Khi hai ca bọn họ nói mấy lời như thần tiên nói thì đám người khia cuối cùng cũng đuổi tới nơi.
Bọn họ bị động tĩnh của trận chiến vừa rồi thu hút đến.
Vừa nhìn thấy động phủ của Thanh Hùng Đạo Tôn giờ đã trở thành đống hoang tàn, đám người ồ ạt phát kinh hoàng.
“Ở đây rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi?”
“Vừa rồi xảy ra một trận chiến ác liệt sao?”
“Thanh Hùng Đạo Tôn đi đâu rồi?”
“Nhìn đây này, Chư Mạc Chí Tôn bị giết rồi.
”
“Phong Cao Chí Tôn cũng bị giết rồi.
”
“Ở đây còn có xác của Sất Thử Chí Tôn nữa này.
”
“Tên Sất Thử Chí Tôn gian xảo cũng bị giết rồi sao?”
“Chết rồi, chết cả rồi.
”
“Ôi trời ơi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế này?”
Sau khi trả qua sự kinh hoàng, bọn họ vôi vàng mừng rỡ.
“Lẽ nào có tông môn lớn nào đó đến đây diệt trừ tên ác ma Thanh Hùng Đạo Tôn đó rồi chăng?”
“Nhất định là thế, thật quá tốt rồi.
”
“Đây là thay trời hành đạo mà.
”
Khương Thành đánh giá sơ lược qua một chút, quần yêu này đúng là đủ loại khác nhau.
Đa số đều là nhân tộc, nhưng cũng có Tuyết tộc, Mộc tộc, Cốt tộc, Viêm tộc, Nguyệt tộc, Hải tộc vân vân, đủ các loại tộc quần khác nhau.
Trong bọn họ, Khương Thành thậm chí còn nhìn thấy Băng tộc đã lâu không gặp.
Cảnh giới của bọn họ không coi là cao, phổ biến đều ở mức Thiên Tôn và Chí Tôn.
Mấy người cầm đầu cũng chỉ ở mức Chí Tôn mà thôi.
“Các ngươi là ai?”
“Ở đây đã xảy ra chuyện gì rồi?”
Một Tinh tộc Chí Tôn dẫn đầu chầm chầm bay đến trước mặt Khương Thành.
Tuy trên người nàng là khinh giáp và váy đen như con người, nhưng lộ ra bên ngoài lại là đôi tay và đôi chân óng ánh long lanh, phát ra ánh sáng bóng xanh nhẹ, khiến cho người ta có cảm giác rất thần kì.
Còn gương mặt nàng lại là nét tinh xảo khiến người ta phải tán dương.
Đó đúng là một sự chạm khắc tinh tế mà ai cũng không thoát ra được bức vẽ ấy.
Đôi mắt nàng nếu nói như bảo thạch, chi bằng nói đó là bảo thạch, ẩn hiện ánh sáng long lanh.
Nhưng đã nhìn thấy vạn vực Hạ giới và các tộc ở Linh giới nhiều rồi nên Thành ca cũng nhìn lạ thành quen.
Hắn vừa định mở miệng, Tam Nhãn Hổ đã chủ động nhảy ra trước để giành spotlight rồi.
“Các vị mỹ nữ, bọn ta chỉ thay trời hành đạo thôi, chỗ này là khi nãy bọn ta mới dọn dẹp xong…”
Hắn tranh giành công lao của Thành ca một cách trơ tráo không biết nhục.
“Phì phì.
”
Mấy cô gái ở đằng sau cười lên thành tiếng.
“Ngươi đúng là nói khoát không biết ngượng mồm.
”
“Các ngươi chẳng qua cũng chỉ là Chí Tôn mà thôi, Thanh Hùng Đạo Tôn là người mà các ngươi có thể chống chọi lại được à?”
“Còn bảo diệt sạch bọn họ, ta thấy các ngươi toàn nói điêu thôi.
”
“Hơn nữa ngươi mới…”
Mãi đến lúc này, nàng mới chú ý đến Tam Nhãn Hổ và Yên Dĩ hóa thân nhân hình.
“Hổ yêu và Lang yêu?”
“Bọn họ cùng một giuộc với Thanh Hùng đấy.
”
“Không hay rồi.
”
“Lẽ nào là bọn họ nằm vùng?”
Cả đám nữ tiên tay chân lúng ta lúng túng, nhan chóng bao vây Tam Nhãn Hổ và Yên Dĩ lại, đến cả Thành ca cũng lọt vào giữa vòng vây.
Làm cho Tam Nhãn Hổ muốn lại gần cũng phải xua tay ngay.
“Các ngươi hiểu lầm rồi, bọn ta thật sự đã thay trời hành đạo mà.
”
“Ngươi còn nói bừa.
”
“Yêu tộc bắt nạt bọn ta cả tỷ năm nay, chẳng có tên nào là tốt lành cả.
”
“Lại còn dám hóa thành hình người lừa gạt bọn ta nữa.
”
Tam Nhãn Hổ liền xua tay: “Ta thật sự không phải, Yêu tộc trong thiên hạ nhiều đến thế, làm gì cứ toàn là người cùng một bọn với Thanh Hùng được, bọn ta căn bản không phải người cùng một đường…”
“Ngươi và Thanh Hùng Đạo Tôn không phải người cùng một đường mà chỉ là huynh đệ tốt thôi chứ gì?”
Thành ca đột nhiên lớn tiếng cắt ngang hắn.
“Các ngươi có giao tình sâu đậm với Thanh Hùng Đạo Tôn mà tưởng ta không biết sao?”
Hắn nhảy vọt sang cạnh Tinh tộc kia chỉ vào Tam Nhãn Hổ, căn bản không cho hắn cơ hội nói ra điều gì.
“Vẫn mong tiên tử nhìn cho rõ, hai con Yêu này là đồng đảng với Thanh Hùng, vừa rồi còn truy sát ta nữa…”
“Nếu không phải các ngươi đến kịp thời thì e là ta cũng đã gặp phải bất trắc rồi.
”
“Vãi chưởng!”
Tam Nhãn Hổ ngớ cả người ta.
“Ca, ngươi ăn ở cũng tử tế quá nhỉ, thấy tình thế không hay thì đem ta ra làm đá lót đường.
”
Yên Dĩ cũng một mặt giận dữ.
“Bọn ta trở thành đồng đảng của Thanh Hùng Đạo Tôn từ khi nào vậy? Ngươi còn có thể không biết xấu hổ hơn nữa không?”
Thực lực của Thành ca thì nàng không có gì phải nói nữa.
Nhưng về nhân phẩm thì thật sự vẫn còn là một câu hỏi, còn vô sĩ hơn cả Tà Tiên giới của nàng một cách quá đáng nữa kìa.
“Hai người các ngươi vẫn còn giả mạo?”
Kĩ năng diễn xuất của hắn cũng là trình độ bậc thầy rồi, nhảy một phát đã quay ra tố hai bọn họ.
“Ngụy trang thành hình người, muốn nhận được sự tín nhiệm của tiên tử, các ngươi nghĩ mọi người sẽ mắc lừa chăng?”
Hắn hét lớn lên: “Hai người các ngươi đúng là xảo trá vô cùng, mọi người đừng tin vào dù chỉ là một chữ bọn họ nói.
”
Suy cho cùng thì đám người này có vẻ cũng rất bài xích Yêu tộc, căn bản không hề có vẻ sẽ tin tưởng nào.
Người “tài cao đức độ” như Thành ca, đương nhiên phải lập tức vạch rõ ranh giới, ngăn bản thân mình ra rồi.
Hắn còn vẫy tay về phía mấy nữ tiên phía sau một cách thành thục, vẻ mặt đầy sự cảm kích: “Nhờ có chư vị đến mà hai tên này không hạ độc thủ với ta, coi như đã cứu ta một mạng.
”
“Cảm ơn các vị tiên tử.
”
Mấy nữ tiên xung quanh ngơ ngác, suýt chút không phản ứng theo kịp.
Cảm nhận kĩ càng lại một chút, phát hiện Khương Thành quả thực không phải Yêu tộc, một chút khí tức Yêu tộc trên người cũng không có, là một Nhân tộc thỏa đáng.
Nhất thời cũng yên tâm lại.
Không ít nữ tiên còn cười vẫy tay lại.
“Các hạ khách sáo quá rồi.
”
“Chuyện này là chuyện bọn ta nên làm mà.
”
“Yêu tộc ai ai cũng có thể giết, bọn ta chỉ là vừa hay gặp được mà thôi.
”
“Lần sau ngươi phải tránh xa bọn Yêu tộc đó đi một chút.
”
Còn đối với Yên Dĩ và Tam Nhãn Hổ, bọn họ hoàn toàn là một thái độ khác.
“Mấy tên Yêu tộc các ngươi, lại còn muốn lẫn lộn vào với bọn ta sao?”
“Đúng là đáng hổ thẹn, đáng xấu hổ! Xem thường bọn ta quá rồi.
”
Tam Nhãn Hổ nhìn khinh bỉ Thành ca, bĩu môi.
“Một con người xấu xa độc ác như vậy cũng đã lẫn vào chỗ các ngươi được rồi, ta không xem thường các ngươi cũng không được.
”
“Đáng tởm.
”
Mấy Chí Tôn cầm đầu bị hắn chọc đến tức điên người, lũ lượt tế ra binh khí.
“Mọi khi Thanh Hùng bá đạo quen rồi, giờ đến hai tên Yêu tộc này cũng dám ngông cuồng?”
“Các tỷ muội, có thù báo thù, có oan báo oan.
”
“Giết!”
Nhìn thấy bọn họ sắp giết Tam Nhãn Hổ và Yên Dĩ, Thành ca cũng không dám thờ ơ chểnh mảng nữa.
Đùa thì đùa, không nhất thiết phải bắt Tam Nhãn Hổ và Yên Dĩ trở thành cặp uyên ương mất mạng.
Nhân lúc mọi thứ hỗn loạn, hắn ẩn thân xông vào trong.
Sau đó khai triển pháp tắc không gian, làm đủ đặc hiệu, cản mấy nữ tiên đó lại.
Sau đó mới đưa Tam Nhãn Hổ và Yên Dĩ ra xa đó cả trăm triệu dặm.
Sau khi đặt bọn họ xuống, hắn dự định sẽ quay trở về chỗ cũ, tiếp tục liên lạc tình cảm với mấy cô em.
Tam Nhãn Hổ bực tức, cả ca cũng không thèm gọi nữa.
“Hay cho Khương Thành ngươi, vì để lấy lòng mấy cô gái kia mà bán đứng bạn bè, có ai làm như ngươi không?”
“Ngươi có ác ý cạnh tranh với đối thủ, là đố kị.
”
Thành ca xua tay: “Dù sao thì hai ngươi cũng là thân phận Yêu tộc, bọn họ căn bản không thể chấp nhận được, chi bằng lợi dụng phế vật để thành toàn cho ta…”
“Ngươi nói ai là phế vật?” Yên Dĩ cáu lên.
“Nói bậy nói bậy rồi.
”
Thành ca ho nhẹ một tiếng: “Ngươi xem không phải vừa rồi ta ngầm ra tay, chứ để các ngươi đụng phải bọn họ thì cả cái mạng cũng không giữ nỗi à.
”
“Nhìn như vậy thì ta còn cứu hai người các ngươi một mạng đấy.
”
“Ơn cứu mạng dùng để thành toàn ta coi như báo đáp một lần chắc không quá đáng nhỉ?”
Tam Nhãn Hổ và Yên Dĩ thầm nghĩ, cứ cảm thấy logic có gì đó không đúng, nhưng cũng khôn nói rõ ra được.
“Được rồi được rồi, sau khi hai người các ngươi theo kịp đám Thiên Đan Tư thì nói với bọn người Thiên Lâm, Thái Hành là ta không sao, không cần chờ ta.
”
Nói xong, Thành ca liền bay nhanh như chớp trở về lại động phủ của Thanh Hùng Đạo Tôn.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...