Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


Nhóm Đạo Tôn lúc trước còn có phần phấn khích, tất cả đều đã nguội lạnh.

 
Nguyên Quang Đạo Thánh nói câu này làm mọi người càng nghĩ càng cảm thấy ớn lạnh.

 
“Vì sao hắn phải làm như vậy?”
 
“Hắn có ý đồ gì?”
 
Đáp án gần như đã lộ rõ như ban ngày rồi.

 
“Chẳng lẽ đó là âm mưu mồi nhử?”
 
“Hay là để lừa được vật liệu, mưu mô cướp đoạt thân gia của chúng ta?”
 
“Khụ!”
 
Cung Tình ngồi ở trên Thượng Thủ không thể không ho nhẹ một tiếng.

 
“Thái Thượng Cung chủ tội gì phải làm loại chuyện bỉ ổi như vậy.


 
Nàng thoáng không vui nheo mắt lại.

 
“Suy đoán ác ý như vậy với hắn, các ngươi đang mạo phạm môn quy đấy.


 
Các vị trưởng lão lúc bấy giờ mới ngậm miệng lại.

 
Nhưng trong lòng nghĩ như thế nào, không có ai có thể quản được.

 
Huống hồ, Nguyên Quang Đạo Thánh còn chưa ngậm miệng.

 
Hắn giống như một lão trinh thám đã sống hơn trăm tỷ năm, kéo tơ lột kén là phát hiện ra hàng loạt điểm đáng ngờ.

 
“Vì sao hắn phải chọn đệ tử ngoại môn để giúp đỡ luyện đan?”
 
“Vì sao không giúp đệ tử nội môn có thiên phú tốt hơn?”
 
“Vì sao không giúp đệ tử chân truyền là trụ cột tương lai của Tông Môn?”
 
Tầm mắt của hắn dùng tốc độ thong thả quét qua từng gương mặt của mỗi một người ở đây.

 
“Vì sao! lại nhất định phải là đệ tử ngoại môn đây?”
 

Có người “phản ứng” lại rồi.

 
“Ý của ngươi là! hắn chỉ biết luyện Đế Đan dưới lục phẩm?”
 
“Cho nên mới chỉ chọn đệ tử của Đông Cực Viện?”
 
“Tất cả những điểm khác thường đều có nguyên do của nó.


 
“Hóa ra đây mới là chân tướng.


 
Nguyên Quang mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, giống như sau khi ra tay xong liền thu kiếm lại vào vỏ.

 
“Ta cũng không nói như vậy, ta chỉ đưa ra một vài nghi vấn mà thôi.


 
Về phần các ngươi nghĩ như thế nào, là việc của các ngươi.

 
Câu nói này hiệu quả thật là nhanh chóng.

 
Ngoại trừ Cốt Vương, Thi Vương không dùng đan dược được và những Đạo Tôn không có hứng thú với chuyện này ra, tất cả những Đạo Tôn khác lại lần nữa đều bỏ cái ý niệm muốn tìm Khương Thành giúp đỡ luyện đan.

 
Bọn họ cũng không muốn “mắc mưu bị lừa”.

 
Còn về những đệ tử ngoại môn của Đông Cực Viện đã bị lừa mất vật liệu kia! thì chỉ có thể tự cầu phúc cho mình thôi.

 
Năng lực chiến đấu của Khương Thành bày ra ở kia, huống hồ còn là Thái Thượng Cung chủ lớn nhất của Băng Cung.

 
Bọn họ có thể lén bàn tán một chút, cũng không dám chạy đến trước mặt hắn lấy vật liệu trở về.

 
Chỉ là tất cả mọi người đều thở dài, nếu như làm như thế, sợ rằng lòng người ngoại môn Băng Cung phải ly tán rồi.

 
Sau khi những Đạo Tôn kia quay về, chẳng mấy chốc đã bác bỏ hết tất cả đề nghị luyện đan của trưởng lão ngoại môn và đệ tử nội môn.

 
Thật sự bọn họ cũng không dám nói rõ tuyên bố Khương Thái Thượng muốn lừa gạt vật liệu.

 
Dù sao thì chiến tích “Vô Địch Đạo Thánh” vẫn rất có tính uy hiếp.

 
Tất cả mọi người đều mơ hồ, đã nói là từ từ xem đã, xem xem Thái Thượng Cung chủ có thật sự có thể luyện được vật liệu của hơn ba trăm ngàn người hay không.


 
Bị bọn họ nói thế, những người khác cũng cảm thấy cũng có khả năng đó.

 
Trước kia Thiên Đan Tư có nhiều Đan Sư như thế cũng không thể làm kịp.

 
Bây giờ chỉ có một mình Khương Thái Thượng, sao có thể làm kịp được?
 
Hay là cứ đợi xem?
 
Cuối cùng, chỉ có vật liệu của trưởng lão chấp sự với ba trăm hai mươi ngàn đệ tử ngoại môn Đông Cực Viện đưa đến tay Khương Thành.

 
“Sao lại chỉ có như vậy?”
 
Nghe thấy câu này của hắn, Cung Tình đích thân mang vật liệu đến cũng không biết nên nói cái gì nữa.

 
Bên ngoài đang nói nhiều vật liệu như vậy ngươi không thể nào luyện hết được, kết quả ngươi còn ngại ít quá à?
 
Ngươi biết vật liệu của ba trăm hai mươi ngàn người là khái niệm gì không hả?
 
“Số vật liệu ở đây đã rất nhiều rồi.


 
Đừng nhìn nó chỉ là một cái nhẫn trữ vật, mở ra cũng đủ để hội tụ thành một cái hồ đấy.

 
Chỉ là ngẫm lại cũng khiến người ta tê dại cả da đầu.

 
“Của những người khác đâu?”
 
Thành Ca dù không quan tâm quản lý cũng biết được cấu tạo cơ bản của tông môn mình, bên ngoài có bốn đại khu, còn ba khu khác đâu?
 
Còn có của nội môn?
 
Các Đạo Tôn trưởng lão nữa?
 
Cung Tình cũng không nỡ nói mọi người nghi ngờ ngươi lừa gạt vật liệu của bọn họ, chỉ có thể khéo léo hơn một chút.

 
“Mọi người sợ ngươi làm việc vất vả quá sức, cho nên! ”
 
Nghe thấy vậy, Thành Ca dở khóc dở cười.

 
“Ngươi đang coi ta là đứa trẻ ba tuổi dễ lừa à, dân chúng giới tu luyện từ khi nào lại trở nên khiêm nhường thành thật chất phác như thế?”
 
Thực ra hắn có thể đoán được đã xảy ra chuyện gì.


 
Nhưng cũng không sao.

 
Dù sao thì hệ thống thuật luyện đan cũng là thật.

 
“Được rồi, ngươi lui xuống trước đi, đợi lượng đan dược này luyện xong ta lại thông báo cho ngươi đến lấy.


 
Nói xong hắn liền đóng cửa Điện lại, bắt đầu “bận rộn”.

 
Cung Tình ở bên ngoài hơi lo lắng.

 
Lượng đan dược này thực sự có thể luyện xong à?
 
Mặc dù lấy hiểu biết của nàng với Khương Thành cũng không thể nào đoán định được ý đồ lần này của hắn.

 
Năm đó đi theo Khương Chủ Công lưu lạc Băng Giới, nàng thấy biết bao vụ vơ vét chiến lợi phẩm rồi.

 
Thật sự là đủ loại dọa nạt đánh cược cướp đoạt, dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, quả là có thể xuất bản giáo tài cho Tà Tiên Giới.

 
Nhưng mặt khác, những người hắn hạ thủ vẫn luôn là kẻ thù, dường như cũng chưa bao giờ ăn cỏ ở gần hang.

 
Chỉ hy vọng hắn có thể tiếp tục giữ nguyên nguyên tắc năm đó.

 
Còn với ba trăm hai mươi ngàn phần vật liệu kia đến lúc nào có thể luyện xong đây?
 
Nàng nghĩ, không đến vài trăm triệu năm thì cũng không đủ.

 
Hao tổn luyện đan giống như một trận đại chiến kịch liệt, luyện xong một lò là được nghỉ ngơi một khoảng thời gian, không thể liên tục không gián đoạn được.

Đó sẽ là một đại công trình dài dằng dặc!
 
Mà một lúc sau, những người nội ngoại môn nghi ngờ sẽ nổi lên trên mặt nước thôi.

 
Cứ trì trệ không thấy thành phẩm đan dược, suy đoán đường đường là Thái Thượng Cung chủ lại đi lừa vật liệu của đệ tử ngoại môn, sẽ dần dần bị mọi người coi thành thật.

 
Ảnh hưởng tồi tệ ấy không thể nào dự tính được.

 
Đến lúc đó, cho dù mọi người không dám tìm đến trước mặt Đạo Thánh “đòi công bằng”, lòng người trong Băng Cung cũng chắc chắn rời rạc.

 
Ánh mắt Cung Tình trước nay vẫn luôn nhìn xa trông rộng.

 
Nghĩ đến cảnh đó trong tương lai, nàng không khỏi nhức đầu.

 
Hướng đi của mọi việc dường như cũng thực sự giống những gì nàng dự liệu.

 
Khương Thành đóng cửa điện lại, cũng không có dấu hiệu mở ra.


 
Khoảng thời gian này toàn thể Băng Cung đều nhìn vào tòa đại điện cao nhất kia, quan tâm mật thiết đại công trình luyện đan lần này.

 
Ước chừng khoảng một tháng, bọn họ không nhìn thấy một bình thành phẩm đan dược nào được đưa ra.

 
Thế này là có nghĩa gì đây?
 
Triệu đệ tử trong ngoài môn cuối cùng cũng không nhịn được bắt đầu lén lút bàn tán.

 
“Không phải thật sự là bị lừa vật liệu đấy chứ?”
 
“Tốt xấu gì cũng là Đạo Thánh, hắn sẽ không đến mức ấy chứ?”
 
“Nghe nói tốc độ luyện đan của Thái Thượng Cung chủ rất nhanh, một ngày có thể luyện ra một lò Đế Đan Lục Phẩm.


 
“Bây giờ đã qua một tháng rồi, chí ít còn có thể xuất ra ba đến năm bình thành phẩm rồi chứ.


 
“Đúng thế, cho dù tính lên tỉ lệ thất bại cũng không thể nào không nhìn thấy dù chỉ một bình được.

 
“Dù sao cũng phải có một hai bình đan dược thành phẩm chứ, cái gì cũng không có, coi như chuyện quái quỷ gì đây?”
 
“Những vật liệu đó giống như đá chìm đáy biển vậy.


 
“Đáng tiếc cho đệ tử Đông Cực Viện!.


 
“Lần này bọn họ bị hãm hại thê thảm, lỗ hết sạch vốn.


 
Sau khi những lời bàn tán ấy xuất hiện Hỏa Tinh, rất nhanh đã bùng cháy mở ra.

 
Thậm chí ngay cả hơn trăm ngàn đệ tử ngoại môn hôm đó gặp được Khương Thành cũng có phần không thể tin tưởng được.

 
Chẳng lẽ bản thân mình thực sự bị lừa sao?
 
Suy tính thiệt hơn của bọn họ cũng không kéo dài được bao lâu.

 
Bởi vì ở ngày mười bốn từ lúc bọn họ đưa vật liệu vào, đại điện của Khương Thái Thượng cuối cùng cũng mở rộng cửa điện rồi.

 
Cung Tình nhận được thông báo đầu tiên đã vội vã chạy đến.

 
Còn không đợi nàng đặt câu hỏi, Khương Thành đã đưa cho nàng nhẫn trữ vật.

 
“Chỗ vật liệu đó đã luyện xong rồi, đều ở hết trong này, ngươi dựa theo số lượng danh sách ghi chép mà phân phát đi.

”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận