Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


Một kiếm gào thét lao xuống, mặc dù không thể phá vỡ Thiên Đạo Chí Bảo, nhưng vẫn gây ra chấn động mạnh mẽ đối với phạm vi bảo vệ của Huyết Hải Ấn.

 
Huyết Đế ở trong đó, cũng bị chấn động một lần nữa.

 
Hắn không thể không thừa nhận rằng, may mà cảnh giới của Khương Thành vẫn còn chưa đủ, tiên lực thần hồn chống đỡ cho kiếm đạo hoàn mỹ còn chưa đủ nhiều.

 
Nếu không kết quả thật đúng là khó nói.

 
Là Thiên Đế, Đạo Thần của hắn khác với các Đạo Thần khác.

 
Suy cho cùng hắn cũng có Thiên Đạo bảo vệ.

 
Nhưng ở trước mặt kiếm đạo hoàn mỹ, chúng sinh bình đẳng.

 
Một kiếm đó của Khương Thành, cuối cùng đánh xuống phía dưới.

 
Đó là lãnh thổ mới mà Thiên Đạo mở rộng ra cách đây không lâu, vẫn còn tràn ngập loạn lưu hỗn độn và trọc khí.

 
Sau khi một kiếm này chém xuống, Nguyên Tiên Giới ở phía dưới đã thật sự bị đánh thủng một lỗ sâu không thấy đáy.

 
Khoảng trống cũng không tính là quá lớn, chỉ có mấy chục ngàn dặm.

 
Nhưng mà từ phía trên nhìn xuống, thế mà lại có thể nhìn thấy loạn lưu hỗn độn ở đầu bên kia.

 
Huyết Đế suýt nữa kêu lên sợ hãi.

 
Thế mà Nguyên Tiên Giới vô cùng kiên cố lại bị một kiếm này đánh thủng?
 
Sao điều này có thể xảy ra?
 
Phải biết rằng, có Thiên Đạo và 3000 căn nguyên mạnh mẽ trấn thủ, địa hình của Nguyên Tiên Giới rất khó bị phá huỷ.

 
Thiên Đế có thể gây ta sát thương lớn hơn, nhưng cũng sẽ được bản thân Thiên Đạo sửa chữa một cách nhanh chóng.

 
Nhưng lần này thì khó nói.

 
Sự huỷ diệt của kiếm đạo hoàn mỹ, rất khó để đảo ngược.

 
Hơn nữa nơi này thuộc về rìa Nguyên Tiên Giới, vốn dĩ sức mạnh của Thiên Đạo không mạnh.


 
Một kiếm này của Khương Thành chẳng khác nào để lại một vết thương dài đằng đẵng cho Nguyên Tiên Giới.

 
Sau khi một kiếm này chấm dứt, huyết mạch bị phong ấn của hắn vốn đã suy yếu, ngất đi một cách dứt khoát.

 
Giống như tình cảnh sau khi giết chết đám người Thích Vương và Lư Vương vào năm đó.

 
Thế giới kiếm đạo hoàn mỹ trải qua một thời gian dài không tan, lấy hắn làm trung tâm, tạo thành một khu vực đáng sợ không thể đến gần.

 
Huyết Đế rất muốn nhân cơ hội này triệt để giết chết hắn.

 
Nếu như nói trước đó, hắn chỉ có tâm thế báo thù cho Lăng Hầu, không quá xem trọng Khương Thành.

Vậy thì hiện tại hắn cũng giống như đám người Thích Vương, không dám giữ lại Khương Thành nữa.

 
Thậm chí cảnh giới thật sự của người này còn chưa đến Đạo Thánh.

 
Bởi vì hắn không có sức mạnh thuộc về bản thân.

 
Nhưng hắn lại làm tổn thương một Thiên Đế có được đạo của bản thân.

 
Điều này đáng kinh ngạc như thế nào?
 
Nhưng ngay sau đó, hắn lập tức nhận ra rằng bản thân không thể làm được chuyện này.

 
Khương Thành ở trung tâm kiếm đạo hoàn mỹ, giống như được nó bảo vệ, hoàn toàn ngăn cách với sự xâm nhập từ bên ngoài.

 
Là Thiên Đế, cho dù là tiên thuật thần thông hay là bí pháp, thế mà Huyết Đế không thể phá vỡ sự ngăn cách của tầng kiếm đạo đó.

 
Huyết Hải Ấn là thứ duy nhất có thể xuyên qua sự phong tỏa của kiếm đạo, đã được sử dụng từ lâu.

 
Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn Khương Thành chìm xuống từng chút.

 
Chìm xuống từ chỗ trống vừa bị đánh thủng.

 
Chìm ở đầu kia của vô tận.

 
Ở bên kia, loạn lưu hỗn độn vẫn đang tàn sát bừa bãi, giống như vực thẳm nuốt chửng mọi thứ.

 
Cho đến một khoảnh khắc nào đó, đột nhiên thế giới kiếm đạo xung quanh Khương Thành tối sầm lại.


 
Giống như là đột nhiên sụp đổ.

 
Khương Thành ở trung tâm vẫn chưa tỉnh lại.

 
Vì thế, hắn cũng theo đó biến mất ở trong điểm đen đang sụp đổ.

 
Cuối cùng ánh mắt của Huyết Đế cũng trở nên kiên định.

 
Trước khi điểm đen đó sắp xóa sạch, hắn cũng xông vào.

 
Một lúc sau, nơi này xuất hiện mấy bóng dáng.

 
Là Tu Đế, Nguyên Đế và Không Đế.

 
Nhìn khoảng trống bị đánh thủng, mấy người không hẹn mà cùng sợ hãi.

 
“Chúng ta đến trễ một bước.


 
“Không kịp vãn hồi.


 
Nguyên Đế và Không Đế thở dài, trong thời gian này cả hai người vẫn luôn đề phòng Tu Đế làm xằng bậy.

 
Lại không phòng ngừa Huyết Đế.

 
Theo bọn họ thấy, hẳn là Khương Thành đã chết.

 
“Thật sự là quá đáng tiếc.


 
Nguyên Đế không ngừng lắc đầu.

 
“Một người hiếm hoi như vậy, cần gì, cần gì chứ…”
 
Tu Đế ngược lại vô cùng vui vẻ.

 
“Huyết Đế đã nghiên cứu thần thông mới sao, thế mà lại mạnh mẽ đến như vậy?”

 
Hắn không biết rằng khoảng trống đó là do kiếm đạo hoàn mỹ tạo thành.

 
Càng không ngờ rằng đó là do Khương Thành làm ra.

 
“Dưới đòn tấn công này, chắc chắn tiểu tử đó không còn cơ hội tái sinh nào nữa.


 
“Huyết Đế đâu?”
 
Bọn họ đã tìm kiếm khắp nơi ở Nguyên Tiên Giới, thế mà vẫn không tìm thấy bóng dáng của Huyết Đế.

 
Không chỉ như thế, bọn họ cũng không còn cảm nhận được hơi thở của Huyết Hải Ấn.

 
“Chẳng lẽ hắn và Khương Thành đồng quy vu tận?
 
Không Đế kêu lên sợ hãi.

 
“Làm sao có thể!”
 
Tu Đế bĩu môi: “Các ngươi cũng xem trọng tên tiểu tử đó quá rồi, hắn có xứng không?”
 
“Có thể là… có bên thứ ba đã nhúng tay vào?”
 
Bọn họ không thể đoán được lý do tại sao.

 
Mà trận chiến giữa Khương Thành và Huyết Đế cũng gây nên ảnh hưởng sâu sắc đến Thiên Cung.

 
Trong những ngày sau đó, hàng loạt tin tức có thể gây chấn động truyền đi, khiến cho vô số tiên nhân kêu lên sợ hãi.

 
Chủ soái Thiên Lạc Quân, Ẩn Hoàng Khương Thành, không cẩn thận bị giết khi đang tiêu diệt trọc ma ở tiền tuyến.

 
Từ đó ngã xuống!
 
Vô số tiên nhân của Hoá Tiên phủ thương tiếc cho hắn, bởi vì hắn đã đặt nền hòa bình cho Hoá Tiên phủ hàng chục tỷ năm trong tương lai.

 
Mấy Đế đan sư cao giai của Thiên Đan Tư ngất xỉu ngay tại chỗ.

 
Thu Vũ Tuyền ở xa đang tu hành bên Lẫm Đế, ước chừng đã ngồi héo hon trong ba ngày, lần đầu tiên quên mất việc tu luyện.

 
Bên Tử Tiêu Điện còn tổ chức cho Khương Thành một nghi thức tưởng niệm long trọng.

 
Không lâu sau, Thiên Cung đã chuẩn bị chiến tranh hoàn tất, chính thức tuyên chiến với Tà Tiên Giới.

 
Hai mươi nhánh Thiên Quân bao gồm cả Thiên Lạc Quân cũng đã được triệu tập, Lẫm Đế, Hồn Đế, Tâm Đế và một số đại năng cùng hiện thân, sôi nổi chưa từng có.

 
Mà cũng vào ngày xuất chinh, Chiến Đế có sức mạnh mạnh nhất Thiên Cung tuyên bố bế quan…
 
Mọi thứ xảy ra ở Nguyên Tiên Giới, Khương Thành đã không thể nào biết được.

 

Vào lúc hắn tỉnh dậy một lần nữa, hắn phát hiện bản thân đang lơ lửng trên không trung.

 
Phía dưới là mây trắng dài dằng dặc.

 
Chỉ tiếc hắn không thể nhìn thấy xa lắm.

 
Một kiếm kiếm đạo hoàn mỹ, đã rút sạch tiên lực và lực thần hồn trong cơ thể hắn.

 
Hiện tại có thể tỉnh lại, chỉ vì thần hồn đã tự động hồi phục xíu xiu.

 
Mà điều khiến cho hắn bất lực nhất là huyết mạch vẫn còn bị phong ấn.

 
Điều này làm cho hắn mất đi sức mạnh thể chất mà một tiên nhân nên có.

 
Hiện tại hắn cảm giác sức lực của bản thân không lớn hơn một người bình thường bao nhiêu.

 
“Muốn phong bế huyết mạch của ca, cũng không dễ dàng như vậy.


 
Hắn lặng lẽ nhấp mở hệ thống thương thành, sau đó nhấp mở phân loại huyết mạch lâu ngày không gặp.

 
Trước kia hắn chỉ đặt mua huyết mạch của Cửu Văn Thương Long và Nguyệt Tộc, những huyết mạch khác đều không mua.

 
Nếu lần này đã bị phong ấn, vậy cùng lắm thì mua lại huyết mạch mới, kích hoạt là được rồi.

 
Tùy tiện tìm kiếm, hắn đặt một bộ huyết mạch Cửu Trảo Kim Long, ào ào ào kích hoạt một trận.

 
Sau đó toàn thân hắn lập tức lại tràn ngập sức mạnh nổ tung.

 
Nếu mà Ngao Dương ở đây, có lẽ sẽ khóc ngay tại chỗ.

 
Ca, ta thở phì phò nhiều năm như vậy cũng chỉ là huyết mạch Bát Trảo Kim Long, ngươi lên mấy phút đã Cửu Trảo, làm rồng sao có thể chịu nổi chứ?
 
Khương Thành lại có được sức mạnh cường hãn một lần nữa, vô cùng hăng hái.

 
Sau đó định sẽ hấp thu một chút tiên lực xung quanh để bổ sung.

 
Kết quả làm cho hắn ngạc nhiên.

 
Nơi mới này hoàn toàn không tồn tại tiên lực.

 
Hắn quan sát từ trên xuống dưới một phen, càng mở mang tầm mắt.

 
Những đám mây trắng ở đây trôi nổi dưới chân, thế mà sông núi lại ở trên đỉnh đầu.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận