Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


“Kĩ năng này không đốt Tiên lực không đốt dầu, chuyên đốt điểm tiên nguyên ư?”
 
Thành Ca có hơi trở tay không kịp.

 
Trước kia khi thử nghiệm cùng với Cung Tình, hắn hoàn toàn không nhận ra.

 
Bởi vì lúc đó hiện trường chỉ có hai người hắn và Cung Tình, hiệu quả phụ gia quá yếu ớt.

 
Điểm tiên nguyên khấu trừ nhiều nhất cũng chỉ hàng chục đến hàng trăm điểm.

 
Số lượng điểm như thế tự nhiên không kinh động được Khương chưởng môn tỷ phú.

 
Mà Thăng Nguyên Hồng Vân của hơn ba triệu người lần này, hiệu quả phụ gia quá mạnh mẽ, điểm tiên nguyên cần thiết cũng gia tăng theo gấp bội.

 
Điều này khiến hắn có hơi đau lòng.

 
Có điều, hiệu quả vẫn rất đáng mừng.

 
Mười bốn tên Đạo Thánh còn lại ở đối diện đờ người ra.

 
Nhìn xương cốt còn sót lại của Thích Vương ngã xuống kia, từng người đều đang suy ngẫm nhân sinh.

 
Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?
 
Thích Vương không phải là đang chiếm thế thượng phong tuyệt đối sao?
 
Sao lại đột nhiên bị tiêu diệt trong chớp mắt rồi?
 
Một kiếm kia đã xảy ra chuyện gì?
 
Cho dù Tiên Đế tự mình ra tay cũng không thể vung ra một kích đáng sợ như vậy, càng không thể trong chớp mắt tiêu diệt Đạo Thánh đâu nhỉ?
 
Chuyện này làm sao làm được vậy?
 
Bọn họ hoàn toàn không nghĩ ra được.

 
Dù sao vừa rồi đỉnh đầu của Khương Thành và tất cả mọi người Băng Cung xuất hiện đám mây đỏ, toàn bộ thời gian dài còn không vượt qua một giây.

 
Mà mặc dù những người bọn họ biết Vân Di Đạo người nhiều lực lượng lớn, nhưng nơi này là Nguyên Cực Đạo, cho nên đã loại bỏ khả năng này theo bản năng.

 
Lại thêm cả bọn họ cũng chưa từng trải qua Thăng Nguyên Hồng Vân, căn bản đều không chú ý đến chi tiết vừa rồi.

 
Cho nên chuyện này rơi ở trong mắt bọn họ chính là Khương Thành đã đột nhiên bạo phát tiêu diệt Thích Vương vốn dĩ có thể thắng hắn.

 

Đây quả thực đã quá li kì.

 
Đến mức quá trình sợ hãi của mười bốn vị Đạo Thánh cũng đều đã tăng mạnh.

 
Mà sự sợ hãi của bọn họ cũng coi như là đã hồi chút máu cho điểm tiên nguyên của Thành Ca.

 
Bù đắp một chút tổn thất vừa rồi sử dụng Thăng Nguyên Hồng Vân.

 
Về phần tất cả môn đồ Băng Cung đằng sau hắn cũng đều là nghẹn họng nhìn trân trối, hoàn toàn không dám tin những gì mình nhìn thấy.

 
Thái Thượng Cung Chủ mạnh mẽ như vậy sao?
 
Khiến người ta có chút không thể bình tĩnh mà.

 
“Quả nhiên! ”
 
Người phá vỡ yên tĩnh đầu tiên là Cung Tình xưa nay điềm tĩnh ung dung.

 
Lúc này Băng nữ này đã rơi vào trong vui sướng cực hạn.

 
Nàng phấn khởi nắm chặt bàn tay trắng giống như ngọc, sắc thái cuồng nhiệt trong đôi mắt xinh đẹp hoàn toàn không thể kiềm chế.

 
“Thật tốt quá!”
 
Lần trước khi nàng suy đoán, hiện trường chỉ có hai người nàng và Khương Thành.

 
Không hoàn toàn xác định sau khi nhiều người liệu còn có hiệu quả hay không.

 
Mà một kiếm vừa rồi kia đã đưa ra đáp án.

 
Nàng không hề tính sai!
 
Vừa rồi chính là Thăng Nguyên Hồng Vân không sai.

 
Khương chủ công quả nhiên có thể mang hiệu quả của Thăng Nguyên Hồng Vân ra Vân Di Đạo, phá vỡ quy luật bất di bất dịch quy tắc thiên địa không thông nhau kia của Đạo Tuyệt Chi Địa!
 
Cho dù là có được hơn ba triệu người cũng vẫn như cũ có thể phát huy ra được.

 
Điều này có nghĩa là! Cuối cùng tham vọng kia của nàng cũng đã có thể thực hiện rồi.

 
Thử nghĩ một chút, mang theo ba triệu người này chinh chiến khắp nơi, vậy sẽ là quang cảnh như thế nào?
 
Toàn bộ Đạo Tuyệt Chi Địa có ai có thể ngăn cản chứ?
 
Nghĩ đến cảnh tượng này, nàng kích động đến toàn thân đều đã run lên, phảng phất như toàn bộ Nguyên Tiên giới đều ở dưới chân mình.


 
“Ha ha ha ha! ”
 
Cuối cùng Nguyên Quang Đạo Thánh cũng giật mình tỉnh giấc, ngay sau đó lớn tiếng cười dài.

 
“Cung chủ quả nhiên không nói sai!”
 
“Quả nhiên có thể làm được!”
 
Những trưởng lão khác cũng như vừa ở trong mộng tỉnh lại.

 
Trước đó khi Cung Tình nói với bọn họ, bọn họ đều không tin tưởng lắm.

 
Đặc biệt là sau khi nhìn thấy mười lăm tên Đạo Thánh, càng là trong lòng từng người có hơi tuyệt vọng vô lực.

 
Mà hiện tại, những lo lắng này đều đã ném đến trên chín tầng mây.

 
Cung Tình có thể nghĩ đến, bọn họ cũng có thể nghĩ đến.

 
“Băng Cung chúng ta! Dường như có thể không cần chỉ giới hạn ở Vân Di Đạo nữa.


 
“Đúng, đúng vậy! ”
 
“Đây quả thực là như mộng như ảo.


 
“Khương Thái Thượng thật là thần kì quá!”
 
“Trên đời này vẫn còn có chuyện hắn không làm được sao?”
 
Bọn họ cũng không còn lo lắng chiến đấu trước mắt nữa.

 
Nên lo lắng có lẽ là đám Đạo Thánh đối diện kia.

 
“Ngươi! Ngươi vậy mà dám giết chết Thần Quân!”
 
Lư Vương cuối cùng cũng khôi phục lại từ trong sợ hãi, với tư cách là Thủ Tọa của Chấp Luật Tư, hắn lập tức giậm chân chỉ vào Thành Ca gào thét.

 
“Ngươi điên rồi sao?”
 
“Giết hại Thần Quân, ngươi quả thực là phát rồ nhân thần đều phẫn hận!”
 
Mấy vị Thần Quân khác cũng đều không thể tiếp nhận được.


 
“Ngươi xong đời rồi!”
 
“Ngươi hoàn toàn xong rồi!”
 
 “Bắt đầu từ giây phút này trở đi, Thiên Cung tuyệt đối sẽ không buông tha cho ngươi đâu!”
 
Cũng không trách bọn họ phản ứng lớn như vậy được.

 
Bắt đầu từ ngày Thiên Cung sắc phong chín mươi vị Thần Quân kia, vẫn chưa có một Thần Quân nào ngoài ý muốn ngã xuống đâu.

 
Mà hôm nay, cuối cùng đã bị Thành Ca mở màn.

 
“Cho dù ta không giết hắn, cũng không thấy các ngươi buông tha cho ta mà.


 
Đối với uy hiếp này của bọn họ, Khương Thành không xem ra gì.

 
“Ngươi cho rằng chỉ có bọn ta sao?”
 
“Nhưng bắt đầu từ khi ngươi giết chết Thích Vương, Thiên Đế cũng sẽ không còn buông tha cho ngươi nữa, cứ chờ đi!”
 
“Đừng mà!”
 
Thành Ca vội vàng vẫy tay.

 
“Đừng để ta chờ đợi, để ta lập tức mở rộng tầm mắt đi.


 
Hắn lắc lư kiếm trong tay.

 
“Tiếp theo ai đến?”
 
Tam Nhãn Hổ đằng sau hết sức vui mừng chạy đến.

 
“Đúng vậy, tiếp theo ai đến?”
 
“Thành Ca của ta vẫn chưa thoả thuê đâu đấy, các ngươi cứ muốn đi như vậy sao? Chuyện này cũng quá không đủ thịnh tình rồi đi?”
 
“Chọn ngày không bằng gặp ngày, hơn nữa ta thấy phong cảnh nơi này cũng rất tươi đẹp, rất thích hợp các ngươi an giấc ngàn thu! ”
 
Hắn hoàn toàn đã quên không lâu trước đó, hắn vẫn ngấm ngầm dự đoán lần này Khương Thành phải thất bại.

 
Nhìn thấy Thành Ca ra vẻ thành công, hắn vội vàng nôn nóng chạy đến hổ giả uy người.

 
“Không phải chứ không phải chứ, lẽ nào các ngươi muốn chạy sao?”
 
“Đường đường là Thần Quân của Thiên Cung đấy! Đại biểu mặt mũi của Thiên Cung đấy, vậy mà lại muốn chạy?”
 
“Thiên Cung các ngươi không phải được mệnh danh là chủ nhân của Nguyên Tiên giới sao, chỉ là vậy thôi sao?”
 
Lời này nói ra, trên mặt một đám Thần Quân hoàn toàn không nhịn được nữa.

 
Nói thật, bọn họ quả thật đã bị doạ đến, có ý lui đi.

 

Một kiếm cuối cùng vừa rồi đã quá đáng sợ.

 
Bọn họ biết rõ nếu như đổi thành bản thân cũng tuyệt đối không có khả năng sống sót trở về.

 
Nếu đã như vậy, không bằng trở về Thiên Cung tìm cứu binh, để Thiên Đế tự mình ra tay.

 
Nhưng không chịu được Tam Nhãn Hổ ở một bên điên cuồng chế giễu kia.

 
Hổ Yêu này không biết móc ra Tiên khí Lưu ảnh từ đâu.

 
Chụp lấy khuôn mặt của một đám Thần Quân, hận không thể chụp thật gần biểu cảm của mỗi một người.

 
“Đều đến xem thử đi, đường đường là Thiên Cung lại bị ép đến chạy trốn, sợ chết khiếp đây! ”
 
Hắn vừa chụp, còn vừa cố ý vẫy tay về phía trước.

 
“Được rồi, các ngươi mau chạy đi, ta sẽ chụp lại tư thế oai hùng của các ngươi cho mọi người làm kỉ niệm.


 
“Kỉ niệm cả nhà ngươi!”
 
Dực Vương tức giận đến văng tục ngay tại chỗ.

 
Ai cũng biết Hổ Yêu này là phép khích tướng, nhưng cho dù biết cũng vẫn không nhịn được.

 
Miệng của con Hổ Yêu này quá thất đức, quá ghê tởm.

 
Sớm biết vậy, vừa rồi nên bóp chết hắn đầu tiên!
 
Lư Vương cũng tức đến ba hồn lìa khỏi xác.

 
“Cho dù ta liều chết cũng phải chém chết con Hổ Yêu bẩn thỉu này!”
 
Sau đó, hắn lặng lẽ truyền âm cho Tà Tiên giới bên kia.

 
“Cổ Kỳ đạo hữu, ngươi và ta cùng nhau ra tay thế nào?”
 
Một kiếm kia của Khương Thành quá đáng sợ, bọn họ vẫn có chút tự biết rõ.

 
Đơn đả độc đấu chắc chắn là chết.

 
Sáu vị Thần Quân của Thiên Cung liên thủ có thể thắng được không vẫn còn khó nói.

 
Cùng kéo tám tên Đạo Thánh bên Tà Tiên giới lên mới có thể chắc chắn một chút.

 
Cổ Kỳ Đạo Thánh không có chút hứng thú nào với đề nghị này của hắn.

 
“Chúng ta đường đường là Đạo Thánh, lấy nhiều đánh ít, không khỏi quá tổn hại thân phận.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận