Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


“Bọn ta tới đây là muốn giúp đỡ các ngươi dọn dẹp môn phái.


 
Mục tiêu chủ yếu của Tà Tiên giới chính là Yên Dĩ.

 
Mặc dù bọn họ đều không biết Khương Thành chính là Thái thượng cung chủ ở đây, nhưng bọn họ biết Yên Dĩ đang ở trong Băng cung, Tà Tiên giới đang có một thủ đoạn đặc biệt.

 
Đáng tiếc là biết rồi cũng không có tác dụng gì.

 
Ở một môn phái có hơn ba triệu người, những Đạo Thánh bọn họ hoàn toàn không có cơ hội thuận lợi thành công.

 
Hơn nữa bọn họ cũng không thể tự mình ra tay, nếu không ở bên chỗ Thiên cung đó sẽ có thể đoán ra được.

 
Lưỡng lự bao nhiêu ngày như vậy, cuối cùng bọn họ không còn cách nào khác, vẫn phải trực tiếp nhờ đến sự trợ giúp của Băng cung để cho thuận tiện.

 
“Dọn dẹp môn phái sao?”
 
“Cái này là có ý gì vậy?”
 
Các trưởng lão của Băng cung ngay lập tức nổi giận.

 
Ba người ngoài các ngươi chạy tới đây, vừa mở mồm ra đã nói dọn dẹp môn phái cho bọn ta, là đang có tâm tính gì vậy?
 
Cái này còn vô lý hơn cả so với hai người kia nữa.

 
“Đề nghị này của ba vị quá đáng rồi đúng không?”
 
“Bảo bọn ta giết môn đồ của chính mình, làm sao các ngươi có thể nói ra được chứ?”
 
“Coi Băng cung bọn ta là cái gì chứ?”
 
“Các ngươi đang trắng trợn sỉ nhục Băng cung đúng không?”
 
“Các vị hiểu lầm rồi! ”
 
Lúc Cổ Kỳ Đạo Thánh ở Ngân Lang ngông cuồng không ai có thể bì nổi, những ở đây hắn vẫn cực kỳ cẩn thận.

 
“Người bọn ta muốn giết chỉ là một Chí Tôn nho nhỏ.


 
“Người phụ nữ này là một Tà Tiên, trước kia không có chuyện độc ác nào là nàng không làm, sau đó lại còn làm ra rất nhiều việc ác ở chỗ bọn ta, nếu như ở lại Băng cung của các ngươi thì sớm muộn gì cũng sẽ làm bại hoại đến gia phong.


 
“Một Chí Tôn nhỏ bé như vậy, các ngươi giết chết nàng cũng sẽ không làm tổn hại đến sức mạnh của Băng cung! ”
 

Khi hắn nói đến Tà Tiên, tất cả các vị trưởng lão đang có mặt đều sững sờ.

 
Nếu như bọn họ nhớ không nhầm thì Băng cung chỉ có một Tà Tiên, đó chính là Yên Dĩ.

 
Chẳng lẽ!
 
“Người mà các ngươi muốn giết là ai?”
 
Cổ Kỳ Đạo Thánh đẩy tới một cái tiên khí Lưu ảnh.

 
Có một hình bóng xuất hiện ở bên trong, lúc thì là hình người, lúc thì lại là yêu thể.

 
Nhìn thấy Yên Dĩ, các vị trưởng lão thực sự bất lực than phiền.

 
Tại sao lại muốn giết nàng chứ?
 
Cung Tình cố ý nói: “Cho dù trước đây nàng đã làm gì, ít nhất thì cũng không làm tổn hại đến Băng cung bọn ta, nàng vẫn luôn an phận, vì vậy bọn ta không có lý do gì để giết chết nàng.


 
Nguyên Quang Đạo Thánh cũng gật đầu nói: “Không sai, bọn ta không thể nào tự dưng giết chết môn đồ của mình được, điều đó tổn hại quá lớn tới danh tiếng của môn phái bọn ta.


 
Trong khoảng thời gian sau đó, ba người của Tà Tiên giới không ngừng khuyên bảo.

 
Nhưng mà mồm mép đã mệt mỏi rã rời cũng không thể làm cho buông ra được.

 
Nhìn thấy đối phương không chịu giúp đỡ diệt trừ Yên Dĩ, Cổ Kỳ Đạo Thánh chỉ có thể lui lại mà đưa ra thỉnh cầu tiếp theo.

 
“Nếu như các ngươi đã không muốn giết nàng, vậy có thể giúp bọn ta giết chết một người khác hay không?”
 
“Người này có lẽ cũng đang ở bên trong Vân Di Đạo.


 
“Hắn cũng chỉ là một Chí Tôn, đối với các ngươi mà nói thì dễ như trở bàn tay.


 
Nói xong, bọn họ cũng đẩy ra cái tiên khí Lưu ảnh thứ hai, hình ảnh xuất hiện ở phía trên chính là Khương Thành.

 
Ở trong mắt của Tà Tiên giới, Khương Thành cũng chỉ là một Chí Tôn bình thường.

 
Hoàn toàn không đáng để nhắc tới.

 

Dù sao thì nếu như giết tên tiểu tử này, cuộc đánh cược cũng sẽ sớm kết thúc, hiệu quả cũng giống như nhau thôi.

 
Một lần nữa lại nhìn thấy hình ảnh quen thuộc của Khương Thái thượng, thấy hắn trở thành mục tiêu mua giết người của kẻ khác, khóe miệng của các vị trưởng lão Băng cung đều co giật, trong chốc lát không biết phải nói cái gì.

 
Thậm chí bọn họ cũng không cảm thấy tức giận.

 
Chỉ có cảm giác con mẹ nó quá là hiếm thấy.

 
Rốt cuộc các ngươi có biết người mà mình đang chọc vào là ai không?
 
Lại còn là một Chí Tôn? Lại còn dễ như trở bàn tay?
 
“Người này họ Khương tên Thành, có lẽ hắn không phải là người của Băng cung các ngươi đâu nhỉ?”
 
“Chỉ cần giết hắn, bọn ta nhất định sẽ báo đáp hậu hĩnh!”
 
Cổ Kỳ Đạo Thánh cũng rất thuần thục đẩy một chiếc nhẫn tới, hắn còn nói đây là tiền đặt cọc.

 
Thật trùng hợp, bên trong cũng là một tỷ Nguyên Tiên Tinh.

 
Suýt chút nữa mọi người đã nghi ngờ có phải vòng tuần hoàn vô hạn lại mở ra, tái diễn cảnh tượng đùa giỡn đó hay không.

 
Hay là đối phương đang tổ chức thành đoàn thể để tới giải trí cho Băng cung.

 
Nhưng khi nhìn biểu hiện của ba tên Đạo Thánh ở đối diện kia, cũng được gọi là một dáng vẻ nghiêm túc đứng đắn.

 
Hơn nữa một tỷ Nguyên Tiên Tinh cũng không phải là một con số nhỏ đâu.

 
“Các ngươi có mối thù gì với hắn sao?”
 
Cung Tình đã sắp không kìm nén được sự hiếu kỳ của mình nữa rồi.

 
“Tại sao lại gấp gáp muốn giết hai Chí Tôn chứ?”
 
“Chuyện này không liên quan đến các ngươi, các ngươi chỉ cần giết chết bọn họ, thù lao tiếp theo bọn ta nhất định sẽ theo đó mà trả cho các ngươi.


 
Tâm tính của Tà Tiên giới cũng giống như của Thiên cung.

 
Bọn họ đều mong làm được bí mật và sạch sẽ một chút, không được làm bại lộ thân phận của mình.


 
Đương nhiên bọn họ cũng sẽ không tiết lộ nguyên nhân thật sự.

 
Cuối cùng, Cung Tình lại lựa chọn tương kế tựu kế một lần nữa.

 
Sau khi đàm phán một hồi xong, hai bên cũng rất “trùng hợp” lựa chọn Nguyên Cực Đạo làm địa điểm giao nhận.

 
Mà sự “trùng hợp” đó đương nhiên là do Cung Tình cố ý thúc đẩy.

 
Sau khi tiễn ba người bọn họ đi, một đám trưởng lão của Băng cung cũng đều không biết làm sao nữa rồi.

 
“Cái này rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy?”
 
“Bọn họ có phải là cùng một hội với nhóm người trước đó không?”
 
“Có lẽ không phải.


 
“Cung chủ cũng lựa chọn Nguyên Cực Đạo làm địa điểm giao nhận của hai nhóm người, chẳng lẽ đã có mưu tính gì rồi sao?”
 
Cung Tình gật đầu.

 
“Nếu như hai nhóm người này không phải là đồng bọn, vậy thì sẽ rất làm cho người ta phải suy nghĩ rồi đây.


 
“Ta rất tò mò rốt cuộc bọn họ chạm mặt nhau thì sẽ xảy ra chuyện gì.


 
Sự tò mò của nàng cũng không kéo dài quá lâu.

 
Bởi vì nửa năm sau Thành Ca đã xuất quan.

 
Cuối cùng hắn đã ăn sạch tất cả đế đan lục thất bát phẩm.

 
Đan dược quán chú đó đủ để chống đỡ sự nổ tung bất cứ lượng hải hà nào của một Đạo Tôn vài chục lần, rốt cuộc hắn cũng đã được như ý nguyện, thăng cấp từ Chí Tôn lên Đạo Tôn.

 
Mà sau khi đạt tới cảnh giới này, sức mạnh của hắn cũng tăng vọt lên một lần nữa.

 
Đầu tiên là tiên lực tích lũy đã tăng lên một bậc thang.

 
Bởi vì căn cơ của ba ngàn quy tắc thâm hậu quá mức, cảnh giới khó có thể đột phá như vậy, đương nhiên hiệu quả chính là tiên lực thâm hậu hơn rất nhiều lần so với Tiên nhân cùng cấp bậc.

 
Mặc dù vừa mới thăng cấp lên Đạo Tôn nhưng tiên lực của hắn đã vượt quá giới hạn của cảnh giới này.

Cho dù có đụng phải Đạo Thánh thì ở phương diện tiên lực cũng sẽ không phải chịu thiệt lắm.

 
Tiếp theo chính là căn nguyên.

 

Bởi vì căn nguyên băng và căn nguyên đan đã có được sự công nhận nên vốn dĩ đã thuộc về hắn.

 
Từ khi vừa mới bắt đầu hắn đã có thể điều động một cách không có giới hạn.

 
Chỉ có điều cảnh giới trước kia của hắn không đủ, không thể khống chế được căn nguyên mạnh mẽ như vậy.

 
Bây giờ thăng cấp lên Đạo Tôn, hắn có thể khống chế được hai căn nguyên này, tự nhiên cũng sẽ càng trở nên mạnh mẽ hơn.

 
Cái trình độ mạnh mẽ đó chỉ sợ là ở cấp độ Đạo Thánh cũng rất hiếm gặp.

 
Kết quả cuối cùng mang đến chính là sức chống đỡ Pháp Tắc không gian của hắn lại tăng thêm một bước lên.

 
Cảm nhận được sức mạnh dũng mãnh từ trước tới nay chưa từng có làm cho sự làm màu của Ca lại rục rịch ngóc đầu dậy.

 
“Ôi, sau khi thăng cấp lên Đạo Tôn, cuối cùng ta cũng đã có một chút năng lực tự vệ ở Nguyên Tiên giới đầy rẫy nguy hiểm rồi.


 
Nếu ai không biết thì còn tưởng rằng trước đây hắn đều thận trọng cố gắng sống sót ở trong khe hẹp ấy chứ.

 
Sau khi xuất quan, người đầu tiên hắn nhìn thấy chính là Cung Tình.

 
Sau đó hắn cũng biết được chuyện có hai đợt người muốn giết mình.

 
Biết được tin tức này, hắn không hề tức giận một chút nào, phản ứng đầu tiên của hắn chính là vô cùng hào hứng.

 
“Thật tốt quá!”
 
“Có nhiều Đạo Thánh muốn đẩy ta vào chỗ chết như vậy, cái này quả thực là thịnh tình không thể từ chối được, làm cho Ca chịu nổi làm sao được chứ.


 
Từ lâu Cung Tình cũng đã quen với mạch não khác hoàn toàn với người bình thường này của hắn, vậy nên nàng cũng không cảm thấy quái dị khi nhìn thấy.

 
“Ngươi biết thân phận của bọn họ sao?”
 
“Biết chứ, quả thực là biết rất rõ.


 
“Đợt đầu tiên chính là Thích Vương và Dực Vương của Thiên cung, đợt phía sau ta không nhận ra, ta đoán có lẽ là người của Tà Tiên giới.


 
Thật ra hắn vẫn có chút ngạc nhiên.

 
Thiên cung thấy được cuộc đánh cuộc chắc chắn sẽ thua, muốn làm cho mình phải chết thì cũng có thể đoán được.

 
Vậy Tà Tiên giới bận rộn cái gì chứ?
 
Không phải cuộc đánh cược đó chắc chắn bọn họ sẽ thắng rồi hay sao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận