Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


“Không! ”
 
Khi hai tên Đạo Thánh không thể thắng nữa, hoảng sợ gào thét, tất cả Tà Tiên Chí Tôn cũng đã bị ý cảnh kiếm đạo giết chết sạch sẽ.

 
Các Đạo Tôn vẫn đang trầm luân như cũ!
 
Cùng với Pháp Tắc không gian không ngừng ổn định, lực công kích của Khương Thành cũng càng ngày càng mạnh.

 
Mà dưới sự gia trì kép của Kiền Hoàng Cổ và Kỵ Khuyết kiếm, sau khi tử khí phá huỷ tinh lăng, cũng bắt đầu phát động ăn mòn về phía bản thể của đại trận.

 
Đại trận vốn dĩ óng ánh rực rỡ đã dần dần phủ lên một lớp sương mù.

 
Lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được trở nên xám xịt ảm đảm xuống.

 
Điều này đã càng giảm nhẹ áp lực của Khương Thành.

 
Cũng khiến thế tấn công của hắn trở nên càng ngày càng ác liệt!
 
Sau khi Đại Tôn cũng toàn quân bị diệt, hai tên Đạo Thánh bị chìm ngập trong biển kiếm đạo không thể tự mình thoát khỏi, cuối cùng Pháp Cảnh cũng bị phá vỡ.

 
Hai người cũng không còn dám tiếp tục chiến đấu nữa.

 
Cuối cùng bọn họ cũng đã muốn trốn thoát khỏi nơi này.

 
Chỉ là đã muộn rồi.

 
Đã đến bước này, sao Khương Thành có thể sẽ để bọn họ trốn.

 
Đạo Thánh không còn Pháp Tắc không gian, ở trước mặt hắn yếu đuối không chịu nỗi, căn bản không cản được thế tấn công của hắn.

 
“Không!”
 
“Dừng tay!”
 
Khôn Du Đạo Thánh sợi tóc tán loạn, vẻ mặt vội vàng hoảng hốt, không còn đắc chí tự mãn của trước đó nữa.

 
Tám ngọn lửa đen kịt quanh người Viêm Khải Đạo Thánh kia đã bị Khương Thành đánh đến chỉ còn lại hai ngọn, mà bản thân hắn càng là vết máu toàn thân, cực kì thê thảm.

 
Trước đó bọn họ còn tự cho là mưu thành.


 
Lừa Khương Thành đến đây, dẫn vào vòng mai phục giết chết.

 
Hiện tại nhìn lại, kế hoạch này ngược lại là rất hoàn hảo, trong quá trình thực hiện cũng không gặp phải trở ngại gì.

 
Khương Thành còn phối hợp hơn bọn họ dự tính.

 
Đáng tiếc chỉ là một bước cuối cùng không thành công.

 
Hai Đạo Thánh mở đại trận, mang theo hơn trăm tên Đạo Tôn và hơn trăm ngàn trợ thủ, vậy mà lại không giết chết nổi Khương Thành.

 
Điều này quả thực là đã quá xấu hổ.

 
“Khương Thành dừng tay!”
 
“Bọn ta chỉ đùa với ngươi thôi!”
 
“Bọn ta có ý tốt mời ngươi đến thương lượng, tại sao ngươi muốn ra tay! ”
 
“Sao lại có thể không nói đạo lý như vậy?”
 
Đám người quân đoàn thứ tám xem kịch bên cạnh đều đã không nhịn nổi nữa rồi.

 
Là cái gì đã chống đỡ lấy cái miệng đó của các ngươi, khiến các ngươi sau một trận bố trí mai phục công kích còn có thể nói khoác không biết ngượng nói ra loại lời nói như vậy?
 
Khương Thành ngược lại không phản bác lại bọn họ.

 
Ca này vừa phá ra một đạo phòng ngự cuối cùng của Viêm Khải Đạo Thánh một cách dễ như trở bàn tay, vừa lớn tiếng cười dài.

 
“Ta rất nói đạo lý đấy!”
 
“Các ngươi phái nhiều người như vậy đến đón tiếp ta, chiêu đãi niềm nở như vậy, đương nhiên ta phải dùng cách thức càng nồng nhiệt hơn để đáp lại.


 
Khi lời nói này vừa ra, một ngọn lửa màu đen cuối cùng của Viêm Khải Đạo Thánh cũng đã lụi tắt.

 
Điều này cũng chứng tỏ sinh mạng của hắn đã đi đến chấm dứt.

 
“Ha ha ha, Khương chủ soái nói đúng lắm!”
 
Các Tiên Nhân của quân đoàn thứ tám bên cạnh kia hết sức vui mừng.


 
“Các ngươi nhiệt tình như vậy, đương nhiên phải mạnh mẽ đáp lại một chút.


 
“Khương chủ soái khách khí như vậy, các ngươi nên vui mừng chứ!”
 
Trận chiến đấu này, mặc dù bọn họ chỉ là người xem, nhưng tâm trạng giống như ngồi tàu lượn siêu tốc.

 
Ngay từ đầu hoảng hốt lo sợ, run lẩy bẩy.

 
Sau khi Khương Thành khai chiến, bọn họ đầu tiên là lo lắng bất an, sau đó chấn động không nói nên lời, tiếp sau đó chính là ngửa lên nhìn đại thần làm việc.

 
Đến hiện tại đã chỉ còn lại quỳ bái và vui mừng hớn hở.

 
“Lúc trước ai sợ, đứng ra cho ra?”
 
Khuôn mặt xanh biếc của Mông Thuần Tiên tướng hiện tại hồng hào rực rỡ, bắt đầu dạy dỗ mọi người đằng sau.

 
“Ta đã nói từ sớm rồi mà, phải có lòng tin với Khương chủ soái thần uy cái thế.


 
“Phải hoàn toàn tin tưởng tất cả quyết định của lão nhân gia hắn, kết quả các ngươi thì sao?”
 
“Vừa rồi từng người hoang mang lo lắng, giống như chưa từng nhìn cảnh đời bao giờ, thành thể thống gì?
 
Xích Linh Tiên tướng một tay chống nạnh, ngực ưỡn thẳng.

 
“Đúng vậy, các ngươi có thể có chút tiền đồ được hay không?”
 
“Bằng không tương lai đi ra ngoài, sao lại không biết xấu hổ nói là cấp dưới của Khương chủ soái?”
 
Ân Bình ở một bên âm thầm châm biếm.

 
Mẹ nó, biểu hiện vừa rồi của hai người các ngươi cũng không tốt hơn bọn họ chỗ nào.

 
Hiện tại ngược lại đã vênh mặt lên rồi.

 
Làm giống như Khương chủ soái đã đánh thắng cũng có một phần công lao của các ngươi vậy.

 

Quả nhiên ngày nào cũng nịnh nọt nên không biết mặt mũi là gì mà!
 
Dưới sự dạy dỗ của hai vị Tiên tướng, sáu nghìn người của đại đội bảo hộ đã nhận thức sâu sắc được sai lầm của mình, bắt đầu ào ào đánh trống reo hò.

 
Tiếng trống và tiếng nhạc vang trời, bắt đầu cổ vũ cho Thành ca.

 
Mà lúc này, chiến đấu ở bên khác cũng đã đến phần kết thúc.

 
Dưới tình huống tử khí không ngừng ăn mòn, cùng với chấn động điên cuồng tàn phá bừa bãi của đại chiến ngập trời, cuối cùng tinh trận bát giai cũng đã bị phá vỡ ngay tại chỗ.

 
Khi ánh mặt trời lần nữa chiếu rọi, Khôn Du Đạo Thánh trong nháy mắt cảm thấy mình đã có hi vọng thoát thân.

 
Nhưng sự thật chứng minh, đây chỉ là ảo tưởng của hắn.

 
Ầm!
 
Thành ca vung ra một kích cuối cùng, sau đó tiêu sái thu kiếm vào vỏ.

 
Khôn Du Đạo Thánh sau lưng đã bị nổ tan thành mây khói, không còn một chút cơ hội sống nào nữa.

 
“Khương chủ soái vô địch!”
 
Đội cổ vũ phía sau suýt nữa ướt tập thể.

 
“Đây chính là phong thái cao nhân trong truyền thuyết sao?”
 
“Đàn ông đích thực không bao giờ quay đầu lại nhìn vụ nổ.


 
“Xem thử cái gì gọi là cường giảa, đây chính là cường giả chí cao đấy!”
 
“Bình thường không để lộ thực lực ra ngoài, thật sự vừa ra tay, ai đến cũng đều có thể làm nổ tung!”
 
Đắm chìm ở trong những tiếng nịnh nọt, Thành ca cảm thấy phong cách phủ bụi đã lâu của bản thân lại đã có được một lần thối luyện.

 
Sự tồn tại của đội cổ vũ này, à không, của quân đoàn thứ tám này vẫn là vô cùng có ý nghĩa.

 
Mà ở nơi xa, Hoàn Thường và sáu tên thuộc hạ tâm phúc của hắn đang xa xa nhìn trộm bên này, lúc này toàn bộ đều ở trong trạng thái trơ như phỗng.

 
Bọn họ còn tưởng rằng lần này Khương Thành và quân đoàn thứ tám chắc chắn sẽ toàn quân bị diệt đấy.

 
Kết quả vừa rồi đã nhìn thấy gì?
 
Đại trận sụp đổ ở trước mắt bọn họ, Khôn Du bị giết trước mặt bọn họ.

 
“Vừa rồi người kia! Có lẽ là Khôn Du Đạo Thánh đúng không?”
 
Hoàn Thường cảm thấy cổ họng có hơi khô.


 
Một màn vừa rồi kia đã khiến hắn chấn động quá lớn, đến mức tâm loạn như ma.

 
Hắn đương nhiên quen biết Khôn Du Đạo Thánh.

 
Dù sao đó cũng coi như là kẻ địch cũ của Thiên Lạc Quân, trước đó hắn còn từng đối đầu qua.

 
Kết quả hiện tại cứ biến mất như vậy?
 
Điều này có nghĩa là gì!
 
Hắn vẫn chưa nghĩ ra nữa, những người khác lập tức đã có phát hiện mới.

 
“Đó không phải là Giới Hỏa Bàn sao?”
 
“Hình như là đúng thật!”
 
“Có điều dường như là đã bị đánh hỏng rồi.


 
Với tư cách là đối thủ cũ, bọn họ đương nhiên rất quen thuộc với trang bị thường dùng của cao thủ đứng đầu Tà Tiên bên này.

 
Giới Hỏa Bàn là đạo khí thất giai, ngoại hình rất đặc biệt, ẩn tượng càng là sâu sắc.

 
“Nếu như ta nhớ không nhầm, người dùng bảo vật này làm vũ khí chỉ có Viêm Khải Đạo Thánh.


 
“Đúng vậy, chỉ có hắn!”
 
Trước đó bọn họ từ bên ngoài tinh trận đã cảm nhận được hai cỗ khí tức của Đạo Thánh, hiện tại không nhìn thấy người khác, mà vũ khí lại bị huỷ ở đây!
 
“Viêm Khải Đạo Thánh cũng đã bị giết rồi?”
 
“Trời ạ, chuyện này sao có thể?”
 
“Đó là hai vị Đạo Thánh duy nhất chúng ta đối mặt trong Tà Tiên đấy!”
 
Hàng chục tỉ năm nay, hai vị Đạo Thánh này đã tạo thành vô số phiền phức cho Thiên Lạc Quân bên này.

 
Ba chủ soái tiền nhiệm, bao gồm cả Túc Vương trong đó đều không có cách nào hạ được bọn họ.

 
Mà hiện tại, hai kẻ địch khó đối phó nhất này lại không giải thích được ngã xuống ở trước mắt bọn họ.

 
Không chỉ là bọn họ, cùng mai táng theo bọn họ còn có bạt ngàn những Tà Tiên khác.

 
Trong một khoảng thời gian rất dài trong tương lai, Hoá Tiên phủ cũng không cần lo lắng Tà Tiên đến xâm lược nữa.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận