Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


Khương Thành đương nhiên không lo lắng qua không nổi tiên trận kiểm tra này.

 
Hắn là Đế đan sư bát phẩm chính hiệu mà.

 
Hắn chỉ đang nghĩ bản thân mình có thể mang theo cả Tam Nhãn Hổ cùng vào không.

 
Là bạn bè làm màu tốt của nhau, tuy rằng đôi lúc cũng phá đám nhau, nhưng có vài chuyện hay chuyện tốt thì Thành ca cũng không quên hắn.

 
Nhưng mà còn chưa chờ hắn mở miệng, bên cạnh đột nhiên lòi ra một đám người.

 
Hai nam một nữ, nam thì anh tuấn, nữ thì diễm lệ.

 
Cả ba người đều mặt đồ màu trắng.

 
Chỉ là trên phần vai áo trắng đó có thêu một chuỗi hoa văn đẹp lạ.

 
Thành ca nhìn một cái, cảnh giới ba người cũng không cao.

 
Trong đó có một thanh niên là Chí Tôn, còn một nam một nữ còn lại chỉ là Thiên Tôn.

 
Nhưng sau khi nhìn thấy ba người bọn họ, những tiên nhân vây xem xung quanh lập tức kinh hô lên.

 
“Môn đồ của Linh Thanh Phù Tháp!”
 
“Ôi, đó là thánh địa phù văn đỉnh cao nhất của cả Đạo Tuyệt Chi Địa đấy!”
 
“Ta nhận ra rồi, vị đó không phải là Liên Tiêu đại sư nổi tiếng xa gần sao?”
 
“Vị thiên tài Đế phù sư thất phẩm ư?”
 
“Cái gì? Ngươi nói vị Chí Tôn đó lại có thể đã là đại sư thất phẩm hả?”
 
“Ôi vãi, đại sư thất phẩm hiếm thấy biết bao!”
 
“Bát phẩm đã coi như là ngôi sao sáng cực rồi, người này trẻ tuổi như vậy lại là thất phẩm rồi?”
 
Nhất thời, ba môn đồ đến từ Linh Thanh Phù Tháp nhận được cái nhìn kính trọng vô cùng từ những người xung quanh.

 
Còn ba người này thì sớm đã quá quen với sự ca tụng như vậy rồi, căn bản không thèm đáp lại tiếng nào, chỉ thấy hãnh diện trong đầu mà thôi.

 
Mấy đệ tử phụ trách gác cổng đều là những đế đan sư tứ phẩm đến từ các tông môn.

 
Đặt ở bên ngoài, thân phận cũng rất cao.


 
Nhưng trước mặt Liên Tiêu Chí Tôn, một chút kiêu ngạo cũng không có, thậm chí còn chủ động gật đầu khom lưng rồi cười.

 
“Hóa ra là Liên Tiêu đạo huynh từ Linh Thanh Phù Tháp đến, đúng là khiến ta vinh hạnh vô cùng.


 
“Ta là môn đồ của Tử U Cung, phụ trách gác cổng.


 
“Hân hạnh hân hạnh.


 
Đối mặt với sự nhiệt tình của bọn họ, ba người của Linh Thanh Phù Tháp chỉ hờ hững ư một tiếng.

 
Trình độ thành tựu của hai bên và địa vị thân phận ở mỗi tông môn cũng khá biệt quá lớn.

 
Liên Tiêu Chí Tôn vốn không phải là trưởng lão của Linh Thanh Phù Tháp, nhưng rất nhiều trưởng lão gặp hắn cũng phải hành lễ, bởi vì hắn sớm đã được định là chưởng giáo của nhiệm kì tiếp theo.

 
Với thân phận của hắn, căn bản cũng chả cần phải phí hơi qua lại với mấy đệ tử gác cổng.

 
Nhưng đệ tử gác cổng của Tử U Cung đó lại chẳng sầu, ngược lại lại cảm thấy rất đương nhiên.

 
“Liên Tiêu đại sư đến xem đại hội luận đạo sao?”
 
“Không sai.


 
Liên Tiêu hờ hững nói: “Lần này có ba vị Đế đan sư bát phẩm từ Thiên Đan Tư đến, ta cũng muốn xem phong thái của họ một chút.


 
“Tuy đan đạo và phù đạo là hai lĩnh vực khác nhau, nhưng đại đạo chí cấp tuy khác đường nhưng là cùng đích đến.


 
“Nhìn xem quá trình luyện đan của tông sư, lắng nghe tông sư giảng đạo đối với ta mà nói cũng rất có ích.


 
Hắn một hơi nói dài được như vậy, có thể nói là khó có cực.

 
Cũng coi như là giải thích một chút một phù văn sư như hắn tại sao lại chạy đến đây.

 
Mấy đệ tử gác cổng liên tục gật đầu thấy phải.


 
Thực tế thì trong mấy ngày nay những người vì lí do này mà vào đó cũng không chỉ có mỗi Liên Tiêu Chí Tôn.

 
Còn có một vài luyện khí sư, trận pháp sư cũng sang đây góp vui.

 
“Mời vào trong, mời vào trong!”
 
Nói xong, mấy người dời tiên trận kiểm tra sang một bên, chừa ra một đường.

 
Cũng có thể nói, bọn họ không cần kiểm tra, có thể trực tiếp được mời vào bên trong.

 
Chuyện này khiến Thành ca vô cùng không thoải mái.

 
Má nó, lão tử là Thủ Tọa của Thiên Đan Tư, lúc nảy muốn vào trong, các ngươi nói gì mà khó xử, nhất định phải thông qua tiên trận kiểm tra mới vào được.

 
Bây giờ tên tiểu tử này vốn cũng chẳng phải luyện đan sư, hơn nữa còn đến trễ hơn mình.

 
Kết quả ngay cả kiểm tra cũng không cần?
 
Sự khác biệt về đãi ngộ này cũng khác biệt quá rồi nhỉ?
 
Hai đệ tử một nam một nữ còn lại của Linh Thanh Phù Tháp lại bon chen lên.

 
“Cút ra.


 
“Đừng ngán đường.


 
Lần này sự hưng phấn của Thành ca đã hoàn toàn được châm lên rồi.

 
Hắn đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích nhưng lại đưa tay ra ngăn cả ba người lại.

 
“Tới trước tới sau không hiểu hả?”
 
“Ngươi nói cái gì?”
 
Liên Tiêu Chí Tôn ngỡ ngàng.

 
Cho dù hắn có đi đến đâu cùng đều được đãi ngộ như chúng tinh củng nguyệt, cho dù có gặp được mấy tông môn sư bát phẩm như vì sao sáng, hơn một nửa trong họ cũng tôn trọng một thiên tài như hắn.

 

Hôm nay chính là lần đầu tiên hắn bị ngăn lại.

 
“Hắn ta là ai đấy?”
 
Liên Tiêu Chí Tôn trầm mặt lại, giống như trưởng lão thượng cấp chấp vấn mấy đệ tử gác cổng.

 
Giống như kiểu trách mắng bọn họ làm ăn không ra gì, cả việc dọn đường cũng không làm được.

 
Cũng chẳng cần đến mấy đệ tử gác cổng nói gì, những người khác đã bộc phát.

 
“Vãi chưởng, tiểu tử này hắn điên rồi sao?”
 
“Lại dám cản đường cả Liên Tiêu Chí Tôn.


 
“Hắn nghĩ hắn là ai chứ, có tư cách đó sao?”
 
“Tên này trước đó thì khoe khoang khoác lác nói mình là Thủ Tọa Thiên Đan Tư, kết quả chiến lực của con hổ yêu bên cạnh hắn là bằng không, không nghĩ cũng biết hắn là loại gì rồi.


 
“Theo như ta thấy, hắn đang cố tình dùng cách này để thu hút sự chú ý của Liên Tiêu đại sư.


 
“Ta cũng thấy vậy, đúng là làm trò cười mà.


 
Tam Nhãn Hổ và Minh Già Đạo Tôn kế bên Thành ca không hề nhảy ra tranh cãi.

 
Bởi vì không cần thiết.

 
Trong mắt bọn họ, đó chỉ là những tiểu nhân quấy rối mà thôi.

 
Mấy đệ tử gác cửa cũng tỏ vẻ không vui, nhưng mà không phải đối với những người khác, mà là đối với Khương Thành.

 
“Ngươi làm cái gì vậy?”
 
“Bảo ngươi tránh ra ngươi không nghe thấy chăng?”
 
“Ở đây có chuyện của ngươi hả? Đắc tội với Liên Tiêu đại sư ngươi gánh nỗi không?”
 
Thành ca cười một cái.

 
“Không phải lúc nảy các ngươi nói nếu muốn vào trong thì bắt buộc phải vượt qua kiểm tra à?”
 
“Sao bọn họ lại không cần?”
 
Lời phản vấn của hắn vừa nói ra, cả hiện trường đều sôi sục cả lên.

 
“Đúng là trò cười mà.


 
“Liên Tiêu đại sư mà cũng cần phải kiểm tra sao?”

 
“Đại sư là đế phù sư thất phẩm, chiến lực chi ít cũng trên 3000, loại kiểm tra này đối với hắn mà nói chẳng là quái gì cả.


 
“Phải đấy, căn bản không cần kiểm tra cũng biết có thể vào được.


 
“Tiểu tử, ta thấy ngươi không có chuyện gì làm nên kiếm chuyện rồi.


 
Vị Liên Tiêu đại sư và hai đồng môn kế bên hắn lộ ra vẻ mặt chế giễu.

 
Luc nảy bọn họ nghe thấy rồi, Khương Thành chỉ là một tên “bịp bợm khoe khoang”.

 
“Nếu như ngươi muốn dùng cách này để được quen biết bọn ta thì ngươi nghĩ nhiều rồi.


 
“Tự mình biết mình, đừng không biết điều thế.


 
Nữ tử đó càng với vẻ mặt ác ý hơn.

 
“Đi đâu cũng gặp phải thứ huênh hoang lừa đảo, thật khiến người ta chán ghét.


 
“Huênh hoang lừa đảo?”
 
Thành ca cười lên.

 
“Vậy ngươi có gì chứng minh mình không phải là kẻ huênh hoang lừa đảo không?”
 
Câu này giống như đã chọc đến tổ ong, mọi người xung quanh nháo nhào lên.

 
“Ngươi nói cái gì?”
 
“Liên Tiêu Chí Tôn huênh hoang lừa đảo?”
 
“Đúng là không thèm đếm xỉa đến đạo lí mà, tên lừa đảo lại dám cắn ngược lại, bôi nhọ người khác?”
 
“Đến cả Liên Tiêu Chí Tôn ngươi cũng dám hạ thấp?”
 
“Nhất định phải bắt hắn trả giá xứng đáng.


 
Ba người đến từ Linh Thanh Phù Tháp mặt mày tái xanh.

 
“Ngươi dám đổ nước dơ lên người bọn ta?”
 
Hắn lớn tiếng chất vấn đệ tử gác cổng của Tử U Cung.

 
“Các ngươi làm ăn kiểu gì vậy, đón tiếp khách kiểu đó hả?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận