Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


“Quả thật rất đáng tiếc.


 
Thành ca cũng thở dài một hơi.

 
Hắn thật sự không ngờ rằng một cuộc khiêu chiến cấp Đạo Tôn như vậy lại trở thành một cuộc thi thể hình.

 
Đang tiếc là hắn cũng không phải người có cơ thể cường tráng gì, cũng không có cách nào có được dáng vẻ đẹp như thế.

 
Vậy nên hắn trực tiếp nhen nhúm lên huyết mạch thương long lâu nay không gặp.

 
Ngay sau đó, dưới ánh mắt chú ý đầy ý vị của mọi người trước mặt, chân thân thương long khổng lồ mang theo mấy gió rợp trời đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt mọi người.

 
Ngay khi vừa nhìn thấy đã khiến cho người ta có cảm giác xung kích thị giác cực mạnh mẽ.

 
Bọn họ nhìn không thấy bến bờ.

 
Uy áp khủng bố đáng sợ sống động như thật đó tràn ngập khắp tâm trí bọn họ, giống như bầu trời trực tiếp bị che phủ trở nên tối tăm.

 
May mà không gian khiêu chiến là vô hạn, nếu không thì cũng không chứa nỗi thân xác to lớn khổng lồ như vậy.

 
“Ha ha ha ha!”
 
Tam Nhãn Hổ nhịn cả nửa ngày trời đến giờ lại cười đến chảy nước mắt.

 
“Lúc nảy nhìn thấy thân hình vạm vỡ của từng người các ngươi, nhịn đến đau gan luôn rồi.


 
“Một đám cặn bã luyện thể, lại trưng ra coi tiên thể cường tráng thế nào trước mặt Thương  Long tộc?”
 
“Các ngươi có thể đừng chọc họ như vậy được không?”
 
Cái gì?
 
Thương Long tộc?
 
Ngân Thuyên Đạo Tôn và mấy người của Đoạn Thiên Minh đều ngớ cả ra.

 
Những môn đồ của ma Ngộ Tông đằng sau cũng ngây ra, Khương chưởng môn này là Thương Long tộc sao?
 
Hơn nữa còn là Long tộc thượng vị?
 
Cằm của Phạm Lôi Đạo Tôn cũng suýt chút ngạc nhiên đến nỗi rơi ra rồi.


 
Hắn vẫn luôn nghĩ rằng Khương Thành là nhân tộc, suy cho cùng thì tiểu tử này cũng chưa bao giờ lộ ra hình thái thương long.

 
Hơn nữa, trên người hắn dường như cũng chẳng có chút khí tức Long tộc nào.

 
Không giống như Tam Nhãn Hổ và Yên Dĩ, cho dù có hóa thành hình người, cao thủ cũng có thể nhìn ra được bọn họ là Hổ yêu và Lang nữ.

 
“Ha ha ha ha!”
 
Lâm Tịnh Đạo Tôn và Minh Già Đạo Tôn cười ngất nga ngất ngưởng.

 
“Các ngươi chọn cái gì cũng không hay, mà lại cứ chọn tiên thể.


 
“Cười chết mất, Khương chưởng môn không những là Thương Long tộc mà còn là Thương Long Đại Đế nữa đấy biết chưa?”
 
“Không biết các ngươi có được tự tin đâu ra, lại đi so cơ thể với hắn.


 
Lúc trước khi không gian khiếu chiến chưa hình thành, bọn họ còn lo lắng Thành ca lần này sẽ bị lật xe.

 
Bây giờ chẳng còn lo lắng chút nào nữa.

 
Hết cách, chỉ có thể trách đối phương lựa chọn hạng mục thi đấu chết thảm nhất thôi.

 
Yêu tộc vốn nhờ vào yêu thể mạnh mẽ mà nổi danh.

 
Suy cho cùng thì bọn họ cũng không có binh khí, hộ giáp như nhân tộc, cũng không có phù văn, tiên trận bổ trợ, đến cả pháp bảo, bí bảo cũng chẳng có nhiều.

 
Dưới tình huống như thế này, bọn họ nếu không có cơ thể mạnh mẽ vô cùng thì đã sớm bị diệt sạch rồi.

 
Thể tu của nhân tộc dù có luyện tốt hơn đi chăng nữa cũng không bằng yêu tộc cùng giai yếu kém nhất.

 
Huống hồ gì Thành ca còn có huyết mạch cửu văn thương long, là sự tồn tại đỉnh cao sừng sững trong Yêu tộc.

 
Chuyện này đã không còn gọi là hàng duy đã kích nữa rồi, chỉ có thể nói là muốn thua cũng thua không nỗi.

 
“Không thể nào.



 
Gương mặt già nua của Ngân Thuyên Đạo Tôn giống như quả cà chua thối bị người ta giẫm nát bấy, đặc sắc vô cùng.

 
“Chuyện này là không thể nào.


 
Tránh khỏi những hạng mục như tiên lực và thân hồn, kiếm đạo, cuối cùng dốc lòng chọn ra được một hạng mục thi đấu, kết quả lại trúng ngay tim đen đối phương.

 
Hắn hoàn toàn không thể nào chấp nhận được kết cục như thế.

 
“Hắn không thể nào là Thương Long Đại Đế!”
 
“Thương Long tộc căn bản không tồn tại Đại Đế, ta nghe cũng chưa từng nghe thấy, chuyện này nhất định là do các ngươi bịa ra.


 
Hắn nói như thế, những người khác cũng phản ứng lại.

 
Không sai, bọn họ chưa từng nghe nói có gì mà Thương Long Đại Đế.

 
Nguyên Tiên giới không hề tồn tại danh hiệu này.

 
“Ta biết rồi, đây nhất định là huyễn thuật huyết mạch đặc biệt.


 
“Phải, nhất định là vậy.


 
“Các ngươi muốn hợp sức lại lừa bọn ta à?”
 
Nhìn thấy bọn họ vẫn cứ nhìn không rõ hiện thực, Thành ca cũng lười dài dòng.

 
Hắn trực tiếp quất một vuốt sang.

 
Ngân Thuyên Đạo Tôn cầm đầu xung kích với thân hình tráng kiện, dùng toàn lực đỡ ngay phía trước nhất.

 
Sau đó, chân của hắn rời khỏi mặt đất bay lên.

 
Cả người giống như con muỗi gặp phải quạt bồ hương, không chút phản kháng nào bay tít ra xa.

 

Sau đó, cả chân thân thương long uy lực vô biên.

 
Ầm!
 
Còn ở giữa không trung mà cơ thể hắn đã nổ tung rồi.

 
Mưa máu ngập khắp bốn phương trời.

 
Nếu như hắn có tiên lực, vậy chi ít hắn cũng không chết một cách bất lực đến thế.

 
Tiên thể có tiên lực rót vào, chơi ra dáng thiên địa cũng là một chuyện bình thường.

 
Nhưng thật đáng tiếc, hắn lại phong tỏa tiên lực ở bên ngoài mất rồi.

 
Chỉ dựa vào mỗi tiên thể, hắn sao có thể đỡ được một kích toàn lực của thương long cơ chứ.

 
Phải biết rằng, chân thân thương long là một bí thuật huyết mạch, mà Thành ca ngoại trừ cửu văn thương long ra còn có cả thủy nguyên long cốt.

 
Một kích này sớm đã vượt khỏi một cơ thể bình thường đụng phải rồi.

 
Khi sức mạnh khủng bố đó xông vào trong thể nội của Ngân Thuyên Đạo Tôn dễ như trở bàn tay, tiên thể yếu ớt không có tiên lực gia trì của hắn cũng nát bấy như đậu phũ.

 
Nổ tung ngay tại chỗ cũng là chuyện đương nhiên.

 
Mà tiếp ngay sau hắn chính là bốn cao thủ của Đoạn Thiên Minh khi nảy còn chảnh ngầm.

 
Đạo Tôn cũng có tiên thể giống như vậy cũng bị một vuốt đó quất đến nổ tung ngay tại chỗ.

 
Vị Đạo Tôn có được thượng cổ vân trần kim cốt kia thì như gặp phải lôi kích, sau khi thổ huyết dữ dội, xương cốt dát vàng của hắn cũng bị chấn động.

 
Còn vị Đạo Tôn từng luyện hóa Hám địa thần căn chỉ phát ra được mấy tiếng kêu la thảm thiết.

 
Ngay sau đó, thân thể của hắn vỡ tan như thủy tinh, nứt thành từng mảnh nhỏ.

 
Cuối cùng, vị Đạo Tôn có huyết mạch Độc vụ mãng cũng coi như là có biểu hiện tốt nhất.

 
Sau khi bị một vuốt đó quật trúng, những vảy khắp thân hắn vẫn còn lại như cũ.

 
Nhưng chẳng qua cũng chỉ còn lại có một lớp vảy mà thôi.

 
Yêu thể bên trong đã bị hủy hoại sạch sành sanh.

 
Sau khi bốn người ngãn xuống, mười bốn Đạo Tôn còn lại cũng chẳng có chút sức kháng cự nào.

 

Bọn họ mất đi tiên lực và quy tắc, căn nguyên, đến cả chạy cũng không có cơ hội chạy.

 
Sau khi quét qua một phát, tất cả đều sụp đổ.

 
Khi chân thân thương long thu lại vuốt, trong trường đấu đã không còn một sinh linh nào khác nữa rồi.

 
Chỉ một cú quét tiện tay như vậy, mười chín Đạo Tôn đều ngã xuống không một ngoại lệ.

 
Giống như bông liễu trắng bị gió bão quật ngang.

 
Nhìn thấy cảnh tượng này, những người xung quanh không ai không thổn thức.

 
Chuyện này là khổ thế nào đây?
 
Nếu sớm biết như vậy thì các ngươi đừng hạn chế phong tỏa cái gì cả, cứ dùng toàn lực xử toàn lực là được rồi.

 
Mười chín Đạo Tôn dù có đối mặt với Đạo Thánh cũng có khả năng thắng, lại cứ thích chơi trò đấu tiên thể.

 
Bây giờ chết dễ dàng như vậy.

 
Thậm chí môn đồ Ma Ngộ tông thân làm kẻ địch cũng cảm thấy điều này chẳng đáng chút nào.

 
Đạo Tôn không nên chết như vậy chứ?
 
Phạm Lôi Đạo Tôn há hốc mồm, rất lâu sau cũng chưa nói gì được.

 
Hắn chỉ biết chiến tích này của Khương Thành đã xem như là lập kỉ lục rồi.

 
Tính thêm 25 Đạo Tôn lúc trước mới xử đẹp, vậy hôm nay hắn đã xử đẹp 34 Đạo Tôn rồi.

 
Đây là chuyện mà cả Nguyên Tiên giới không có ai làm được.

 
Tuy rằng bởi vì Bách Chiến lệnh có hạn chế rất nhiều, tạo thành phương thức quyết đấu kì lạ, nhưng Đạo Tôn chết đi là thật.

 
Nghĩ lại bản thân mình chỉ là một “Đạo Tôn”, hắn thấy rợn người ngay tại chỗ.

 
Xử lí mười chín Đạo Tôn, Khương Thành thắng được trận khiêu chiến này, nhận được phần thưởng của quy tắc ở Đoạn Dương Đạo.

 
Huyền văn của hắn lại có thêm được biên độ tăng trưởng.

 
Một vài huyền văn thập nhất trọng tăng hẳn lên thập nhị trọng.

 
Mà những huyền văn thập nhị trọng, hơn một nửa tiến độ cũng tăng lên hai mươi ba mươi.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận