Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


Nghe thấy phổ cập của Nguyên Quang, mọi người càng sửng sốt hơn.

 
Kiếm đạo hoàn mỹ này quá thần kỳ.

 
Thế mà kiếm đạo có thể giống như vật chất thực tế, sẽ tiếp tục tồn tại trong một thời gian sau khi sử dụng xong.

 
Bọn họ cũng không chờ đợi quá lâu.

 
Một lúc sau, Khương Thành đã tự mình tỉnh lại.

 
Mà thế giới kiếm đạo cuối cùng cũng đã hoàn toàn tan biến.

 
Nhưng mà, mảnh Hư Không kia vẫn chưa hồi phục.

 
Dường như thanh kiếm đó trực tiếp chém giết không gian trong phạm vi tấn công, đến nổi xuất hiện một chỗ trống không quá lớn trong Hư Không.

 
Dòng chảy hỗn loạn trong không gian xung quanh chậm rãi lan ra, nhưng nhanh chóng bị cuộn sạch, lặp lại một cách tuần hoàn.

 
Có vẻ như trong vòng vài tháng, cũng không thể lấp đầy nó trở lại trạng thái ban đầu.

 
Mọi người lại sợ hãi mà không nói nên lời.

 
Là một Vị Diện cao cấp, không gian của Nguyên Tiên Giới vô cùng vững chắc.

 
Trước đây bọn họ chỉ nhìn thấy cảnh tượng phá vỡ không gian như thế này ở chân giới.

 
“Thế mà Thái Thượng Cung Chủ lại thông thạo kiếm đạo hoàn mỹ, xứng đáng nhận một lạy của ta!”
 
Nguyên Quang là người đầu tiên nịnh nọt.

 
Hiện tại hắn đã có thái độ cam tâm tình nguyện của tiểu đệ, thậm chí còn cảm thấy rằng có thể được ở dưới trướng của Thành Ca, có lẽ sẽ là cơ duyên của bản thân.

 
Các trưởng lão khác cũng không cam lòng bị rớt lại phía sau.

 
“Khương thái thượng thần uy hơn người!”
 
“Chắc chắn là bất khả chiến bại!”
 
“Có Khương thái thượng ở đây, Băng Cung chúng ta thần chặn giết thần…”
 
Sau khi trở ra, Thành Ca vừa ăn đế đan hồi phục thần hồn và tiên lực, vừa vui vẻ lắng nghe những lời khen ngợi của mọi người.

 

Mặc dù những Đạo Tôn nịnh bợ này lòng dạ ngay thẳng, không có nhiều kỹ năng, nhưng hắn cũng không soi mói.

 
Lúc này, Cung Tình cũng đã tập hợp được ba triệu môn đồ.

 
Thấy bọn họ định trở lại Vân Di Đạo, đột nhiên Khương Thành nói lời từ biệt.

 
“Ta dự định sẽ quay trở về Thiên Cung một chuyến.

” 
 
“Hả?” 
 
“Quay về?” 
 
Bao gồm cả Cung Tình, tất cả mọi người đều không hiểu rõ lắm về quyết định này.

 
“Ngươi không cần thiết phải quay lại đâu!” 
 
“Đúng rồi, dù sao thì bọn họ cũng không có ý tốt gì với ngươi.


 
“Nếu bây giờ ngươi đi thì rất có thể sẽ bị bên Thiên Cung mưu hại một lần nữa.

” 
 
“Tốt hơn hết là ở lại Đạo Tuyệt Chi Địa, bọn ta cũng cần sự chỉ dẫn của ngươi!”
 
Bọn họ đã xem như là nói rất khéo léo rồi.

 
Trong lòng lại đang châm biếm, ngươi đã giết bảy Đạo Thánh của người ta, lẽ nào ngươi còn mong người ta sẽ nghênh đón ngươi sao?
 
Đây rõ ràng là tự chui đầu vào lưới.

 
Nhưng Thành Ca lại tự có tính toán.

 
“Vụ cá cược của bọn họ vẫn chưa kết thúc mà, những người có nguyên tắc giống như ta, đương nhiên làm việc phải đến nơi đến chốn.


 
“Hơn nữa, ta cũng muốn xem xem bọn họ sẽ làm gì tiếp theo, liệu họ có chuẩn bị tấn công Băng Cung của chúng ta không.


 
“Thân là Thái Thượng Cung Chủ, ta có nhiệm vụ phải thâm nhập vào trong trại địch để dò xét tin tức, không thể thoái thác!”
 
Nghe được lời phát biểu chính trực hùng hồn của hắn, các trưởng lão và đệ tử đều cung kính nể phục.

 
Nhưng Tam Nhãn Hổ ở bên cạnh lại âm thầm bĩu môi.

 

Mỗi lần Ca nói những lời chính trực như vậy, chắc chắn là đang kìm nén những suy nghĩ khác.

 
Sự thật chính xác là vậy.

 
Thành Ca chỉ mong sao Thiên Cung sẽ tiếp tục tấn công chính mình.

 
Trong trận chiến vừa rồi, do lực sát thương quá lớn mạnh của kiếm đạo hoàn mỹ, mười ba Đạo Thánh đã chết không còn thừa lại một chút mảnh vụn nào, cũng không thu được chút chiến lợi phẩm nào.

 
Trận chiến này đánh quá lỗ vốn.

 
Phí tổn quá cao, lợi ích thu được bằng không.

 
Khương thái thượng từ trước đến nay luôn siêng năng và tiết kiệm, làm sao có thể chấp nhận điều đó.

 
Nếu Thiên Cung đã có dã tâm mưu hại người chống lại bản thân, thì tổn thất vẫn phải trả lại từ đó.

 
Hy vọng lần sau sẽ đến với Thiên Đế.

 
Đương nhiên kế hoạch cấp thần tiên của hắn không thể nói thẳng được.

 
Thấy hắn đã quyết định ra đi, mọi người cũng không còn giữ lại nữa.

 
Nhưng lần này, Tam Nhãn Hổ không muốn đi cùng hắn nữa.

 
Mặc dù có thể sẽ có được không ít cơ hội làm màu từ Thành Ca, nhưng đây rõ ràng là tự tìm đường chết, Hổ gia cho rằng mạng sống của bản thân vẫn là quan trọng hơn.

 
Ngay cả khi được hồi sinh, khoảnh khắc bị giết vẫn sẽ rất đau đớn.

 
Về phần Yên Dĩ, sau khi Thành ca hỏi hai câu, cuối cùng nàng cũng quyết định ở lại Băng Cung.

 
Cuối cùng, Khương Thành trở về một mình.

 
Mà sau khi hắn rời đi, Nguyên Quang và các trưởng lão khác cũng khó mà che giấu sự lo lắng trên khuôn mặt của họ.

 
“Sức mạnh của Khương thái thượng thì không có gì để nói.


 
“Nhưng Thiên Cung có Thập Thiên Đế, từng người đều có Thiên Đạo Chí Bảo, lần này đi e là lành ít dữ nhiều.



 
“Không sao đâu.


 
Cung Tình gom dây băng tung bay bên tai.

 
Khi đại chiến kết thúc, nàng đã khôi phục được sự bình tĩnh trầm lặng trước đây.

 
“Mọi quyết định của Khương thái thượng, cho dù là vô lý, chắc chắn cũng là đúng.

” 
 
“Hơn nữa, ta sẽ không để Thiên Cung nhắm mũi nhọn vào chúng ta.

” 
 
“Ồ?” 
 
Nguyên Quang cảm thấy hứng thú.

 
“Kế hoạch đà dàn xếp xong?”
 
Cung Tình ảm đạm nói: “Mười lăm Đạo Thánh ngã xuống, đây rõ ràng không phải là chuyện mà Băng Cung chúng ta có thể làm được.

” 
 
“Ít nhất trong mắt ngoại giới, chúng ta không có sức mạnh như vậy.


 
Nguyên Quang đã hiểu.

 
“Ngươi định thêm dầu vào lửa trong âm thầm, tạo ra hiện tượng giả rằng Thiên Cung và Tà Tiên Giới đang đánh nhau?”
 
“Đúng vậy, lúc bọn họ cho rằng đối phương mới là hung thủ, đương nhiên sẽ không có thời gian để bận tâm đến chúng ta.


 
Nhìn khuôn mặt vẫn bình tĩnh của nàng, Nguyên Quang và chư vị trưởng lão hoàn toàn không nói nên lời.

 
Mặc dù sức mạnh của băng nữ này bình thường, nhưng suy nghĩ của nàng quá đáng sợ.

 
Thế mà nàng lại muốn kích động một trận đại chiến toàn diện giữa Thiên Cung và Tà Tiên Giới.

 
Xét về mức độ nguy hiểm, nàng không thua kém gì Khương thái thượng.

 
Hai người này làm việc cùng nhau, quả thật là phạm quy!
 
Chỉ là bọn họ không biết rằng, Thành Ca rất ít khi nghe theo kế sách hành động của Cung quân sư.

 
Sau khi Băng Cung rời khỏi hiện trường không lâu, những người khác đã nhanh chóng xuất hiện ở đây.

 
Đó không phải là những tiên nhân Nguyên Cực Đạo, mà là hai đại năng hàng đầu đến từ Tà Tiên Giới và mười mấy Đạo Thánh khác.

 
“Chính là ở đây!” 

 
Nhìn vào chỗ trống sâu không thấy đáy ở trước mặt, nhìn những dòng chảy hỗn loạn trong không gian đang dần dần lan ra ranh giới, ngay cả bọn họ cũng không khỏi sợ hãi.

 
Không gian trong Đạo Tuyệt Chi Địa vô cùng ổn định, nhưng vẫn có thể để cho bọn họ xé rách vài vết nứt.

 
Chỉ là nó không thể như chỗ trống trước mặt, sẽ không tồn tại được lâu.

 
“Đây là không gian đã trực tiếp bị xóa bỏ.

” 
 
“Chẳng lẽ là chủ tu đại năng căn nguyên không gian ra tay?”
 
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
 
“Ai đã làm vậy?” 
 
Đột nhiên đám người Cổ Kỳ Đạo Thánh và Danh Tuyệt Đạo Thánh ngã xuống, bọn họ không thể không nhận ra được.

 
Cái chết của tám Đạo Thánh là một việc lớn với bất kỳ thế lực nào.

 
Thậm chí Tà Thần của Tà Tiên Giới còn đích thân đến.

 
Nhóm người đã sử dụng phương pháp với chỗ trống, hy vọng có thể hồi tưởng cảnh tượng lúc đó, để xem rốt cuộc là ai đã giết tám Đạo Thánh.

 
Nhưng điều khiến cho bọn họ ngạc nhiên hơn nữa là chỗ trống và xung quanh hoàn toàn không thể hồi tưởng được.

 
“Không thể tính ra.

” 
 
“Không thể hồi tưởng.

” 
 
“Rốt cuộc đây là phương pháp gì?” 
 
Muốn tính ra chuyện đã xảy ra ở đây lúc trước, nhất định phải có nhân quả.

 
Làm theo người có liên quan, hoặc là đường nhân quả của địa đới ở trước mặt, hồi tưởng từng bước, mới có thể tái hiện lại cảnh tượng lúc đó.

 
Nhưng thật không may, kiếm đạo hoàn mỹ quá bá đạo, ngay cả nhân quả xung quanh cũng có thể bị nuốt chửng và tiêu diệt.

 
Cuối cùng bọn họ không có gì, cũng không tìm thấy gì cả.

 
“Sức mạnh của kẻ thù quá cường đại.

” 
 
“Hẳn là không kém bổn tọa!” 
 
Cuối cùng Tà Thần của Tà Tiên Giới rút ra kết luận vô dụng.

 
“Không nhiều người có thể làm được chuyện này…”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận