Khi toàn bộ Hoá Tiên phủ lại lần nữa rơi vào bầu không khí chén chè say sưa, Lăng Hầu cũng rất nhanh đã biết được tin tức Khương Thành trở về.
“Cái gì?”
“Hắn thế mà đã tiêu diệt hai trăm ngàn Tà Tiên bao gồm cả Khôn Du và Khải Viêm?”
Hắn nhảy đứng lên, huyết sắc trên mặt đều suýt nữa không còn.
Mà sáu tên quý tộc Thiên Hoàng khác kia, càng có phần đứng không vững.
Tin tức này quả thực đã quá chấn động.
“Khôn Du và Viêm Khải lợi hại như vậy, sao có thể sẽ bị hắn giết chết?”
“Loại chuyện này, cho dù cao thủ đứng đầu trong đám Thần Quân như Quân Vương và Sát Vương cũng rất khó làm được đâu nhỉ?”
Trong lúc mơ hồ, bọn họ cảm thấy mình có thể đã trêu chọc một mục tiêu vô cùng đáng sợ.
Lăng Hầu hít sâu một hơi, miễn cưỡng bình phục lại tâm trạng một chút.
“Khi người này ở đại hội thông thần đã từng giết chết hai Đạo Thánh.
”
“Chỉ là lúc đó không ai ngờ rằng, đó vẫn không phải là toàn bộ thực lực của hắn!”
“Vậy tiếp theo chúng ta nên làm sao?”
Có người đã bắt đầu bỏ cuộc giữa đường rồi.
“Hay là, chúng ra vẫn nên đừng đối đầu với hắn nữa nhỉ?”
“Xem ra người này có chút đáng sợ, không phải là người dễ trêu chọc.
”
Ánh mắt của Lăng Hầu trong nháy mắt đã trở nên sắc bén, chậm rãi nhìn mấy người có mặt một vòng.
Một mực nhìn đến bọn họ có hơi sợ hãi, lúc này mới lặng lẽ bật cười.
“Cho dù hắn lại mạnh đi chăng nữa, thì có thể thế nào?”
“Người dám động vào chúng ta chỉ có Thiên Đế, hắn là Thiên Đế sao?”
“Tu Đế sớm đã bày mưu tính kế tiêu diệt hắn rồi, ngươi và ta tiếp tục đánh liều một lần là được!”
Nếu như Khương Thành nghe thấy âm mưu này, có lẽ sẽ khen ngợi vỗ vai hắn, chàng trai trẻ làm thật tốt.
Ta chỉ dùng hai trận chiến đã tiêu diệt xong Tà Tiên trước mặt, cũng phải may mà ngươi ở đằng sau lặng lẽ hi sinh đấy, công trạng cũng có gần một nửa của ngươi.
Nếu không phải là Lăng Hầu âm thầm nói cho Tà Tiên, Khương Thành không thể chịu nổi một kích, lại thêm việc châm ngòi ly gián, làm hại Tà Tiên khinh địch, vậy Thành ca đúng thật là không có cơ hội giải quyết dứt điểm.
Dù sao Tà Tiên trái một nơi phải một nơi, hơn nữa vô cùng xảo trá.
Nếu như hắn xuất chinh bình thường, khi đối mặt cho dù không đánh thắng được cũng sẽ chạy, sẽ không dốc hết toàn lực.
Chiến tích của Hoá Tiên phủ bên này, rất nhanh đã truyền ra.
Sau khi trên Thiên Cung biết được Thiên Lạc Quân thế mà đã giết chết hai tên Đạo Thánh huỷ diệt hơn trăm hai mươi ngàn Tà Tiên, quá trình náo động đó có thể nghĩ được.
Gần đây chuyện của Nguyên Tiên giới bị nhìn chằm chằm nhất, vốn dĩ là cuộc cạnh tranh của Thượng vị Tinh chủ.
Đại hội thông thần lần trước, Thành ca đã tiêu diệt hai Thượng vị Tinh chủ, hai vị trí chủ tinh đã xuất hiện chỗ trống.
Hiện nay trận tranh đoạt đều đã tiến vào ác liệt, dẫn đến ánh mắt của vô số người.
Nhưng mà chiến tích nghịch thiên này của Khương chủ soái vừa ra, trong nháy mắt đã áp xuống nhiệt độ của việc tranh đoạt Tinh chủ, cưỡng hành cướp chủ đề chính.
Thiên Cung thành lập đến nay, đã giao chiến với Tà Tiên giới cùng với Tà Tiên khắp nơi nhiều năm như thế, còn chưa từng có thành quả chiến đấu huy hoàng như vậy.
Thiên Đế càng lợi hại hơn.
Vấn đề là một khi Thiên Đế ra trận, Tà Tiên sớm đã ẩn nấp không thấy tăm hơi rồi.
“Chuyện này cũng quá không thể tin được!”
“Mới mấy ngày, hắn đã lập nên chiến tích huy hoàng như thế, quả thực là chiến thần nhập hồn mà!”
“Lúc trước rất nhiều người còn không phục đấy.
”
Khi Khương Thành đi đến Thiên Lạc Quân nhậm chức chủ soái, rất nhiều Tiên quan của Thiên Cung cũng không coi trọng.
Cảm thấy lý lịch của hắn xa xa không đủ, vị trí chủ soái quá mức to lớn, hắn căn bản không quản thúc được.
Hiện tại, bọn họ chỉ cảm thấy ý nghĩ ấy quả thực là thừa thãi.
“Căn bản không thể lấy lẽ thường đánh giá Khương Ẩn Hoàng.
”
“Đúng vậy, lúc ở đại hội thông thần, chúng ta đã nên nhìn ra rồi.
”
“Bốn trận thi đấu khi đó, mỗi một trận hắn đều tạo ra kì tích.
”
“Việc hắn trở thành chủ soái, đó là vận may của Thiên quân, cũng là chuyện may mắn của Thiên Cung.
”
Những nghị luận này, Thiên Đế, Tu Đế và Nguyên Đế ở trong Tử Tiêu điện tự nhiên có thể nghe được.
“Không ngờ rằng, hắn lại dùng cách này để chinh phục Thiên Lạc Quân.
”
Tâm trạng của Thiên Đế có hơi phức tạp.
“Dựa theo báo cáo chiến đấu truyền trở về, thực lực của tên này đã càng mạnh hơn khi ở đại hội thông thần nữa.
”
Đối mặt với sự bắn phá của đạo trận bát giai, cưỡng hành tiêu diệt hai tên Đạo Thánh và trăm hai mươi ngàn Tà Tiên, loại chuyện này Quân Vương và Ảnh Vương không làm được, Vân Đình Đạo Thánh cũng không làm được.
Chỉ dựa vào điều này, Khương Thành đã vượt qua ba mươi hai vị chủ soái Thiên quân khác.
Loại người này, căn bản không cần lý lịch căn cơ mối quan hệ sâu rộng gì, cũng không cần quyền mưu gì.
Sau khi thực lực vượt qua giới hạn nhất định, những thứ khác đều là mây trôi.
Cái gọi là không xứng trước đó, sớm đã trở thành trò cười.
Tu Đế tức giận không cam lòng cắn răng.
“Tên này không sống được bao lâu!”
“Ngoại trừ Tà Tiên, bên đó vẫn còn tông môn của Đạo Tuyệt Chi Địa, còn có Thái Thuỷ Trọc Ma.
”
“Con sâu làm rầu nồi canh này hiện tại như mặt trời ban trưa, nhưng rất nhanh sẽ hết thịnh mà suy tàn!”
Nguyên Đế ở một bên không ngừng nhíu mày.
“Khương Thành tiêu diệt Tà Tiên, bất luận thế nào cũng có công với Thiên Cung chúng ta.
”
“Ta thấy không bằng bỏ xuống thành kiến, coi hắn thành người của mình là được rồi.
”
Khi đại hội thông thần lần trước kết thúc, thái độ của hắn đối với Khương Thành đã có chuyển biến rất lớn.
Hiện tại càng tin chắc điều này.
Nếu như không coi Khương Thành là kẻ địch, vậy sự tồn tại của hắn quả thực chính là phúc của Thiên Cung.
“Tên này cực kì yêu nghiệt, hơn nữa số mệnh quỷ dị, toàn thân đều là khí tức thần bí.
Trở thành bằng hữu với người như vậy phải tốt hơn trở thành kẻ địch nhiều! ”
“Đủ rồi!”
Tu Đế lạnh lùng ngắt lời hắn.
“Hắn không có thiên tâm!”
“Hắn là kẻ địch của Thiên Đạo!”
“Thiên Đạo cũng đều muốn chúng ta giết hắn, sao ngươi có thể làm phản ý chỉ của Thiên Đạo?”
Lời này của hắn vừa ra, Nguyên Đế chỉ có thể thở dài dằng dặc.
Mà Không Đế ở một bên lại là im lặng không nói.
Mấy ngày sau, một phần lệnh khen ngợi đến từ Thiên Cung đã truyền đạt đến Hoá Tiên phủ.
Khen ngợi Khương Thành cùng với “toàn thể tướng sĩ” của quân đoàn thứ tám, khuyền khích bọn họ từ nay về sau lại lập công mới nữa.
“Cũng chỉ là mấy câu biểu dương miệng, không có chút phần thưởng mang tính thực chất nào.
”
Thành ca vừa ném lệnh khen ngợi cho Mông Thuần Xích Linh, vừa không chút cố kị gì châm biếm.
“Tử Tiêu điện này cũng quá keo kiệt rồi.
”
“Không có chút bố cục nào mà.
”
Mông Thuần Xích Linh không dám phụ hoạ chủ đề này.
Nghĩ thầm ngươi kiềm chế một chút đi, vậy mà dám nói xấu sau lưng Thiên Đế, nếu như chuyện này truyền ra ngoài, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Hai người bọn họ ngược lại là vô cùng trân quý lệnh khen ngợi này.
Bởi vì thật ra khen ngợi đến từ Tử Tiêu điện vô cùng hiếm thấy.
Lần sau khi Tiên quan kiểm tra đánh giá, thứ đồ này chính là vốn liếng quan trọng của hai người bọn họ, đồng tiền mạnh tuyệt đối.
Quân đoàn thứ ba và thứ tư tinh nhuệ nhất của Thiên Lạc Quân đã chinh chiến ở tiền tuyến nhiều năm như vậy, cũng chỉ từng có được khen ngợi đến từ Chiến Thiên Tư.
Quy cách vẫn không cao bằng lần này.
Mà quân đoàn thứ tám chỉ là đi theo Khương Thành ra ngoài du ngoạn hai vòng mà thôi!
Ngay vào khi ba người tán gẫu, bên ngoài truyền đến thông báo.
“Đệ nhất Tiên tướng Hoàn Thường cầu kiến!”
“Hoàn Thường?”
Sắc mặt của Mông Thuần và Xích Linh chợt thay đổi, mơ hồ cảm thấy có hơi không ổn.
“Sao hắn lại đến đây?”
Khương Thành ngược lại không nghĩ nhiều.
Với tư cách là Tiên tướng dưới trướng mình, đến gặp mình không phải là rất bình thường sao.
Hắn nhớ mang máng lần trước Ân Bình đã từng giới thiệu qua, Hoàn Thường này là một tên dã tâm nhỉ?
“Đế hắn vào.
”
Chẳng mấy chốc, Hoàn Thường một thân trọng giáp xuất hiện ở chính giữa Điện môn.
Đằng sau còn có tên mưu sĩ trung niên kia và hai tên thống lĩnh.
Vượt ra khỏi dự đoán của đám người Khương Thành, vị chủ tướng của quân đoàn thứ nhất và quân đoàn thứ hai này vào cửa đã cúi thân hình cao lớn xuống.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...