Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


Đóng cửa Cung Điện, Thành Ca thu vật liệu vào hệ thống thương khố.

 
Sau đó ấn mở ra hệ thống thuật luyện đan, chọn luyện đan toàn năng.

 
Sau đó ấn bắt đầu rồi an tâm nằm xuống.

 
Đại công trình luyện đan này ở trong mắt mọi người thì bận rộn đến mức tối mày tối mặt lại đang xuất phát trong giấc mơ.

 
Mà lúc này bên ngoài cũng bận rộn hừng hực khí thế.

 
“Thập Phương Đường” mới thành lập người đông nghìn nghịt.

 
Hơn một triệu ba trăm ngàn đệ tử và chấp sự trưởng lão cùng tụ tập lại với nhau là cái khái niệm gì.

 
Nhân số hàng chục ngàn người đã vô bờ vô bến chứ nói gì đến triệu.

 
Có điều hội trưởng lão cũng không phải bất tài, Cung Tình có thể tổ chức phối hợp tốt loại chuyện này, bọn họ cũng có thể.

 
Hơn nữa còn có thể làm tốt hơn.

 
Mọi người đến hội trường, ánh mắt đầu tiên nhìn thấy không phải là trưởng lão và chấp sự thu nhận vật liệu.

 
Mà là một tiên trận khảo thí vô cùng to lớn.

 
Một lần ước chừng có thể chứa được trăm ngàn người.

 
Sau khi bọn họ bước vào, lập tức đụng vào một trận khảo hạch khác.

 
Bên trong tiên trận đó, trước tiên sẽ tiến hành khảo hạch cảnh giới tu vi, sau đó là kiểm tra đo lường thiên phú tư chất, thi khảo hạch giống như khảo hạch lúc nhập môn.

 
Mỗi một lần kết thúc khảo thí đều có thể có được điểm số đánh giá khác nhau.

 
Mà đến cuối cùng, còn có một loại khảo hạch đặc biệt khác nữa.

 
Tất cả mọi người đều ù ù cạc cạc chẳng hiểu ra làm sao bước vào tình cảnh đặc biệt.

 
Ở bên trong, bọn họ không ngừng nhận được mệnh lệnh cao cấp của trận pháp huyễn hóa ra, có cái đến từ Cung Tình, có cái đến từ Nguyên Quang Đạo Thánh, cũng có cái đến từ những trưởng lão khác.


 
Mà những mệnh lệnh đó đa số đều mâu thuẫn lẫn nhau.

 
Có những đệ tử thì bỗng nhiên tỉnh ngộ, nhưng cũng có những đệ tử còn lại thì không hiểu ra sao, hoàn toàn không biết rốt cuộc là đang đo lường cái gì.

 
Sau khi nhóm người Thập Phương đầu tiên kết thúc khảo hạch, dựa theo cấp độ cao thấp tổng quát phân tích được sẽ tự động được chuyển đến khu vực khác nhau.

 
Ngay sau đó nhóm người thứ hai nhanh chóng tiến vào.

 
Cả quá trình cũng không tính là quá dài, ròng rã cả một ngày trận khảo thí quy mô lớn này cũng kết thúc toàn bộ.

 
Những đệ tử bị phân bố ở bốn khu vực khác nhau Giáp Ất Bính Đinh đều đang bàn tán sôi nổi.

 
“Rốt cuộc là muốn làm như thế nào đây?”
 
“Đúng vậy, nộp vật liệu luyện đan lên còn muốn khảo hạch chúng ta là sao chứ?”
 
“Ta mới được 311 điểm, bị phân ở Bính khu, không biết có vấn đề gì không?”
 
Mọi người chẳng mấy chốc đã phát hiện được quy luật.

 
Môn đồ đạt được 750 điểm trở lên đều được phân đến Giáp khu, có khoảng một trăm năm mươi ngàn người.

 
Môn đồ đạt được 550 điểm trở lên được phân đến Ất khu có khoảng bốn trăm ngàn người.

 
Còn những môn đồ đạt được 300 điểm trở lên sẽ phân đến Bính khu, khu vực này ước chừng có khoảng sáu trăm ngàn người.

 
Cuối cùng là Đinh khu, khu vực này thậm chí còn có người chỉ đạt điểm có hai chữ số.

 
Các đệ tử ở ba khu vực Ất Bính Đinh không hiểu sao có chút bất an.

 
“Ta cũng có một loại dự cảm không ổn lắm.


 
“Đúng vậy, chúng ta bị phân ra những cấp bậc không giống nhau, không biết có vấn đề gì không?”
 
“Không sao đâu, chỉ cần không ảnh hưởng đến luyện đan của chúng ta là được.


 
Lúc này Nguyên Quang Đạo Thánh mới tự bay lên trời tuyên bố quyết định.

 
“Giáp khu lập tức báo danh.



 
“Ất khu đợi đến lần sau thì báo danh sẽ tự động trúng cử.


 
“Bính khu quay về cần cố gắng hơn, tranh thủ thì lần sau cũng có thể được chọn.

Sau khi quay về thì nghĩ cho kỹ sao điểm của mình lại thấp như vậy.


 
“Còn Đinh khu, các ngươi tự giải quyết ổn thỏa đi.


 
Bỏ lại bốn câu nói ngắn gọn, hắn trực tiếp biến mất ngay tại chỗ.

 
Mà những người ở đây đã bị bốn câu nói ấy châm lên ngòi nổ.

 
Đệ tử ở Giáp khu thật ra lại vui vẻ ra mặt, nhưng tâm trạng của những đệ tử ở khu Ất Bính Đinh thì lại không giống.

 
Nhất là đệ tử ở hai khu sau cùng, bọ họ căn bản không thể chấp nhận được kết quả này.

 
“Dựa vào cái gì?”
 
“Chẳng lẽ không phải nên là ai ai cũng có phần sao?”
 
“Luyện đan thôi mà còn phải phân ra nhiều cấp bậc?”
 
“Thái Thượng Cung Chủ cũng chưa nói không giúp bọn ta luyện đan?”
 
“Đúng, lão nhân gia hắn còn chưa nói không nhận vật liệu của ai, các ngươi dựa vào cái gì mà làm như vậy?”
 
“Bằng việc tông môn không nuôi dưỡng những kẻ nhàn rỗi.


 
Mấy vị trưởng lão đạo tôn lần lượt bay đến trên đám người.

 
Uy áp của cường giả ngang tàng che phủ tất cả, áp chế âm thanh của tất cả mọi người.

 
“Một tông môn, cần phải có cạnh tranh.


 
“Đệ tử thiên tài với đệ tử bình thường có cùng đãi ngộ, vậy thì đệ tử thiên tài còn có động lực tu luyện gì nữa.



 
“Toàn bộ bản khảo hạch này đều là tiên trận tự động chấm điểm, không có người nào can thiệp vào, bất cứ ai cũng không được phép dị nghị.


 
“Huống chi, bọn ta cũng không hoàn toàn chặt đứt cơ hội của các ngươi.


 
“Đợi đến khi lượt luyện đan lần này của Thái Thượng Cung Chủ luyện xong bọn ta sẽ sắp xếp lượt khảo thí tuyển chọn tiếp theo.


 
“Có thể được chọn hay không thì phải xem các ngươi có cố gắng hay không, chứ không thể trách người khác được.


 
Lời nói của bọn họ hiển nhiên không thể làm mọi người cảm thấy phục.

 
Rất nhiều đệ tử bày ra vẻ mặt không cam lòng không phục.

 
Rõ ràng lúc đầu ai ai cũng có phần, đột nhiên lại biến thành tuyển chọn sàng lọc, chuyện này đối với bọn họ là đả kích quá lớn.

 
Nhất là những đệ tử ở Đinh khu, bọn họ càng lộ rõ vẻ mặt tuyệt vọng.

 
Lấy điểm số của bọn họ, có khảo hạch bao nhiêu lần đi chăng nữa cũng không thể được tuyển chọn.

 
Vậy há chẳng phải bọn họ sẽ mãi mãi không có cơ hội mời Thái Thượng Cung Chủ luyện đan cho mình sao?
 
“Ta không phục, ta là đệ tử chân truyền, tu vi đạt đến Chí Tôn rồi, dựa vào cái gì mà cũng bị phân đến Ất khu?”
 
“Đa số người ở Giáp khu bất kể là thực lực hay thiên phú cũng không bằng ta.


 
“Đúng thế, lấy thiên phú của ta sao lại có thể phân ở Bính khu?”
 
“Lần khảo thí lần này của các ngươi hoàn toàn không công bằng.


 
Một đạo tôn ở trên không trung vẻ mặt trầm xuống, lạnh lùng nói: “Đó là do hạng mục cuối cùng các ngươi biểu hiện quá kém, bọn ta cũng chưa từng nói lần khảo thí này không nhìn điểm số chỉ nhìn thiên phú thực lực.

 
“Điểm số của chính mình thấp thì tự nghĩ lại hẳn hoi đi.


 
“Đừng lúc nào cũng nghi ngờ công bằng.


 
Lần khảo thí này do hội trưởng lão bọn họ chuyên tâm chăm chú sắp xếp.

 
Tổng cộng chia thành mười mấy hạng mục.

 
Những hạng mục ở đầu là những hạng mục khảo hạch tu vi, tư chất, lĩnh ngộ thông thường.


 
Còn hạng mục cuối cùng thực ra là xem lúc bọn họ nhận được mệnh lệnh tông môn mâu thuẫn lẫn nhau rốt cuộc sẽ nghe theo ai.

 
Lần kiểm tra này là để xem trong lòng bọn họ hướng về bên nào, rốt cuộc là người của phe nào.

 
Tất cả khảo hạch điểm số tuyệt đối là một nghìn điểm, mà hạng mục cuối cùng chiếm 50%.

 
Hễ là môn đồ trong khảo hạch hướng đến Thập Phương Minh và các trưởng lão khác đều có thể dễ dàng đạt được điểm cao đến ba trăm bốn trăm điểm.

 
Rất dễ dàng là có thể qua ải.

 
Còn môn đồ hướng về phía Cung Tình, thì thật xin lỗi!
 
Đây cũng là lý do vì sao những đệ tử có cảnh giới thiên phú đều cao mà lại bị phân đến Ất khu với Bính khu.

 
Thực tế có vài đệ tử trong lúc khảo thí tư duy linh hoạt cũng đã nhận ra dụng ý này cho nên bọn họ cố ý hướng về phía hội trưởng lão.

 
Đối với bộ phận người này, hội trưởng lão cũng không thèm để ý.

 
Dù sao cũng chỉ là kiểm tra, không thể thật sự hoàn toàn kiểm tra được lòng người, có thể kiểm tra đại khái là được rồi.

 
“Những người chưa được chọn, quay về tự kiểm điểm lại mình suy nghĩ cho ký, đừng có lúc nào cũng than trời oán đất.


 
Bọn họ chính là muốn thông qua cách này để gieo xuống ý niệm không thể làm trái ý của hội trưởng lão vào trong lòng của đám đệ tử này.

 
Mà ở đằng xa, Cung Tình và vài vị Cốt Vương, Thi Vương đều đã nhìn thấy cảnh ấy.

 
Một lúc lâu sau, Kim Dực với Trảm Nham mới lần lượt mở miệng.

 
“Bọn họ muốn mượn lần cơ hội này để thu phục tất cả môn đồ.


 
“Chuyện này nhìn cứ như chuyện trẻ con nhưng thực ra lại vô cùng hiểm ác.

Một khi thành công sau này mệnh lệnh của Cung Tình sẽ không còn giá trị gì nữa.


 
“Chúng ta nhất định phải làm gì đó.


 
Nhưng mà, thoạt nhìn Cung Tình lại không hề sốt ruột chút nào.

 
“Bọn họ với các ngươi đều quên mất một chuyện, Băng Cung này không phải của ta, cũng không phải của bọn họ, mà là của Thái Thượng Cung Chủ.

”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận