Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


Mặc dù Tam Nhãn Hổ cũng tu luyện ma đạo nhưng chưa từng tiếp xúc với đám Ma tu này.

 
Bên trong ma đạo cũng chia thành rất nhiều loại.

 
Tất cả các đệ tử của Phi Tiên Môn cũng xem như đều là ma đạo, dù gì thì lúc đầu cũng có được Ma thể.

 
Nhưng so với Hư Uyên, Tiêu Hỗn, Sát Lợi và các Ma Vương khác thì bọn họ làm việc hoàn toàn khác.

 
Các Ma tu của Huyết Sát Đạo xem như là theo lối khá cực đoan.

 
Tam Nhãn Hổ không có người quen nào ở đây cả nên quả thực có hơi rụt rè.

 
“Khụ, chúng ta đi chung đi.


 
Hắn ngẫm nghĩ, nếu có Thành Ca ở bên cạnh thì dù không cẩn thận bị giết cũng có thể kịp thời sống lại.

 
Nếu giờ tách ra rồi, Thành Ca muốn nhặt xác cho mình thì cũng không biết đi đâu mà nhặt.

 
Kỳ Ngô Đạo Tôn với Càn Ngôn Đạo Tôn vừa nhìn thấy hắn sợ hãi, lập tức trở nên quỷ dị.

 
“Ô, không phải lúc nãy vừa mới nói bản thân ở đây ăn uống rất sướng, ai cũng nể mặt ngươi mấy phần sao?”
 
“Cảm thấy toàn là khoác lác cả nhỉ?”
 
“Ta nói Hổ Yêu ngươi này có thân phận như thế nào, hóa ra chỉ là một nhân vật nhỏ mà thôi!”
 
“Nếu không làm được thì đừng có mà tự mãn quá!”
 
Bọn họ khích một cái như vậy làm Tam Nhãn Hổ không nén nổi tức giận.

 
Rõ ràng biết là kế khích tướng nhưng mà cũng rất mất ấn tượng trước mặt Yên Dĩ.

 
“Ai nói ta không dám?”
 
Hổ Yêu này chỉ có thể tiếp tục mạo xưng là trang hảo hán.

 
“Ta chỉ mong rằng các ngươi đig cùng với ta, tận mắt chứng kiến ​​một chút xem mặt mũi của gia lớn như thế nào thôi!”
 
Kỳ Ngô Đạo Tôn và Càn Ngôn Đạo Tôn xua tay lia lịa.


 
“Ha ha ha, khỏi đi khỏi đi.


 
“Ta nghĩ bọn ta cũng đã biết tỏng ngươi có mặt mũi lớn như thế nào rồi.


 
Ánh mắt nghiền ngẫm kia của hai người kích thích nặng nề đến Tam Nhãn Hổ.

 
Thế là hắn! lựa chọn truyền âm.

 
“Ca, theo ta với, giúp ta cứu vãn tình thế với.


 
Nghe thấy truyền âm này của hắn, Khương chưởng môn dở khóc dở cười.

 
Ông nội nhà ngươi, đúng thật là ta trông ngóng sau khi đến Đạo Tuyệt Chi Địa có thể nhận được chào đón nhiệt liệt, kết quả thì sao?
 
“Ngươi sợ cái khỉ gì, có ta ở đây, cho dù chết rồi thì ta cũng hồi sinh lại cho ngươi.


 
“Chỉ là sợ ta chết ở đâu ngươi cũng không biết, hơn nữa lỡ như mà bị người ta bắt đi hành hạ thì phải làm sao?”
 
Thành Ca suy tính một hồi mưới tiếp tục nói: “Thế này đi, ta ký thác một phân hồn lên người ngươi, như vậy thì truyệt đối không thể có mất mát gì cả.


 
Đối với cặn bã Tam Nhãn Hổ này, bề ngoài hắn tổn thương, nhưng lúc quan trọng vẫn rất bảo vệ.

 
“Ca, như thế này thật sự chắc chắn sao, sẽ không thất bại chứ?” Tam Nhãn Hổ vẫn không yên tâm lắm.

 
Thành Ca cũng chịu rồi, rút thẳng một cọng lông Hổ từ trên mình hắn xuống.

 
“Thế này là được rồi chứ, chỉ cần vẫn còn một cọng lông thì cũng có thể hồi sinh cho ngươi!”
 
Có sự đảm bảo này của hắn, lúc này Tam Nhãn Hổ mới yên tâm.

 
Cũng đúng, năm đó lúc những đệ tử kia của Phi Tiên Môn hồi sinh, cho dù là một cọng tóc hay là một giọt máu, tất cả đều có thể hồi sinh.

 
Ổn thỏa!

 
Nhưng mà trước khi lên đường, hắn vẫn muốn rề rà một chút.

 
“Ca, đã nhiều năm không gặp, ngươi có chúc phúc gì mới thêm cho ta! ”
 
Hắn nhớ lại cảnh tượng Khương chưởng môn thăng cấp tư chất, cảnh giới cho mọi người lúc ở Phi Tiên Môn năm đó.

 
Hiệu quả của chúc phúc kia đến nay hắn vẫn còn nhớ.

 
Cho dù bây giờ vị trí cao như Nguyên Tiên giới cũng chưa từng có người làm được những chuyện tường tự như vậy.

 
“Thêm cho ta một chúc phúc, cho dù thêm trên đầu hay là trên mông cũng được.


 
“Người khác đều nói không thể sờ vào mông hổ, nhưng Thành Ca ngươi là một ngoại lệ, nhanh lên nào! ”
 
Hắn vừa nói vừa liếm mặt, cong cái mông về phía Khương Thành.

 
“Để ta thăng cấp một chút thiên phú hoặc là cảnh giới, cũng coi như là tăng thể diện cho ngươi, chẳng phải là tốt hay sao?”
 
Tốt ông nội nhà ngươi!
 
Thành Ca suýt chút nữa không nhịn được mà muốn đá nát Hổ Yêu lòng tham không đáy này.

 
Ngươi cho là ta làm từ thiện hả?
 
Từ trước đến giờ đều là Ca đục khoét của người khác, ngươi lại giỏi, cả ngày muốn chiếm lợi ích ở chỗ ta.

 
Những nghĩ kỹ một chút, quả thật nhớ tới một buff.

 
Hắn phất tay, một đường kết giới ngăn cách cảm nhận bỗng nhiên xuất hiện che mấy người khác ở bên ngoài.

 
Kỳ Ngô Đạo Tôn và Càn Ngôn Đạo Tôn ở bên ngoài nhìn thấy cảnh tượng này thì bắt đầu chế nhạo.

 
“Một Thiên Tôn nhỏ bé như ngươi còn muốn ngăn trở tầm mắt của bọn ta?”
 
Bởi vì sợ Khương Thành đột nhiên biến mất, hai người cố ý thả Thần Hồn tới bên kia thăm dò.

 

“Trái lại muốn xem một chút ngươi có chuyện gì mà không cho người ta biết.


 
Ngay sau đó, hai người đều lùi về sau mấy bước như bị sét đánh vậy.

 
Căn cơ kết giới của Khương Thành là Thần Hồn cấp bậc Đạo Thánh đang gia trì, hai người này dùng Tử Hồn đi thăm dò không khác gì lấy trứng chọi đá.

 
Vừa tiếp xúc lùi ngay là chuyện đương nhiên.

 
Mà cảnh tượng này cũng làm cho Yên Dĩ và Phạm Lôi Đạo Tôn vẫn luôn giữ vẻ mặt tê liệt lạnh lùng bên cạnh cũng kinh ngạc không thôi.

 
Phản ứng của hai người ngươi cũng thái quá rồi?
 
Cho dù bị cản lại cũng không đến nỗi phải lùi mấy bước chứ!
 
Nhìn lại hai tên Đạo Tôn, mặt mày lại trắng bệch, giống như là bị tổn thương Thần Hồn.

 
“Chuyện này, chuyện này! ”
 
“Làm sao mà có thể chứ?”
 
“Kết giới này của hắn là sao vậy?”
 
“Chẳng lẽ là có bí bảo Thiên Đạo đặc biệt gì đang gia trì?”
 
Bọn họ sẽ không nghĩ tới Thành Ca đã có Thượng Hồn.

 
Dù sao thì cũng khó tin quá rồi, vượt qua phạm vi tưởng tượng của bọn họ.

 
Mà khi bọn họ bị đánh lùi thì Thành Ca bên trong cũng đã điều Huyền văn quy tắc giết chóc của mình ra.

 
Là một trong những quy tắc cường lực, Thành Ca cũng thăng cấp Huyền Văn này đến thập nhị trọng.

 
“Ca, đây là gì?”
 
Sau khi cảm giác được khí tức giết chóc thuần túy bên trong Huyền Văn kia, Tam Nhãn Hổ cũng không khỏi trợn ngược mắt.

 
Thậm chí Huyền văn giết chóc thập nhị trọng này còn cao hơn một chút so với cảm ngộ hiện giờ của hắn về quy tắc giết chóc.

 
Bây giờ Thành Ca cũng không biết miêu tả Huyền Văn như thế nào.

 
“Ngươi có thể coi thứ này lạc ấn của quy tắc năm đó.


 
“Có tác dụng gì?”
 
“Ngươi có thể trói buộc nó, sau đó có thể có được sức mạnh của nó.



 
Tam Nhãn Hổ ngược lại cũng không ngốc, lập tức phản ứng lại được ý nghĩa bên trong.

 
“Vậy chẳng phải là ta tương đương với việc được ngươi phân phong? Làm người đại diện quy tắc giết chóc của ngươi?”
 
“Thỉnh thoảng cũng có lúc ngươi có đầu óc nhanh nhạy mà.

” Thành Ca mỉm cười khen ngượi hắn một câu.

 
“Nghe giống như là thuộc hạ của ngươi ấy.


 
Tam Nhãn Hổ sờ cằm một cái: “Hình như điều này không có thể diện gì cả.


 
Thành Ca trái lại cũng không cố ép.

 
“Nếu ngươi không bằng lòng thì thôi vậy, thực chất vốn là ta định cho Bạch Hổ Đại Đế, dù gì thì nhìn hắn cũng đáng tin hơn ngươi.


 
“Đừng, đừng chứ!”
 
Vừa nghe Huyền văn giết chóc này còn có người cạnh tranh bí ẩn khác, Tam Nhãn Hổ lập tức thay đổi thái độ.

 
“Ta muốn, ta muốn mà! Ta đâu có nói không muốn đâu chứ!”
 
Thành Ca khinh bỉ trong lòng, lúc cho ngươi thì kén cá chọn canh, nghe nói có người muốn cướp thì lập tức coi như báu vật.

 
Có hèn hạ không cơ chứ?
 
Quá trình ngay sau đó rất đơn giản.

 
Tam Nhãn Hổ chủ động tiếp nạp Huyền văn giết chóc thập nhị trọng kia, ngay sau đó hai người hình thành nên liên hệ.

 
Sau khi hắn trói buộc thành công lập tức cảm thấy khác biệt mạnh mẽ!
 
Cho dù là Huyền văn giết chóc thập nhị trọng cũng không cao hơn nhiều so với cảm ngộ quy tắc cấp bậc Chí Tôn của hắn, nhưng đó là cảm ngộ của một người khác.

 
Sau khi hắn và Huyền Văn hòa vào nhau, sự thăng cấp mang lại có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

 
Tam Nhãn Hổ lập tức nhận ra được nhận thức của bản thân đối với Huyền văn giết chóc đột nhiên tăng vùn vụt, chẳng mấy chốc phá vỡ giới hạn Đạo Tôn.

 
Chỉ cần Tiên lực và võ đạo cảm ngộ của hắn cùng các phần cứng đạt tiêu chuẩn, vậy thì hắn lập tức có thể thăng cấp lên đến Đạo Tôn.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận