Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


Sau khi Thu Vũ Tuyền trở thành Đế Kiếm Tinh chủ nàng có được sự thăng cấp trước nay chưa từng có.

 
Sự công nhận của Thiên Đạo, đã đem đến cho nàng cảm ngộ vô tận.

 
Ngoài chuyện này, còn có tinh lực rót vào cơ thể của Chủ tinh này.

 
Cảnh giới của nàng tăng lên vùn vụt, nhanh chóng đột phá cấp Đế Cảnh cửu trọng hậu kỳ, trở thành Thiên Tôn.

 
Sau đó lại đột phá đến Thiên Tôn trung kỳ, Thiên Tôn hậu kỳ!
 
Cuối cùng, bởi vì nàng không thể tiêu hóa hết tất cả tinh lực, lúc này mới tạm thời ngừng lại.

 
Nhưng, đây vẫn chưa phải là chuyện quan trọng nhất.

 
Sau khi nắm quyền kiểm soát một phần lực của hình chiếu Thiên Đạo ở vì tinh tú này, cả người nàng đột nhiên bị bao phủ bởi một vầng hào quang đặc biệt.

 
Vầng hào quang ấy càng ngày càng phát sáng rực rỡ hơn, cuối cùng đã vùi lấp hoàn toàn dáng người hoàn mỹ của nàng.

 
Đây là cảnh tượng chưa từng xảy ra trên các Thượng vị Chủ tinh khác.

 
Mà là sự khác thường thuộc về duy nhất một mình Thu Vũ Tuyền.

 
Sau khi quá trình khác thường, đặc biệt này kết thúc, đôi đồng tử trong veo của nàng, cuối cùng cũng có thêm một tia mờ mịt như sương mù dày đặc.

 
Nàng đã biết được rất nhiều chuyện!
 
Ví dụ như, một sứ mệnh nào đó của nàng.

 
Nàng chầm chậm nhìn về nơi xa, có lúc như bừng tỉnh, lúc lại do dự băn khoăn.

 
Rất lâu, rất lâu sau, nàng mới trở lại là Thu Vũ Tuyền trước đây, ánh mắt cũng trở nên vừa kiên định vừa quả quyết giống như trước đây.

 
“Ta là ta, đừng hòng ai khống chế, điều khiển được ta!”
 
Mãi đến tận lúc này, cuối cùng nàng mới chú ý đến những kiếm tu khác vẫn đang rèn luyện trên Đế Kiếm Tinh.

 
Bây giờ, nàng đã là chủ nhân của vì tinh tú này, nơi này đã biến từ công viên thành hậu hoa viên của riêng nàng rồi.

 
Lệnh bài thông hành Đế Kiếm Phù trước đây, đã không còn ý nghĩa gì nữa rồi.


 
Tất cả những kiếm tu vẫn đang ở trên biển, tất cả đều cảm nhận được một luồng lực đẩy cực kỳ mạnh mẽ, đến mức không thể nào chống lại được, đột nhiên truyền tới.

 
Không đợi bọn họ kinh ngạc hô lên, đột nhiên cả người đã bị đá ra khỏi Đế Kiếm Tinh.

 
Bị cưỡng ép truyền tống đến ngoại giới.

 
Trong đó, chỉ có duy nhất hai người ngoại lệ chính là Khương Thành và Lăng.

 
Thậm chí Thành Ca còn chẳng cảm nhận được lực đẩy gì gì đó.

 
Hắn chỉ cảm thấy, thế giới này đã có sự thay đổi, biến hóa cực kỳ to lớn, đến cả vị trí mà hắn đang đứng cũng thay đổi rồi.

 
Ngay cả trong Thiên Đạo kiếm hải, nơi vốn dĩ vĩnh viễn không thể nhìn được thấy bờ bên kia, đã bắt đầu xuất hiện những hòn đảo nhỏ chi chít khắp nơi, tựa như sao trên trời.

 
“Chỉ là có thêm một Tinh chủ thôi mà, sao cảm giác cứ như long trời lở đất luôn vậy?”
 
Lúc này Lăng đang ngạc nhiên nhìn hắn.

 
Nàng cảm nhận được luồng lực đẩy đó.

 
Đó là Đế Kiếm Tinh chủ đang dọn dẹp nhà cửa.

 
Chỉ là nàng đã lợi dụng một vài phương pháp đặc biệt, vô cùng khó tin, âm thầm lặng lẽ chặn lực đẩy đó lại.

 
Thế mà Khương Thành cũng có thể ở lại đây.

 
Chuyện này khiến nàng cảm thấy khó tin đến cực độ.

 
Phải biết rằng, luồng lực đẩy đó chứa đựng uy lực và sự áp chế của Thiên Đạo.

 
“Thượng vị Tinh chủ là chúa tể thực sự của vì tinh tú này, mức độ kiểm soát của nàng đối với vì tinh tú này, vượt xa những Trung vị Tinh chủ và Hạ vị Tinh chủ kia.

 
Hạ vị Chủ tinh còn phải do Thiên Cung bổ nhiệm và miễn nhiệm Tinh Quân, thực ra quyền kiểm soát của những vì tinh tú đó nằm trong tay Thiên Cung.

 
Tinh Quân của Trung vị Chủ tinh, cũng chỉ có thể có được một nửa quyền thống trị, một nửa vẫn nằm trong tay Thiên Cung.

 

Duy nhất chỉ có Thương vị Chủ tinh là không giống như thế, toàn bộ quyền kiểm soát đều nằm trong tay một người.

 
“Thế há chẳng phải là trở thành Thần của vì tinh tú này hay sao? Không gì là không thể?”
 
“Phải! nhưng cũng không phải.


 
Dáng vẻ của Lăng đối với Khương Ẩn Hoàng chính là hỏi gì đáp đấy.

 
“Nói như thế nghĩa là sao?”
 
“Tinh chủ cũng chỉ có thể hành động nội trong quy tắc vốn có của vì tinh tú này thôi.


 
Dường như nàng biết được rất nhiều bí mật mà người khác biết.

 
“Ví dụ như Thiên Đạo kiếm hải này, Tinh chủ có thể thay đổi vị trí của kiếm hải, có thể làm các hòn đảo xuất hiện trên biển này, nhưng nàng ấy không thể khiến lực hình chiếu của Thiên Đạo biến mất hoặc trở nên mạnh hơn.


 
“Nàng ấy có thể thay đổi quy tắc bước vào Chủ tinh này, cũng có thể thúc giục sức mạnh của vì tinh tú này, nhưng nàng ấy chỉ có thể mượn tinh lực của Đế Kiếm Tinh để dùng thôi.


 
“Nàng ấy chỉ là con rối khống chế, kiểm soát vì tinh tú này của Thiên Đạo mà thôi.


 
“Tất cả mọi thứ, thực ra vẫn là do Thiên Đạo ở đằng sau thao túng.


 
Nàng vừa nói như thế, Khương Thành đã hiểu hoàn toàn.

 
Thực ra chuyện này cũng giống như ngày xưa các Tiên Đế trở thành chúa tể quy tắc, thực ra cũng chỉ là người thay mặt thôi, không phải trở thành chủ nhân thực sự của quy tắc đó.

 
Nghĩ đến đây, hắn cảm thấy Tinh chủ này cũng chẳng có gì thú vị.

 
“Cũng chỉ như thế thôi!”
 
Hắn không hề muốn trở thành con rối của Thiên Đạo, như thế mất thể diện biết chừng nào?
 
Mặc dù nói thì nói như thế, nhưng Tinh chủ quả thực cũng nhận được những lợi lộc thực sự.

 

Cơ hội này bày ra trước mặt bất kỳ Tiên nhân nào, chỉ e chẳng có ai từ chối được.

 
Mà ở một nơi khác, cuối cùng Thu Vũ Tuyền cũng nhìn thấy bóng dáng quen thuộc.

 
Hết cách, bây giờ trong Đế Kiếm Tinh này chỉ còn lại nàng và Lăng, cùng với Khương Chưởng môn.

 
Nổi bật quá mức, nàng muốn không chủ ý cũng không được.

 
“Sao ngươi cũng đến đây vậy?”
 
Nàng không hề do dự, trong chớp mắt đã đến trước mặt Khương Thành.

 
Mà lúc Khương Thành nhìn thấy Thu Vũ Tuyền đang bay lơ lửng giữa không trung, suýt chút nữa hắn đã chửi thề một tiếng.

 
Đứa con gái này thế mà lại có thể bay ở nơi này?
 
Như thế có nghĩa là gì?
 
“Vị Tinh chủ đó, chắc không phải là ngươi đấy chứ?”
 
Lúc hắn hỏi vấn đề này, thực ra hắn cũng cảm thấy rất bình thường.

 
Đây là “Tiên mẫu chuyển thế” đấy!
 
Nếu như nàng không làm nổi Tinh chủ, thì ai có thể làm được chứ?
 
“Ngươi nói xem?”
 
Thu Vũ Tuyền cứ thế phớt lờ, bỏ qua Lăng luôn, trong mắt của nàng chỉ có Khương Thành.

 
Người này đã để lại cho nàng quá nhiều dấu ấn không thể phai nhòa, từ lâu đã chiếm giữ vị trí của người quan trọng nhất trong cuộc đời nàng.

 
Nàng vốn dĩ không phải là một người thích khoe khoang.

 
Nhưng mỗi khi nhắc đến Khương Chưởng môn, lại nhịn không được muốn mạnh mẽ, hung ác chà đạp, giẫm bẹp hắn.

 
Thế là nàng cao cao tại thượng, cố ý dùng vẻ mặt đầy khôi hài hỏi hắn: “Bây giờ bị ta đứng từ trên cao nhìn xuống, cảm giác thế nào?
 
Thành Ca ngửa đầu lên nhìn nàng, nụ cười trên mặt mang theo ý cười nhạo rõ ràng.

 
“Cảm thấy rất tuyệt diệu, chỉ có điều từ góc độ đặc biệt này, cảnh tượng bên trong váy ngươi càng tuyệt diệu hơn.


 
Có thể hắn chính là khắc tinh định mệnh của Thu Vũ Tuyền.

 
Một câu nói đơn giản như thế thôi, lập tức khiến hàng phòng thủ Thu muội vỡ tan tành.

 
Thuận tiện cũng khiến nàng bị ép hạ xuống cùng độ cao với hắn.


 
“Ngươi thực sự vẫn đáng hổ thẹn y như xưa!”
 
Nàng hít một hơi sâu, tại tiếp tục xuất chiêu.

 
“Cùng rèn luyện ở Thiên Đạo kiếm hải như nhau, ta đã trở thành Tinh chủ, còn ngươi thì sao?”
 
Đây là một thời khắc mang tính lịch sử!
 
Trước đây lần nào nàng cũng bị Khương Thành áp chế, thua hết lần này đến lần khác, cuối cùng lần này nàng cũng thắng được một lần!
 
Nàng thấy hơi hối hận vì đã đuổi hết tất cả mọi người ra khỏi đây.

 
Đáng ra nên để nhiều người hơn nữa đến chứng kiến thời khắc này mới đúng.

 
“Ta?”
 
Khương Thành không lộ ra vẻ không phục hoặc không cam lòng như trong tưởng tượng của nàng.

 
Ca này trao cho Thu muội một ánh mắt đầy khen ngợi cùng với một nụ cười.

 
“Ta rất hài lòng.


 
“Hài lòng?” Thu Vũ Tuyền sững sờ.

 
Nàng không hiểu lối suy nghĩ của Thành Ca lắm.

 
“Đúng thế, dưới sự bồi dưỡng hết lòng của ta, thị nữ của ta cuối cùng có chút thành tựu nho nhỏ, ta đương nhiên là có lý do để cảm thấy hài lòng, vui vẻ rồi.

”  Thành Ca nói như đúng rồi.

 
Phụt ha ha!
 
Lăng ở bên cạnh bật cười thành tiếng luôn.

 
Nàng biết Thu Vũ Tuyền, hơn nữa hình như cũng có nghe qua bí mật Thu Vũ Tuyền là thị nữ của Khương Thành.

 
Mặc dù đây là sự thật, nhưng nói vào lúc này, dùng phương thức này cũng làm tổn thương người khác quá rồi đúng không?
 
Ngày đẹp như thế này, ngươi không thể để cho nàng đắc ý một lần được hay sao?
 
Thu muội rất muốn nói, ngươi bồi dưỡng ta lúc nào?
 
Ngươi có thể đừng mặt dày như thế được không hả?
 
Nàng từ từ nhắm hai mắt lại, lúc mở ra lần nữa, đã hồi phục lại vẻ bình tĩnh.

 
“E rằng ngươi vẫn chưa biết hoàn cảnh hiện tại của mình.

”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận