Vũ Cung.

 
Hai người còn chưa kịp phản ứng lại đã bị chế trụ rồi.

 
Ngay sau đó lực giới nguyên toàn thân đã bị niêm phong.

 
“Thế này, thế là là ý gì?”
 
Hai tên sứ thần cực kỳ sợ hãi, còn chưa kịp giãy giụa thì đã bị vài tên tiên nhân khác trái phải bao vây gông xiềng chặt chẽ rồi.

 
“Các ngươi muốn làm gì?”
 
Mà vị trưởng lão chấp sự của Chưởng Hình điện kia thì lại mặt cười nhưng trong không cười quét mắt liếc nhìn hai người họ.

 
“Ngươi nói làm cái gì à?”
 
“Các ngươi có quan hệ rất tốt với tên tặc tử Khương Thành mà.


 
Khương Thành, tặc tử?
 
Hai người có chút không theo kịp tiết tấu này rồi.

 
Vừa rồi không phải các ngươi còn đang nhiệt liệt nghênh đón hắn còn tặng lễ vật cho hắn sao?
 

Sao lại biến thành tặc tử rồi?
 
“Biết rõ hắn là kẻ thù của bọn ta, vậy mà lại còn dám lo lắng cho an nguy của hắn, còn trung thành và tận tâm đối với hắn nữa à?”
 
“Xem ra Bá Vũ Cung ta lại nuôi hai con sói rồi!”
 
Ánh mắt lạnh lùng thờ ơ của vị trưởng lão chấp sự giống như nhìn người chết vậy, cuối cùng cũng làm cho hai người ý thức được, có thể bản thân mình đã hiểu lầm cái gì rồi.

 
“Không có, các ngươi hiểu lầm rồi!”
 
Hai người liền vội vàng điên cuồng biện bạch.

 
“Oan uổng quá! Bọn ta không đi nương nhờ hắn, càng không tồn tại bất cứ sự trung thành tận tâm nào đối với hắn cả.


 
“Vừa rồi chỉ là để lấy được sự tín nhiệm của hắn nên bọn ta mới bất đắc dĩ phải nói như vậy thôi.


 
“Thực ra bọn ta chỉ mong sao hắn bị băm thành trăm thây nghìn mảnh, thực sự! ”
 
Thật đáng tiếc, người của Chưởng Hình điện không phải Khương Thành.

 
Là bộ môn chưởng quản hình luật của Bá Vũ Cung, câu đám người này nghe được nhiều nhất chính là ba chữ “oan uổng quá”.

 
Lỗ tai đều nghe đến mức mà kết kén rồi.

 
“Những lời như vậy, vẫn là nên giữ lại mà lừa người khác đi.


 
“Hai người các ngươi đi theo hắn lâu như vậy, nhất định là biết được không ít bí mật của hắn nhỉ?”
 
“Ta đã nói rồi, sao hắn lại có thể liên tiếp tiêu diệt được nhiều Thần đàn của bọn ta như vậy được, lại còn dễ dàng giết chết được trưởng lão Mông Cư, xem ra là sau lưng có các ngươi để lộ thông tin dẫn đường phối hợp với kẻ thù! ”
 
Tội danh này hai tên sứ thần bọn họ làm sao mà thừa nhận được?
 
Mặc dù Chưởng Hình điện bọn họ chưa từng qua lại, nhưng mà đối với phong cách tàn khốc của bộ môn này thì đã nghe nói từ lâu rồi.

 
Nếu rơi vào trong tay bọn họ, chết cũng trở thành một loại giải thoát.

 
“Bọn ta không có!”
 
“Oan uổng quá, thật sự oan ức quá! ”
 
Hai người còn chưa dứt lời, đã bị cưỡng ép bịt chặt miệng.

 
Trước kia trợn mắt nói dối trước mặt Khương Thành, lần nào cũng được thả ra.

 
Lần này hiếm lắm mới nói lời thật lòng thì kết quả ngược lại lại chẳng có ai tin.

 

Mà sắc mặt của trưởng lão chấp sự lại lạnh lùng.

 
“Có phải oan uổng hay không, đợi đến lúc sau khi chịu đựng qua mấy hình phạt rồi nói.


 
“Lần này hai người cấu kết với kẻ thù, tội không thể tha! Dẫn xuống dưới xử lí, cạy miệng của bọn họ sớm một chút!”
 
Tiếng ra lệnh vừa dứt, chư vị Tiên nhân của Chưởng Hình điện không ngừng cười gằn, mài đao soàn soạt.

 
Còn trước mắt hai tên sứ thần thì tối sầm lại, trực tiếp bị dọa ngất ngay tại chỗ.

 
Còn ở bên kia, Thành ca đã nhận được sự nghênh đón bên trong điện của Bá Vũ Cung.

 
Hắn đoán, hai tên sứ thần kia cả đời này cũng sẽ không gặp lại lần nữa.

 
Mà đối với Mộng Nguyệt mà nói, tất cả những chuyện xảy ra mấy ngày nay thực sự rất mộng ảo.

 
Bá Vũ Cung là quái vật khổng lồ tên tuổi vang dội từ lúc nàng còn nhỏ.

 
Chưa bao giờ nàng nghĩ tới có một ngày chính mình lại có thể đi vào nơi này, càng không thể ngờ được bản thân mình còn có thể trở thành thượng khách của nơi này.

 
Điều này khiến cho nàng vô cùng bất an.

 
Chỉ có thể đi theo sát Khương Thành, chỉ sợ ở đây bất cứ người nào buộc miệng cũng có thể tiêu diệt được mình.

 
“Khương Đạo Thánh đã đến rồi, thật sự là làm cho Bá Vũ Cung ta nở mày nở mặt!”
 
Cho dù trong lòng vô cùng căm giận, nhưng diễn trò đã diễn đến phần này rồi, đương nhiên phải diễn cho trọn bộ.

 
Vẻ mặt của toàn bộ đám người Triết Mang và Lịch Thiền Đạo Tôn đều tươi cười.

 
Lúc này yến hội đã bắt đầu, Thành ca cũng không khách khí, dự định cứ ăn ngấu nghiến trước đã rồi nói sau.

 
Kết quả xảy ra ngay trước mắt hắn, cũng chỉ là một chút Tiên Thảo cửu đẳng xào nấu rau dại mà thành.

 
Trừ cái đó ra, còn có một ít đồ dính sền sệt đủ mọi màu sắc, nhìn thôi đã khiến người ta không muốn ăn uống.

 
Còn về rượu thì căn bản là không tồn tại.

 
Hắn vốn định nói, quy cách yến hội của các ngươi cũng quá là “giản dị” nhỉ?
 

Nhưng nghĩ lại ngược lại cũng đã hiểu ra.

 
Quy tắc của Cô Thần Giới này cũng thiếu mất quá nhiều, đồ ăn của Nguyên Tiên Giới bên kia rất dễ nhìn thấy, ở chỗ này rất khó có thể kiếm được.

 
Không còn cách nào khác, hắn chỉ có thể thằng thừng vào chủ đề chính.

 
“Được rồi được rồi, yến hội đến đây thôi.


 
Thành ca dửng dưng đặt Kị Khuyết Kiếm lên trên bàn.

 
“Các ngươi có chiêu gì, bây giờ có thể sử dụng rồi.


 
Mọi người trong điện đều đồng thời sửng sốt.

 
Chẳng lẽ thằng cha này nhìn ra được gì rồi?
 
“Khụ!”
 
Lịch Thiền Đạo Tôn thử thăm dò hỏi lại một câu.

 
“Khương Đạo Thánh có ý gì vậy?”
 
“Bọn ta cũng không có ác ý gì đối với ngươi cả.


 
Thành ca cũng lười phải giả bộ.

 
“Được rồi được rồi, các ngươi vừa mời khách lại vừa tặng quà, nếu nói không có âm mưu gì thì tự các ngươi có tin không?”
 
Hồng Môn Yến đâu?
 
Đừng có che giấu.

 
“Mai phục cái gì chứ, năm trăm loại đao phủ, tốt nhất là chạy nhanh lên đi, còn có chưởng môn Đạo Thánh kia của các ngươi nữa? Còn không mau đi ra đây?”
 
“Ông đây rất vội!”
 
Mọi người suýt chút nữa thì bị sự thẳng thắn bộc trực của tên này làm cho á khẩu không nói lên lời.

 
Trong lòng tự nhủ nếu không có kế hoạch của Chưởng môn, thì bọn ta thật sự muốn làm như vậy.

 
“Khương Đạo Thánh thật sự là hiểu lầm bọn ta rồi.


 
“Bọn ta tuyệt đối không có ác ý gì đối với ngươi cả!”
 
Triết Mang Đạo Thánh lắc đầu một cách rất vô tội.

 
“Chỗ này không có mai phục, Chưởng môn phái ta bận làm việc khác rồi, bây giờ cũng không có ở trong cung.


 
Các trưởng lão khác cũng nhao nhao lên nói: “Đúng vậy, nếu như ngươi không tin thì có thể tự mình đi tìm xem.



 
“Bọn ta thật sự là một lòng ý tốt, ngươi lại hiểu lầm bọn ta như vậy, thật là khiến người ta đau lòng mà.


 
“Thành kiến của Khương Đạo Thánh đối với bọn ta không khỏi quá sâu rồi.


 
Trong lòng Thành ca thầm nhủ các ngươi thật là biết diễn đấy.

 
Hắn cũng không tin, có người sẽ vô duyên vô cớ tặng cho mình nhiều Tiên Thảo như vậy.

 
“Được thôi, nếu như các ngươi đã không định mưu hại ta, vậy bây giờ thì người ta cũng đã thấy rồi, yến hội cũng đã dự rồi, thịnh tình của các ngươi ta cũng cảm nhận được rồi.


 
Hắn đứng dậy chắp tay lại.

 
“Cũng đến lúc nên nói một tiếng cáo từ rồi.


 
Sau đó hắn kéo tay của Mộng Nguyệt, liền định dắt theo em gái này rời đi.

 
Đám người Triết Mang và Lịch Thiền sao có thể để con vịt đã nấu chín rồi còn bay đi chứ.

 
Đương nhiên là vội vàng đứng dậy giữ hắn lại.

 
“Khương Đạo Thánh khoan đã!”
 
“Thực ra bọn ra mời ngươi đến đây là có chuyện muốn thương lượng.


 
Thành ca thầm nghĩ trong lòng cuối cùng cũng đến rồi.

 
“Nói nghe xem nào.


 
Triết Mang Đạo Tôn đương nhiên sẽ không trực tiếp nói luôn, ngươi mau chóng đi quyết chiến cùng với Huyết Ma đi được.

 
Như vậy thì thẳng thừng quá, Khương Thành chắc chắn sẽ không đáp ứng.

 
“Không biết Khương đạo hữu có ấn tượng với Cô Thần giới bọn ta như thế nào?”
 
Thành ca nhu nhận chỗ tốt của bọn họ, ngược lại cũng rất là phối hợp.

 
“Tạm được, người dân thành thật chất phác, nhiệt tình hiếu khách.


 
Triết Mang Đạo Tôn rất tán thành gật đầu.

 
“Đúng thế, Cô Thần giới bọn ta an bình hài hòa, đối với Tiên nhân lưu lạc đến tận đây cũng đều hoan nghênh đã đến.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận