Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


Người đến đúng là không lâu trước đây đã cố ý muốn biết vị trí của Khương Thành - Phục Lãng Đạo Thánh.

 
Nhìn thấy người kia giết đến đây, ánh mắt của tất cả mọi người ở đây lập tức chuyển dời đến bên này.

 
“Hắn nhìn chằm chằm vào Khương Ẩn Hoàng?”
 
“Đây không phải là người dễ trêu chọc, Khương Thủ Tọa giết chết chính là đã chết thật rồi.


 
“Thắng bại còn chưa chắc chắn đâu.


 
“Đúng vậy, chung quy thì Khương Thành vẫn là Đạo Tôn, mặc dù hắn có yêu nghiệt, lại có thể vượt cấp khiêu chiến, đụng phải Đạo Thánh chân chính cũng khó nói lắm.


 
Trong ba năm nay, Khương Thành đã trải qua hơn mười trận đấu.

 
Cho dù đa số đều là nhẹ nhàng giành được chiến thắng, ngay cả pháp tắc không gian cũng không cần tế ra, nhưng hắn cũng chưa từng dùng Thánh lực.

 
Điều này đủ để chứng minh, hắn vẫn không phải Đạo Thánh.

 
Một chút ôm đồn cả khối của Khương Thành vẫn rất có lòng tin.

 
“Suy cho cùng thì đều là Thiên Cung song kiêu mà, Thu Vũ Tuyền có thể giết chết được Đạo Thánh, chắc chắn Khương Ẩn Hoàng cũng không có bất cứ vấn đề gì! ”
 
“Nhưng cũng không thể nói như vậy, theo ta thấy Khương Thành vẫn là không nên đánh đồng với Thu thần nữ.


 
“Đúng thế, Vũ Tuyền tiên tử hẳn là vô địch toàn trường, Khương Thành chỉ là đến gần Đạo Thánh một cách vô hạn, hắn vẫn còn kém xa.


 
Cùng lúc đó, Tu Đế trong Tử Tiêu điện đều không kìm nổi mà nắm chặt nắm đấm.

 
Sớm sắp xếp nhiều người để đối phó với Khương Thành như vậy, kết quả trận thứ hai lại bị lỗ chết mất mấy người, trận thứ tư lại bị chết mất hơn chục người nữa.

 
Trước mắt chỉ còn lại hy vọng cuối cùng.

 
Đúng vậy, Phục Lãng Đạo Thánh cũng là thuộc hạ của hắn, sớm cũng đã nhận được sự bày mưu đặt kế rồi.


 
Phải ở trong trận tỷ thí quang minh chính đại giết chết Khương Thành.

 
Giống như những Đạo Thánh khác, Phục Lãng Đạo Thánh cũng bắt đầu đi lên bằng cách đánh lén sau lưng.

 
Có điều đối với Khương Thành mà nói thì chẳng có ý nghĩa gì cả.

 
Thật ra Thành ca hy vọng bị người ta đánh lén giết chết, nhưng vấn đề là cảm giác thánh hồn của hắn để ở đó.

 
Phục Lãng Đạo Thánh còn chưa kịp khởi thế, hắn đã quay người bay ra hành cung, ngang nhiên chém giết lên đấy.

 
Ầm!
 
Hai người ở giữa không trung bắt đầu lần giao chiến đầu tiên.

 
Sau đó, Phục Lãng Đạo Thánh vốn đang lao xuống lại bị đánh bay ngược lên trên.

 
Không chỉ bản thân hắn mà những người khác cũng bị giật mình hoảng sợ.

 
Mà lúc bọn họ nhìn thấy không gian quy tắc của Khương Thành, tất cả đều nhốn nháo.

 
“Ta nhìn thấy cái gì thế này! ”
 
“Một người có thể có nhiều căn nguyên như vậy à?”
 
“Có thể trở thành quy tắc căn nguyên của căn nguyên hư ảnh, tất cả đều là ở trên mức độ Đạo Tôn, hắn lại có thể có đủ 30 đạo!”
 
“Có thể trở thành hình thành nên trụ đồ đằng to lớn, đều là trình độ lĩnh ngộ của Đạo Thánh, lần trước hắn không phải là có ba căn à, sao lần này lại thành bốn rồi?”
 
“Sao có thể làm được như vậy?”
 
“Lẽ nào lần trước hắn vẫn ẩn giấu thực lực của mình?”
 
Lần trước Khương Thành ở trước mặt bọn họ dùng pháp tắc không gian, vẫn là đối mặt với hai vị Tinh Chủ Bạch Diệu và Ly Thần.

 
Còn về trận đấu khác ở phía sau, hắn đều không cần dùng quy tắc không gian nữa.

 
Suy cho cùng thì pháp cảnh thiêu đốt tiên lực và năng lực thần hồn cũng vẫn rất lợi hại.

 
Lúc ấy trong quy tắc không gian của Khương Thành, ba cái trụ đồ đằng to lớn, lần lượt là Băng, Đan, Thủy.


 
Lần này lại có thêm một cái trụ đồ đằng to lớn của căn nguyên tàn.

 
Sau khi căn nguyên này tăng lên đến thập tam trọng, bởi vì bản thân Tức Vũ Đạo Kiếm Bát Giai đã khơi thông căn nguyên tàn, sức chống đỡ cũng đạt đến trình độ Đạo Thánh.

 
Còn về những căn nguyên hư ảnh xuất hiện nhiều kia, đều là trận bấm chọn kỹ năng lúc trước một đường đi lên.

 
Nhưng đáng tiếc, những người khác lại không biết.

 
Đối với bọn họ mà nói, một Đạo Tôn có thể nắm vững bảy tám căn nguyên đã coi như là vô cùng xuất sắc rồi.

 
Một người có thể nắm vững được hơn ba mươi căn nguyên thì quả thực chính là thần tích.

 
Ngay cả Lăng cũng có chút chịu phục.

 
Bây giờ nàng thật sự tin tưởng câu nói kia của Khương Thành, thực lực lần trước chỉ là vài phần của hắn mà thôi.

 
“Có điều, sao lại trùng hợp như thế, lại đúng là căn nguyên tàn và căn nguyên âm! ”
 
Nàng mơ hồ cảm thấy có điều không đúng.

 
Những căn nguyên đột nhiên xuất hiện này, đúng lúc là Tức Vũ Kiếm khơi thông hoặc là tăng phúc, không nhiều không ít.

 
Hơn nữa gần như tất cả đều là quy tắc ít được chú ý.

 
Vốn là Đạo khí bát giai vô bổ bây giờ đã trở thành vô cùng phù hợp với hắn.

 
Thế này cũng có hơi quá trùng hợp rồi.

 
“Lẽ nào, đây là tu luyện gần đây nhất của hắn sao?”
 
Ngay lúc nàng hiện lên ý niệm không thể nào mà tưởng tượng nổi ở trong đầu, thì trận chiến của hai người ở giữa sân đã đến đoạn gay cấn.

 
Được rồi, thực ra là Khương Thành một mình nghiền ép đối phương.

 

Hắn quả thực không có Thánh lực, nhưng ngoại trừ điều đó ra, sự bố trí của hắn đều là ở trình độ Đạo Thánh.

 
Kiếm Đạo Thập tam trọng là tầng mà Phục Lãng Đạo Thánh căn bản không thể nào có hi vọng đạt được nó.

 
Đạo Kiếm Bát Giai vô cùng phù hợp, là đối phương không thấu đáo.

 
Bây giờ pháp tắc không gian này, lại càng là toàn bộ phương vị áp đảo vượt lên trên đối phương.

 
Sau khi tất cả những ưu thế đó thay phiên nhau cộng chung với nhau, cuối cùng cũng hoàn toàn đè ép sụp thiên bình thắng bại.

 
Thánh lực của Đạo Thánh cho dù có kỳ lạ thần kì như thế nào cũng không thể xoay chuyển được xu hướng suy tàn lớn như vậy được.

 
Nếu như đối phương không phải dựa vào Thánh lực chống trái chống phải vụng về mới miễn cưỡng chống đỡ được, dựa vào thượng phẩm bí bảo chống đỡ một cách khó khăn, sớm đã bị hắn đánh tơi tả.

 
“Dừng tay!”
 
Phục Lãng Đạo Thánh biết rõ không thể cứ tiếp tục như vậy được nữa.

 
Từ lúc khai chiến đến bây giờ, toàn bộ hành trình đều do Khương Thành mạnh mẽ tấn công, từ giây đầu tiên hắn đã chỉ có thể khổ sở ngăn chặn.

 
Nếu như sớm biết được thằng cha này đáng sợ như vậy thì nói gì hắn cũng không một mình tìm đến nơi.

 
Hắn vẫn còn là Đạo Tôn à?
 
Đạo Thánh cũng không có sức mạnh như vậy.

 
“Khương Thành ngươi dừng tay, đây chỉ là hiểu lầm! ”
 
Trong trận đấu kịch liệt, hắn ra sức tìm cơ hội gào thét cầu xin tha thứ.

 
Nhưng Khương Thành không hề có ý định ngừng lại một chút nào.

 
Đối phương vừa lên đã đánh lén, thì đó chính là kẻ địch.

 
Thậm chí hắn còn nhân lúc đối phương lên tiếng mà tăng thêm cường độ, thế nên Phục Lãng Đạo Thánh rơi vào trong hải dương của Kiếm Đạo Thập tam trọng, cũng không thể nào tự kiềm chế được.

 
Ở Pháp Cảnh sóng sau đè lên sóng trước nghiền ép tất cả, vào khoảnh khắc nào đó, cuối cùng thì Vô Ách Đạo Thánh cũng tan vỡ.

 
Ngay sau đó, Kiêm Đạo thập tam trọng gào thét lên, hoàn toàn chiếm đoạt lấy cả người hắn.

 
Keng!
 
Đạo Kiếm phóng khoáng tiêu sái vào vỏ, trận chiến kết thúc.


 
Phục Lãng Đạo Thánh rơi xuống, trên màn trời lại mất đi một cái tên nữa.

 
Cả quá trình không hề trì hoãn, không xuất hiện trường hợp ngươi lên ta đến chiếm thế thượng phong lẫn nhau, cũng không xuất hiện đòn sát thủ đường cùng phản kích nào.

 
Thoạt nhìn rất có dáng vẻ sóng lớn không sợ hãi.

 
Nhưng mà nhìn thấy bóng dáng Khương Thành vút qua thu thập chiến lợi phẩm, tất cả mọi người có mặt ở bên ngoài sân lại khó mà nén vẻ mặt chấn động lại.

 
“Phục thật! ”
 
“Đây chính là một trận chiến phân rõ mạnh yếu.


 
“Đúng vậy, tổng thể thực lực của Khương Ẩn Hoàng đúng là mạnh hơn Phục Lãng Đạo Thánh.


 
Lúc nói ra những câu này, chính bản thân bọn họ cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

 
Vượt cấp khiêu chiến còn muốn giành được thắng lợi thường sẽ đều ở trong lúc bị đối phương áp chế, đột nhiên bộc phát ra những chiêu hiếm thấy lật con át chủ bài xoay chuyển cục diện.

 
Giống như Thu Vũ Tuyền, cho dù có Pháp cảnh đặc thù và Kiếm Đạo Thập tam trọng, nhưng tổng thể thực lực thì thực ra nàng vẫn không bằng Đạo Thánh.

 
Trận chiến với Minh Trần Đạo Thánh kia, vừa bắt đầu nàng đã bị đối phương đè ép đánh rồi.

 
Có thể thắng được hoàn toàn là vì tuyệt chiêu cuối cùng kia.

 
Còn trận chiến vừa rồi của Khương Thành thì không giống thế.

 
“Hắn là đường đường chính chính, chính diện đánh tan Phục Lãng Đạo Thánh.


 
“Không hề màu mè, cũng không cần dùng đến đòn sát thủ, từ đầu đến cuối đối thủ không cho đối thủ một cơ hội nào.


 
“Thậm chí ngay cả chạy trốn mà Phục Lãng Đạo Thánh cũng không thể chạy trốn được.


 
“Chuyện này chỉ sợ là đã có cùng cấp độ với những Đạo Thánh được tín nhiệm Vân Đình Tịch Phong rồi.


 
“Vô cùng cường thế! ”
 
“Vậy rốt cuộc thì hắn với Thu Vũ Tuyền ai mạnh hơn?”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận