“Nếu như vị trí Thần Quân đã cao quý như vậy, quan trọng như vậy, vậy tại sao không chọn hết toàn bộ Đạo Thánh?”
“Sao lại vẫn còn Đạo Tôn tiến vào thật giả lẫn lộn?”
“Ha ha ha! ”
Các vị đan sư có mặt lại lần nữa lắc đầu bật cười.
Người dám nói rõ những Thần Quân kia là thật giả lẫn lộn, sợ rằng cũng chỉ có Khương Thủ Tọa thôi.
Thiên Lâm tiếp tục phổ cập khoa học nói; “Chín mươi vị Thần Quân kia là cánh tay đắc lực từ nhỏ đã theo sau mười vị Thiên Đế, có thể xưng là trọng thần tâm phúc tay phải tay trái.
”
“Có người thậm chí ở thời kì ba nghìn chân giới đã là bạn tốt của vị Thiên Đế nào đó rồi.
”
“Mà sau khi Thiên Cung sáng lập, Thiên Đế đã thưởng theo công lao, sắc phong chín mươi vị trong đó làm công thần thiên giai.
”
“Chín mươi vị này tự nhiên đã thành Thần Quân.
”
Khương Thành lúc này mới hiểu lai lịch của chín mươi vì Thần Quân.
“Nói như vậy, ngược lại cũng có chút đạo lí.
”
Suy nghĩ một chút nếu như mình là Thiên Đế, vậy chắc chắn cũng đã phải sắc phong những bộ hạ cũ của Phi Tiên môn như Kỷ Linh Hàm, Mạc Trần, Lâm Ninh, La Viễn này rồi, bởi vì bọn họ là dòng chính trong dòng chính của mình.
Sau dó đám người Cung quân sư và Băng Cực chắc chắn không chạy thoát, Thương Linh và Mâu Vũ là người mình tuyệt đối, mình không sắc phong bọn họ cũng không thể nào nói nổi.
Lại sau đó, Huyền tộc bên kia cũng phải chọn mấy người, dù sao mình cũng là đại hiền giả của bọn họ.
Đám người Quy Tàng Hư Uyên và Kim Long Vương năm đó cùng phi thăng đều nghe lời răm rắp mỗi câu nói của mình, vô cùng phối hợp nể mặt, tự nhiên không thể bạc đãi.
Đám Đế đan sư Thái Hành, Thiên Lâm, Bắc Hà trước mặt, bọn họ vì hợp sức cho mình, thậm chí bằng lòng gia nhập Băng Cung của Đạo Tuyệt Chi Địa, cũng không thể không bày tỏ chút gì.
Về phần loại gian thần thường kìm sức lực muốn cướp vị trí vua làm màu của mình như Tam Nhãn Hổ và lão Thanh Long, thì đi qua một bên hóng mát đi.
Tính toán như vậy, mười vị trí còn lâu mới đủ, còn phải mượn chút vị trí từ bên những Thiên Đế khác.
“Vậy những Đạo Thánh không lên làm Thần Quân của Thiên Cung thì sao?”
Thái Hành nghe vậy cười nói: “Những Đạo Thánh khác của Thiên Cung chia thành hai loại.
”
“Một loại là khi Thiên Cung sáng lập, không muốn đi đến Đạo Tuyệt Chi Địa.
”
“Bọn họ coi như là đã quy thuận Thiên Cung, hiện tại rải rác ở các nơi danh lam thắng cảnh của Nguyên Tiên giới.
”
“Thiên Cung không thể chiêu mộ được bọn họ, nhưng bọn họ cũng sẽ không chống cự lại Thiên Cung, trên danh nghĩa coi như là người của Thiên Cung.
”
“Về phần một loại khác, vậy chính là Tiên quan từ Đạo Tôn tấn nhập Đạo Thánh sau này.
”
“Bọn họ có người vẫn đang làm Thủ Tọa của một Tư nào đó như cũ, có người lại là tháo xuống công việc ở thế tục ẩn lui.
”
“Mặc dù không còn đảm nhiệm chức vụ nữa, nhưng địa vị ở Thiên Cung rất cách biệt.
Cho dù Thần Quân nhìn thấy bọn họ cũng sẽ nể mặt, đãi ngộ không kém hơn bất kì Tiên quan nhất phẩm nào.
”
Khương Thành gật đầu.
Nói cho cùng, giới tu luyện vẫn là nơi thực lực nói chuyện, đến được cấp bậc Đạo Thánh này, cho dù không có tầng vầng sáng như Tiên quan cũng không có ai dám khinh thường.
“Cho nên lần này, bọn họ cũng đều đã rục rịch muốn động rồi?”
Bắc Hà Đạo Tôn gật đầu.
“Đó là chắc chắn rồi.
”
“Lần này, đám Đạo Thánh sau khi quy thuận bởi vì không phải là công thần, cho nên không được sắc phong kia chắc chắn đã muốn toan tính một vị trí cho mình.
”
“Mà những người thăng cấp đến Đạo Thánh sau này, có vài người sở dĩ ẩn lui cũng là bởi vì vị trí Thần Quân đã đầy rồi.
”
“Lần này đột nhiên xuất hiện bảy chỗ trống, bọn họ sao có thể ngồi yên được?”
Sau khi làm rõ tất cả này, Thành Ca lập tức khoát tay.
“Được rồi, tan họp tan họp.
”
Vẻ mặt của các vị có mặt kinh ngạc.
Gọi bọn ta đến đây chỉ vì để bọn ta phổ cập khoa học một chút thôi sao?
Ngươi không định tuyên bố quyết định gì sao?
Mắt thấy ca này lại muốn trở về ngủ một giấc say, Lưu Duyện không nhịn được đặt câu hỏi.
“Khụ, Khương chưởng môn, ngươi không định đi tham gia đại hội Thông Thần sao?”
Đám người Kim Phi và Chính Hư cũng khá không hiểu.
“Đúng vậy, sự bảo hộ của lực Thiên Đạo tương đương với được trời giúp đỡ đấy, đối với tiến cảnh sau này cũng có sự giúp đỡ lắm.
”
“Vì vị trí Thần Quân này, một số Đạo Thánh của Đạo Tuyệt Chi Địa thậm chí đều có thể sẽ đến đó quy thuận Thiên Cung.
”
Thành Ca vẻ mặt buồn cười quay đầu qua.
“Đám lão hồ đồ các ngươi có phải là đã quên một chuyện rồi không?”
“Ta là Ẩn Hoàng đấy, vị trí này và Thiên Đế địa vị ngang nhau đấy.
”
“Ta chạy đi cạnh tranh vị trí Thần Quân gì đó, vậy không phải là hạ thấp chính mình hay sao?”
Vẻ mặt mọi ngưởi không nói nên lời.
Vị trí Ẩn Hoàng kia của ngươi, Thiên Cung lại không coi ra gì.
Ngoại trừ cái chức suông ra, không có gì cả.
Làm gì chân thật như sự bảo hộ của Thiên Đạo kia của Thần Quân chứ?
Nếu như ngươi đứng cùng Thần Quân mà ra lệnh những Tiên quan khác, sợ rằng tất cả mọi người chỉ nghe Thần Quân, không có một ai nghe ngươi đâu.
Chỉ là loại lời này, bọn họ cũng không dám nói ra trước mặt Thành Ca.
“Khụ!”
Thiên Lâm vô cùng hi vọng hắn có thể lên làm Thần Quân đấy.
Dù sao đó lại không xung đột với chức vị Thủ Tọa của Thiên Đan Tư.
Có thể trở nên càng mạnh, cớ sao mà không làm?
Mặc dù đại hội Thông Thần chắc chắn khảo sát rất nhiều mặt, nhưng thực lực tuyệt đối là một hạng mục quan trọng nhất.
Lấy lực chiến đầu một kích đã giết chết Dị Minh Đạo Thánh trong nháy mắt kia của ngươi, lực cạnh tranh vô cùng lớn đấy.
Nhưng nhìn ca này không hứng thú lắm, một bộ dạng xem danh lợi như mây bay, hắn chỉ có thể nghĩ cách dụ dỗ thôi.
“À thì, Thần Quân không chỉ có thể có được sự bảo hộ của Thiên Đạo, còn có thể mượn dùng một phần lực Thiên Đạo.
”
“Đúng đó, đây là đề cao cực lớn với lực chiến đấu.
”
“Không phải ngươi rất thích chiến đấu sao, chỗ tốt như vậy, sao ngươi có thể bỏ qua chứ?”
Bọn họ nói như vậy, Thành Ca suýt nữa đã động tâm.
Nhưng nghĩ lại, mình căn bản cũng không được Thiên Đạo công nhận.
Buff của sự bảo hộ của Thiên Đạo kia chắc chắn không thể gia trì mình được, giỏ tre múc nước công dã tràng mà thôi.
“Ai nói ta thích chiến đấu chứ, ca từ trước đến nay là người theo chủ nghĩa hoà bình.
”
Khoé miệng mọi người co giật.
Ngươi dám nhìn hai mươi ngàn Yêu tộc của Thanh Hùng Cốc và trăm hai mươi ngàn xác của Minh tộc, Tử Linh tộc kia mà nói lại câu này một lần nữa không?
Ngay vào lúc bọn họ còn muốn khuyên bảo tiếp, hư không phía trên đột nhiên đã tối sầm lại.
Ngay sau đó, bội kiếm tuỳ thân của tất cả mọi người ong ong vang lên.
“Đã xảy ra chuyện gì!”
“Chuyện gì đã xảy ra vậy?”
Mọi người đè lấy bội kiếm của mình, nhưng lại phát hiện làm sao cũng không đè được.
Tiếp theo đó, kiếm của bọn họ đồng loạt rời khỏi vỏ bay lên trên không.
Ngoại lệ duy nhất chính là Khương chưởng môn.
Trừ phi là vì để tạo kiểu, bằng không thì bình thường hắn sẽ không đeo kiếm trên người.
Bởi vì ca này ngại vướng bận.
Kiếm của hắn đã để ở trong nhẫn trữ vật, căn bản đều không lấy ra.
Thế là lúc này ngoại trừ hắn ra, tất cả những Tiên Nhân lấy kiếm làm vũ khí khác, toàn bộ bội kiếm tuỳ thân đều đã mất khống chế.
Không chỉ là Thiên Đan Tư, toàn bộ phạm vi Thiên Cung, thậm chí ngay cả một vài cao thủ kiếm tu của Tà Tiên giới bên kia cũng đều đã mất khống chế theo.
Kiếm của bọn họ tụ hợp ở giữa không trung, bay thẳng lên giống như một cự Long kéo dài vô số dặm uốn lượn.
Trong bầu trời tràn đầy Tiên Âm, hoa rơi khắp thiên địa.
Các loại cảnh tượng kì diệu ùn ùn kéo đến, tình cảnh và sự vật xinh đẹp ào ào lộ ra.
Vô số Tiên Nhân ngửa mặt nhìn lên bầu trời cao, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì.
Mãi cho đến khi căn nguyên kiếm đột nhiên tăng cường trong nháy mắt ở giờ phút này.
Trong bầu trời, hào quang của căn nguyên đã chiếu sáng màn đêm.
Sự huyền ảo của kiếm thuật lấy phương thức vô cùng lạ lùng quỷ dị hiện ra trước mắt vô số người.
Mặc dù chỉ duy trì trong chốc lát, nhưng lại khiến người ta nhớ mãi không quên.
Trong đầu của tất cả mọi người đột nhiên đã xuất hiện một tin tức.
Đó là Thiên Đạo đang nói cho tất cả mọi người biết - Căn nguyên kiếm đã có chủ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...