Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


Cùng với từng con Trọc Ma ngã xuống, Ân Bình đều đã có hơi khó giấu được kích động và rung động trong lòng.

 
Hoá ra chiến đấu với Trọc Ma có thể đánh thuận lợi như vậy, trơn tru như vậy.

 
Nếu như không phải là trong lòng hướng về bên Thành ca, hắn đã không nhịn được sắp giơ ngón tay cái lên, khen ngợi nghệ thuật một tiếng rồi.

 
Trận chiến đấu này, hai quân đoàn tổng cộng đã tiêu diệt được một trăm hai mươi mốt con Trọc Ma nhất giai, mười một con Trọc Ma nhị giai, một con Trọc Ma tam giai.

 
Ngoại trừ điều này ra, còn có hơn một trăm con Trọc Ma bị đánh lui chạy trốn.

 
Mà cái giá hai quân đoàn đã trả ra chỉ là hơn năm trăm người bị thương, nhưng cũng không một ai ngã xuống.

 
Có thể nói là một trận đại thắng huy hoàng.

 
Chiến đấu kết thúc, những người khác bận rộn kiểm kê chiến lợi phẩm và tình hình thương thế, Hạng Lê nhếch khoé miệng lên nhìn về phía Ân Bình.

 
“Thế nào?”
 
Con Trọc Khí tam giai kia chính là hắn tự mình đánh chết.

 
Trọc Ma cấp bậc này, bình thường Đạo Thánh nhìn thấy cũng phải gặp khó khăn.

 
Ân Bình rất thành thật gật đầu.

 
“Quả thực lợi hại!”
 
“Ha ha ha ha!”
 
Hạng Lê lớn tiếng cười dài, trong tiếng cười mang theo kiêu ngạo và hào hùng ngút trời.

 
“So với Khương Thành thế nào?”
 
Ân Bình rất muốn nói, một mình Khương chủ soái giết chết hai tên Đạo Thánh, thực lực cá nhân tuyệt đối mạnh hơn ngươi.

 
Nhưng suy nghĩ một chút lần này đối mặt là Thái Thuỷ Trọc Ma.

 
Cho dù Khương Thành có mạnh đi chăng nữa, Tiên lực và quy tắc thậm chí là lực Thiên Đạo đều không có hiệu quả bao nhiêu với Trọc Ma.

 
Mà bốn quân đoàn bên cạnh hắn kia! Căn bản không thể trông mong được.

 
Sự chỉ huy của bản thân hắn càng là một lời khó nói hết.


 
Thế là cuối cùng, hắn chỉ có thể giữ im lặng.

 
Nhìn thấy vẻ mặt im lặng này của hắn, những tên thống lĩnh và phụ tá của hai quân đoàn xung quanh kia nhao nhao đắc ý cười lớn.

 
Cùng lúc này, Khương Thành ở một bên khác vẫn đang hành quân đi thẳng về phía trước.

 
Tùng Nghiên Chí Tôn đi theo hắn, những ngày này vẫn luôn ở trong trạng thái sững sờ.

 
Hắn chưa từng thấy hành quân như ong vỡ tổ như vậy.

 
Cũng chưa từng nhìn thấy trước khi đánh trận không bảo tồn thể lực, một mực lãng phí Tiên lực làm màn chắn gì đó.

 
Có lúc hắn cũng sẽ nghi ngờ, có phải là Khương Thành không hiểu chút gì không.

 
Đây căn bản không phải là đánh trận, mà mà đến tìm chết nhỉ?
 
Chẳng mấy chốc hắn lại đã lật đổ suy đoán này.

 
Người này cao thâm khó lường lòng dạ cực sâu, sao có thể sẽ phạm sai lầm cấp thấp?
 
Loại hành quân như ong vỡ tổ không phái lính trinh sát này, bề ngoài có vẻ hoang đường nực cười.

 
Nhưng trên thực tế, tuyệt đối có đạo lí của hắn, chỉ là mình không thể nhìn thấu.

 
Mình nhất định phải quan sát cẩn thận.

 
Cùng với bọn họ không ngừng đi sâu về phía trước, trọc khí cũng trở nên càng ngày càng nồng đậm.

 
Tốc độ tan vỡ của màn chắn Tiên lực của Khương Thành cũng càng ngày càng nhanh.

 
Mà Lăng Hầu lại là càng ngày càng hãi hùng khiếp vía.

 
Hắn chưa từng đến tiền tuyến đánh trận bao giờ, nhưng vị đế tam đại này không phải là không biết chút nào về tiền tuyến.

 
Càng đi sâu về phía trước, Trọc Ma sẽ càng mạnh.

 
Hiện tại bọn họ không gặp phải một con nào cả, nhưng nếu như gặp phải, rất có thể chính là toàn quân bị diệt.

 
Một khi gặp phải Trọc Ma tứ giai, Đạo Thánh cũng khó mà giữ được mạng.


 
Thông thường cấp bậc đó đều là báo cáo lên trên, thỉnh cầu nhiều vị Thần Quân thậm chí Thiên Đế đến giết chết.

 
Khương Thành không phái lính trinh sát, hắn không dám cùng điên theo, sớm đã âm thầm phái mấy tên thống lĩnh dò đường ở phía trước.

 
Mà ngay vào lúc này, hắn đã có được tin tức phía trước truyền trở về.

 
Phía trước có một lượng lớn Thái thuỷ Trọc Ma chiếm giữ.

 
Suy tính cẩn thận không dưới năm sáu trăm, trong đó Trọc Ma tam giai trở lên ít nhất năm con!
 
Nhận được tin tức này, Lăng Hầu vừa mừng vừa sợ.

 
Sợ là vì đội ngũ Trọc Ma này quá mạnh, mẹ nó quá nguy hiểm rồi.

 
May mà mình đã phái người dò xét trước, bằng không sẽ lập tức một chân đạp vào trong hố theo, trốn cũng trốn không thoát.

 
Vui là vì Trọc Ma càng mạnh, Khương Thành sẽ chết càng thảm.

 
“Khương chủ soái, ta có một đề nghị.


 
Hiện tại việc hắn muốn làm chính là tách khỏi đội ngũ lớn, tránh khỏi cùng đụng phải đám Trọc ma đáng sợ kia.

 
Cho nên phải tìm một cái cớ hợp lí.

 
“Đề nghị gì?”
 
“Chúng ta binh hợp ở một chỗ như vậy, rất khó tìm được tung tích của Trọc Ma.


 
Lăng Hầu bình tĩnh như thường nói: “Bằng không ta dẫn đầu ba quân đoàn dưới trướng kia, chia binh tìm kiếm xung quanh, như vậy cũng có thể mở rộng phạm vi, tăng thêm cơ hội tìm được Trọc Ma.


 
Thành ca đang rầu vì không tìm thấy Trọc Ma đấy.

 
Đối với cá cược, hắn vô cùng tự tin, dù sao có hệ thống lật tẩy.

 
Nhưng kế hoạch không theo kịp sự thay đổi, ai có thể ngờ rằng vậy mà lại không gặp phải kẻ địch chứ?
 

Hiện tại ước hẹn một tháng cũng đã qua mất bảy ngày rồi, tiếp tục như vậy cũng không phải cách hay.

 
Đề nghị của Lăng Hầu ngược lại vừa vặn hợp ý hắn.

 
Sắc mặt ca này chợt nghiêm túc, bàn tay vung một cái.

 
“Lăng tiên tướng nghe lệnh!”
 
Một tiếng hét này, khiến cho trăm mấy chục ngàn đại quân đồng thời chấn động, suýt nữa đã giật mình.

 
Ban đầu Lăng Hầu vẫn chưa phản ứng kịp.

 
Dại người ra hai giây mới tỉnh ngộ đây là muốn hạ lệnh cho mình.

 
Trong lòng đều đã mắng thầm.

 
Hắn vậy mà còn thật sự coi ta thành cấp dưới của hắn à?
 
Có điều diễn kịch đã đến bước này rồi, Khương Thành cách cái chết cũng không xa nữa, nhịn một chút vậy.

 
Thế là lão huynh này đột nhiên hành lễ một cái.

 
“Có mạt tướng!”
 
Khương Thành hít sâu một hơi, lúc này mới trầm giọng nói: “Bản soái đã ân chuẩn rồi.


 
Lăng Hấu suýt nữa đã không nhịn được xung động chửi bới.

 
Mẹ nó, còn tưởng rằng ngươi muốn hạ mệnh lệnh gì chứ.

 
Trực tiếp nói tiếng ngươi đồng ý không phải là xong rồi sao, làm đến chính thức như vậy.

 
“Vâng!”
 
Đế tam đại này lập tức mang theo mấy tên tiên tướng con ông cháu cha còn lại, kéo ba quân đoàn năm, sáu, bảy này dừng lại.

 
Mà Khương Thành lại là mang theo quân đoàn thứ tám tiếp tục hành quân.

 
Mông Thuần và Xích Linh vui mừng khôn xiết, cuối cùng cũng đã lại có cơ hội đến gần Khương chủ soái rồi.

 
Hai người vội vàng vui vẻ vây đến, đưa đến những lời nịnh nọt tươi mới nóng hổi.

 
Tùng Nghiên Chí Tôn ở một bên đã há hốc mồm.

 
Vì vậy nhánh đại quân này thực ra là có thể chia binh à?
 
Sở dĩ hành quân như ong vỡ tổ, chỉ là lúc trước Khương Thành đã quên mất?
 
Im lặng nhiều ngày như vậy, cuối cùng hắn cũng đã không nhịn được mở miệng.


 
“Khương chủ soái, trung quân này của ngươi có phải là có hơi quá yếu ớt một chút không?”
 
Chỉ mang theo sáu nghìn tạp ngư của quân đoàn thứ tám, hơn nữa còn khí phách hào hùng đi ở phía trước đội ngũ.

 
Đây nếu như trực tiếp gặp phải Trọc Ma, ba quân đoàn khác cũng đều không kịp đến giúp đỡ đâu nhỉ?
 
Tùng Nghiên Chí Tôn cảm thấy đây là chạy đi tìm chết.

 
“Ngươi nói chuyện kiểu gì đấy?”
 
Còn chưa đợi Thành ca trả lời, Mông Thuần và Xích Linh đã không hài lòng rồi.

 
“Có quân đoàn thứ tám anh dũng bọn ta ở đây, sao lại yếu ớt chứ?”
 
Khương Thành cũng mỉm cười lắc tay.

 
“Yên tâm đi, quân đoàn thứ tám tương đương với sáu trăm ngàn đại quân, hoàn toàn không có vấn đề gì đâu.


 
Tùng Nghiên Chí Tôn liếc nhìn sáu nghìn người phía sau kia.

 
Nhóm người này quả thực đã càng ngày càng tiến bộ, mấy ngày nay vẫn luôn đều bận rộn duy trì màn chắn Tiên lực, vô cùng ra sức dụng công.

 
Nghị lực kiên trì bền bỉ kia đủ để khiến phần lớn Tiên Nhân thẹn thùng.

 
Chỉ là!
 
Trạng thái hiện tại của bọn họ có hơi không ổn lắm.

 
Liên tiếp mấy ngày, không ngừng thúc động màn chắn Tiên lực, điều này quả thực đã tiêu hao quá nhiều Tiên lực của bọn họ.

 
Tiên lực của rất nhiều Tôn Giả đều đã tiêu hao.

 
Các Thiên Tôn cũng là mồ hôi khắp đầu, trạng thái tổn hao nhiều.

 
Hơn sáu nghìn người, hiện tại người có thể giữ được một nửa chiến lực, sợ rằng còn không vượt qua mười người.

 
Quân đoàn thứ tám chẳng khác gì tự mình đùa phế mình trước khi chiến đấu.

 
Mà hết lần này đến lần khác bọn họ không hề lo lắng chút nào, vẫn tràn đầy niềm tin như cũ sải bước phi hành về phía trước.

 
Điều này khiến Tùng Nghiên không biết nên nói gì mới tốt.

 
Những người mình đang đi theo hiện tại, thật sự là một đám người bình thường sao? 
 
Mà lúc này, bóng dáng lờ mờ của Trọc Ma phía trước kia cũng đã xuất hiện ở trong phạm vi tầm nhìn của bọn họ.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận