Vật liệu của hơn ba trăm ngàn người cung cấp, đạt được hơn một triệu phần.
Thành Ca cũng đã giữ lại một trăm năm mươi ngàn bình Đế Đan Lục Phẩm, thực ra Đế Đan Tứ Phẩm hay Ngũ Phẩm cũng coi như chiếu cố đệ tử cấp thấp, phát toàn bộ cho bọn họ.
Cho nên đợt này, chỉ riêng bình đan dược cũng đạt hơn một triệu bình.
Đó thật sự là một trận rầm rộ.
Tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm nhìn con sông kia trào dâng ra bên ngoài, rất nhanh đã dựa theo phân loại đan dược chồng chất chất thành từng ngọn núi nhỏ.
Rất nhiều người cũng đoán rằng có khả năng, nhưng không ai dám tin đó là sự thật.
Các trưởng lão sững sờ nhìn Cung Tình, đợi nàng phổ cập kiến thức cho mình.
Đây là loại tình huống gì thế?
Chẳng lẽ lại phải phát bình rỗng sao?
Sau khi lấy ra tất cả bình đan dược ra ngoài, tất cả mọi người lại lặng ngắt như tờ như trước.
Cung Tình không giải thích bất cứ điều gì cho bọn họ.
Nàng chỉ trực tiếp hạ lệnh xuống cho những vị trưởng lão ngoại môn kia.
“Bắt đầu phát đi.
”
Ơ cái này!
Các vị trưởng lão cũng không biết nên nói gì mới phải.
Theo bọn họ thấy những cái bình kia chắc chắn là bình rỗng.
Nhiều đan dược như vậy, cho dù chỉ là Đế Đan Tứ Phẩm, Ngũ Phẩm, hay Lục Phẩm, có đào rỗng cả thương khố của Băng Cung cũng không gom đủ một phần mười chỗ này.
Càng không thể là do Khương Thái Thượng luyện chế được.
Mới qua có bốn mươi ngày, làm sao có thể luyện được nhiều thành phẩm như vậy?
Không chỉ có bọn họ cho rằng như vậy, mà những đệ tử ở dưới đài cũng cho rằng như thế.
Thế cho nên lượt đầu tiên này lúc mà hai trăm vị trưởng lão cùng với hai trăm đệ tử được gọi tên lên đài lấy đan dược cũng không có gì kích động hay hưng phấn.
Bình đan dược rỗng ai mà chưa từng thấy chứ?
Bọn họ chẳng mấy chốc đã nhận được số lượng đan dược không giống nhau, chủng loại khác nhau rồi đi xuống.
Sau đó chẳng có tâm tình mong chờ được mở bình dược ra.
Ngay sau đó, từ trong đám người có tiếng thét chói tai cùng tiếng kinh hô vang lên liên tục không ngừng.
“Nguyên Linh Đan Tử Phủ Ngũ Phẩm!”
“Đây chẳng phải là đan dược mà ta muốn luyện sao?”
“Nguyên Nhất Phản Dương Đan Tứ Phẩm mà ta muốn!”
“Trời ơi, Đế Đan Lục Chuyển Thanh Trần!”
“Đan dược mà ta muốn luyện chế đều đến tay ta rồi?”
“Cực phẩm!”
“Chất lượng cực phẩm!”
“Trời đất ơi, cả ba bình đế đan của ta đều là cực phẩm!”
Tiếng kinh hô của bọn họ chốc lát như một ngòi nổ ở khán đài.
Chỉ trong nháy mắt, vốn dĩ vẫn còn một vài đệ tử ngoại môn vẫn lặng lẽ không lên tiếng lại đều la hét điên cuồng.
“Ôi mẹ ơi! Đệt?”
“Xảy ra chuyện gì vậy?”
“Những cái này không phải là bình dược trống, mà thật sự chứa đầy đan dược?”
“Trời ơi, không phải chứ! ”
“Trên đài ít nhất có đến hơn triệu bình, lẽ nào tất cả đều chứa đầy đan dược à?”
“Có lẽ nào, vật liệu lần trước chúng ta nộp lên đều luyện chế xong hết rồi?”
Các trưởng lão và chấp sự ngoại môn ở trên đài đương nhiên cũng có thể thấy được động tĩnh ở dưới.
Sau khi thấy đệ tử vừa mới nhận bình dược xuống mở ra tất cả đều xuất hiện đan dược cực phẩm, tất cả trưởng lão ngoại môn đều giống như bị quất một roi vào người, đứng tại chỗ nhảy dựng lên.
Mà hai trăm vị trưởng lão ngoại môn phụ trách phát đan dược lượt thứ hai tay trơn nhút, suýt chút nữa thì làm rơi bình dược xuống đất.
“Những bình dược đan này là thật?”
“Thực sự có đan dược sao?”
“Cho nên những bình dược này thực sự thật sự là triệu bình đế đan?”
Bọn họ khiếp sợ nhìn sang Cung Tình, lại hy vọng có được lời giải thích từ chỗ nàng một lần nữa.
“Rốt cuộc là chuyện gì đây?”
“Chuyện quái gì thế này?”
Cung Tình cố ý không nói gì sa sầm mặt.
“Bảo các ngươi phát đan dược thì phát cho hẳn hoi đi.
”
Thực ra nàng biết được những đệ tử và trưởng lão trước mặt này đang suy nghĩ cái gì.
Khoảng thời gian này nàng đã chịu không ít áp lực, làm sao mà không nổi nóng được.
Các ngươi hoài nghi cái này không tin cái kia, bây giờ tự vả mặt rồi.
“Bên trong tất cả đều là đan dược?”
“Không thì sao, ta không có việc gì mà chạy tới đây phát bình rỗng à?”
“Khụ! ”
Sau khi có được sự xác nhận của nàng, các trưởng lão đồng thời hít vào một ngụm khí lạnh.
Còn tất cả những đệ tử ngoại môn ở đây đều đã hoan hô như sấm dậy.
Vài vị trưởng lão ngoại môn đứng đầu há miệng thở dốc, cả người đều ở trong trạng thái choáng váng.
“Đan dược nhiều như vậy là lấy ở đâu ra?”
Cũng không cần Cung Tình mở miệng, Trảm Nham Thi Vương đứng bên cạnh đã không chút khách khí oán giận lại.
“Ngươi nói xem?”
“Ngươi nói xem chúng từ đâu mà có?”
“Ngoại trừ Khương Thái Thượng đích thân luyện chế ra, còn ở đâu mà lại đột nhiên có nhiều đế đan như thế này?”
Thi Tộc bọn họ không dùng được đan dược, nhìn thấy dáng vẻ mọi người thu hoạch được đầy thỏa mãn, vốn cũng có hơi không cân bằng.
“Vậy mà tất cả thực sự đều do Thái Thượng Cung Chủ luyện chế ra sao?”
Mọi người lại bị kinh động sợ chết khiếp một lần nữa.
Thực ra ngay từ lúc vừa bắt đầu họ đã đoán được, nhưng không có ai dám tin rằng đó là sự thật.
“Mới qua có bốn mươi ngày thôi!”
“Hơn một triệu bình đan dược, sao có thể như thế được?”
“Mặc dù tốc độ luyện đan của Thái Thượng Cung Chủ cực nhanh, nhưng thế này thực sự là quá nhanh rồi?”
“Thực sự không thể nào tưởng tượng nổi!”
Cảm giác bản năng của bọn họ thấy loại chuyện này quá là hoang đường.
Nhưng đan dược cầm trong tay là rõ ràng chân thật, không phải do bọn họ không tin.
Tóm lại không có khả năng những bình đan dược này là đặc biệt mua từ ngoài vào đây, chỉ là để làm màu ở trong này thôi.
Chi phí trận làm màu này cũng đắt quá.
Cho nên số đan dược này, thực sự là do Thái Thượng Cung Chủ luyện chế ra.
Chỉ dùng bốn mươi ngày.
Hơn nữa tất cả đều là Đế Đan cực phẩm.
“Cuối cùng ta cũng hiểu được vì sao làn trước hắn nói chậm, so sánh với lần này, lần trước quả thực là chậm hơn rất nhiều! ”
“Thái Thượng Cung Chủ ngầu quá!”
“Không ai sánh kịp, chỉ có thể chắp tay bái phục!”
“Đa tạ Thái Thượng Cung Chủ!”
“Vô cùng cảm ơn Thái Thượng Cung Chủ!”
Rất nhiều đệ tử tự động hướng đến cung điện của Thái Thượng Cung Chủ vái lạy.
Tất cả mọi người trong khán đài đều vui mừng, còn những đệ tử nội môn và ngoại môn khác ở bên ngoài nghe được tin tức đến xem náo nhiệt ánh mắt đều dại ra, hối hận đến mức ruột quặn đau.
Mấy hôm trước mọi người còn đang nói đệ tử của Đông Cực Viện thảm quá.
Vật liệu bị hố, ngay cả tiếng vang cũng không nghe được.
Nào biết được bị vả mặt nhanh như vậy.
Thái Thượng Cung Chủ thực sự giúp đỡ bọn họ luyện chế đan dược.
Nhìn thấy nhịp điệu phát đan dược, gần như tất cả mọi người trong khán đài đều có không ai bị bỏ sót!
Hơn nữa không cần phải chờ đến mấy triệu năm, mà chỉ cần có bốn mươi ngày.
Loại chuyện này nếu không xảy ra ở ngay trước mắt mình, mặc cho ai nói ra bọn họ cũng chê cười coi như lời sỉ nhục trí thông minh của mình.
Mà bây giờ bỗng nhiên nghĩ lại, bọn họ mới phát hiện vai hề hóa ra lại là mình.
Nếu như lúc đầu bọn họ cũng giao nộp vật liệu lên.
Vậy thì bây giờ trong đám người vui mừng hớn hở lên nhận đan dược cũng có mình rồi.
Thật đáng tiếc, bọn họ đã bỏ lỡ cơ hội ấy rồi.
Có người cuối cùng không nhịn được gào thét tứ phía.
“Lúc trước là ai nói Thái Thượng Cung Chủ muốn lừa gạt vật liệu?”
Cẩn thận nghĩ lại, lúc đầu nếu không phải có người truyền ở bên tai mình như vậy, bản thân cũng sẽ không bỏ qua cơ hội đó.
Tiếng thét gào này trong nháy mắt đã kéo được sự đồng tình hết đợt này đến đợt khác.
“Là ai? Lăn ra đây cho ông!”
“Đmm, thế này mà gọi là lừa gạt vật liệu à?”
“Ta cũng muốn được lừa gạt như vậy một lần có được không hả?”
“Một đám người cứ tự cho mình là thông minh, bây giờ thì tốt rồi?”
“Cái gì mà tự cho mình là thông minh, phải gọi là tự mình đa tình!”
“Đúng vậy, Thái Thượng Cung Chủ có thực lực gì? Thân phận gì? Trình độ gì? Hắn có thể coi trọng đống phế phẩm ấy sao?”
“Thật đúng là coi vật liệu của mình như báu vật?”
“Con mẹ nó ta hối hận vì ở nội môn mà đã ngộ còn không tốt bằng đã ngộ của Đông Cực Viện ngoại môn!”
Ngay cạnh Chủ Điện ở xa xa, sắc mặt của tất cả Đạo Thánh Đạo Tôn ở chỗ tối điều tra quan sát động tĩnh ở bên này đều rất khó coi, vô cùng xấu hổ.
Bọn họ có thể nghe được những câu mắng chửi ấy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...