Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


“Thần chủ!”
 
“Thần chủ đại nhân!”
 
Cho dù là các cao thủ của mấy tonng môn như Thừa Sơn, Lệ Dương hay đám người Thiên Lâm, Kim Phi của Thiên Đan Tư đều mang bộ mặt nịnh hót như nhau vây lại.

 
“Cái đó, ban nãy chuyện đó…”
 
“Ừ hứ?”
 
Thành ca không tỏ thái độ mà liếc nhìn khinh bỉ một cái, bây giờ thì tích cực rồi ha?
 
Thừa Sơn Đạo Tôn xoa tay cười hi hi lên.

 
“Có thể cũng cho ta một bộ như vậy không?”
 
Thành ca cố ý giả ngốc.

 
“Cái gì cơ?”
 
“Chính là sứ giả ấy…”
 
Trong ánh mắt của Thiên Lâm Đạo Tôn đầy sự mơ ước và khao khát.

 
Thái Hành Đạo Tôn và hắn trước giờ tên tuổi ngang nhau, trình độ đan đạo hai người trên cả tổng thể chiến lực không phân cao thấp.

 
Kết quả bây giờ Thái Hành tự nhiên khi không lại có thêm thân phận đế phù sư bát phẩm.

 
Sự chênh lệch này từ con kênh con rạch đã mở ra đến cả biển khơi, đã có sự khác biệt về tầng lớp rồi.

 
Tông sư lưỡng hệ như vậy đặt ở trong phạm vi Nguyên Tiên giới thì ai là vị thứ nhất nhỉ?
 
Những tông sư kiêm tu đồng thời hai môn không phải là không có, nhưng mà trình độ của môn thứ hai đó thường không vượt qua lục giai.

 
Chuyện này là bởi vì thuật nghiệp phải có sở trường, mà thiên phú và năng lực của con người thì có hạn.

 
Luyện đan và chế phù cần có thiên phú khác nhau.

 
Mà bây giờ vì Thái Hành Đạo Tôn được phong làm sứ giả phù, trực tiếp được bồi dưỡng thành đế phù sư bát phẩm thực thụ.

 
Thứ hắn có được không những chỉ có kiến thức chế phù bát giai, mà cũng tự dưng có được năng lực thiên phú mà một đế phù sư nên có.


 
Đó là sự thu hoạch như thế nào cơ chứ?
 
Còn Lưu Duyên Đạo Tôn lại càng khiến Thiên Lâm và Hà Bắc không thể nào sánh ngang được nữa.

 
Khi trước chiến lực của đế đan sư thất phẩm Lưu Duyên là 4500, mãi chẳng thể đuổi kịp bọn họ.

 
Bây giờ, chiến lực của Lưu Duyên đã hơn 9000, trực tiếp vượt qua hai tông sư bát phẩm bọn họ rồi.

 
Chuyện này khiến bọn họ phải giấu mặt đi đâu chứ.

 
Thành ca có thể cảm nhận được trọn vẹn khát vọng của bọn họ.

 
Thế là hắn cười hi hi nói: “Các ngươi muốn làm sứ giả gì?”
 
Câu hỏi này giống như là vứt một miếng thịt xuống cho một hồ đầy cá, chỉ trong chốc mắt đã khiến các đại tông sư rơi vào sự vui sướng điên cuồng.

 
“Ta muốn thành đế phù sư bát phẩm!”
 
“Ta muốn thành đạo khí sư bát phẩm!”
 
“Có thể cho ta làm đạo trận sư bát phẩm không?”
 
Đám Tiên quan của Thiên Đan Tư như Thiên Lâm và Hà Bắc ngay từ đầu đã bị chen lấn đẩy ra đằng sau.

 
Những người khác thậm chí đã bắt đầu tranh giành nhau vị trí được ở gần Khương Thành hơn mà bắt đầu ẩu đả rồi cáu kỉnh mắng chửi nhau.

 
“Cút ra, đường cản đường.


 
“Khương Thủ Tọa là của Thiên Đan Tư bọn ta, các ngươi biến đi.


 
“Cái gì mà Khương Thủ Tọa, rõ ràng là Thần chủ của Đạo Tuyệt Chi Địa bọn ta, liên quan quái gì đến Thiên Đan Tư các ngươi.


 
“Phải đó, ngươi đừng có thấy sang bắt quàng làm họ.


 
“Ta là người ủng hộ Thần chủ nhất trong trường này.



 
“Ta ta ta này, Thần chủ nhìn ta đi…”
 
“Nếu như ta có thể làm đế phù sư bát phẩm, bảo ta làm cái gì cũng được cả.


 
“Thần chủ, có thể đồng thời làm sứ giả trên cả hai hệ không?”
 
“Có thể cho ta trở thành tông sư của cả bốn hệ luôn không, cầu xin ngươi luôn đấy Thần chủ…”
 
Nhất thời, Thành ca giống như hóa thân thành một người thúc tiến cho hàng hóa bị người ta giành giật để mua sạch, còn những người vây xung quanh chính là những khách hàng.

 
Sự thật há chỉ có bọn họ.

 
Những khán giả phía bên ngồi xem này cũng sắp phát điên cả lên.

 
Không ai có thể giữ được bình tĩnh, tất cả đều lũ lượt kéo vào cổng vào.

 
Sau đó một đám người này nối tiếp người nọ bị đánh văng trở lại ra.

 
Cũng chỉ có một ít khí phù trận đại sư có trình độ tầm thất bát phẩm sớm đã có được ngọc phù thông hành mới có thể vào trong được.

 
Những đại sư này vốn dĩ lúc nào cũng có thể vào trong được.

 
Trước đây là vì để tỏ thấy sự tôn trong của bọn họ đối với đại hội giao lưu đan đạo nên mới ở lại nơi xem này, xem mấy đan sư luận đạo.

 
Nhưng bây giờ, làm gì còn ai bận tâm đến luận đạo nữa cơ chứ.

 
Sự xuất hiện của “Thần chủ” đã khiến bọn họ mất đi sự vẻ vang.

 
“Tham kiến Thần chủ.


 
“Đan khí phù trận ở Luyện Tâm Đạo là bình đẳng, đều rất quan trọng, Thần chủ đừng bỏ rơi giới luyện khí bọn ta nhá.



 
“Trận pháp bọn ta là nền cơ bản của ba môn còn lại, Thần chủ đừng quên bọn ta…”
 
“Thần chủ, ta cũng muốn luyện đan, xin Thần chủ cho ta năng lực của đế phù sư bát phẩm đi.


 
Những đại tông sư sau khi vào trong thì liền giống như một đám đi hành hương.

 
Rất nhanh, bầu không khí đã càng trở nên kịch liệt và hỗn loạn hơn.

 
Nhưng mà Thành ca cũng chẳng thèm bận tâm.

 
Thứ hắn muốn chỉ là được người ta để ý đến, bây giờ thì không nghi ngờ gì nữa là hắn đã trở thành tiêu điểm duy nhất trong toàn trường.

 
Cái gì mà thiên tài, rồi gì mà tông sư, toàn bộ đều không thể cạnh tranh spotlight với hắn được nữa.

 
Vừa rồi thăng cấp cho Thái Hành và Lưu Duyên, đối với hắn mà nói chỉ là tiện tay cho hai lời chúc phúc nhưng lại khiến cho cả Luyện Tâm Đạo phải cuồng điên.

 
Thành ca cười tươi rạn rỡ nhìn đám người đang điên cuồng xung quanh, sau đó mở màn hình hệ thống ra xem, nhìn thử giá trị thanh danh đến đâu.

 
Sau khi nhìn xong, nụ cười đó càng thêm tươi roi rói.

 
Cảnh giới của mấy đại tông sư ở hiện trường này phổ biến ở tầm Chí Tôn, Đạo Tôn, vốn ở rất xa đám Đạo Tôn, còn có cả Đạo Thánh ở Đế Kiếm Tinh.

 
Nhưng điểm tiên nguyên mang lại cũng gần hơn 12 tỷ.

 
Nguyên nhân sau cùng cũng do ở Đế Kiếm Tinh lần đó, mọi người chỉ là hết lần này đến lần khác bị chấn động.

 
Còn lần này, mấy đại tông sư xung quanh này đã nảy ra tình cảm mà chắp tay quỳ bái với vị “Thần chủ” này.

 
Trong đó hai vị Thái Hành và Lưu Duyên đã trực tiếp tỏ rõ sự quy thuận.

 
Trong hệ thống giá trị thanh danh, quy thuận là cấp bậc cao nhất, giá trị thanh danh mang lại cũng nhiều nhất.

 
Tiếp theo là quỳ bái rồi sau đó mới đến kinh ngạc.

 
Phản ứng của những cảm xúc khác nhau cũng mang đến sự khác biệt về giá trị thanh danh cũng rất lớn.

 
Đặc biệt là giữ quy thuận và quỳ bái, khoảng cách chênh lệch đến cả mười lần.

 
Thành ca sờ mũi, nếu như người khác cũng quy thuận, vậy há chẳng phải sẽ có cả trăm tỷ điểm tiên nguyên sao?
 
“Được rồi được rồi.



 
Hắn hạ hạ hai tay xuống làm ra vẻ bảo mọi người yên tĩnh lại.

 
“Ta chỉ muốn hỏi các ngươi muốn làm sứ giả gì, làm một cuộc điều tra mà thôi, các ngươi không cần kích động đến thế.


 
Ta cũng đâu nói hỏi xong rồi sẽ cho đâu.

 
Mọi người ngây ra, cũng có thể thế được à?
 
Đây chẳng phải đã lãng phí tình cảm của bọn ta cả rồi sao?
 
Nếu mà đổi thành là người khác, e rằng bọn họ đã lập tức ra tay để thể hiện cơn thịnh nộ của bản thân, để đối phương biết được chơi khăm mình thì phải trả một cái giá đau khổ đến nhường nào.

 
Nhưng chiến lực của Thành ca quá mạnh, hơn nữa lại là hóa thân của Luyện Tâm Đạo, bọn họ cũng chẳng thể nỗi lên được cơn thịnh nộ gì cả.

 
Chỉ là vô cùng thất vọng…
 
“Sao lại có thể như vậy?”
 
“Thần chủ đại nhân, ta thấy việc ngươi sắc phong sứ giả cũng đâu mất bao nhiêu công sức, hay là ngươi lại lần nữa…”
 
“Thôi đi!”
 
Trong lòng Thành ca bảo ngươi thật đúng là muốn ăn shit mà.

 
“Nói thật cho các ngươi biết, đan khí phù trận tổng cộng có bốn vị trí sứ giả, trước mắt đã phong cho ba người rồi.


 
“Còn một vị trí cuối cùng ta muốn giữ lại.


 
Ơ chuyện này…
 
Tổng cộng chỉ có bốn vị trí thôi sao?
 
Bây giờ thì không còn vị trí sứ giả nữa?
 
Thấy vừa nãy ngươi tiện tay đã cho hai người, bọn ta còn tưởng vị trí sứ giả này là hàng hóa có số lượng lớn nữa.

 
Bọn họ thậm chí còn bắt đầu cảm thấy đau lòng hộ Thành ca.

 
Nếu vị trí đó đã quý giá như vậy, sao ngươi có thể làm qua loa vậy chứ?
 
Một vị trí sứ giả hiếm hoi đến thế, có thế nào cũng phải mở mười mấy cuộc họp từ từ thảo luận, rồi lại trải qua hết đợt này đến đợt khác bàn bạc, thi đấu cạnh tranh, cuối cùng mới quyết định người được chọn mới được chứ.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận