Một nhát kiếm đó của Khương Thành, đã dẫn đến sự thay đổi cực kỳ to lớn.
Sự thay đổi này đến cực kỳ đột ngột, nhưng rất cụ thể, rõ ràng.
Cụ thể đến mức cuộc tuyển chọn Tinh quân thứ cấp vẫn chưa kết thúc ở bên ngoài Đế Kiếm Tinh, đã bị gián đoạn đột ngột.
Bởi vì vào giờ phút này, tất cả mọi người đột nhiên mất đi mối liên hệ với căn nguyên kiếm.
Bọn họ không thể cảm nhận được quy tắc kiếm nữa.
Cho dù là những Đạo Tôn có căn nguyên của bản thân, cũng giật mình hoảng hốt phát hiện căn nguyên kiếm mà bản thân đã kiểm soát được biến mất một cách thần bí.
“Tại sao lại thế này?”
“Căn nguyên kiếm đâu rồi?”
“Ta không cảm nhận được căn nguyên kiếm nữa! ”
“Ta cũng vậy!”
“Chẳng lẽ căn nguyên kiếm bị phá hủy biến mất rồi?”
“Thế há chẳng phải là tất cả kiếm tu đều đến bước đường cùng rồi sao?”
“Không, không, không!”
“Ta không tin!”
“Không thể nào!”
Cả Đế Kiếm Tinh, gần như chỉ trong chớp mắt đã loạn cào cào lên.
Thậm chí đến cả Thu Vũ Tuyền đang bế quan ở bên trong, vẻ mặt cũng giật mình hoảng hốt.
Mấy vị Thần quân phụ trách chủ trì đại hội, cũng lộ ra vẻ mặt băn khoăn lo lắng.
Rất may, sự khác thường này không kéo dài quá lâu.
Sau mấy phút ngắn ngủi, quy tắc kiếm lại hồi phục trở lại.
Nhưng sự khác thường ngắn ngủi này, đã đủ tạo nên sự hỗn loạn của cả Nguyên Tiên giới.
Bây giờ hầu như tất cả mọi người đều thấy lo sợ bất an, dự cảm thấy có những điềm báo chẳng lành.
Có người nói khả năng căn nguyên kiếm có vấn đề, sắp tự hủy rồi.
Lại có người nói có thể căn nguyên kiếm sắp tách rời khỏi Thiên Đạo giống như ba ngàn chân giới trước kia.
Các loại nghị luận bàn tán, phỏng đoán phức tạp rối rắm không ngớt.
Sau khi mấy vị Thần quân có mặt ở đó, chăm chú lắng nghe một hồi, đột nhiên tất cả cùng bay lên trời cao.
“Yên lặng!”
“Tất cả yên lặng, kiên nhẫn chờ đợi, không cần nóng vội!”
“Chuyện vừa xảy ra ban nãy, các vị Thiên Đế đã tiến hành suy luận! ”
“Chúng ta đã nhận được tin tức của Đại Đế Không, cuối cùng cũng biết đã xảy ra chuyện gì rồi.
”
Ba chữ Đại Đế Không vừa xuất hiện, trong lòng tất cả mọi người đều rét lạnh.
Quả nhiên, đến Thập Thiên Đế cũng bị động tĩnh vừa rồi làm kinh động sao?
Thủ tọa Kiếm Các và mấy vị Tiên quan nhất phẩm khác cùng nhau truy hỏi.
“Thế rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?”
“Đúng thế, động tĩnh vừa rồi thực sự quá kinh khủng! ”
Cảnh Vương đứng ở giữa thở dài, sau khi dùng ánh mắt cực kỳ uy nghiêm chậm rãi nhìn khắp xung quanh một vòng, lúc này hắn mới nghiêm nghị lên tiếng.
“Căn nguyên kiếm! đã bị tấn công!”
“Cái gì?”
Tất cả mọi người lập tức bùng nổ.
Tất cả mọi người đều mang vẻ mặt khó tin, tựa như nghe thấy chuyện kỳ lạ nhất trên đời này xảy ra vậy.
“Lại có chuyện này sao?”
“Chẳng phải là không có cách nào để động đến căn nguyên kiếm à?”
“Đúng thế, nếu tiếp cận nó thì chỉ có con đường chết thôi!”
“Hơn nữa, khi ở gần căn nguyên, căn bản là không dùng được quy tắc khác, cũng không dùng được Tiên lực và Thần hồn, chỉ có thể sử dụng quy tắc kiếm thôi.
”
“Đối mặt với căn nguyên kiếm, mà chỉ dựa vào chút quy tắc kiếm cỏn con của bản thân tấn công nó?”
“Đùa cái khỉ gì vậy?”
Chuyện này nghe cứ như, một đứa học sinh tiểu học dùng đề toán lớp một đi thách đố một nhà toán học vậy.
Quá mức hoang đường.
Thật là đến câu múa rìu qua mắt thợ cũng không đủ để hình dung chuyện này nữa rồi, đúng không?
“Sự thật chính là như vậy!”
Cảnh Vương không hề cảm thấy đây là một trò đùa.
Sắc mặt của hắn và mấy vị Thần quân ở bên cạnh đều vô cùng nghiêm trọng.
“Suy luận của Thiên Đế sẽ không sai đâu!”
“Người đó đã tấn công căn nguyên kiếm thành công, hơn nữa còn khiến căn nguyên xuất hiện lớp phòng ngự tự vệ! ”
“Cũng chính vì thế, nên vừa nãy căn nguyên mới ngưng trệ mất một lúc, không tỏa ánh sáng của căn nguyên kiếm ra bên ngoài nữa.
”
Sau đó, tất cả mọi người lại càng sốc hơn.
Căn nguyên kiếm phòng ngự tự vệ, như thế có nghĩa là gì?
Căn nguyên kiếm thực sự đã gặp phải sự tấn công đến mức đủ để uy hiếp đến nó?
Sao có thể như thế được chứ?
Trên thế giới này ai có thể làm căn nguyên chấn động được?
Làm thế nào mà một sinh linh có thể tạo ra được sự tấn công ở mức độ đó?
Chuyện này hoàn toàn không nên như vậy!
“Người đó là ai?”
“Đúng, hắn là ai?”
“Chắc lẽ cũng là một vị Thiên Đế nào đó?”
“Hay là, mấy tên trùm của Đạo Tuyệt Chi Địa đã xuất thế?”
Thậm chí bọn họ còn chẳng phỏng đoán đến mấy vị thủ lĩnh của Tà Tiên giới.
Bởi vì bọn họ cảm thấy, sức mạnh và địa vị của mấy thủ lĩnh đó không đủ.
Đấy là căn nguyên đó, có được không hả?
“Một nhân vật như thế, há có thể tùy tiện mà suy đoán ra thân phận đúng không?”
Thích Vương ở bên cạnh Cảnh Vương lạnh lùng đáp: “Kẻ này có sức mạnh phi thường, lại còn che khuất Thiên Cơ, căn bản không thể nào thăm dò được.
”
“Nhưng mọi người cứ yên tâm, hắn chung quy cũng không thể gây ra tổn hại thực chất nào đến căn nguyên kiếm, bây giờ chắc đã rút lui rồi.
”
Những lời của bọn họ, không hề làm mọi người bình tĩnh lại.
Cứ nghĩ đến chuyện trên đời này lại có thể sinh ra một vị “cường giả” đáng sợ như thế, ai mà yên tâm cho nổi?
Thành Ca đang hôn mê ở bên trong, có nằm mơ cũng chẳng thể ngờ rằng bản thân đã bị hiểu nhầm thành một trong những cao thủ mạnh nhất Nguyên Tiên giới rồi.
Hắn có thể làm căn nguyên chấn động, thực ra cũng có nguyên nhân cả.
Thực sự không phải hắn đột nhiên trở nên mạnh như thế.
Mà hắn cũng không hôn mê bao lâu, rất nhanh sau đó đã tỉnh lại rồi.
Thanh Đạo kiếm tam giai đó đã bị hủy sạch sành sanh từ lâu.
Lần này không phải là bị căn nguyên kiếm hủy mất, mà là vì không chứa đựng nổi kiếm đạo hoàn mỹ thập ngũ trọng ban nãy.
Trước mặt hắn, thế giới kiếm đạo được vung ra ban nãy vậy mà vẫn tồn tại một cách thần kỳ.
Chỉ có điều bây giờ đã tàn tạ đến không chịu nổi nữa rồi, căn nguyên lưu hỏa đang bị ném ra lặp đi lặp lại, không ngừng xâm chiếm.
Không bao lâu sau, chắc chắn sẽ biến mất hoàn toàn.
Nhìn cảnh tượng này, Khương Thành rơi vào trong sự trầm ngâm hồi lâu.
Đứng trước căn nguyên kiếm này, vốn dĩ hắn không thể dùng được Tiên lực và Thần hồn.
Nhưng lúc hắn vung ra nhát kiếm vừa nãy, cùng lúc đó hắn lại phá vỡ luôn sự ràng buộc của căn nguyên!
“Rốt cuộc đó là nhát kiếm như thế nào?”
Đến cả hắn, người chính tay vung ra nhát kiếm ấy, cũng thấy hơi mù mịt, không hiểu.
Hắn chỉ biết rằng, nhát kiếm đó không hề kèm theo bất kỳ quy tắc huyền văn nào, dường như không có cách nào để thêm những thứ này được.
Thậm chí đến cả huyền văn kiếm cũng không được.
Cho nên nhát kiếm vừa nãy, thực ra đã không thuộc về sự tấn công của quy tắc kiếm nữa rồi.
Sau khi hồi tưởng lại cẩn thận kỹ càng, hắn đã nhớ ra điểm khác biệt giữa một kiếm đó với bất kỳ nhát kiếm nào trước kia.
Nhát kiếm đó chỉ có thể kèm thêm Tiên lực và Thần hồn.
Những thứ khác, cho dù là huyền văn, căn nguyên hay là pháp cảnh, anh linh, tất cả đều không thể thêm vào được.
Nhưng thế này là đủ rồi.
Nó quá mạnh rồi.
Mạnh đến mức vượt ra khỏi định nghĩa kiếm thuật theo nghĩa thông thường.
Là đòn mạnh nhất mà hắn có thể sử dụng ở hiện tại, không có gì khó đoán, đây là sát chiêu theo nghĩa tuyệt đối!
Mặc dù hắn chưa từng sử dụng với bất kỳ ai, nhưng thậm chí Khương Thành còn nghi ngờ một nhát kiếm này có thể giải quyết nhanh gọn luôn cả Thần quân.
“Nhược điểm duy nhất, chính là cái giả phải trả quá lớn.
”
Sau niềm vui ngắn ngủi, hắn thấy hơi bất mãn.
“Cái này dùng xong là hạ đường huyết hôn mê luôn, không đáng tin lắm.
”
Tưởng tượng, lần sau hắn dùng nhát kiếm này, vượt cấp giải quyết gọn lẹ kẻ địch mạnh nhất, sau đó ngất đi một cách hào nhoáng.
Sau đó lại có thêm kẻ đích khác kéo đến, cố ý không giết chết hắn, mà nhân lúc hắn đang hôn mê bất tỉnh, niêm phong ý thức thần hồn của hắn lại.
Thế há chẳng phải là đến hệ thống cũng chẳng cứu nổi hắn sao?
“Nguy hiểm quá!”
“Một kiếm này, trừ phi chắc chắn có thể thoát thân, nếu không thì vẫn nên sử dụng một cách thận trọng là tốt nhất!”
Hắn thầm nghĩ, bình thường lúc chiến đấu vẫn nên dùng ý cảnh kiếm đạo thập tam trọng là được rồi.
Dùng ý cảnh kiếm đạo thập tam trọng để làm màu! thể diện chắc cũng đủ rồi?
Hơn nữa ý cảnh kiếm đạo thập tam trọng, có thể được căn nguyên và pháp tắc không gian thêm vào, uy lực cũng không nhỏ.
Mặc dù không thể so sánh được với một kiếm của kiếm đạo hoàn mỹ, nhưng nhất định có thể nhẹ nhàng lọt vào top ba của cả Kiếm Tu giới.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...