Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


Mọi người trong sân bàn tán sôi nổi.

 
“Cho nên trong trận thứ tư kế tiếp, thật ra là gặp người giết ngay là được.


 
“Dù sao cũng có Thiên Đạo che chở, bị giết cũng chỉ bị loại, sẽ không chết.


 
“Không sai, chỉ cần giết đến khi tất cả mọi người chỉ còn lại bảy người, vậy thì bảy người này chắc chắn đều sẽ có ba tấm Thần Hoàn Ấn.


 
Dù sao thì một người chỉ có thể có được nhiều nhất ba tấm.

 
Điều này làm cho mọi người vui buồn lẫn lộn.

 
Những Đạo Thánh và Thượng Vị Tinh chủ ai nấy đều xoa tay.

 
Mà các Đạo Tôn có sức mạnh bình thường, lại rất lo lắng.

 
Dựa theo phương thức này, bọn họ đi vào thì sẽ trở thành con mồi, tiếu tấu của toàn bộ quá trình đều là bị đuổi giết.

 
Nhưng Quân Vương lại lắc đầu.

 
“Không, trận so tài này cũng không phải để cho các ngươi giết chóc khắp nơi.


 
“Trong Thiên Đạo bí cảnh, mỗi người chỉ có thể giết chết nhiều nhất 21 người.


 
“Nếu vượt quá con số này, sẽ bị Thiên Đạo xoá bỏ.


 
Vừa nói ra lời này, các Đạo Tôn có sức mạnh bình thường suýt nữa hoan hô.

 
Đây là đang ràng buộc những Đạo Thánh và Thượng Vị Tinh chủ đó, để cho bọn họ không dám tùy ý làm bậy quá đáng.

 
“Bó tay trói chân như vậy thì có tác dụng gì?”
 
Vài Đạo Thánh không khỏi nhíu mày.

 

“Lẽ nào trận thứ tư không phải cạnh tranh sức mạnh sao?”
 
Cảnh Vương thản nhiên nói: “Là cạnh tranh sức mạnh, nhưng người mà Thiên Cung thu nhận không phải là kẻ điên cuồng tàn sát, mà là Thần Quân có cả sức mạnh và trí tuệ.


 
Giới hạn ở 21 vị trí, sức mạnh mạnh mẽ vẫn có xác suất vượt qua cao, chẳng qua cần phải động não một chút.

 
Người nào có thể giết, khi nào nên giết, khi nào thì thả, tất cả đều cần phải cân nhắc.

 
Mà những Đạo Tôn bình thường kia, cũng có cơ hội sống sót ở bí cảnh.

 
Thậm chí bọn họ còn nhìn thấy được khả năng trở thành Thần Quân.

 
Về mặt lý thuyết, nếu như bản thân có được Thần Hoàn Ấn, sau đó giết chết hai Đạo Tôn yếu hơn bản thân và cũng có Thần Hoàn Ấn, vậy là có thể leo lên Thông Thần đài.

 
Nếu may mắn thông thiên, nhiều nhất hai trận là có thể trở thành Thần Quân.

 
So với loại 128 còn 64, 32 còn 8, cạnh tranh từng vòng đối thủ ngày càng mạnh, phương thức loạn chiến của hiện tại thật sự mang đến cho bọn họ hy vọng rất lớn.

 
Nhưng Thần Hoàn Ấn nhìn không thấy sờ không được, ai cũng không biết ai có nó.

 
Lại thêm rất nhiều biến số cho trận đấu.

 
Mà lời nói tiếp theo của Quân Vương, lại càng mang đến càng nhiều biến số hơn cho trận đấu.

 
“Trong bí cảnh, còn có không ít cửa ải khó khăn.


 
“Các ngươi có thể lựa chọn né tránh, cũng có thể lựa chọn khiêu chiến, nếu khiêu chiến thắng lợi còn có thể nhận được một ít phần thưởng nhỏ như đan dược và thiên tài địa bảo.


 
Kể cả đám người Vân Đình và Ám Vũ, tất cả mọi người đều tỏ ra không đồng ý.

 
Vị trí Thần Quân mới là quan trọng nhất.

 
Lãng phí quá nhiều sức lực vì những phần thưởng nhỏ đó, nếu sau này đụng phải đối thủ mạnh, thì không thể dùng trạng thái viên mãn ứng chiến.

 
Đó là nhặt vừng ném dưa hấu.

 
Nhưng sau đó Quân Vương lại nói: “Trong bí cảnh, còn có ba bí bảo tạm thời do đích thân Thiên Đế luyện chế, chúng được giấu trong những cửa ải khó khăn kia, chúng lần lượt là Cực Minh Kính, Nguyên Ẩn Châu, Thiên Huyền Đồ.



 
Trong lòng mọi người dao động, bí bảo tạm thời có nghĩa là chỉ có hiệu lực ở Thiên Đạo bí cảnh, ra ngoài thì đã là phế phẩm.

 
Nhưng có thể được nhấn mạnh giới thiệu, chắc chắn có ý nghĩa khác thường.

 
“Xin hỏi tác dụng của ba bí bảo tạm thời này là gì?”
 
Cảnh Vương cao giọng nói: “Cực Minh Kính, có thể nhìn thấy trên người của những người xung quanh có Thần Hoàn Ấn hay không!”
 
Vãi?
 
Suýt nữa mọi người đã nhảy dựng lên.

 
Cho dù là đám cao thủ hàng đầu như Vân Đình và Mộng Ngột, điều khiến cho bọn họ phiền lòng nhất ở hiện tại không phải là đánh không lại người khác, mà là sau khi giết chết 21 người, vẫn không gom đủ ba tấm Thần Hoàn Ấn.

 
Nếu như có Cực Minh Kính đó, tất cả những điều này không còn là vấn đề nữa.

 
Hoàn toàn có thể nhắm được mục tiêu để giết.

 
Đây có thể được gọi là Thần Khí trong Thiên Đạo bí cảnh, bắt buộc phải có mà!
 
“Hai cái còn lại thì sao?”
 
Cảnh Vương mỉm cười: “Rốt cuộc hai cái còn lại có tác dụng thần kỳ gì, thì phải chờ các ngươi tự đi tìm hiểu rồi.


 
“Chư vị có thể vào sân!”
 
Nói xong, năm Thần Quân nhường đường.

 
2647 người dự thi không ai do dự, tất cả đều nhanh chóng bay vào trong cửa vào bí cảnh.

 
Khương Thành chen lẫn trong đám người, sau khi thông qua cửa vào, thì thấy bản thân bị truyền tống đến một quần sơn.

 
Xung quanh thật tươi tốt, tràn ngập hơi thở trong lành.

 
Thần niệm của hắn ra ngoài dò xét.

 
Không có gì ngạc nhiên, nơi này bị Thiên Đạo áp chế, phạm vi có thể cảm nhận được không vượt quá chục triệu dặm.


 
Trong phạm vi này, hắn nhìn thấy hai Đạo Tôn cũng vừa mới vào sân.

 
Xem ra vị trí sau khi vào sân cũng là ngẫu nhiên.

 
Hắn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, hiện ra một cảnh tượng tuyệt vời trước mắt hắn.

 
Trên vòm trời đó, phản chiếu từng chữ bạc.

 
Đó là 2647 người đã tham gia so tài.

 
Trong đó, hắn có thể dễ dàng tìm thấy tên của bản thân.

 
“Chẳng lẽ bí cảnh so tài này cũng cho biết số lượng người có mặt trong thời gian thực?”
 
Sau khi suy nghĩ kỹ một chút, hắn cảm thấy đây cũng là chuyện đương nhiên.

 
Nếu không có một số Đạo Tôn giở trò xấu, vừa mở màn thì lập tức đi tìm một xó xỉnh để trốn đi, cứ như vậy cho đến khi chấm dứt.

 
Mà các Đạo Thánh trải qua chém giết, cuối cùng cho rằng chỉ còn lại bảy người, tràn đầy tự tin bước lên Thông Thần đài, niềm vui sẽ rất lớn.

 
Có hiển thị số lượng người theo thời gian thực này, ít nhất có thể có một chút phổ biến.

 
Sau khi suy nghĩ rõ ràng, hắn bay lên bầu trời.

 
Bí cảnh này nhìn thì có vẻ như rộng lớn, nhưng hắn có thể mơ hồ cảm nhận được tiếng gọi từ một hướng nào đó.

 
Không có gì ngạc nhiên, nơi đó là Thông Thần đài ở khu vực trung tâm.

 
Chỉ là hiện tại đi qua đó cũng không có ý nghĩa gì.

 
Đang bay vô định không mục tiêu, đột nhiên phía trước xuất hiện một bóng dáng quen thuộc, đó là Lăng.

 
Vừa nhìn thấy hắn, nữ nhân này lập tức cười ngọt ngào.

 
“Thật là trùng hợp nha, nhanh như vậy đã gặp phải Thành ca anh minh thần võ.


 
“Đúng đó, thật trùng hợp.


 
Thành ca oán thầm trong lòng, trùng hợp cái đầu ngươi.

 
Nếu không phải là thao tác ngầm của Thiên Cung, cố ý bố trí ngươi ở gần Ca, Ca chặt đầu xuống làm ghế cho ngươi ngồi.

 

Lần này hắn thật sự là hiểu lầm Lăng.

 
Là Chiến Đế, nàng hoàn toàn không cần phối hợp với Thiên Cung.

 
Có thể trực tiếp tìm kiếm đến vị trí của Khương Thành dựa vào thần hồn mạnh mẽ hơn của bản thân, sau đó truyền tống tới ngay lập tức.

 
“Tiếp theo ta phải dựa vào sự bảo vệ của ngươi rồi.


 
Em gái tiếp tục giả vờ yếu đuối một cách thuần thục.

 
Mà Thành ca cũng thuần thục giả vờ vỗ ngực.

 
“Đi theo ca, ngươi xem như là lên chuyến tàu sang trọng, nắm chặt là được.


 
Hai người bay không nhanh không chậm một đoạn, Lăng không nhịn được hỏi: “Tiếp theo ngươi định cướp Thần Hoàn Ấn như thế nào, có kế hoạch gì không?”
 
Thành ca thầm nghĩ ta có một kế hoạch lông.

 
Trận so tài này một người chỉ có thể giết 21 người, là hạn chế đối với đám người Vân Đình và Tịch Phong, chẳng lẽ không phải là hạn chế đối với hắn sao?
 
Nếu như không có hạn chế này, hắn cũng có thể thấy người lập tức chém, chém thẳng cho đến khi tất cả mọi người chỉ còn lại bảy người mới thôi.

 
Nhưng ở trước mặt Lăng, đương nhiên hắn vẫn phải tỏ ra như một cao nhân.

 
“Bổn tọa đã có chiến lược và chiến thuật chi tiết, Thần Hoàn Ấn cướp dễ như trở bàn tay.


 
Lăng cũng thích thú.

 
“Ôi, thật lợi hại, thật không hổ là Thành ca anh minh thần võ mà, có thể nói cho ta biết không?”
 
“Không thể.


 
“Hả, vì sao?”
 
Bởi vì Ca hoàn toàn không nghĩ ra.

 
“Diệu kế nói ra sẽ không linh, tiếp theo ngươi chỉ cần nghe theo chỉ huy là được.


 
Nhìn biểu cảm cao thâm khó lường của hắn, nội tâm Lăng hết sức để chửi bới.

 
Đúng lúc này, có ba Đạo Tôn xuất hiện trước mặt hai người.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận