Bản thân Thành Ca thân đang ở trong tỉ thí không nghe thấy được động tĩnh bên ngoài.
Có điều những Thần Quân phụ trách chủ trì đại hội Thông Thần ở bên ngoài trận kia lại có thể nghe thấy.
Tu Đế, Nguyên Đế và Không Đế không hiện thân cũng có thể nghe thấy.
Thế là tâm trạng của đám cấp cao của Thiên Cung này vô cùng phức tạp.
Mẹ nó, tiểu tử kia căn bản không phải là người của Thiên Cung bọn ta!
Các ngươi hoan hô chúc mừng lung tung cái gì?
Ngay cả Thiên Tâm hắn cũng không có, ngay cả Tà Tiên cũng trung thành hơn hắn, tốt xấu gì Tà Tiên còn có một Thiên Tâm hạ phẩm đấy.
Đợi đến khi xé rách mặt khai chiến với Tà Tiên giới, bọn ta sẽ phải ra tay với hắn.
Kết quả các ngươi vậy mà lại coi hắn thành anh hùng của Thiên Cung?
Còn Khương Ẩn Hoàng vĩ đại gì đó, tư chất Thiên Đế gì đó.
Chuyện này khiến người ta làm sao chịu nổi?
“Đồ đáng chết!”
Mặt Tu Đế sa sầm đến khó chịu.
“Những Đạo Thánh khác làm ăn kiểu gì vậy, lại để hắn giành ánh đèn rồi!”
Đổi lại thành bất kì một người nào khác làm anh hùng cũng được, nhưng người này cứ phải chính là Khương Thành mà hắn căm thù nhất.
Cứ với đà này, vậy sau này khi hắn giết Khương Thành, không phải là phải phòng ngừa bị quần tiên của Thiên Cung biết sao?
Bằng không, bọn họ sẽ cảm thấy anh hùng giành vẻ vang cho Thiên Cung đã bị mưu hại.
Sau đó nổi lên bất mãn mãnh liệt.
“Tu Đế hãy yên tâm đi.
”
Không Đế ở một bên khẽ mỉm cười.
“Đây là trận sàng lọc đầu tiên mà thôi, độ khó rất thấp.
”
“Tên này dựa vào lực công kích mạnh mẽ của kiếm đạo thập tam trọng nhanh chóng vượt qua được, vốn dĩ rất bình thường.
”
“Đến phía sau sẽ không giống vậy nữa.
”
Tu Đế nặng nề gật đầu.
“Đúng vậy, cửa ải này căn bản không tính là gì.
”
“Đợi đến trận thứ tư mới là ngày tận thế của hắn.
”
Trận thứ tư là trận quyết đấu thực lực thật sự, không chỉ không thể “Đầu cơ trục lợi”, thậm chí có hơi hung hiểm tàn khốc.
Hiện tại hắn cũng đã có hơi gấp không thể chờ đợi được muốn nhìn thấy trận chiến đó bắt đầu.
Nguyên Đế bên cạnh Không Đế đột nhiên thản nhiên nói: “Tên này có thể thông qua hai ba trận chiến không?”
Hả chuyện này?
Tu Đế và Không Đế chợt sửng sốt, dường như cũng là cho đến lúc này mới suy nghĩ đến vấn đề này.
Trận thứ hai kiểm tra đạo duyên.
Trận thứ ba kiểm tra nội tình tâm cảnh.
Hai trận này không cần chiến đấu, sẽ không xuất hiện nguy hiểm tính mạng.
“Ngay cả Thiên Tâm tiểu tử này cũng không có, trận thứ hai hắn không thể qua được.
”
Đại hội Thông Thần là thể lệ loại bỏ từng trận từng trận một.
Người bị loại bỏ ở trận thứ nhất sẽ không thể tham gia trận thứ hai nữa.
Bị loại ở trận thứ hai cũng không thể tiến vào trận thứ ba.
Tu Đế nghĩ đến Khương Thành rất có thể sẽ không đến được trận thứ tư, căn bản không có cơ hội quang minh chính đại giết chết hắn ở trong tỉ thí, không có chỗ nào phát tiết oán hận và lửa giận, hắn suýt nữa chửi bậy ngay tại chỗ.
Lần đầu tiên hắn mong mỏi Thành Ca có thể cố lên chút, dù sao cũng phải chống đỡ đến trận thứ tư.
Tiểu tử kia không phải là rất biết đầu cơ trục lợi sao, cho dù làm bừa cũng được!
Ngay vào lúc bọn họ thảo luận riêng, bên ngoài lại truyền đến một trận tiếng hoan hô dời núi lấp biển.
“Thu Vũ Tuyền!”
“Đế Kiếm Tinh chủ, Thu Vũ Tuyền!”
“Không hổ là Thần Nữ thiên tư như Phượng!”
Sau khi Khương Thành đánh xuyên huyễn cảnh đầu tiên, vị trí thứ tám thứ chín lần lượt là hai vị Đạo Thánh đến từ Thiên Cung và hạ diện.
Sự mạnh mẽ về thực lực của Đạo Thánh có thể thấy một phần nhỏ cũng có thể suy đoán được.
Ngoại trừ dị loại như Khương Thành ra, những Đạo Tôn khác đều không thể lay động được địa vị thống trị của bọn họ.
Hoàn toàn chính là sự chênh lệch cấp bậc.
Nhưng mà ngay vào lúc mọi người nghĩ như vậy, lại có một Đạo Tôn vượt qua mười mấy vị Đạo Thánh, dẫn đầu đánh xuyên huyễn cảnh đầu tiên, chiếm lấy vị trí thứ mười.
Người này chính là Thu Vũ Tuyền.
“Ha ha ha, lại là người của Thiên Cung chúng ta.
”
“Hơn nữa lại là một vị Đạo Tôn.
”
“Thu Thần Nữ thật lợi hại!”
“Trước có Khương Thành, sau có Thu Vũ Tuyền, mặc dù Đạo Thánh của Thiên Cung chúng ta không giỏi, nhưng mà Đạo Tôn lại mạnh mẽ đến rối tinh rối mù!”
“Cho dù đây chỉ là hải tuyển, nhưng có thể vượt qua mười mấy vị Đạo Thánh ở một hạng mục nào đó, cũng vẫn là quá không thể tin được!”
“Hai vị này đặt ở bất kì thời đại nào cũng đều là tuyệt đại thiên kiêu trấn áp những người cùng lứa.
”
“Thiên Cung chúng ta có thể đồng thời có được hai vị, đây là điềm báo đại hưng đấy!”
Sắc mặt của những Thần Quân cấp cao và Thiên Đế của Thiên Cung càng đen hơn.
Đối với Thu Vũ Tuyền Thiên Tâm đầy ắp, bọn họ đương nhiên không có bất kì địch ý gì, thậm chí còn ôm lấy thiện cảm cực lớn.
Nhìn thấy nàng lấy được thành tích tốt cũng vô cùng vui vẻ.
Nhưng vấn đề là, khi đám Tiên Nhân dưới đài kia khen Thu Vũ Tuyền, lại cùng kéo Khương Thành vào.
Mẹ nó, các ngươi cổ vũ Thu Vũ Tuyền thì cổ vũ đi, kéo gì mà tuyệt đại song kiêu chứ?
Đây không phải là gia tăng cảm giác tồn tại của con sâu làm rầu nồi canh kia sao?
Lúc này trong sân tỉ thí đã có trên nghìn tên Tiên Nhân dưới Đạo Tôn bị loại bỏ ra ngoài.
Mà số người này vẫn đang không ngừng tăng lên.
Nhưng cùng lúc đó, biểu hiện của các cao thủ lại là vô cùng vững vàng.
Khi Vân Đình Đạo Thánh phá vở huyễn cảnh lần thứ hai, mười mấy tên Đạo Thánh khác cũng ào ào phá vỡ huyễn cảnh mình rơi vào.
Tiếp theo, chính là đám người Tịch Phong, Mộng Ngột, Khương Thành phá vỡ huyễn cảnh lần thứ hai.
Bởi vì lần thứ hai Thành Ca đã có kinh nghiệm, cho nên phá vỡ huyễn cảnh cũng trở nên quen thuộc dễ dàng hơn rất nhiều.
Thứ tự trực tiếp xếp ở vị trí thứ tư.
Một lần nữa dẫn đến toàn trường một trận hoan hô.
“Khương Ẩn Hoàng còn nhanh hơn lần trước nữa!”
“Không phải là ngẫu nhiêu!”
“Thể diện của Thiên Cung đều dựa vào Khương Thủ Tọa mạnh mẽ đổi lại đấy!”
“Thật mạnh quá!”
“Thu Vũ Tuyền! Thứ tự phá vỡ huyễn cảnh lần thứ hai nàng xếp ở vị trí thứ bảy.
”
“Hay lắm!”
“Không hổ là song kiêu Đạo Tôn của Thiên Cung chúng ta mà!”
Ngoại trừ những người nhìn ra sự mạnh mẽ của những Đạo Thánh lâu năm kia ra, rất nhiều người cũng càng là nhận thức sâu sắc được chỗ không thể tin được của Khương Thành và Thu Vũ Tuyền.
Cho đến bây giờ, ngoại trừ những Đạo Thánh kia ra thì chỉ có hai người bọn họ có thể làm được chuyện đánh xuyên huyễn cảnh này.
Những người khác, bất luận là Đạo Tôn thiên tài nổi tiếng, hay là ngồi trên ngôi vị Tinh chủ đều vẫn chiến đấu hăng hái ở trong huyễn cảnh thứ nhất.
Mặc dù bọn họ chắc chắn cũng có thể thông qua, nhưng thời gian tiêu phí có sự chênh lệch trình độ.
Nhưng bọn họ không hề biết, tâm trạng lúc này của Thành Ca không tốt đẹp cho lắm.
Quy tắc của hải tuyển là ở trong trận này ba ngày.
Ba ngày không bị loại bỏ thì coi như là thông qua, cho dù không đánh xuyên được một huyễn cảnh nào cũng có thể tiến vào trận thứ hai.
“Thể lệ này cũng đã sắp xếp quá hố người rồi đi?”
Dưới loại quy tắc tỉ thí này, người đánh nhanh cũng không có chỗ tốt bổ sung gì cả.
Bọn họ sẽ lập tức đón lấy công kích của một huyễn cảnh tiếp theo, một mực kéo dài đến hết ba ngày.
“Theo lí mà nói, ca đánh xuyên một huyễn cảnh thì đã nên trực tiếp vượt qua rồi.
”
“Đây mẹ nó còn phải hì hà hì hục liên tục đánh đến ba ngày mới tính là kết thúc, coi ca là đến đây làm cu li sao?”
Thời gian ba ngày, đối với Tiên Nhân mà nói cũng chỉ thấm thoát trôi qua.
Không tính là dài bao nhiêu cả.
Cho dù đánh như vậy đến ba năm, dựa vào Tiên lực của Thành Ca cũng có thể thoải mái bay nhảy.
Nhưng vấn đề là ca này không có kiên nhẫn đó.
Hắn cảm thấy quá phiền phức.
Khi bị cuốn vào một huyễn cảnh nào đó lần thứ ba, tiếp nhận một vòng thử thách công kích quy tắc mới, cả đầu hắn đều nghĩ làm sao thu được lợi ích.
Bí cảnh của tỉ thí này rốt cuộc là cái gì?
Nếu không có bất ngờ gì xảy ra, có lẽ bản chất của nó là một đại trận.
Bằng không sẽ không có quy luật như vậy, ngay ngắn thứ tự như vậy.
Mà cho dù là đại trận do người xây dựng, hay là do thiên nhiên tạo thành, chung quy vẫn là trận pháp.
Chỉ cần là trận pháp, vậy thì sẽ tồn tại mắt trận, tồn tại sơ hở.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...