Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


Trước khi cấp cao của Thiên Cung bắt đầu đại hội thông thần, bọn họ hoàn toàn chưa từng nghĩ tới tình huống như vậy.

 
Làm gì có người nào không có Thiên Tâm mà dám không có mắt chạy tới cạnh tranh Thần Quân được chứ?
 
Kết quả hết lần này tới lần khác lại xuất hiện con cá Thành ca này lọt lưới.

 
Để cho Quân Vương công công khai nói ra lý do thì hắn không làm được.

 
Một khi chuyện Khương Thành không có Thiên Tâm được công khai, vậy thì Thiên Cung nhất định sẽ bùng nổ.

 
Nếu hắn không có Thiên Tâm, vậy làm sao hắn có thể lên làm Tiên quan được?
 
Thậm chí còn trở thành Thủ Tọa của Thiên Đan Tư.

 
Thiên Cung cũng sẽ biến thành trò cười ở bên ngoài.

 
Hơn nữa bây giờ còn chưa vạch mặt khai chiến cùng với Tà Tiên giới, cuộc đánh cược kia vẫn chưa xong.

 
Một khi biết Khương Thành không có Thiên Tâm, vậy thì Tà Tiên giới có thể mượn danh nghĩa đánh cược để văn vẻ làm ầm ĩ lên rồi.

 
Quân Vương chỉ có thể tiếp tục truyền âm uy hiếp Khương Thành.

 
“Tốt nhất ngươi hãy thức thời quay về rút lui đi, làm cho phía trên nổi giận thì ngươi sẽ không có trái ngon để ăn đâu.


 
“Ôi? Ngông cuồng như vậy sao?”
 
Thành Ca làm sao có thể để cho người ta uy hiếp được chứ.

 
“Vậy được, bây giờ ta lập tức nói cho mọi người biết, cấp bậc Thiên Tâm của ta là độc đáo và xuất sắc đến mức độ nào…”
 
Quân Vương cảm thấy cực kỳ hoang đường.

 
Người này lại dùng nhược điểm chính bản thân mình không có Thiên Tâm uy hiếp ngược lại Thiên Cung sao?
 
“Ngươi dám! Không muốn sống nữa thì ngươi thử xem!”
 
Thành Ca lập tức khiến cho hắn biết mình thật sự dám làm.

 
“Nhất định mọi người đang cảm thấy rất kỳ lạ tại sao hắn lại không thể để cho ta ghi danh, thật ra là vì ta không có Thiên…”
 
Lời nói của hắn còn chưa dứt thì đã bị Quân Vương nổi trận lôi đình ngăn lại.

 
“Ngươi điên rồi sao?”
 
Người này lại thực sự không ngại làm nổ tung bản thân mình.


 
Khương Thành nói với hắn nói thì hiệu quả cũng như nhau.

 
“Không phải ngươi bảo ta thử sao?”
 
“Ngươi, cái đồ hèn hạ vô liêm sỉ này!” Quân Vương suýt chút nữa là tức điên lên rồi.

 
“Hèn hạ vô liêm sỉ sao?”
 
Thành Ca lặng lẽ cười một tiếng: “Xem ra ngươi vẫn chưa học được tư thế chính xác để trao đổi cùng với Ca rồi.


 
Nói xong hắn lại muốn công khai tuyên bố.

 
Quân Vương lo lắng không yên vội vàng ngăn lại một lần nữa.

 
“Rốt cuộc ngươi muốn như thế nào?”
 
“Không phải là ta muốn như thế nào.


 
Khương Thành sâu xa nhìn hắn một cái: “Mà là ngươi cần phải như thế nào, trước tiên hãy nói lời xin lỗi với ta vì sự bất kính vừa nãy đi.


 
Quân Vương cười khẩy: “Nằm mơ đi, ngươi xứng sao?”
 
Đường đường là Thần Quân mà phải nói xin lỗi, lại còn là với cái tên không có Thiên Tâm này sao?
 
Thành Ca lại hét lên về phía đám người một lần nữa.

 
“Tất cả mọi người nghe cho rõ, thật ra thì ta! ”
 
“Đừng đừng đừng!”
 
Quân Vương hận không thể xé xác được tên này ngay tại chỗ.

 
Cuối cùng hắn cũng biết, tại sao lúc đầu đám người Thích Vương và Dực Vương lại gấp rút muốn giết chết tên tiểu tử này như vậy.

 
Thương lượng cùng với hắn thực sự có thể bị chọc tức đến sinh bệnh.

 
Nói đến cùng thì tên tiểu tử này hoàn toàn không để Thần Quân của Thiên Cung vào trong mắt, không có sự kính sợ như những Tiên quan khác.

 
Đổi lại là những Tiên quan khác, bị Thần Quân trừng mắt liếc một cái đều sẽ cúi đầu nghe theo, làm sao dám uy hiếp ngược lại chứ?
 
Nghĩ lại cái thói nhiều chuyện ở trên người Khương Thành, hắn có thể ngăn cản được được trong chốc lát, nhưng cũng không thể nào ngăn cản được cả đời.

 

Vậy nên sau khi sắc mặt trải qua một trận biến đổi thất thường, cuối cùng hắn cũng buồn bực nặn ra ba chữ bằng giọng điệu khó chịu.

 
“Ta sai rồi.


 
“Sai cái gì rồi?”
 
“Không nên bất kính với ngươi.

” Suýt chút nữa Quân Vương đã cắn nát hàm răng.

 
Thành Ca giống như không như không nhìn thấy cái ánh mắt đáng sợ có thể trở nên hung bạo giết người bất cứ lúc nào kia mà còn mỉm cười vỗ vai hắn.

 
“Ngươi nói xem tội gì ngươi phải khổ như vậy chứ? Lúc đầu ngươi đàng hoàng dựa theo quy củ mà cho ta ghi danh thì làm gì có nhiều chuyện tồi tệ như vậy?”
 
“Chuyện ghi danh này ta cần xin chỉ thị của Thiên Đế!”
 
Quân Vương nói xong thì vội vã rời đi.

 
Mà cả một vùng ở hiện trường đã trở nên nhốn nháo.

 
“Con mẹ nó, vừa rồi mới xảy ra chuyện gì vậy?”
 
“Quân Vương lại cúi đầu nói xin lỗi với tên tiểu tử kia sao?”
 
“Tên tiểu tử kia chỉ là Đạo Tôn thôi mà, hắn có tài đức gì chứ?”
 
Với cái nhìn của bọn họ thì chuyện như thế này thật sự quá hoang đường.

 
Đẳng cấp Thiên Cung vô cùng nghiêm ngặt.

 
Thần Quân chỉ đứng phía sau Thiên Đế, không thể nào xúc phạm được.

 
Trong nhận thức của bọn họ, cho dù Thần Quân thật sự phạm sai lầm thì người phải cúi đầu khuất phục cũng sẽ là Đạo Tôn.

 
“Nghe nói hắn là Ẩn Hoàng, chẳng lẽ là vì cái thân phận đó sao?”
 
“Làm sao có thể chứ? Ngươi không thấy vốn dĩ Quân Vương không hề tình nguyện hay sao?”
 
“Ta nghi ngờ Quân Vương có nhược điểm gì đó rơi vào trong tay hắn rồi…”
 
Trong phút chốc ánh mắt của mọi người nhìn Khương Thành cũng đã thay đổi.

 
Rốt cuộc người này có thể lên làm Thần Quân hay không cũng khó mà nói được.

 
Nhưng dựa vào thủ đoạn vừa nãy làm cho Quân Vương phải cúi đầu thì mặt mũi đã vượt xa Thần Quân rồi.


 
Thành Ca mở bảng hệ thống giá trị thanh danh ra xem.

 
“Không tệ không tệ, mặc dù chỉ là mức độ kinh ngạc nho nhỏ nhưng cũng có thể đổi được một tỷ mấy điểm tiên nguyên rồi.


 
Hắn mặt mày hớn hở ở chỗ này, nhưng ở bên trong Tử Tiêu cung thì sắc mặt của một đám Thần Quân lại không được tốt như vậy.

 
“Ngay cả Thiên Tâm hắn cũng không có, vậy mà vẫn còn mặt mũi tới ghi danh sao?”
 
“Còn dám dùng cái này tới uy hiếp chúng ta?”
 
“Ai cho hắn lá gan đấy vậy?”
 
“Tiểu tử này còn sống thật sự là một cái gai.


 
Ở ngay phía trên chính điện của Tử Tiêu cung, ngồi bên trái ba tòa sen chính là Tu Đế - người đã có thù oán với Thành Ca từ lúc đầu.

 
Lúc này vị Thiên Đế mới chậm rãi mở đôi mắt ra, vẻ mặt của hắn không vui cũng không buồn, lạnh lùng giống như thần linh.

 
“Giết hắn đi.


 
Ba chữ kia vừa thốt ra giống như ý chỉ của thần không thể nào làm trái được.

 
Có một số Thần Quân ở trong điện hơi hoảng sợ, nhưng cũng có một số Thần Quân trông sắc mặt rất vui mừng.

 
“Đúng, lập tức giết hắn đi!”
 
“Tránh để cho hắn lại gây thêm phiền phức.


 
“Ta nguyện làm giúp cho Tu Đế!”
 
Có một số Thần Quân muốn xung phong nhận việc, đi qua bên đó giết chết Khương Thành.

 
Lúc này, Nguyên Đế ở phía bên phải cũng mở đôi mắt tang thương ra.

 
“Không thể.


 
“Cuộc đánh cược của chúng ta và Tà Tiên giới còn chưa kết thúc, bây giờ vẫn chưa phải là thời điểm để giết hắn.


 
Tu Đế phản đối.

 
“Tà Tiên giới mưu sát bảy vị Thần Quân của chúng ta, đã là mối đại thù sống chết rồi.


 
“Sau khi đại hội thông thần kết thúc, chúng ta sẽ phải chỉnh quân chuẩn bị chiến tranh tiêu diệt bọn họ.



 
“Cuộc đánh cược kia đã không còn một chút ý nghĩa nào từ lâu rồi, giết thì lập tức giết.


 
Lúc đầu con trai độc nhất của hắn đã bị Thành Ca giết chết ở Đế Kiếm Tinh, lúc ấy nếu không phải Chiến Đế ngăn cản thì ngày đó hắn cũng đã chạy đi báo thù rồi.

 
Nguyên Đế lắc đầu.

 
“Ít nhất thì hiện nay hai bên vẫn còn đang giằng co, chúng ta vẫn chưa chuẩn bị xong.


 
“Lúc này giết chết hắn, Tà Tiên giới có thể trắng trợn công khai cuộc đánh cược, nói là bọn họ đã thắng, bức ép chúng ta phải rút quân.


 
“Đến lúc đó nếu như chúng ta không chịu rút lui, uy danh của Thiên Cung sẽ gặp phải đả kích nặng nề vì làm trái với điều khoản, mất sạch thanh danh ở trong toàn bộ Nguyên Tiên Giới.


 
Trừ khi bây giờ khai chiến cùng với Tà Tiên giới.

 
Chỉ sợ khai chiến trước một ngày thì cuộc đánh cược kia cũng vẫn còn hiệu lực.

 
Hủy bỏ trước bằng bất cứ phương pháp nào thì đối phương cũng có thể lấy ra tạo thế, đứng ở trên đồi cao của đạo đức.

 
“Vậy cũng không thể để cho hắn không kiêng nể một chút nào như thế được!” Tu Đế lạnh lùng nói.

 
“Hiện tại không thể giết hắn.

” Không Đế ở giữa cũng bày tỏ ý kiến.

 
Đôi mắt của Quân Vương khẽ lay động, bỗng nhiên hắn nảy ra một ý hay.

 
“Vậy hay là chúng ta bắt giữ hắn, nộp cho Tu Đế tự mình xử lý.


 
“Đợi đến ngày khai chiến sẽ giết hắn để tế cờ là được rồi.


 
Sắc mặt của Tu Đế bất chợt giãn ra, hắn vô cùng tán thành gật đầu về phía Quân Vương.

 
“Tốt!”
 
Đề nghị này thì Không Đế và Nguyên Đế cũng không còn ý kiến gì nữa.

 
Chỉ cần không giết chết Khương Thành thì bên phía Tà Tiên giới kia cũng không tìm ra khuyết điểm gì nữa rồi.

 
Nhìn thấy một vài vị Thần Quân muốn đi truy bắt Khương Thành, đột nhiên có một tiếng cười khanh khách truyền tới từ phía trên Tử Tiêu cung, mang theo hàm ý chế giễu nồng nặc.

 
“Mấy người các ngươi đúng thật vẫn ra vẻ đạo mạo như năm đó.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận