Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


Cả hiện trường chỉ có mỗi Tam Nhãn Hổ và Minh Già Đạo Tôn là đoán được chắc chắn là do Khương Thành thầm giở trò.

 
Chỉ có điều bọn họ không biết sao có thể làm được vậy.

 
Thao tác này quá thần kì, bọn họ chỉ có thể ngưỡng mộn mà thôi.

 
“Mấy người Tử U Cung các ngươi lần này phải cảm ơn Thành ca ta cho đàng hoàng.


 
Tam Nhãn Hổ nhìn thấy màn kịch này vẫn chưa được hài lòng.

 
Nhảy ra giành công cho Thành ca.

 
“Cảm ơn hắn sao?”
 
Mấy đệ tử gác cổng của Tử U Cung bĩu môi.

 
“Bản thân hắn cũng là một tên huênh hoang bịp bợm không hơn không kém, lại còn cảm ơn hắn à? Mơ đấy hả?”
 
“Chưa gô cổ các ngươi lại các ngươi đã có phúc lắm rồi.


 
Bọn họ cũng chả có ấn tượng tốt lành gì với Thành ca.

 
Nhưng mà trong mắt bọn họ, kiểu vênh mặt ra lệnh của ba người kia “đáng ghét” hơn mà thôi.

 
“Lần này nếu không có Thành ca, các ngươi có thể tìm ra ba tên lừa đảo này không?”
 
“Đám ngu ngốc các ngươi sẽ cho bọn họ vào trong mất rồi.


 
Tam Nhãn Hổ không bận tâm hiện thực là chiến lực của mình ở đáy cùng, gọi luôn mấy đệ tử gác cổng của Tử U Cung là lã ngu ngốc.

 
Chọc cho mấy đệ tử gác cổng kia suýt chút lại động tay động chân lần nữa.

 
Mà Hổ yêu này lại trực tiếp bỏ qua bọn họ, bắt đầu nhìn sang những tiên nhân vây quanh.

 
“Các ngươi nói xem, cảm ơn một chút có là gì?”
 
“Lẽ nào không nên sao?”
 
“Đối đãi ân nhân lại có thái độ như thế chăng? Tử U Cung này làm ăn thế đó?”
 
“Đúng là bụng dạ hẹp hòi.


 

Hắn cổ động như thế, mấy người xung quanh cũng cảm thấy có lí.

 
“Tuy tên tiểu tử này ban đầu muốn giả mạo người của Thiên Đan Tư, nhưng không ảnh hưởng đến sự thật đã giúp Tử U Cung.


 
“Không sai, nếu hắn không kiên trì như vậy, tất cả chúng ta cũng bị lừa mất rồi.


 
“Lần này may mà có hắn.


 
“Nếu không thì ba tên lừa đảo này đã trót lọt rồi.


 
“Tử U Cung quả thật nên cảm ơn hắn.


 
“Mọi người chúng ta cũng nên cảm hơn hắn đã làm mình thức tỉnh nữa…”
 
Rất nhiều tiên nhân vây xung quanh đúng là đã cảm ơn Thành ca.

 
“Huynh đệ, cảm ơn ngươi đã thức tỉnh ta, nếu không thì mọi người đã bị ba tên lừa gạt kia lừa mất rồi, đó đúng thật mất mặt mà.


 
Thành ca cười hi hi chắp tay đáp lễ.

 
“Không có gì, không có gì, là chuyện mà ta nên làm mà.


 
Mấy đệ tử của Tử U Cung nhìn thấy tiết tấu này của hiện trường, còn không cảm ơn mấy câu e là sẽ thật bị mấy người này vạch sau lưng quá.

 
Chỉ có thể không cam tâm tình nguyện bước ra.

 
Chắp tay một cách qua loa về phía Thành ca.

 
“Cảm ơn ngươi.


 
Thành ca lại lần nữa tỏ vẻ bản thân là một tiên nhân có lòng tốt, có chính nghĩa, làm việc không cần cảm ơn.

 
Mọi người lũ lượt khen Thành ca có phẩm cách tốt đẹp.

 
Thành ca nói liên tiếp mấy câu cơ bản, kiểu bản thân trước giờ đều chính trực, cao thượng như thế.

 

Biến ba tên đệ tử đích thực của Linh Thanh Phù Tháp thành lũ bịp bợm, giống như đưa tất cả mọi người vào trong dòng chảy.

 
Đặc biệt là mấy tên đệ tử gác cổng của Tử U Cung trước mặt, càng giống như rơi sẵn vào cái hố hắn đã đào sẵn, chờ lấp đất lên nữa mà thôi.

 
Cứ như vậy, đối phương vẫn phải cảm ơn hắn.

 
Ngoại trừ việc nói nên làm thế ra thì hắn cũng chẳng biết nên nói gì.

 
Sau loạt thao tác hoa lệ như thế, hắn cảm thấy bản thân hắn nên nhanh chóng vào trong rồi.

 
Chờ chút nữa thì “buff tước đoạt” sẽ hết hiệu lực mất.

 
Thế là hắn lại lần nữa đến trước tiên trận kiểm tra.

 
Mấy đệ tử Tử U Cung đối diện không thể không bĩu môi.

 
“Ngươi vẫn thật sự muốn vào?”
 
“Bỏ đi, hà tất phải làm khó mình chứ, bị đánh trở ngược ra không những bị thương mà còn rất khó coi.


 
Thành ca lắc đầu.

 
Sau đó quay người nhìn Minh Già Đạo Tôn.

 
“Tự ngươi có thể vào được không?”
 
Minh Già Đạo Tôn gật đầu, khiêm tốn nói: “Ba đạo luyện đan khí trận này ta có trình độ cũng được chút chút, miễn cưỡng cũng coi như đủ tiêu chuẩn để vào.


 
“Vậy được, ngươi vào trước đi, lát nữa ta sẽ vào nhập hội với ngươi.


 
Minh Già Đạo Tôn há mồm, định nói ngươi làm thế nào chứ?
 
Nhưng rồi lại tự thầm mắng mình, Khương chưởng môn còn cần ngươi lo lắng chăng?
 
Thật đúng là lo bao đồng mà.

 
Ngay sau đó hắn nghe theo lời Thành ca vào trong tiên trận kiểm tra.

 
Khoảng chừng ba phút sau, tiên trận sáng lên cho thấy hắn đã thông qua kiểm tra.


 
Nhìn thấy hắn vào rồi, Tam Nhãn Hổ chỉ có thể nhìn láo liên.

 
“Ca, chúng ta làm sao đây?”
 
Thành ca không nhìn hắn mà nhìn Yên Dĩ.

 
“Tự ngươi có thể vào được không?”
 
Yên Dĩ mặt không cảm xúc nói: “Ta không muốn làm không được rồi mất mặt.


 
Câu này coi như đã thừa nhận bản thân vào không được.

 
Thành ca gật đầu, sau đó hỏi mấy đệ tử  gác cổng: “Tiên trận này có thể cho một tổ đội vào không?”
 
“Có thể thì có thể, nhưng ý ngươi là gì?” Đệ tử gác cổng nheo mày.

 
Thành ca cười hững hờ: “Cũng không có gì, chỉ là định đưa đồng đội cùng vào mà thôi.


 
“Ngươi nói cái gì?”
 
Mấy đệ tử gác cổng mặt mày ngơ ngác.

 
“Ngươi không chỉ vào một mình mà còn muốn đưa người cùng vào sao?”
 
Bọn họ nhìn Yên Dĩ một cái, tự nhiên cũng có thể nhìn ra nàng là Lang nữ, cũng là Yêu tộc.

 
Sự khác biệt thiên phú do hạn chế của tộc quần ngay từ đầu, cho dù nàng đã từng lấn sang bên đan khí phù trận thì trình độ cũng không cao.

 
Cho dù nàng có chút chiến lực thì e rằng nó cũng chỉ nằm ở hàng đơn vị mà thôi.

 
Mấy tiên nhân xung quanh lần lượt lắc đầu không thèm cười nữa.

 
“Tiểu tử, có phải ngươi tưởng hai người cùng vào thì sẽ đơn giản hơn chút hay không?”
 
“Chắc không nghĩ chiến lực của hai người cộng lại được 500 là được đấy chứ?”
 
“Nói thật cho ngươi biết, hai người cùng vào, không phải chiến lực mỗi người phải 500, mà là theo số người đi vào gấp bội lên.


 
Bội số này cũng là quy định đương nhiên.

 
Nếu không thì mấy người tứ phẩm ngũ phẩm cũng có thể tùy ý đưa đồng đội vào rồi.

 
“Cũng có nghĩa là, các ngươi phải có chiến lực bằng 2000 thì mới được.


 
“Đó là tiêu chuẩn của lục phẩm rồi, hơn nữa còn vượt đi xa.


 
Bọn họ cũng chả đánh giá cao gì Khương Thành.

 

Một người đến giả mạo Thủ Tọa Thiên Đan Tư, vừa nhìn đã thấy vô lí, không chừng chiến lực cũng bằng không.

 
Suy cho cùng thì vật phân theo loại người phân theo nhóm mà.

 
Thành ca cười hi hi: “Các ngươi hiểu lầm rồi.


 
“Ta không muốn hai người cùng vào, mà là ba người.


 
Hắn lôi theo cả Tam Nhãn Hổ.

 
“Một đội ngũ thì phải đầy đủ chứ, ba người mà gấp bội lên thì cũng chỉ 4500, có lẽ còn thong thả chán.


 
Cái gì?
 
Lại không phải là hai, mà là ba người cùng vào?
 
Hơn nữa kẻ thứ ba lại chính là còn Hổ Yêu chiến lực bằng không khi nảy sao?
 
Mọi người nhất thời dở khóc dở cười.

 
“Ngươi điên rồi sao?”
 
“Thế này chẳng phải là không bị thương thì không thoải mái à?”
 
“Chiến lực 4500, đó là trình độ của tông sư bát phẩm đấy, ngươi biết đó là khái niệm thế nào không?”
 
Chiến lực của Tam Nhãn Hổ bằng không, Yên Dĩ có lẽ là hàng đơn vị.

 
Ba người bọn họ muốn vào chỉ có thể dựa vào Khương Thành gánh team mà thôi.

 
Mà theo như mọi người thấy, chuyện này đúng là suy nghĩa xa rời thực tế.

 
“Tiểu tử này thật sự coi mình là Thủ Tọa Thiên Đan Tư rồi à?”
 
“Hắn đúng là dám nghĩ…”
 
“Vừa rồi giáo huấn nhiều như thế mà hắn chẳng học được gì?”
 
Trong sự nghị luận của bọn họ, Thành ca đã một trái một phải dắt Yên Dĩ và Tam Nhãn Hổ vào, đặt chân ngay vào tiên trận kiểm tra.

 
Rất nhanh, thời gian đã trôi qua mấy giây.

 
Một người ai Yêu này lại chẳng bị đánh bật ra ngoài.

 
Mọi người bất giác có phần kinh ngạc.

 
“Lại có thể cầm cự được ít lâu, lẽ nào chiến lực bọn họ thật sự là mấy trăm?”
 
Lời vừa nói xong, tiên trận đã sáng lên, người khi nãy vừa vào đã thông qua kiểm tra, thành công bước vào trong.

 
 
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận