Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


Nếu như Khương Thành tu luyện lực giới nguyên thì hắn sẽ hiểu ở thế giới này nơi càng cao thì càng yếu.

 
Bởi vì càng lên cao, khí Giới Nguyên sẽ càng loãng.

 
Còn nơi nồng đậm nhất thì chính là mặt đất ở tầng thấp nhất.

 
Đối với Tiên nhân mà nói, khu vực có “Tiên lực” nồng đậm nhất đương nhiên là danh lam thắng cảnh, nơi càng thích hợp để tu luyện hơn.

 
Bá Vũ Cung nằm trên một vùng đất trù phú như vậy.

 
Nó tọa lạc bên trong hố sâu dưới bề mặt trái đất, chỉ có điều cái hố sâu này to như một vùng biển vậy.

 
Lúc này, trong nội bộ tông môn, mười mấy trưởng lão quyền cao chức trọng cấp Đạo Tôn đang tiến hành một cuộc tranh luận kịch liệt.

 
Mà chủ đề tranh luận chính là phải đối đãi với Khương Thành như thế nào.

 
“Chế ngự hắn sao? Ta không đồng ý!”
 
“Kẻ này dám cả gan khai chiến với Bá Vũ Cung ta, nhất định phải phân thây vạn đoạn, để răn đe cảnh cáo những người học đòi theo!”
 
“Nếu không loại bỏ người này thì sau này chúng ta làm sao có chỗ đứng ở Cô Thần giới được?”
 
“Nhưng người này là Đạo Thánh, ngoại trừ Chưởng môn thì ai có thể ngăn chặn được hắn chứ?”
 
“Nhưng bây giờ Chưởng môn và các trưởng lão khác đều đang vây quét Huyết Ma, căn bản không rảnh tay để làm việc này.


 
“Chúng ta chỉ có thể chế ngự kẻ này trước thôi…”
 
“Dựa vào cái gì chứ? Cùng lắm thì mở Hộ tông đại trận liều mạng với hắn!”
 
“Như thế thì chúng ta sẽ phải đánh đổi thương vong cực kỳ to lớn.


 
“Để bảo vệ tôn nghiêm của của Bá Vũ Cung, có phải trả cái giá lớn hơn cũng tuyệt đối không tiếc!”
 
“Tạm thời chế ngự người này không có nghĩa là tương lai sau này không tiêu diệt hắn, hà tất nhất thời phải vội vàng thực hiện luôn?”
 
Nhất thời, nước bọt văng tung tóe khắp trong điện, các vị trưởng lão tranh cãi kịch liệt, chẳng ai thuyết phục được ai.

 

Mà lúc này một đạo ánh sáng màu vàng từ phía trên đại điện hạ xuống phía trước tượng thần ở chính giữa đại điện.

 
Đám đông nhìn thấy đạo ánh sáng này thì vội vàng đứng dậy hành lễ.

 
“Tham kiến Chưởng môn!”
 
Mặc dù ánh sáng vàng này là là hình chiếu của Chưởng môn Cực Vũ Đạo Thánh nhưng bọn họ vẫn lễ độ cung kính.

 
Dẫu sao thì đứng trước mặt Đạo Thánh thì Đạo Tôn vẫn còn kém xa.

 
Huống hồ Cực Vũ Đạo Thánh là Đại năng đã tồn tại từ lúc Cô Thần giới vừa mới được xây dựng.

 
Địa vị của hắn vô cùng cách biệt.

 
“Chưởng môn đã giết chết Huyết Ma rồi sao?”
 
Có mấy vị trưởng lão đã không đợi được bắt đầu nịnh bợ ton hót hắn rồi.

 
“Chúc mừng Chưởng môn toàn thắng…”
 
Thế nhưng hình chiếu được bao phủ trong ánh sáng màu vàng kia lại ngắt lời bọn họ.

 
“Vẫn chưa tiêu diệt được Huyết Ma, cuộc đại chiến vẫn đang tiếp tục.


 
“Đang lúc trăm công nghìn việc ta chiếu hình đến đây là để giải quyết chuyện Khương Thành.


 
Các trưởng lão đồng loạt nói: “Vẫn xin Chưởng môn chỉ bảo dạy dỗ, bây giờ nên toàn lực vây giết Khương Thành đó hay là tạm thời chế ngự hắn trước sau này giết sau ạ?”
 
Cực Vũ Đạo Thánh chậm rãi hạ lệnh.

 
“Chi bằng các ngươi lôi kéo người này bằng mọi giá đi.


 
“Hả?”
 
Vẻ mặt của tất cả các trưởng lão đều giật mình hoảng hốt.


 
Mặc dù mệnh lệnh của Chưởng môn đối với bọn họ mà nói chính là thần dụ, nhưng mệnh lệnh này vẫn khiến người ta vô cùng khó tin.

 
Không phải chế ngữ mà là lôi kéo hắn sao?
 
“Kẻ này đã giết chết Mông Cư trưởng lão, lại còn tiêu diệt tinh anh của ba mươi hai toà Thần đàn, thù sâu tựa như biển…”
 
“Đúng vậy, hạng người này chẳng lẽ chúng ta còn phải coi hắn như người của mình hay sao?”
 
Cho dù là những trưởng lão lúc ban đầu đã đưa ra đề nghị chế ngự Khương Thành thì cũng không thể nào tiếp nhận được.

 
Nhưng ý của Cực Vũ Đạo Thánh mới đại diện cho ý chí của toàn thể Bá Vũ Cung.

 
“Sau khi lôi kéo Khương Thành, các ngươi phải nghĩ cách dùng tất cả khả năng để dẫn hắn vào cuộc chiến với Huyết Ma, để hắn chém giết với Ma đầu kia.

 
Sau khi vứt lại câu nói này, hình chiếu của hắn nhanh chóng tiêu tan.

 
Xem ra ở phía bên kia, vị Đạo Thánh này cô cùng bức thiết và bận rộn.

 
Chỉ có điều chỉ thị này của hắn lại khiến chư vị trưởng lão ở trong điện sáng tỏ thông suốt.

 
“Vẫn là Chưởng môn anh minh mà!”
 
“Không sai, so với việc chiến đấu với Khương Thành, không bằng lợi dụng hắn!”
 
“Bề ngoài thì lôi kéo hắn, coi hắn như người của phe mình, trên thực tế thì đẩy hắn đến chỗ Huyết Ma tự tìm đường tìm chết!”
 
Hai phe vốn còn đang tranh cãi kịch liệt lập tức đạt được sự thống nhất chung.

 
“Cứ làm như thế đi!”
 
“Bất luận là tiêu diệt thành công Ma Huyết hay là hắn chết trong tay Ma Huyết thì đối với chúng ta mà nói vẫn là chỉ có trăm lợi chứ không có hại!”
 
“Tên nghịch tặc này còn không phải vẫn bị chúng ta đùa giỡn trong lòng bàn tay hay sao?”
 
Nhóm người Thành ca vừa mới đến bên rìa hố lớn Bá Vũ Cung đương nhiên không thể nào vô duyên vô cớ đoán được những người ở bên trong đó đang thảo luận cái gì.

 
Khương Thành đã chuẩn bị chiến đấu xong rồi.

 

Còn hai vị sứ thần kia thì càng kích động vạn phần.

 
Cuối cùng cũng đến nơi rồi!
Đến Bá Vũ Cung rồi thì bọn họ coi như có thể được cứu sống rồi.

 
Bọn họ không tin Khương Thành đến nơi đầm rồng hang hổ cực kỳ nguy hiểm này, đối mặt với Cực Vũ Đạo Thánh và một đám Đạo Tôn cùng với Hộ tông đại trận ở đây mà hắn còn có thể chuyển bại thành thắng được.

 
Hai người bọn họ vừa mới đến bên rìa hố lớn đó đã không chờ đợi được vứt luôn Tiên xa đi, nhảy xuống dưới.

 
Hai kẻ này vẫn còn ở giữa không trung đã bắt đầu ngang ngược cười lớn.

 
“Ha ha ha ha, Khương Thành, ngươi xong đời rồi!”
 
“Lần này ngươi có chạy trời cũng không khỏi nắng đâu, số kiếp đã định rồi!”
 
“Bọn ta đã thông báo với tổng bộ lâu rồi, bốn phương tám hướng ở đây đều có mai phục tầng tầng lớp lớp rồi, ngươi có mọc cánh cũng không thoát nổi đâu!”
 
“Ngươi lại dám để bọn ta dẫn đường, đúng là ngu không ai bằng.


 
Khương Thành cưới típ mắt bước ra khỏi Tiên xa.

 
“Hai người các ngươi đã ngã đau, thua mấy vố rồi, không sợ lần này lại lần này khoe khoang quá sớm nữa hay sao?”
 
“Đến lúc đó lại phải tự vả mặt hình, hà tất phải tự làm khổ chính mình chứ?”
 
Hai người bọn họ liên tưởng đến cảnh tượng quỳ xuống dập đầu nhận lỗi của mình trước đây, lại nhìn thấy vẻ mặt cân nhắc kia của hắn, toàn thân không khỏi giật mình một cái.

 
Chẳng lẽ lần này lại lặp lại cảnh tượng trước đây lần nữa sao?
 
Không, không thể nào!
 
Lần này đã đến tận tổng bộ rồi, ưu thế lớn như thế, không dễ gì thất bại được, tuyết đối không thể có chuyện gì!
 
“Có Cực Vũ Đạo Thánh ở đây, đến lượt ngươi điên cuồng ngang ngược sao?”
 
Ngươi cứ thử ra tay với bọn ta ở trên Hộ tông đại trận của Bá Vũ Cung xem?”
 
“Nói thật cho ngươi biết, bây giờ ngươi đã bị Hộ tông đại trận và vô số đòn tấn công khóa chặt rồi, một người đang đứng trước cửa tử như ngươi, tốt nhất vẫn nên nghĩ di ngôn cho nó hẳn hoi đi…”
 
Khi bọn họ vẫn đang nói huyên thuyên lảm nhảm nói những lời thừa thãi thì bên dưới đột nhiên có hàng ngàn hàng vạn bóng người đột nhiên bay ra.

 
Mười mấy vị dẫn đầu chính là những trưởng lão nòng cốt cấp Đạo Tôn của Bá Vũ Cung.

 
Mà ở phía sau hắn, gần như toàn thể trưởng lão nội môn, trưởng lão ngoại môn, đệ tử chân truyền, đệ tử nội môn của Bá Vũ Cung đều cùng xông ra.

 
Hoành hoành tráng tráng, thanh thế cực kỳ to lớn.

 

Hai người bọn họ còn tưởng rằng những người này ra để bao vây Khương Thành cơ, phải nói là vô cùng vui mừng.

 
“Tham kiến chư vị trưởng lão!”
 
Hai người vừa khom người hành lễ vừa đắc ý cười lớn.

 
“Ha ha ha, Khương Thành, xem lần này ngươi làm thế nào.


 
“Bọn ra không tin lần này vẫn không nghiền chết được ngươi!”
 
Dưới ánh mắt theo dõi của bọn họ, mười hai vị Đạo Tôn đứng đằng trước lao đến trước mặt Khương Thành.

 
Sau đó nhất loạt phanh lại, ngừng trước mặt hắn.

 
Ngay sau đó đám người ở phía sau cùng ngừng lại theo.

 
Trong mười hai vị Đạo Tôn, đại trưởng lão và lục trưởng lão dẫn đầu bước ra khỏi đám người, trên mặt tràn ngập sự vui vẻ.

 
“Vị này chính là Khương Thành Đạo Thánh phải không?”
 
“Hoan nghênh hoan ngênh!”
 
“Toàn thể trên dưới Bá Vũ Cung đều vô cùng hoan nghênh sự ghé thăm cửa ngươi.


 
“Đến đây đến đây đến đây, mời vào bên trong…”
 
Ngay sau đó, những trưởng lão và đệ tử nội môn chân truyền đồng loạt chia thành hai hàng, để lại một lối đi rộng rãi.

 
Con đường đó đi thẳng xuống chính điện bên dưới.

 
Hai tên sứ thần lúc trước hóa đá ngay tại chỗ.

 
Chuyện này là thế nào?
 
Khương Thành là kẻ địch của Bá Vũ Cung chúng ta đấy, kẻ thù một mất một còn đấy!
 
Tại sao các ngươi không giết hắn?
 
Ngược lại còn tiếp đón hắn y như khách khứa vậy hả?
 
Chuyện này rõ ràng hết sức hoang đường!
 
Đến cả Thành ca cũng thấy hơi sững sờ, bọn họ lại định làm trò gì nữa đây.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận