Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


Ngơ ngác nhận lấy một nửa phần thưởng kia, nội tâm của Lăng có hơi buồn bực.

 
Nàng có hơi nghi ngờ có phải là Khương Thành cố ý dùng cách này để châm biếm mình không ra sức hay không.

 
Nhưng nhìn vẻ mặt của hắn rất bình thường, ánh mắt cũng rất trong veo.

 
Lẽ nào hắn định cảm hoá mình, trông mong mình sau này giúp hắn cung cấp tình báo?
 
Ý tưởng rất hay.

 
Có điều mình sẽ không phối hợp đâu.

 
Ai bảo lúc ban đầu ngươi nói chuyện kiêu căng như vậy chứ?
 
Vả lại với tư cách là Chiến Đế, bất cứ lúc nào mình cũng có thể nhìn thấy tình hình tổng thể.

 
Nếu như cung cấp tình báo cho hắn, vậy sẽ thuộc về giúp hắn gian lận rồi.

 
Sau đó cả đoạn đường hai người đi về phía trước lại đã gặp phải Tiên Nhân khác hai lần, cũng đều là những người tiến vào bằng sự giúp đỡ của Thành ca ở trận thứ ba.

 
Nhìn thấy Khương Ẩn Hoàng, nói thế nào cũng không chịu ra tay.

 
Làm đến khiến Thành ca rất bất lực.

 
Mà sau khi ở đây, bọn họ còn gặp phải “cửa ải khó” một lần.

 
Vẫn là hai người cùng tiến vào như cũ, sau đó một mình Khương Thành giải quyết chiến đấu.

 
Lần này có hơi khác với lần trước, sự công kích của quy tắc liên miên không ngừng, càng thêm nhiều hơn so với vòng trước.

 
Nhưng thời gian tiêu phí đã ngắn hơn rất nhiều.

 
Toàn bộ quá trình Khương Thành đứng im tại chỗ cản lấy công kích, sau khi đã cản được năm phút, “cửa ải khó” tan thành mây khói.

 
Mà bọn họ cũng lại có được phần thưởng qua cửa ải lần nữa.

 
Vẫn là một vài phần thưởng không tính là đỉnh cấp, nhưng lại cũng đáng ra sức như cũ.

 
Mà Khương chưởng môn cũng lại khiến Lăng ngạc nhiên lần nữa, chia cho nàng một nửa.

 
Lần này không chỉ là Lăng, ngay cả những “người xem” ở bên ngoài kia cũng đều không giấu nỗi sự kinh ngạc.


 
“Khương Ẩn Hoàng cũng đã quá phúc hậu rồi nhỉ?”
 
“Đúng vậy, mặc dù chúng ta không nhìn thấy bọn họ đánh ở trong cửa ải khó thế nào, nhưng chắc chắn là Khương Thủ Tọa làm chủ.


 
“Tiên nữ tên là Lăng kia chỉ là gà yếu được mang theo mà thôi.


 
“Cho dù hai người kết bạn, nếu chia thu hoạch cho nàng, chia hai phần cũng đã coi như là rất hiếm gặp rồi.


 
“Khương Thủ Tọa thế mà mỗi lần đều chia cho nàng một nửa.


 
Ánh mắt của rất nhiều Tiên Nhân nhìn Lăng đều mang theo sự ghen ghét không hề che giấu chút nào.

 
“Rốt cuộc tiên nữ này là ai, tại sao Khương Ẩn Hoàng lại đối xử với nàng tốt như thế?”
 
“Ba trận trước Khương Ẩn Hoàng dẫn dắt nàng cả đoạn đường, đến trận này vẫn còn chăm sóc nàng, quả thực là không có thiên lí.


 
“Có lẽ đây chính là vận may đã định trước trong số mệnh của nàng nhỉ.


 
“Tiên nữ may mắn nhất trong lịch sử, không có người thứ hai đâu!”
 
Mặc dù ba vị Thiên Đế trong Tử Tiêu điện biết Lăng căn bản không cần dẫn dắt, nhưng nhìn thấy cảnh tượng này cũng đều tặc lưỡi lấy làm lạ.

 
“Cuối cùng tiểu tử kia muốn làm gì?”
 
“Chiến Đế không đến lượt hắn chăm sóc đâu nhỉ?”
 
Tu Đế bĩu môi: “Chuyện này còn không nhìn ra sao, tiểu tử kia đang lấy lòng Chiến Đế mà thôi.


 
“Dù sao bất cứ lúc nào nam sủng cũng đều có thể bị vứt bỏ, nịnh bợ chủ tử làm nàng vui lòng cũng rất bình thường.


 
Nếu như Lăng nghe thấy kết luận này của hắn, nhất định sẽ không biết nên khóc hay nên cười.

 
Khương Thành căn bản cũng không biết mình là Chiến Đế, lấy lòng gì chứ.

 
Hơn nữa chung sống càng lâu, nàng lại càng nhìn ra một phẩm chất riêng trên người Khương Thành - Dường như người này không sợ ai, không nể ai cả.

 

Khi bọn họ gặp phải vòng xoáy “cửa ải khó” thứ ba, Khương Thành đã dừng lại.

 
Khoé miệng Lăng chợt hơi nhếch lên: “Thế nào, lần này không định tiến vào nữa sao?”
 
Thành ca nhún vai: “Quá lãng phí thời gian và tinh lực rồi.


 
“Nhưng mà bên trong rất có thể sẽ có ba kiện bí bảo tạm thời kia đấy.


 
Bí bảo kia tổng cộng ba loại, mà bí cảnh bên trong cửa ải khó chắc chắn là không chỉ số lượng này.

 
Phần thưởng mà bọn họ có được ở hai trận trước đó kia đều chỉ là phần thưởng bình thường.

 
Muốn có được ba kiện bí bảo tạm thời kia, chỉ có thể không ngừng kiểm tra những cửa ải khó này xem vận may.

 
“Đúng vậy.


 
Khương Thành rất đồng ý gật đầu.

 
“Ba kiện bí bảo tạm thời kia có ý nghĩa rất quan trọng với tỉ thí, không được bỏ lỡ.


 
“Nhưng nếu như lãng phí quá nhiều lực khí trong bí cảnh, sau này gặp phải kẻ địch rất khó giải quyết.


 
“Ngươi nói phải làm sao đây?”
 
Lăng đương nhiên sẽ không nghĩ cách giúp hắn.

 
Nghe vậy chỉ là không thành ý chút nào lặp lại theo một câu: “Đúng vậy, phải làm sao đây?”
 
Khương Thành đột nhiên vỗ tay một cái, thoạt nhìn giống như là linh quang chợt loé, đã nghĩ ra diệu kế.

 
“Xem ra chỉ có thể làm như vậy thôi.


 
Lăng tràn đầy hứng thú hỏi ngược lại: “Làm thế nào?”
 
“Tiếp theo ta ở bên ngoài khôi phục nguyên khí, ngươi tiến vào đánh cửa ải khó, tranh thủ sớm đánh ra bí bảo tạm thời chút.


 

“A, hả?”
 
Lăng nằm mơ cũng không ngờ rằng diệu kế hắn nghĩ đến lại là sai bảo mình.

 
Với tư cách là nữ tử tâm cơ xấu tính, nàng đến là để đùa bỡn Khương Thành tìm thú vui, sao có thể sẽ ngu ngốc chạy vào làm cu li chứ.

 
Mặc dù dựa vào thực lực của nàng, qua những cửa ải khó kia đơn giản như ăn cơm uống nước, nhưng nàng cảm thấy tiểu tử này chắc chắn là cố ý.

 
Chỉ là vì đùa mình một trận.

 
Nàng sẽ không để hắn đạt được ý nguyện đâu.

 
“Như vậy không ổn đâu nhỉ?”
 
Nàng mang vẻ mặt kháng cự.

 
“Thực lực của ngươi mạnh hơn mà, cửa ải khó đương nhiên nên do người mạnh hơn đi vào đánh, ta yếu hơn một chút, ta chờ ở bên ngoài càng thích hợp hơn mà! ”
 
“Lời này sai rồi!”
 
Thành ca mỉm cười ngắt lời nàng.

 
“So với cái gọi là cửa ải khó kia, kẻ thù bên ngoài mới là sự tồn tại càng nguy hiểm hơn đấy!”
 
“Thực lực của ta mạnh, cho nên phải ở bên ngoài ứng phó kẻ địch càng mạnh mẽ hơn, đây gọi là thép tốt dùng làm lưỡi đao.


 
“Mà thực lực của ngươi yếu, đi vào trong đánh những trạm gác không hề khó kia, thích hợp không còn gì bằng rồi, sự phân công này rất hoàn hảo đúng không?”
 
“Hơn nữa lỡ như kẻ địch đến, ngươi ở bên trong trạm gác cũng có thể tránh khỏi bị ảnh hưởng đến.


 
Thậm chí hắn không nhịn được bắt đầu tự khen.

 
“Lão đội trưởng từng trải như ca, mỗi câu nói đều là lời lẽ chí lí, ngươi phải học tập thật tốt một chút, tương lai được lợi cả đời.


 
Lăng suýt nữa bị hắn chọc tức đến cười.

 
Cả đoạn đường này ngươi đã gặp phải cường địch gì rồi?
 
Hơn nữa ta chỉ là giả vờ yếu đuối, ngươi còn thật sự coi ta thành gà yếu như là lẽ đương nhiên mà tuỳ tiện đùa bỡn rồi à?
 
“Nhưng mà bên ngoài không nhìn thấy kẻ địch gì mà.


 
Thành ca nghiêm nghị nói: “Hiện tại không có, không có nghĩa một lúc sau không có, lúc này duy trì cảnh giác chuẩn bị chiến đấu là sự chuyên nghiệp cần thiết mà một đội trưởng ưu tú dày công tu dưỡng.


 
“Được rồi được rồi, ngươi mau chóng tiến vào đi, đừng lề mà lề mề nữa.


 
Lăng chỉ muốn nằm ngửa chọc tức hắn, nói thế nào cũng không muốn tiến vào, thế là dứt khoát giả vờ yếu đuối.


 
“Nhưng mà, thực lực của ta quá yếu, đánh không lại cửa ải khó, lỡ như chết ở bên trong thì phải làm sao?”
 
“Ta tin ngươi sẽ không làm ta mất mặt.


 
Thành ca vỗ bờ vai nàng mấy cái, thuận tiện còn giơ ngón tay cái lên.

 
“Phải có lòng tin với chính mình.


 
Lăng suýt nữa bị hắn chọc tức chết.

 
Sao mỗi câu nói của tên này đều đang chiếm ưu thế của mình vậy?
 
Nàng có hơi hối hận vì đã giả vờ nhỏ yếu.

 
Mắt thấy quả thực không tìm được lí do, nữ tử xấu tính này chỉ có thể lựa chọn một chiêu cuối cùng - Hung hăng càn quấy.

 
“Ta không có lòng tin, ta không tiến vào! ”
 
Sắc mặt Thành ca chợt trầm.

 
“Đừng quên, trước đó chúng ta đã hẹn rồi đấy, ngươi phải nghe ta chỉ huy, nếu không coi như ngươi trái với ước hẹn.


 
“Vậy đến lúc đó ta không dẫn dắt ngươi nữa.


 
Lăng thật sự là muốn triển lộ thực lực khủng bố của Chiến Đế ra ngay tại chỗ, để tên này biết ai mới là lão đại.

 
Nhưng mà trừ phi nàng không muốn tiếp tục chơi nữa.

 
Bằng không nàng chỉ có thể tuân thủ “quy tắc trò chơi”.

 
“Coi như ngươi giỏi!”
 
Cuối cùng, nữ tử xấu tính không chịu ăn thiệt thòi này vẫn là không tình nguyện đi vào trong vòng xoáy.

 
Nhìn thấy nàng thật sự đã đi vào, Thành ca suýt nữa cười ra tiếng.

 
Nhóc con, đấu với ca, ngươi vẫn còn non lắm.

 
Ai kêu ngươi cố ý không phối hợp, vậy thì tìm cho ngươi chút chuyện để làm.

 
Mặc dù hắn chưa từng nhìn thấy Lăng ra tay, nhưng một Đạo Tôn có thể lấy ra đạo khí bát giai, qua cửa ải khó bên trong chắc chắn không tồn tại nguy hiểm.

 
Mà cho dù Lăng muốn kéo dài công việc cũng không làm được, bởi vì sự công kích bên trong là liên miên không ngừng đấy.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận