Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


Bởi vì lúc Thần hồn đột phá không có cách nào để cảm nhận được vị trí, thêm vào đó, Thành Ca căn bản không ở trong phạm vi quản lý của Thiên Cung, nên các Thiên Đế cũng không thể nào suy đoán ra là ai.

 
Các Thần Quân, thì càng không biết hơn.

 
“Ai lại có được tài năng trời ban như vậy?”
 
“Trở thành Đạo thánh, thì người đó đã có đủ tư cách để thăng lên chức Thần Quân rồi!”
 
“Chẳng lẽ là Cổ Tinh Đạo Tôn?”
 
Ngoài Thần Quân ra, thì Cổ Tinh Đạo Tôn này là người có nhiều điểm Thiên Đạo nhất trên bảng Thiên Đạo.

 
Chỉ dựa vào điều này, đã đủ để thấy được hắn ta tài giỏi cỡ nào.

 
Trong số tất cả các Đạo Tôn của cả Thiên Cung, Tà Tiên giới, thêm cả Đạo Tuyệt Chi Địa thì lực chiến đấu của người này có thể xếp vào top năm.

 
Cho nên người đầu tiên mà tất cả mọi người đoán chính là hắn.

 
“Mấy năm trước ta từng gặp hắn, lúc đó hắn cách đột phá vẫn còn xa lắm.


 
“Thế là Vô Bi Đạo Tôn à?”
 
Đây là người xếp hạng hai trong bảng Thiên Đạo.

 
“Hắn không có thiên phú đến thế đâu.


 
“Không sai, Vô Bi có thể leo được lên hạng hai trong bảng Thiên Đạo, là vì năm đó hắn đã ăn hên! ”
 
“Thế còn là ai được nữa?”
 
“Nhắc đến thiên phú, chẳng lẽ là Thu Vũ Tuyền à?”
 
“Nữ nhân này có thể trở thành Đế Kiếm Tinh chủ, vừa nhìn đã biết là người mang mệnh lớn!”
 
“Sao có thể thế được, cảnh giới của nàng cách Đạo Tôn còn xa lắm, càng đừng nhắc đến Đạo thánh.


 
Sau đó mọi người lại rầm rầm rộ rộ suy đoán, đoán ra tận mười mấy ứng cử viên lận.

 
Tất cả đều không có khả năng lắm.

 

Thậm chí có người còn bị các Thần Quân liên lạc hỏi ngay tại trận, nhưng người đó cũng đang tò mò ai đã trở thành Đạo thánh mới y như bọn họ.

 
Đến cảnh giới này rồi, thật sự là kéo một sợi tóc động đến cả người, đủ để ảnh hưởng đến kết cấu.

 
Trong mấy vị Thần Quân, Lư Vương đột nhiên nhướng lông mày.

 
“Chẳng lẽ là! Khương Thành?”
 
Nghe thấy cái tên này, tất cả những Thần Quân có mặt khác đều bực bội trừng mắt nhìn hắn.

 
Ngươi nhắc đến hắn làm cái gì?
 
Trên thực tế, lúc bọn họ nhắc đến Thu Vũ Tuyền, thì đã nghĩ đến Khương Thành rồi.

 
Chỉ là, bọn họ không muốn nói về hắn.

 
“Không thể nào!”
 
“Tên tiểu tử đó mới là Thiên tôn mà thôi!”
 
“Chỉ có điên mới nghĩ hắn là Đạo thánh.


 
“Số mệnh của hắn sắp kết thúc rồi, ta vừa nhìn đã thấy hắn có tướng đoản mệnh!”
 
Miệng thì nói chắc chắn như thế, nhưng ở tận sâu trong đáy lòng, thực ra những Thần Quân cũng không dám khẳng định.

 
Luận về thiên phú, luận về số mệnh thần bí, ai có thể so sánh được với tên tiểu tử đó chứ?
 
Mặc dù hắn không phải là Đế Kiếm Tinh chủ, nhưng hắn sở hữu ý cảnh kiếm đạo thập tam trọng, thứ mà rất nhiều Đạo thánh không thể đạt được.

 
Chỉ riêng điều này thôi, hắn đã đè bẹp Thu Vũ Tuyền rồi.

 
Thực sự là bất thường đến mức không thể bất thường hơn được nữa.

 
Bất kỳ chuyện gì xảy ra với hắn, đều không phải là không thể.

 
“Chi bằng, tra xét thăm dò một chút đi?”
 
“Được!”
 
Thần niệm của mấy vị Thần Quân cuộn tròn lại sau đó tỏa ra, mênh mông, bao la, nhanh chóng bao phủ đến chỗ Thiên Đan Tư.

 

Mà lúc này, Khương Thành đã đột phá xong từ lâu rồi.

 
Trừ phi Thần hồn giao chiến trực tiếp, nếu không thì chẳng có cách nào vô duyên vô cơ nhìn thấu được mức độ của nó.

 
Cuối cùng bọn họ chỉ có thể cảm nhận được Tu vi Tiên lực của Khương Thành, vẫn là cảnh giới Thiên tôn.

 
Thế là, mấy người bọn họ “hài lòng thỏa mãn” thu hồi lại Thần niệm.

 
Sau đó ha ha cười lớn.

 
Yên tâm được rồi.

 
“Ta đã nói không phải là hắn mà!”
 
“Vẫn chỉ là một Thiên tôn cỏn con mà thôi!”
 
“Tiểu tử này không có đức hạnh cũng chẳng có năng lực, lại còn Đạo thánh, đúng là nằm mơ!”
 
Thành Ca đang ở mãi Thiên Đan Tư xa tít, thực ra hắn cũng phát hiện ra sự cảm nhận của mấy vị Thần Quân, chỉ có điều bây giờ hắn bận lắm, chẳng có thời gian “chào hỏi” với bọn họ.

 
Bây giờ hắn cũng mới chỉ là Thần hồn đã đạt đến cấp độ Thánh hồn, ngang hàng với Đạo thánh.

 
Những thứ khác thì vẫn còn sớm lắm.

 
Sau khi thăng cấp Thần hồn xong, hắn mở bảng điều khiển của Pháp Tắc không gian ra.

 
Tiêu hao 12 tỉ điểm, thăng cấp cho Pháp cảnh của mình lên Chân cảnh.

 
Cấp độ Pháp cảnh này, có hơn phân nửa là Thần Quân, cũng có một vài Đạo Tôn cực kỳ mạnh mẽ có thể làm trước được.

 
Coi như là trình độ nằm giữa Đạo Tôn và Đạo thánh.

 
Sau khi Pháp Tắc không gian đạt đến Chân cảnh, tính ổn định đã được cải thiện đáng kể.

 
Hắn lại điều động căn nguyên, dung hợp với Pháp Tắc của mình, thì càng trở nên mượt mà và mềm mại hơn.

 
Tiện tay tung ra một kiếm, uy lực cũng tăng lên gấp bội so với ngày trước.


 
Thành Ca rất hài lòng.

 
Cuối cùng, hắn mở bảng điều khiển Huyền Văn ra.

 
Suy nghĩ đi suy nghĩ lại, hắn đã tiêu hao 30 tỉ điểm để nâng cấp Huyền văn băng và Huyền văn kiếm lên thập tam trọng.

 
Nâng cấp Huyền văn băng là bởi vì có thể điều động căn nguyên băng.

 
Còn nâng cấp Huyền văn kiếm thì là vì kiếm đạo là sát khí mạnh nhất của hắn hiện tại.

 
Sự thăng cấp của Huyền văn Kiếm có thể tăng cường bất kỳ uy lực tấn công liên quan đến kiếm nào lên một bước nữa.

 
Cho nên, phải tập trung xử lý hai Huyền văn này trước.

 
Nhìn thấy mỗi Huyền văn nâng cấp từ thập nhị trọng lên thập tam trọng, đều cần 15 tỉ điểm Tiên Nguyên, Thành Ca cảm thấy những Huyền văn khác vẫn nên từ từ thì hơn.

 
Hắn nâng cấp tất cả hơn 40 Huyền văn thường dùng như Hủy Diệt, Không Gian, Sinh, Tử, Ngũ Hành vân vân từ cửu trọng lên thập nhị trọng trước.

 
Khi Huyền văn thật sự đến một cấp bậc nhất định rồi, ném ra đối phương cũng không thể không ngăn cản.

 
Dẫu sao thì Huyền văn thập nhị trọng, đã có thể tạo thành sát thương không nhỏ đối với Chí Tôn rồi.

 
Sau này trong lúc chiến đấu, những Huyền văn này có thể có hiệu quả làm cho một mình hắn đánh ngang với sức mạnh của cả một trung đội.

 
Sau đó, hắn lại nâng cấp nốt hơn 2900 Huyền văn từ cửu trọng lên Thập nhất trọng.

 
Chuyện này cũng có ý nghĩa phi phàm không kém.

 
Phải biết rằng, Pháp Tắc không gian được hình thành dựa trên nền móng của ban ngàn quy tắc.

 
Hắn đã nâng cấp tổng thể ba ngàn Huyền văn, đồng nghĩa với việc tiến thêm một bước trong việc tăng cường căn cơ của Pháp Tắc không gian.

 
Sau khi làm xong tất cả những chuyện này, điểm Tiên Nguyên cũng bị hắn dùng gần hết rồi.

 
Sau khi đổi vài món Đạo khí không dùng đến thành điểm Tiên Nguyên, hắn đổi tất cả thành Đan dược.

 
Sau đó lại ăn Đan dược thăng cấp.

 
Cuối cùng, cảnh giới của hắn đã khó khăn gian khổ thăng từ cấp Thiên tôn sơ kỳ lên Thiên tôn hậu kỳ.

 
Cuối cùng việc “tu luyện” cũng kết thúc, vị huynh đài này cảm thấy tinh thần sảng khoái, toàn thân tràn đầy năng lượng làm màu, như thể muốn bùng nổ.

 

“Khương Thủ tọa xuất quan rồi!”
 
“Chúc mừng Khương Thủ tọa thần công đại thành!”
 
Vừa ra ra khỏi cửa, hắn đã nhìn thấy cả ba vị Đạo Tôn và mười mấy vị Chí Tôn đều đang đợi ở cửa.

 
“Các ngươi thế này là muốn làm cái gì vậy hả?”
 
“Ta tuyên bố trước, không có chuyện giảng đạo đâu nhé, cả đời này đều không có chuyện đó đâu!”
 
Lần giảng đạo trước, hắn đã hối hận rồi.

 
Mặc dù làm màu, hàng phục đám Đế Đan sư thất phẩm, bát phẩm của Thiên Đan Tư này, nhưng sau đó thì có cả đống phiền phức.

 
Đám người này cứ cách dăm ba hôm lại chạy đến đòi chỉ bảo những vấn đề về luyện đan, khiến hắn phiền phức chức không chịu nổi.

 
Biết trước như thế còn không bằng cứ giả vờ thành một Đan đạo vô lại không có tài năng thực sự mãi còn hơn.

 
Mặc dù thiết lập nhân vật như thế sẽ bị người khác coi thường, nhưng dù sao cũng yên tĩnh hơn.

 
“Ha ha ha, Khương Thủ tọa hiểu lầm rồi!”
 
Đám người Thiên Lâm và Bắc Hà không nhịn được mỉm cười.

 
Khương Thủ tọa rõ ràng sở hữu trình độ luyện đan thâm sâu khó lường, nhưng nói chuyện vẫn luôn dí dỏm hài hước, trước sau như một, chưa từng cảm nhận được sự lạnh lùng và kiêu ngạo thường thấy ở các Đại sư trên người hắn.

 
Điều này khiến bọn họ càng khâm phục hơn.

 
“Là như thế này, Đan giới đồng đạo ở bên Đạo Tuyệt Chi Địa mời chúng ta qua đó giao lưu.


 
“Đạo Tuyệt Chi Địa? Lại còn Đan giới đồng đạo?”
 
Thành Ca hoang mang, đối với Thiên Cung mà nói, Đạo Tuyệt Chi Địa không phải là phe đối địch à?
 
“Không sai, Đạo Tuyệt Chi Địa cũng có mấy vị Đế Đan sư bát phẩm.


 
“Ở bên đó cũng có Cổ Đan Lưu, Dịch Đan Lưu và Tịnh Đan Lưu, thậm chí còn có một vài trường phái khác.


 
“Tính hẳn hoi ra thì Đan đạo bên phía bọn họ mới đúng là phong phú, đa dạng như trăm hoa đua nở.


 
Thành Ca càng ngạc nhiên hơn.

 
“Nhưng, các ngươi cứ thế này mà đến đó, không phải là dê con bước vào miệng hổ à?”
 
“Đạo Tuyệt Chi Địa có thể tha cho các ngươi sao?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận